Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

chương 98: 98: quỷ đế ma tôn giá lâm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Ha ha, nếu Phượng huynh không muốn làm chúng ta đánh chú ý lên nàng, ít nhất cũng phải soạn một cái lý do có lý chút, nói trên người nàng không có bảo bối, ngươi coi mọi người đều là kẻ ngốc à?” Lão giả cười lạnh, không cho là đúng, ánh mắt nhìn chăm chú vào trên người Nam Cung Ly một giây đều không muốn rời đi.

Chờ đến khi ánh sáng thối lui, thân thể Nam Cung Ly mềm nhũn, hoàn toàn hôn mê đi.

“Ly Nhi!” Nam Cung Liệt kinh hô, phi lên trên người đài, nếu Ly Nhi thực sự có chuyện gì, đời này ông đều không thể tiêu tan.

“Đồ nhi!”“Nha đầu!”Đan lão, viện trưởng Phượng Âm đồng thời sợ hãi kêu lên, cùng bay tới đài cao.

“Nhị tỷ!” Tiểu Huyền Ngọc gào rống, hai mắt đỏ đậm, mặt đầy thương tâm.

Lúc này Nam Cung Ly cùng với nói là hôn mê, chi bằng nói là thân thể hư thoát, hôn mê đi.

Khuôn mặt nhỏ vốn trắng nõn lúc này lại trắng bệch một mảnh, dưới sự phụ trợ của tóc đen, càng có vẻ yếu ớt trong suốt, giống như giây tiếp theo sẽ rời đi.

“Linh lực tiêu hao quá độ, không cách nào chuyển vận cho nàng, chỉ có thể dựa vào nàng tự thân tỉnh lại.

” Đan lão thăm mạch, trầm mặt nói.

Sớm biết hôm nay sẽ ra chuyện như vậy, nói cái gì ông cũng sẽ không để Nam Cung Ly tới tham gia quyết đấu tinh anh.

Vẻ mặt viện trưởng Phượng Âm xấu hổ, trong lòng rất là tự trách, nhưng biết nơi này cũng không phải chỗ nói chuyện, rốt cuộc chung quanh còn có nhiều người như hổ rình mồi đối với nha đầu như vậy.

“Nếu tạm thời tánh mạng an toàn, trước rời đi nơi này lại nói.

” Phượng Âm nói, đồng thời ánh mắt liếc về một bên.

Đan lão, Nam Cung Liệt hiểu ý, gật gật đầu, lưu lại viện trưởng Phượng Âm ở lại xử lý chuyện kế tiếp, Đan lão và Nam Cung Liệt thì mang theo Nam Cung Ly chuẩn bị rời đi.

“Chậm đã, hiện tại Đan lão dẫn người rời đi giống như có chút không thể nói nổi đi.

” Tên lão giả kia vẫn không cam lòng mà ngăn cản, trong mắt không hề che lấp tham lam, trần trụi mà bại lộ ở trước mặt Đan lão, Nam Cung Liệt.

“Lão phu mang đồ nhi của mình rời đi có gì không thể, cảnh cáo ngươi, thứ không thuộc về mình thì không cần nhớ thương, nếu không, ăn không hết gói đem đi.

” Đan lão ném xuống một câu, mới vừa xoay người, vị lão giả kia bỗng nhiên phi thân tới, công kích đến bên này.

Bởi vì ôm Nam Cung Ly, hành động khó tránh khỏi không tốt, hơn nữa đối phương tới đột nhiên, mắt thấy khí thế kia sẽ đánh đến nha đầu, thân thể Đan lão theo bản năng nghiêng về một bên, khí thế sắc bén kia vừa lúc đánh ở đầu vai Đan lão, làm cả người ông lảo đảo về phía trước một chút, máu tươi tràn ra, không khí thực mau truyền đến mùi máu tươi.

“Đáng chết!” Đan lão thấp giọng mắng.

Nam Cung Liệt tức không thể át, ngưng tụ linh lực, chính diện đón nhận tên lão giả kia.

Dám mưu đồ gây rối đối với tôn nữ bảo bối của mình, Nam Cung Liệt ông tuyệt không buông tha.

“Lão thất phu không biết xấu hổ, dám thương người Đông Khải ta, để mạng lại.

” Viện trưởng Phượng Âm tức giận đến mặt đều đen, đối phương luôn mãi không biết tốt xấu, làm ông hoàn toàn động sát khí, lưu trữ người như vậy, chỉ biết sinh ra càng nhiều mầm tai hoạ, nếu lão ta có lòng tham như vậy, trực tiếp đi tìm chết là được.

Toàn trường ồ lên, mọi người kinh ngạc mà nhìn hai người thực mau dây dưa ở bên nhau, Nam Cung Liệt và Phượng Âm cùng đối phó lão nhân kia, Đan lão thì ôm Nam Cung Ly, lạnh lùng mà đứng ở một bên bàng quan.

Mọi người Đông Khải tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, vô cùng ghê tởm đối với hành vi không biết xấu hổ của lão đông tây kia, muốn hỗ trợ lại biết rõ bọn họ đi lên chỉ là thêm phiền, chỉ có thể cố nén quan sát.

Còn một ít lão giả thực lực cường đại khác, trong đó cũng không ít người cảm thấy tò mò đối với bảo vật không biết rõ trên người Nam Cung Ly kia, vừa không tiến lên, cũng không hỗ trợ, ở vào trạng thái quan vọng.

“A, bảo bối ở ngay trước mắt, bỏ lỡ lần này nhưng không còn cơ hội tốt như vậy nữa.

” Lão giả bị Nam Cung Liệt, viện trưởng Phượng Âm giáp công, có vẻ hết sức chật vật bỗng nhiên nhìn tới bên này, trong lòng thầm mắng những lão đông tây đó ngụy quân tử, rõ ràng rất muốn, lại cố tình không chịu ra tay.

Đừng tưởng rằng lão không biết bọn họ đánh cái chủ ý gì, còn không phải là chờ lão đoạt bảo bối tới, sau đó lại đoạt từ trong tay lão sao?Hừ, không dám đắc tội Phỉ Mộc, một đám nhát gan.

Ngay ở khi lời kia vang lên, một hơi thở nguy hiểm đánh úp về phía Đan lão ôm Nam Cung Ly.

Ngay sau đó một bóng dáng, hai bóng dáng, ba bóng dáng, ba lực lượng đồng thời đánh úp lại, Đan lão vừa muốn tránh cho Nam Cung Ly bị thương, vừa phải đối phó những thế giáp công này, thân hình tức khắc trở nên trì hoãn không ít.

Khó khăn lắm tránh đi một đợt công kích, một đợt khác khí thế càng mãnh liệt hơn lần nữa đánh úp lại, Đan lão nhíu chặt mày, sắc mặt trầm như đáy nồi, vung tay lên, khí thế bàng đại chém ra, vừa lúc đụng phải đạo công kích kia.

Hai lực lượng va chạm vào nhau, ‘ầm’ một tiếng vang lớn, giống như long trời lở đất, kích lên sóng năng lượng, vọt tới phía Đan lão và đối phương.

Đan lão liên tiếp bại lui, thân thể lui về sau mấy bước, còn chưa ổn định xuống, lại một luồng sát khí ẩn nấp từ phía sau tập kích lại đây.

Đan lão tức giận đến mặt già đỏ bừng, trong lòng chỉ muốn chửi má nó, những đồ vương bát đản này, cũng dám ngấm ngầm giở trò với ông, có bản lĩnh đừng ẩn núp……“Cẩn thận!” Mọi người Đông Khải kinh hô, Đan lão hai mặt thụ địch, không rảnh đối phó, cố tình lúc này một mũi tên đen phá không đến, mục tiêu là ngực Nam Cung Ly.

Đám người Lam Hạo Vũ cắn chặt răng, cả kinh đến tim đập đều chậm nửa nhịp, tất cả người xem dưới đài cũng một đám run sợ không thôi.

Má ơi, thật là đáng sợ, xem ra được quán quân này thật mẹ nó không dễ dàng, thế nhưng trêu chọc nhiều sát thủ như vậy.

“Nữ nhân của bổn vương, ai dám động!” Một tiếng đe dọa, giống như vượt qua ngàn dặm, vang vọng ở toàn bộ không trung.

Tiếng nói hàm chứa vô tận uy áp kia truyền đến, mang theo áp bách hít thở không thông, không khí run lên, mọi người theo bản năng ngẩng đầu, lại thấy phía trên trời cao hiện ra một bóng đen.

Mặt nạ nam tử hắc y tóc đen nhẹ nhàng vung bàn tay to lên, mũi tên màu đen đánh úp về phía Nam Cung Ly kia bỗng nhiên thay đổi phương hướng, cấp tốc mà đi, sau đó lập tức nghe được một tiếng kêu rên truyền đến từ hư không.

Nam nhân từ trên cao nhìn xuống mà nhìn, con ngươi màu đen nhìn không thấy một chút tròng trắng mắt bắn ra ánh sáng sắc bén, bàn tay to lần nữa vung lên, thế lực âm thầm ẩn núp phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

“Là thúc thúc mặt đen!” Tiểu Huyền Ngọc kinh hô, trong mắt bộc phát ra mừng như điên.

Thúc thúc mặt đen tới, nhị tỷ sẽ không có việc gì, những người xấu này, đáng chết.

Thân hình hắc y nam tử nhoáng lên, chờ đến khi Đan lão phát giác, nha đầu trong ngực đã bị nam nhân ôm tới trong ngực mình, treo không mà đứng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm phía dưới, quanh thân kia phát ra hàn khí âm trầm đáng sợ, làm người đột nhiên rùng mình một cái, theo bản năng muốn rời xa.

Lúc này, dưới giáp công của viện trưởng Phượng Âm và Nam Cung Liệt, đã làm vị lão giả kia bại trận, hơn nữa hắc y nam tử đến, quân lính tan rã, không còn có át chủ bài phản kháng.

“Là ngươi muốn hại nữ nhân của bổn vương?” Hắc y nam nhân híp mắt nhìn lão giả phía dưới, tuy là hỏi chuyện, giọng điệu lại tràn ngập chắc chắn, hai mắt đen trầm đến nhìn không thấy một chút tròng mắt trắng giống như một miệng lốc xoáy thật lớn, giây tiếp theo đã có thể hút người vào, rơi vào vực sâu địa ngục.

Thân thể lão trên mặt đất giả không chịu khống chế mà run rẩy, sống hơn phân nửa đời, vẫn là lần đầu tiên đụng tới người khủng bố như thế, không đúng, hắn vẫn là người sao, cường đại đến quả thực không thể tưởng tượng, chỉ một cái uy áp đã làm lão không thở nổi, có loại giác ngộ linh hồn sắp bị xé nát.

“Một khi đã như vậy, chết đi!” Không đợi lão giả trả lời, nam tử lại bình tĩnh mà nói ra một câu.

Tay phải vươn thành trảo, hấp lực cường đại trực tiếp hút lão giả lên trời, treo không mà đứng ở khoảng cách cách hắc y nam tử chừng hai mét.

Nhưng mà một màn kế tiếp làm mọi người bị dọa vỡ gan, một đám kinh sợ lại khủng hoảng mà nhìn.

Tinh hoa cuồn cuộn không ngừng từ trên người lão giả bị rút ra, dũng mãnh chảy vào lòng bàn tay của hắc y nam tử, chỉ mấy giây, thân thể lão giả đã lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà biến hóa, biến gầy biến khô biến già, cuối cùng dư lại một bộ xiêm y cùng với một đống da bọc xương.

Nam tử vừa thu tay lại, xiêm y cùng với da bọc xương rơi xuống trên mặt đất, xương cốt vỡ thành mảnh vụn.

Chúng người xem cả kinh trợn mắt há hốc mồm, miệng há đến ước chừng có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Sợ hãi, sợ hãi thật sâu, trái tim mọi người ‘thình thịch thình thịch’ đập loạn, không ít người chân run lên, thân thể không ngừng run rẩy.

Cái loại thực lực siêu tuyệt này, thủ đoạn tàn nhẫn độc ác, làm mọi người phát ra rùng mình và khủng hoảng từ linh hồn, cái loại kinh sợ này, thật sâu ghi dấu ở trong đầu, giống như thành bản năng, chỉ cần vừa nhìn thấy người nam nhân này, vừa cảm nhận được hơi thở hắn phóng thích, đã nhanh chóng rơi vào vực sâu ác mộng, vĩnh viễn trầm luân, hết thuốc chữa.

Đáng sợ, thật là đáng sợ.

Hút tinh tủy người, là ác ma không thể nghi ngờ.

“Là Quỷ Vương, Quỷ Vương giết người không thấy máu!” Không biết là ai lẩm bẩm, chư vị bình thẩm và mấy vị gia chủ bỗng nhiên cả kinh.

Thế nhưng là Quỷ Vương Ma Quân trong truyền thuyết, đồn đãi Quỷ Vương tàn sát mấy trăm vạn dân trong thành, làm cả thành biến thành Quỷ thành, lãnh địa của Quỷ Vương tức Quỷ Vực, ở Quỷ Vực, không người đặt chân.

Mà Quỷ Vương Ma Quân giết người không thấy máu này, hiện giờ thế nhưng đứng ở trước mặt bọn họ, lại liên tưởng đến dáng vẻ hắn vừa mới hút tinh tủy người, tất cả gia chủ nhịn không được rùng mình một cái, chỉ cảm thấy vô tận hàn khí nổi lên từ lòng bàn chân, chỉ là khoảnh khắc, cả người đã lạnh lẽo.

“Còn có ai dám bắt nạt nữ nhân của bổn vương?” Quỷ Vương Ma Quân híp mắt, khí thế bức người đè ép qua mấy vị gia chủ, lại thấy bọn họ chân cẳng mềm nhũn, trên trán đổ mồ hôi đầm đìa.

Mẹ nó nha, ai biết đây là nữ nhân của ngươi, hiện tại nếu đã biết, cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám bắt nạt.

Cho dù trên người nàng có bảo bối, cũng không quan trọng bằng tánh mạng của bọn họ, bọn họ nhưng không nghĩ vì một cái đồ vật ngay cả tên đều không biết mà chặt đứt tánh mạng.

Mọi người liên tục lắc đầu, chỉ sợ chậm một nhịp sẽ trở thành người bị hút tinh túy tiếp theo.

Biết rõ tình huống Nam Cung Liệt tức khắc không bình tĩnh, tôn nữ bảo bối của ông, khi nào thì biến thành nữ nhân của Quỷ Vương?Không được, tuyệt đối không thể để hắn làm hỏng thanh danh của Ly Nhi.

“Đa tạ Quỷ Vương các hạ cứu giúp, Ly Nhi là tôn nữ bảo bối của ta, ta nghĩ nàng hẳn là không có quan hệ gì với ngươi, vẫn xin trả Ly Nhi cho ta!” Nam Cung Liệt trừng mắt nhìn phía trên trời cao, tâm tình mẹ nó khó chịu, cho dù là Quỷ Vương Ma Quân lại như thế nào, tôn nữ là của ông, ông nhưng không thích nàng bị một người nam nhân ôm, hơn nữa nam nhân này còn là Quỷ Vương làm người nghe tiếng sợ vỡ mật.

“Nữ nhân của ta, ta chiếu cố!” Trên trời cao Quỷ Vương nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nam Cung Liệt một cái, chân thật đáng tin mà quyết định nói.

Nam Cung Liệt bực mình, ngọn lửa trong lòng ‘xoát’ một tiếng bừng lên, vừa muốn tiếp tục phản bác, kết quả góc áo bị người lôi kéo, vừa cúi đầu, đúng lúc đối diện với đôi mắt to nhấp nháy của cháu ngoan.

“Gia gia, thúc thúc mặt đen là người tốt, hắn có thể cứu nhị tỷ.

” Giọng nói trẻ con non nớt mang theo vô tận tín nhiệm, trực tiếp giúp Nam Cung Liệt quyết định Nam Cung Ly thuộc sở hữu của ai, ở trong mắt hắn, thúc thúc mặt đen lợi hại hơn tất cả mọi người ở đây, đi theo thúc thúc mặt đen, nhị tỷ hắn mới có thể khỏe nhanh hơn.

Trong lòng Nam Cung Liệt khó chịu, ngay cả ngoan tôn bảo bối của ông đều bị người này thu mua?“Nhớ kỹ, bắt nạt Ly Nhi, chính là đối địch với ta!” Tiếng nói tràn ngập uy hiếp của Quỷ Vương tiếp tục vang lên, âm thanh quán chú linh lực, chui vào trong tai mỗi một vị ở đây, giống như ma âm, làm mọi người không khỏi run lên.

Giây tiếp theo, không khí run lên, lại trợn mắt, nơi nào còn nhìn thấy được bóng dáng Quỷ Vương, không chỉ như thế, ngay cả Nam Cung Ly cũng bị mang đi.

“Khốn khiếp, trả Ly Nhi cho ta!” Nam Cung Liệt mắng to với hư không, nhưng thật ra Đan lão lại vẻ mặt thâm ý mà nhìn không trung, trong lòng viện trưởng Phượng Âm hộc máu, yên lặng cầu nguyện vì Nam Cung Ly.

Được rồi, bọn họ xem như nhìn ra Quỷ Vương kia không có ác ý đối với Ly nha đầu, nếu không, cho dù là liều cái mạng già này bọn họ cũng muốn đoạt người lại, đương nhiên, hình như cho dù là bọn họ liều mạng cũng không phải đối thủ của Quỷ Vương.

.

Truyện Chữ Hay