Bây giờ, toàn thể thiên hạ đều biết,
Nữ hoàng 'mới' của họ chuẩn bị lập phượng quân,
Hơn nữa còn là người không có thanh danh gì,
Nhưng lại nhận được sự sủng ái vô hạn từ cô,
Tựa hồ là sủng lên tận trời,
Hắn bị trầy tay một chút, cô bỏ cả buổi triều chạy đến,
Người khác nói xấu hắn một câu, suýt chút nữa bị cô tru di tam tộc,
Hắn hơi làm nũng một chút, cô liền vì hắn làm tất cả...
Nhiều lắm a, kể đến sáng mai cũng chưa hết...
Từ 'bạo quân' biến thành 'hôn quân' chưa bao giờ dễ dàng đến thế...
Đến cả hậu cung ngày ngày bị cô bắt chép kinh cũng phải đặt ra câu hỏi,
Với sự dị nghị tương đối 'tích cực' từ dân chúng của mình, Số đưa ra một lời giải thích khá thỏa đáng,
Cái này chính là vừa gặp đã yêu trong truyền thuyết đó nha~!!!
Sao hả? Bất ngờ không? Kinh hỉ không?
Đây chính là đối tượng của ta đó!!!
Các người thật kém hiểu biết!
Nhị Tam [ ... ] Hiểu biết em gái cô!!!
...
Tuy nhiên, hiện tại thì...
"Nữ... nữ hoàng, hỉ phục đã chuẩn bị xong, sáng sớm mai liền bắt đầu."
Cung nhân rón rén đến gần, e sợ bẩm báo,
"Ừ." Số ném lại một từ, tiếp tục lạnh mặt nhìn cánh cửa đóng kín kia,
Cô lệnh cho cung nhân kia lui xuống, chính mình lại tiếp tục ngồi xổm trầm ngâm trước cửa,
Tay chống cằm, điệu bộ suy nghĩ cực kì nghiêm túc...
Bổn lão đại đang bận, chớ làm phiền!!!
Một lát sau, 'bổn lão đại' nào đó đưa tay cào cào cửa gỗ trước mắt, ủy khuất ngao ngao,
"Vợ ơi ~!"
"Phu nhân a~!"
"Trẫm vẫn còn đang ở ngoài này đó..."
"Vợ ơi, ngươi đánh rơi bảo bối rồi..."
"Mau ra nhặt vào đi..."
"Ngoài này lạnh lắm đó!!!"
"..."
Nhị Tam [ ... ] Ký chủ còn quan tâm quái gì đến vô với sỉ nữa!!!
Lát sau, bên trong mới vang lên tiếng giận dữ của thiếu niên...
"Vào!"
Số liền vui vẻ mở cửa, lon lon chạy đến...
Ai đó cuộn chăn thành một con sâu nhỏ trên giường, quay lưng lại với cô,
Số tiến đến gần, khẽ vỗ vỗ,
"Vợ ơi, đừng giận nữa mà..."
"Ta rất thương tâm nha~!"
Mãi sau, 'con sâu nhỏ' mới phát ra tiếng nói, điệu bộ thập phần tức giận,
"Ngươi chạy theo đám nam phi của ngươi mà cười đùa với chúng đi!!!"
Số "..." Ta chỉ cười đúng một cái??? Ngươi liền giận thành bộ dạng này?
Cô đưa tay chọc chọc,
'Sâu nhỏ' vô duyên vô cớ bị chọc "..." Mẹ nó! Ai cho ngươi chọc!!!
"Không lẽ... ngươi ghen sao?" Truyện ngôn tình đều viết thế!
Nhị Tam [ ... ] Ký chủ, xem ít thứ linh tinh thôi!!!
Quả nhiên liền có phản ứng, thiếu niên thiếu chút nữa nhảy dựng lên, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, phì phò chỉ tay về phía cô,
"Ta không có ghen! Ngươi mới ghen!!! Cả nhà ngươi ngoại trừ ta đều ghen!!!"
Số "..."
"Ừ, ngươi đâu có ghen."
Thiếu nữ cười đến thiên chân vô tà nhìn hắn,
Lăng Triệt "..."
AAAAA!!!!
Tức chết ta!!!
Tối hôm đó, Số vinh dự được ôm gối ra ngoài ngủ,
Nửa đêm, đang nằm yên tĩnh trên trường kỉ, lại cảm thấy có thứ gì đó mò mẫm chui vào trong chăn,
Thiếu niên hừ lạnh một tiếng, rúc vào trong chăn, ôm lấy cô,
Hai người chen chúc trên trường kỉ nhỏ,
Số "..." Nói một đằng làm một nẻo...
...
Sáng sớm hôm sau,
Cuối cùng cũng đến lễ phong dành cho phượng quân, cũng là ngày cử hành đại hôn,
Trên dưới trong cung bận rộn chạy tới chạy lui,
Số cùng Lăng Triệt cũng bị dựng dậy từ sớm, đem đi trang điểm cùng mặc trang sức và y phục mới,
Trong ngoài hoàng cung đều dán chữ hỉ, treo lồng đèn, trang trí rực rỡ,
Không khí nhộn nhịp,
Hôn lễ ở cổ đại tuyệt đối rườm rà như thế, hơn nưa đây còn là đại hôn của nữ hoàng,
Số lười biếng để cung nhân xoay mình vòng vòng như chong chóng,
Từ lúc chuẩn bị đến khi chính thức cử hành siêu cấp dài,
Phải thận trọng kiểu cách, đeo một đống đồ nặng khủng khiếp trên người bái đường thành thân,
Mà thế quỷ nào cô cùng vợ nhỏ lại bị tách ra, chỉ đến khi động phòng mới được gặp mặt!!!
Đùa nhau à???
Sau khi làm lễ vất vả, lại còn phải đi mời rượu,
Số bực mình đến mức biểu hiện rõ ra trên mặt, trông không khác nào hung thần ác sát tới đòi mạng người,
Mọi người run rẩy sợ hãi,
Cuối cùng yến tiệc cũng chịu kết thúc,
Số mang theo hơi rượu nồng, thong thả đi đến tẩm điện,
Thiếu nữ một thân giá y màu đỏ tươi rực rỡ, sắc đẹp khuynh thành, nhẹ nhàng vươn tay đẩy cánh cửa,
Bên trong, một mảnh đỏ thẫm đến chói mắt,
Mành trướng màu đỏ, chăn gấm thêu long phượng màu đỏ, bàn gỗ phủ kín vải đỏ,
Lư hương bằng đồng tỏa ra mùi thơm,
Dưới ánh đèn mờ ảo,
Lọt vào tầm nhìn là...
Một người toàn thân cũng mặc toàn màu đỏ, đeo một tấm mạng che màu đỏ rực rỡ, ngồi yên trên giường chờ đợi,
Mùi hương thơm ngát thoang thoảng, quanh quẩn nơi chóp mũi,
Số đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu, nhíu mày một chút, thân hình đột nhiên cứng đờ,
Cái cảm giác quen thuộc này...
Ở thế giới tu tiên kia đã từng trải nghiệm qua...
Là...
Đầu cô ong một tiếng,
Xuân dược!
Cộng thêm lúc nãy uống hơi nhiều rượu, đầu óc cô bắt đầu trở lên choáng váng,
Người trên giường đứng dậy, tiến đến gần,
Nam tử cả người chỉ mặc một thân hỉ phục màu đỏ không dày lắm, trong cái thời tiết giá lạnh như bây giờ thì bộ quần áo này cũng quá mỏng,
Nam tử nhẹ nhàng kéo áo trên người cô,
Ngữ khí ôn nhu,
"Điện hạ..."
Thiếu nữ đột nhiên đứng yên, không tiếng động vươn tay ra,
Nam tử nhắm mắt chờ đợi,
Cần cổ trắng nõn của nam tử bị người nắm lấy, bóp chặt,
Ánh mắt nam tử sửng sốt nhìn cô,
Mạng che mặt cứ như vậy bị cô giật xuống,
Gương mặt tuấn mỹ đập vào mắt, ánh mắt đen láy không chớp nhìn chằm chằm cô,
Hắn không tiếng động nỉ non,
"Điện hạ, người làm ta đau..."
Số không thể không quen thuộc gương mặt này hơn,
Cô cắn răng, thốt ra một cái tên,
"Mộ Dung Cẩm!"
Bà nội ngươi!!!