Tiểu khu cao cấp,
Tại một biệt thự nào đó...
Thiếu niên thần sắc nghiêm túc, gõ gõ cửa nhà tắm...
"Bảo bối, chân ngươi không tiện mà, có cần ta giúp không??? Chúng ta có thể tắm chung nha!!!"
Số "..."
"Cút!!!"
"Oa oa oa!!! Bảo bối đáng sợ nha!"
"..."
Thiếu nữ 'lơ lửng' trong nhà tắm, nhìn ra ngoài cửa...
Hay là... bỏ đi!!!
Lão đại như ta sẽ cần người giúp sao???
Mà như thế này thật sự bất tiện...
"Tiểu tam!!! Có cách nào khiến chân ta bình thường trở lại không???"
[ Ký chủ có thể mơ a! ] Gọi ta là tiểu tam này!!!
Số "..."
...
Phòng khách, Số đang ngồi trên ghế sofa, mở máy tính mang theo ra, đăng nhập vào game 'Phượng Hoàng'...
Trước đó cô đã nhắn tin cho Hải Vũ không cần đến đón...
Bây giờ chỉ còn xử lí nốt nam nữ chủ thôi, sau đó ta liền có thể cùng vợ ân ái a!
Trong khi Số đang âm thầm vạch ra một âm mưu to lớn thì...
Lăng Triệt ở trong bếp, trầm ngâm suy nghĩ một vấn đề vô cùng nghiêm túc, mang tính quyết định mất vợ hay không...
Lăng Triệt "..." Làm xao đây???
Ở thế giới thực, hắn cũng chưa bao giờ bước một chân vào trong bếp, lúc nào cũng có người hầu phục vụ...
Thế nên là... bây giờ hắn phải làm gì với đống nguyên liệu này đây aaaaaa????
Bạn nhỏ Lăng Triệt biểu hiện ta cảm thấy rất khổ tâm, bèn quyết định lên mạng tra cách làm...
Số vô lo vô ưu ngồi bên ngoài chơi game
Nhiệt độ và tần suất mắng cô của đám người chơi vẫn chưa giảm, lại còn có cả đống truy nã, Số cảm thấy như đạt được một thành tựu to lớn
Nhị Tam [ ... ] Thành tựu hố người???
[ Ký chủ, dù thế giới này chủ yếu thiên về võng du, người cũng không nên chơi game nhiều quá! ] Là một hệ thống tốt, nó nhận thấy mình cần phải quan tâm đến ký chủ nhiều hơn a!
Ta chính là một hệ thống tuyệt vời như vậy đó!
Không cần cảm ơn, thỉnh kêu ta là Lôi Phong!
Số "Yên tâm, không nghiện được."
[ ... ] Nghện lắm rồi, mau cai đi thôi!!!
[ Ký chủ, ngài chỉ nên chơi phút một ngày thôi a, để bảo vệ cho đôi mắt ngài khỏe mạnh, đầu game cũng có nói mà!!! ]
"Vậy sao ở đây lại có phần quà cho người chơi đạt phút ???"
Nhị Tam [ ... ]
Số "..."
[ Lag... ]
Số "..."
[ Hệ thống của bạn đã offline, mời quay lại sau. Không tiễn, cảm ơn! ]
Số "..."
Số đang định giảng giải cho Nhị Tam nghe về sức mạnh tuyệt vời của việc chơi game thì...
Ầm một tiếng!
Tiếp sau đó, từ nhà bếp, một làn khói đen bay ra...
Số "..." Mẹ nó! Hù chết ta!!!
"..."
Chết rồi!!! Vợ!!!
Số muốn chạy đến tông cửa xông vào phòng bếp...
Sao không đi được???
Cô nhìn xuống chân mình...
À... Quên mất ta còn đang là người tàn tật!!!
Lại rút súng ra...
Cứ mỗi lần di chuyển thế này thì tốn công phết đấy!!!
Số nhẹ nhàng 'bay' theo đúng nghĩa đen vào phòng bếp...
Quang cảnh không hỗn loạn như cô nghĩ,
Lăng Triệt ngồi thừ mặt trước một cái nồi lớn đang tỏa ra khói đen nghi ngút...
Thiếu niên đeo tạp dề, tay câm môi, tay kia gõ gõ trên bàn, bộ dáng nghi hoặc, chăm chú nhìn cái nồi...
Số "..." Vợ mình dễ thương quớ!!!
Cô giơ điện thoại lên...
Tách!
Ánh chớp lóe lên, thiêu niên giật mình quay đầu
Số "..." Quên tắt đèn flash!!!
Số nhất quyết không chịu mất mặt, trước ánh mắt của Lăng Triệt, bình tĩnh giả bộ lắc lắc điện thoại, lại thu vào trong túi,
"Điện thoại bị chập."
"..."
Lăng Triệt bán manh, hướng Số ngao ngao vài tiếng
"Bảo bối... Thật ra ngươi có thể chụp thêm vài cái, ta không ngại đâu a!!!"
"Không rảnh."
Thiếu niên ủy khuất, bước đến nắm lấy tay thiếu nữ đang lơ lửng trong không trung, kéo cô đến trước cái nồi
"Bảo bối! Mau nếm thử chút, ta vừa mới nấu đó a!!!"
Số nhìn cái cục nhỏ tròn tròn màu đen kì dị trong nồi còn đang tỏa khói, bình tĩnh quay sang hỏi người bên cạnh
"Món gì vậy?"
"Mỳ nấu a!!!"
"Cho người ăn thật sao?" Ta sợ không phải ngươi đây nấu mì, mà là nấu bom...
Lăng Triệt bộ dáng đau lòng, Số đành cầm đũa lên...
Cô đưa đũa chọc chọc cái vật thể màu đen kia lăn qua lăn lại trong nồi...
Còn rất rắn nữa!!!
Bây giờ ta chạy còn kịp không???
Lại nhìn ánh mắt chờ mong của vợ nhỏ, Số quyết tâm...
Gắp liền cả cục lên, nhét vào miệng người bên cạnh.
[ ... ] Bắt đầu rồi!!! Thao tác siêu cấp bỉ ổi của ký chủ!!!
Lăng Triệt bị đút cho đột ngột, không kịp đề phòng, ngậm trọn cả cái thứ kia...
Hắn phồng má, mặt đột nhiên đỏ ửng, vội vàng chạy đi nhổ thứ trong miệng ra
"Bảo bối!!! Cái quái gì vậy???"
"Mỳ ngươi nấu a." Số vô cùng thành thực, vô tội trả lời
Lăng Triệt "..."
"Bảo bối..., Hay ngươi nấu thử xem sao?"
Ta muốn ăn đồ bảo bối nấu nha...!!!
Số trầm mặc hồi lâu,
Cuối cùng trước ánh mắt chờ mong của ai đó, hùng hùng hổ hổ 'bay' đến,
Xắn tay áo thật cao...
Gọi cơm hộp!!!
Lăng Triệt "..." Ngươi làm ra động tác lớn như vậy làm gì???
Thiếu niên thở dài, có lẽ hắn phải học tập dần dần thôi!!!