(Quyển 1) Tên Tổng Tài Lắm Chuyện

chương 117

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Hàn...Lãnh" Nghe thấy tiếng gọi anh lập tức ngửa mặt lên nhìn cô, tay càng nắm chặt tay cô hơn gọi "Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên"

Cô mỉm cười nhẹ nhàng một cái, cuối cùng thì cô cũng tỉnh rồi, cô tỉnh thật rồi.

Anh chạy ra ngoài nhìn thấy mấy y tá ở đấy noi "Vợ tôi...vợ tôi tỉnh rồi...phiền mấy cô gọi bác sĩ"

Mấy cô y tá nghe vậy thì gật đầu và đi tìm bác sĩ còn anh thì bước lên vào trong phòng, hai tay nắm chặt lấy tay cô...mắt đã rưng rưng như sắp muốn khóc rồi...cô chỉ mỉm cười với anh từ nãy đến giờ chứ chưa nói được nhiều

"Em tỉnh rồi" Giọng nói anh khàn khàn, có thể thấy anh đang sắp khóc rồi.

Người đàn ông mạnh mẽ ở bên cô ngày nào giờ lại rơi nước mắt và còn là rơi nước mắt vì cô nữa.

Người đàn ông này cô chắc chắn phải trân trọng...yêu thương anh thật nhiều mới được

Bác sĩ và y tá đi tới, anh đứng dậy lùi lại mấy bước để bác sĩ khám cho cô.

Sau một lúc thì bác sĩ nhìn anh mỉm cười "Không sao nữa rồi, nghỉ ngơi vài ngày sẽ được xuất viện"

"Cảm ơn bác sĩ" Bác sĩ đi ra ngoài và đóng cửa phòng lại cho anh, anh tiến tới nhìn cô, nở một nụ cười hạnh phúc

"Em không sao nữa rồi, em sẽ khỏe lại...nhanh thôi!"

[...]

"Nhiên Nhiên tỉnh rồi, tôi phải đi thăm cô ấy" An Nhiên đang chuẩn bị quay nghe tin bạn tỉnh lập tức chạy đi, Lăng Viễn thấy thế vội đuổi theo "Để tôi đi với cô"

Cả đoàn phim said "Tôi là trò đùa của mấy cô mấy cậu à?"

Cái đoàn phim này từ khi bạn của An Nhiên gặp nạn đã chả yên ổn được ngày nào, nam chính với nữ chính một tí lại thấy mất dạng, cứ chuồn đi đâu hết

[...]

"Cháu chào cô chú"

"An Nhiên đấy à?" Lục phu nhân đứng ở trong phòng bệnh nhìn ra nói.

An Nhiên thấy bạn đã tỉnh vội vàng chạy đến bên Nhiên Nhiên

"Cuối cùng cũng tỉnh, An An nhớ Nhiên Nhiên lắm đấy"

An Nhiên nói rồi ôm trầm lấy cô.

Cô hiện tại đã khỏe hơn rất nhiều rồi "Nhiên Nhiên không có sao, Nhiên Nhiên cũng nhớ An An lắm đó"

Cuối cùng thì gia đình cũng đề huề hết cả với nhau rồi.

À nhầm chuyện tình của đôi nào đó vẫn chưa ổn lắm thì phải....

[...]

"Tội tử hình" Phiên tòa đã xét xử cho Triệu Lan về tội tử hình, cô ta đã giết hai mạng người và còn có ý định giết người cộng thêm đổ oan nữa.

Còn về phần Nhiên Nhiên thì cũng bị bắt tạm giam gần tháng vì cái tội ám sát không thành

"Chú ơi, lần sau con không dám thế nữa đâu"

Cô ở trong cái lồng sát đưa hai tay ra ngoài chà chà vào nhau nhìn cái chú đang ngồi đọc báo đằng kia

"Tôi đến thăm Nhiên Nhiên" Anh bước vào trên tay cầm cả đống đồ ăn vặt

"Cố gắng ở đây thêm mấy hôm, anh sắp cứu được em ra rồi" Anh đưa đồ ăn vào trong nói.

Mặc dù thế lực của Hàn Gia và Lục Gia mạnh thật nhưng cũng không hoàn toàn chối bỏ được tội của cô, đành phải để cô ở trong đấy gần tháng

-------------------------

Truyện Chữ Hay