Edit: Vân Linh Nhược Vũ
"Có tình địch là chuyện hết sức bình thường mà? Cùng lắm thì cạnh tranh công bằng thôi!" Hà Minh mở miệng.
Sắc mặt Tề Thư Hàng càng đen hơn: "Thôi quên đi..."
Hà Minh chỉ hận rèn sắt không thành thép: "Fuck! Quên cái gì mà quên! Chưa chiến đã đầu hàng! Cậu như thế thì có xứng làm đàn ông hay không!"
Tề Thư Hàng liếc cậu ta một cái, tỏ vẻ sống không còn gì luyến tiếc: "Tớ chỉ yêu hòa bình thôi..."
Hà Minh câm nín: "Fuck! Cái đồ hèn nhát này! Yêu hòa bình? Cái lý do ngu ngốc đó mà cậu cũng moi ra được? Ra ngoài cậu đừng nói cậu quen tớ!"
"Đúng rồi, Kỳ Nguyệt có hứng thú với cơ học lượng tử đúng không? Cậu là học bá khoa vật lý, năm nào cũng đứng đầu bảng, tình địch của cậu có hơn cậu không? Lấy điều kiện của cậu, nhìn khắp đại học A, có mấy người có thể cạnh tranh với cậu chứ?"
Tề Thư Hàng cảm thấy mỗi lần Hà Minh nói một câu, trái tim nhỏ bé của anh ta lại bị đâm một nhát, sắc mặt đen như đít nồi: "Cậu có thể đừng nói nữa không?"
Hà Minh đốt một điếu thuốc, không cho là đúng: "Làm sao vậy? Tớ nói gì sai sao?"
Tề Thư Hàng hít sâu một hơi: "Ngại quá! Cậu ấy thật sự hơn! Mặt nào cậu ấy cũng mạnh hơn tớ cả!"
Hà Minh giật mình, tỏ vẻ không tin: "Sao có thể! Tình địch của cậu là tên nhóc nào? Học trường chúng ta hả? Môn cơ học lượng tử còn ai mạnh hơn cậu nữa chứ?"
Tề Thư Hàng nhìn cậu ta, vô cảm nói ra một cái tên: "Cố Hoài."
Hà Minh còn chưa kịp rít thuốc xong đã bị làm cho sặc, im lặng tận mấy giây, cậu ta mới ngơ ngác hỏi: "Thứ đồ chơi gì vậy? Cậu vừa nói ai cơ?"
Tề Thư Hàng: "Hugh thần, Cố Hoài... Cố lão đại..."
Hà Minh dại ra một hồi, bị điếu thuốc dụi vào tay mới giật mình: "Khoan! Tình địch của cậu là Cố Hoài? Cố Hoài thích Kỳ Nguyệt? Cậu có nhầm không vậy? Cậu nghe tin đồn nhảm từ đâu thế?"
Tề Thư Hàng: "Cậu ấy chính miệng nói."
Hà Minh: "..."
Tề Thư Hàng nói tiếp: "Tớ nói tớ muốn theo đuổi Kỳ Nguyệt, cậu ấy nói cùng tớ cạnh tranh công bằng."
"Không phải chứ? Sao có thể? Hai người này đâu giống có qua lại gì với nhau đâu?"Hà Minh nghĩ sao cũng không ngờ tình địch của Tề Thư Hàng lại là vị này, trực tiếp trợn tròn mắt.
"Cậu hỏi tớ, tớ biết hỏi ai đây? Tớ chỉ biết họ quen nhau lâu rồi, cụ thể tớ cũng không tiện hỏi nhiều..." Tề Thư Hàng nhớ tới cảnh mình hỏi thăm Cố Hoài việc Kỳ Nguyệt có người mình thích hay chưa, thích con trai thế nào, quả thật muốn chết quách cho rồi.
Hà Minh sửng sờ một hồi mới lấy lại tinh thần, nuốt nước bọt, khóe miệng hơi giật: "Cậu ấy nói muốn cùng cậu cạnh tranh công bằng? Ha ha, cạnh... cạnh tranh công bằng... móa nó chứ cạnh tranh công bằng..."
Tề Thư Hàng: "..."
Là rất công bằng, có điều anh ta bị K.O tất cả mọi thứ mà thôi...
Cứ như vậy, hai người ngồi trong kí túc xá, mắt lớn trừng mắt nhỏ, đồng thời lâm vào trầm mặc.
Không biết qua bao lâu, Hà Minh đốt thêm một điếu thuốc khác, buồn rầu rít một hơi, sau đó vỗ vỗ bả vai Tề Thư Hàng: "Huynh đệ à, là thế này, cho tớ xin lỗi, vừa rồi là lỗi của tớ, đều do tớ con trẻ người non dạ. Tớ cảm thấy... yêu hòa bình cũng khá tốt..."
Tề Thư Hàng: "..."