Liễu Hồ Nguyệt nghĩ đến việc vì nhục cầu mà Tử Diễm mất tăm, nhịn không được tò mò hỏi: "Đã nhiều ngày như vậy, ngươi đang làm cái gì thế?"
"Đừng mất tập trung, chú ý phía trước đi." Tử Diễm hiển nhiên cũng không muốn nhắc đến chuyện trước đây, nhục cầu kia thật sự rất kỳ quái, thiếu tý nữa đã đánh thần hồn hắn tơi tả, bây giờ nghĩ lại, lòng lại nảy sinh một chút kiêng kị.
Mà, hai người bọn hắn đều xem nhẹ một vấn đề, nhục cầu kia vậy mà có thể đi vào tinh thần không gian của hai người, không chỉ thế, nó còn có thể dùng cả thân thể để tiến vào.
Thật sự là không đơn giản nha!
Liễu Hồ Nguyệt tập trung tinh thần nhìn về phía Lão Thất, mà gã, lại thu liễm vẻ đáng thương như trẻ con kia, đứng lên, nghiêm túc nói: "Nhóc, báo danh!"
Giang hồ thất quái kiêu ngạo, điều này ai cũng biết. Nếu có ai đến, họ chỉ quan tâm đến thí nghiệm, mặc kệ người đó là ai. Hiện giờ hỏi tên Liễu Hồ Nguyệt, thật sự đã coi nàng là đối thủ mà tiếp đãi.
Nàng cười nhẹ: "Liễu, Hồ, Nguyệt!"
"Liễu Hồ Nguyệt, tốt lắm, gặp phải ta coi như ngươi may mắn. Hiện tại tỷ thí chính thức bắt đầu, ta ra ba chiêu, nếu không động vào ngươi thì cửa này, ngươi qua. Tỷ thí bắt đầu." Lão Thất nói rất nhanh, cũng không để ý liệu nàng có nghe rõ hay không.
Kỹ xảo nho nhỏ này của gã, với Liễu Hồ Nguyệt, thật là trẻ con!
Lão Thất còn chưa nói xong, thân hình đã nhảy lên rất cao, nhập vào bóng tối.
Tử Diễm lập tức nói: "Mở tinh thần lực!"
"Liệu có phạm quy?"
"Ở thí nghiệm lâu chỉ có hai vị chiến sĩ, ngươi mở tinh thần lực ra, thăm dò được Lão Thất thì nhanh chóng khép lại, họ sẽ không phát hiện. Huống hồ, trên chiến trường, "sinh tử từ mệnh", ngươi còn lo đối thủ sống hay chết sao?"
Liễu Hồ Nguyệt nhíu mày, Tử Diễm đang cổ vũ cho nàng đây!
Mà Lão Thất, nếu cũng nghĩ như vậy, thì nàng sẽ trở nên bị động, bị tấn công từ sau.
Mà nàng, lại không thích như thế.
Gã đã bảo nàng là tiểu nhân ti bỉ, vậy thì nàng sẽ thành toàn cho hắn.
Liễu Hồ Nguyệt nhắm mắt lại, tinh thần lực phô thiên cái địa khuếch tán ra, liền cảm thấy được Lão Thất đang dùng chiêu thức "tia chớp" lao tới từ phía trước.
Gần....
Ngay trước mắt.
Liễu Hồ Nguyệt trong nháy mắt khép lại tinh thần lực, nghiêng sang bên, tay Lão Thất theo đó mà xẹt qua hông nàng.
Nàng tay mắt lanh lẹ chụp tay gã lại. Thân hình gã lại như cá trạch, nàng vừa ra tay, hắn liền trở người, sượt qua nàng, vòng ra sau lưng.
Một chưởng đánh úp từ phía sau, đồng tử nàng co lại, sau lưng là một mảng mát lạnh.
Nháy mắt, đã mất một ít vải.
Edited by Delia Trần.
Gã cầm miếng vải kia, cười lớn tiếng: "Ha ha ha ha, ngươi thua, ha ha ha, ngươi thua...."
"Ta thua?" Liễu Hồ Nguyệt cong khóe miệng.
"Là thua thật sao?" Ngay lập tức, thân hình nhỏ nhắn linh hoạt chuyển động.