Triệu mỹ nhân cố tình thay một kiểu y phục bình thường, cổ áo cao che vết sẹo trên cổ, ống tay áo rộng che đầu ngón tay.
Cung nữ cầm đèn lồng đi trước, Triệu mỹ nhân khoác áo choàng theo sau.
Triệu mỹ nhân bước đi khá nhanh, trong lòng đầy mong đợi.
Trong đầu nàng đã bắt đầu tưởng tượng ngày tháng sống không bằng chết của Tiêu trắc phi sau khi thất tiết.
Nàng nóng lòng muốn xem cảnh tượng đó!
Khi Triệu mỹ nhân tìm thấy Tiêu trắc phi, phát hiện Thái tử cũng ở đó, Triệu mỹ nhân vội khuỵu gối hành lễ.
"Thần thiếp bái kiến Thái tử Điện hạ."
Lạc Thanh Hàn thờ ơ liếc nàng một cái, không nói gì.
Triệu mỹ nhân đứng thẳng người, nhìn Tiêu trắc phi, nhẹ giọng hỏi "Tỷ tỷ chuẩn bị xong chưa?"
Tiêu Hề Hề gật đầu nói xong rồi.
Triệu mỹ nhân "Vậy bây giờ chúng ta đi chứ?"
Nàng chủ động đứng sang bên, nhường Tiêu trắc phi đi trước.
Tiêu Hề Hề kéo Thái tử đi ra ngoài.
Triệu mỹ nhân thấy vậy không khỏi sửng sốt, vội hỏi "Lẽ nào Thái tử Điện hạ cũng muốn tới tửu lâu Sở gia dùng bữa sao?"
Tiêu Hề Hề "Đúng vậy, vốn ta định hẹn Điện hạ cùng dùng bữa, vừa vặn cô cũng muốn đi, vậy thì cùng nhau đi."
Dù gì thêm một người thì có thể gọi thêm vài món.
Trong lòng Triệu mỹ nhân chùng xuống.
Theo kế hoạch, nàng chỉ định mời một mình Tiêu trắc phi.
Ai biết Tiêu trắc phi lại dẫn theo Thái tử, nàng làm sao ra tay với Tiêu trắc phi?!
Chuyện này chắc chắn không được!
Triệu mỹ nhân muốn ngăn Thái tử, không muốn để ngài ấy đi cùng, nhưng nàng không tìm được lý do thích hợp, chỉ đành bất lực nhìn Tiêu trắc phi kéo Thái tử ra cửa.
Đi được vài bước, Tiêu Hề Hề nhận ra Triệu mỹ nhân không đi theo.
Nàng quay đầu nhìn lại "Sao cô còn không đi?"
Triệu mỹ nhân tức thì sải bước về phía trước.
Lúc đến đây, trong lòng nàng đầy mong đợi.
Nhưng bây giờ mong đợi trong lòng nàng biến mất.
Chỉ còn lại thấp thỏm và thất vọng.
Kế hoạch xảy ra biến cố, nhất định không thể thực hiện tiếp.
Đợi nàng đến tửu lâu Sở gia, phải báo ngay cho Điền thị, bảo bọn họ dừng kế hoạch.
Tiêu Hề Hề vẫn đi cùng xe ngựa với Thái tử.
Triệu mỹ nhân ngồi xe ngựa một mình.
Hai cỗ xe ngựa rời hành cung, chạy chừng nửa canh giờ mới chậm rãi dừng lại trước tửu lâu Sở gia.
Điền thị sớm đã thông báo với chưởng quầy, bảo chưởng quầy đợi cửa trước.
Triệu mỹ nhân vừa xuất hiện, chưởng quầy lập tức bước tới chào đón.
Điền thị nói ông biết chỉ có hai vị khách nữ, bây giờ lại có ba vị khách, ngoài hai vị khách nữ còn có một nam nhân tuấn tú, khí chất nghiêm nghị.
Chưởng quầy không rõ thân phận của nam nhân này, nhưng xét từ khí chất và tướng mạo thì chắc chắn không phải người bình thường.
Chưởng quầy không dám hỏi nhiều, nét mặt tươi cười chào hỏi.
"Các vị khách quý tới rồi, phòng riêng đặt ở bên trong, mời đi theo tôi."
Tiêu Hề Hề và Lạc Thanh Hàn lần đầu đến đây, họ không đặt phòng riêng.
Tiêu Hề Hề nhìn Triệu mỹ nhân, tò mò hỏi "Là cô đặt chỗ trước à?"
Triệu mỹ nhân cười đáp "Đúng vậy, nơi này làm ăn rất tốt, nếu bất chợt tới thì sợ không có phòng, cho nên muội đặt trước một gian phòng riêng."
Tiêu Hề Hề "Vậy cũng được."
Chưởng quầy dẫn ba người họ vào phòng riêng trong cùng.
Sau khi họ ngồi vào bàn, chưởng quầy vừa pha trà, vừa niềm nở giới thiệu mấy món đặc sản của quán.
Chỉ cần nghe tên món, Tiêu Hề Hề đã chảy nước miếng.
Nàng nói ngay "Mỗi món đặc sản trong quán làm một phần!"
Có thể nói là rất hào phóng!
Chưởng quầy nhắc nhở "Quán chúng tôi có mười lăm món đặc sản, nhưng chỉ có ba người, sợ là ăn không hết."
Tiêu Hề Hề "Không sao, chỉ có mười lăm món, tướng công ta mỗi bữa ăn ít nhất hai mươi món!"
Chưởng quầy sững sờ.
Ông không kiềm được nhìn nam nhân nghiêm nghị ngồi cạnh Tiêu Hề Hề, đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài! Vị công tử này thoạt nhìn lạnh lùng nhưng thật ra là một vua bụng bự ăn hết hai mươi món một bữa.
Lạc Thanh Hàn mặt không đổi sắc nói "Mỗi bữa ta có hai mươi món, nhưng không có nghĩa mỗi bữa ta đều ăn hết."
Tiêu Hề Hề "Cho nên mới nói, người lãng phí quá rồi! Sau này nếu người dùng bữa, nhớ gọi ta đến, chỉ cần có ta ở đây, chắc chắn sẽ không cho người cơ hội lãng phí thức ăn!"
Lạc Thanh Hàn mặc nàng, nói thẳng với chưởng quầy.
"Cứ gọi món như nàng nói."
Chưởng quầy nhanh chóng đáp "Vâng, quý khách chờ một chút, món ăn sẽ lên ngay!"
Chưởng quầy vừa đi, Triệu mỹ nhân đứng dậy.
"Muội ra ngoài một lát, sẽ về nhanh thôi."
Tiêu Hề Hề vội hỏi "Cô muốn đi nhà xí hả?"
Triệu mỹ nhân muốn tìm Điền thị, nhưng nàng không thể nói, vì vậy nàng gật đầu nói "Đúng vậy, hôm nay uống hơi nhiều nước, muội đi nhanh lắm."
Tiêu Hề Hề cũng đứng lên "Ta đi chung với cô, ta cũng muốn đi nhà xí."
Làm trống dạ dày trước, mới có thể ăn nhiều hơn!
Triệu mỹ nhân sửng sốt.
Nàng không ngờ Tiêu trắc phi lại muốn đi cùng nàng.
Tức thì nàng có hơi hoảng hốt, cố giả vờ bình tĩnh "Vậy được, chúng ta cùng đi."
Tiêu Hề Hề nói với Thái tử, rồi cùng Triệu mỹ nhân ra khỏi phòng riêng.
Hai người hỏi hầu bàn, thuận lợi tìm thấy nhà xí.
Tiêu Hề Hề và Triệu mỹ nhân vào hai phòng riêng.
Chẳng mấy chốc, Triệu mỹ nhân đã ra khỏi nhà vệ sinh, nàng định lặng lẽ đi tìm Điền thị, nhưng mới đi được hai bước, đã nghe thấy tiếng gọi của Tiêu Hề Hề từ nhà xí bên cạnh.
"Sao cô đi nhanh vậy?"
Triệu mỹ nhân đành dừng bước, giả như không có chuyện gì trả lời "Đó giờ muội đi rất nhanh, muội còn có chuyện nên sẽ không chờ tỷ nữa. Tỷ từ từ giải quyết đi, không cần gấp, muội đi trước, lát nữa gặp nhau trong phòng."
Tiêu Hề Hề "Đừng mà, ta xong ngay đây!"
Nói xong, nàng bước ra khỏi nhà xí.
Bên cạnh có một thùng nước, Tiêu Hề Hề múc nước rửa tay, đồng thời hỏi "Vừa rồi cô chưa rửa tay phải không? Lại đây rửa tay đi."
Triệu mỹ nhân bây giờ rất rối, nào còn tâm trạng rửa tay?
Nàng hời hợt nói "Không cần, muội rửa rồi."
Tiêu Hề Hề dùng kiểu ánh mắt như đang nhìn đứa trẻ nghịch ngợm nhìn nàng, quở trách "Sao cô lại nói dối? Vừa rồi rõ ràng ta không nghe thấy tiếng nước, cô chắc chắn chưa rửa tay. Cô mới đi nhà xí xong, tay nhất định rất bẩn, dù cô không thích sạch sẽ, cũng đừng liên lụy ta và Thái tử, dù gì lát nữa chúng ta cũng cùng nhau dùng bữa, cô nói có đúng không?"
Cái đầu bò nhà ngươi!
Triệu mỹ nhân muốn mắng người, nhưng nàng đã kìm lại, thành thật bước tới rửa tay.
Rửa tay xong, Triệu mỹ nhân lần nữa đề nghị muốn đi một mình.
Tiêu Hề Hề nhận thấy ấn đường Triệu mỹ nhân phát đen, đoán nàng kế đó có thể gặp xui xẻo.
Tiêu Hề Hề rất tò mò, muốn biết nàng gặp xui xẻo ra sao?
Thế nên Tiêu Hề Hề chủ động đề nghị đi cùng nàng.