Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

chương 365

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vì có hai người ca ca quá xuất chúng, từ nhỏ Cừu Thịnh đã không có cảm giác tồn tại, đương nhiên cũng sẽ không có ai đặc biệt chú ý đến y.

Bây giờ Thái tử giao cho y nhiệm vụ giám sát xây lăng mộ, chuyện này đã cổ vũ y rất nhiều.

Đây là lần đầu tiên y được giao nhiệm vụ quan trọng.

Để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ này, gần đây ngày nào y cũng đi sớm về muộn.

Dù là mua vật liệu, thuê thợ thủ công hay khảo sát địa hình......

Mỗi một chuyện y đều đích thân tới hiện trường trực tiếp giám sát, xác định không có vấn đề gì thì mới yên tâm.

So ra, Lạc Dạ Thần không tận tâm như Cừu Thịnh.

Lạc Dạ Thần bữa đực bữa cái, nhớ thì đến công trường dạo một vòng, không nhớ thì đi tìm chỗ vui chơi.

Diện tích trong núi rất lớn, vị trí cụ thể của lăng mộ phải do thầy phong thủy xác định.

Vốn Cừu Thịnh định tìm một thầy phong thủy có tiếng ở địa phương xác định vị trí.

Thái tử biết chuyện, liền nói "Không cần tìm thầy phong thủy, ngày mai ta sẽ đích thân đi xem."

Cừu Thịnh kinh ngạc "Điện hạ còn hiểu phong thủy nữa sao?"

Lạc Thanh Hàn không trả lời.

Sáng hôm sau, Thái tử dẫn Tiêu Hề Hề lên núi.

Cừu Thịnh tò mò theo sau hai người, muốn xem Thái tử sẽ xác định vị trí thế nào?

Trong ấn tượng của Cừu Thịnh, thầy phong thủy thường cầm một la bàn, đi quanh các ngọn núi, sau đó xác định vị trí cụ thể theo hướng của la bàn.

Nhưng Thái tử không có la bàn, cũng không mang theo dụng cụ nào khác.

Hắn và Tiêu trắc phi giống như đang dạo chơi, tản bộ trong núi, thỉnh thoảng dừng lại nhìn xung quanh.

Tiêu Hề Hề giậm chân, sau đó lại nhìn xung quanh nói.

"Ở đây đi, nơi này phong thủy tốt nhất, thần thiếp có dự cảm, nếu xây lăng mộ ở đây, có thể sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn."

Lạc Thanh Hàn ra hiệu cho Cừu Thịnh tới, bảo y đánh dấu ở đây.

Dù Cừu Thịnh đầy hoang mang trong lòng nhưng cũng không dám hỏi nhiều, lập tức làm theo lệnh của Thái tử, đánh dấu ở đây, ngày mai bảo thợ thủ công bắt tay vào làm.

Thời gian từng ngày trôi qua.

Hôm nay, thợ thủ công vẫn làm việc như bình thường, nhưng lại vô tình đào được một hộp gỗ màu đen dưới đất.

Chế tác và chất liệu của hộp gỗ rất tinh xảo, thoạt nhìn không phải thứ mà người bình thường có thể mua được.

Dù thợ thủ công tò mò trong hộp có gì nhưng không ai dám mở ra, họ đưa chiếc hộp cho Cừu Thịnh.

Cừu Thịnh đi xem xét nơi đào được hộp gỗ.

Hộp gỗ chôn khá sâu, nếu không phải bọn họ muốn xây lăng mộ ở đây, e rằng sẽ không bao giờ tìm thấy hộp gỗ này.

Cừu Thịnh suy nghĩ một chút, khai quật được đồ vật khi động thổ, về phương diện phong thủy rất được chú trọng. Y sợ đây là điềm xấu, vì vậy y dùng mảnh vải bọc hộp gỗ, ôm nó vào lòng vội vã chạy đến hành cung.

"Điện hạ, vừa rồi có người đào được một vật ở dưới đất, người xem nên xử lý vật này thế nào?"

Y mở túi vải ra, bên trong là một hộp gỗ màu đen.

Hộp gỗ được lau sạch, nhưng các kẽ hở vẫn còn nhiều bụi bẩn.

Lạc Thanh Hàn không chê bẩn, cầm hộp gỗ lên xem thử.

Mặt hộp gỗ nhẵn, không có hoa văn hay trang trí gì, chỗ mở hộp có một ổ khóa nhỏ bằng đồng rất tinh xảo.

Do quá trình oxy hóa, bề mặt khóa đồng đã gỉ, chỉ mơ hồ thấy một hoa văn hình tròn trên bề mặt khóa đồng.

Lạc Thanh Hàn nheo mắt cẩn thận quan sát.

Hoa văn này trông hơi giống gia huy Thẩm gia.

Lạc Thanh Hàn chợt nhớ, lập tức nói với Thường công công.

"Ngươi đi gọi Tiêu trắc phi đến đây."

"Vâng."

Lúc này Tiêu Hề Hề đang ngủ nướng, đột nhiên bị đánh thức, đầu óc nàng vẫn hơi mơ màng.

Các cung nữ nhanh chóng hầu hạ nàng rửa mặt thay y phục.

Chỉnh trang ổn thỏa, cơn buồn ngủ còn sót lại của Tiêu Hề Hề cũng gần hết.

Nàng chạy đến gặp Thái tử.

Cừu Thịnh đã rời đi, trong phòng chỉ còn một mình Thái tử.

Lạc Thanh Hàn đặt hộp gỗ đen trước mặt nàng, nói "Nàng mở nó ra."

Tiêu Hề Hề nhìn hộp gỗ trước mặt, ngẩn ra "Thần thiếp không biết cạy khóa."

Lạc Thanh hàn "Không bảo nàng cạy khóa, mà bảo nàng dùng chìa khóa mở nó ra."

Nhắc đến chìa khóa, Tiêu Hề Hề tức thì nhớ ra.

Là chìa khóa mà trước đây Thái tử nhờ nàng giữ!

Tiêu Hề Hề lấy túi nhỏ để trong túi tiền mà nàng mang theo bên mình, rồi lấy chìa khóa bằng đồng từ trong túi nhỏ ra.

Nàng nhắm chìa khóa vào ổ khóa đồng treo trên hộp gỗ, cố gắng chọc vào trong.

Kết quả để vào vừa khớp.

Sau đó vặn nhẹ.

Cạch một tiếng.

Khóa đã mở.

Tiêu Hề Hề không khỏi mở to mắt "Đúng là chìa khóa này, người lấy hộp gỗ này đâu ra vậy?"

Lạc Thanh Hàn giải thích ngắn gọn "Lúc xây lăng mộ, có người tình cờ đào được trong núi."

Tiêu Hề Hề tặc lưỡi "Vậy cũng trùng hợp quá rồi!"

Lạc Thanh Hàn nói "Chưa chắc là trùng hợp, ngọn núi đó là vốn một trong những tài sản của tổ tiên Thẩm gia, hộp này hẳn cũng thuộc về Thẩm gia, Thẩm gia chôn đồ của mình trong tài sản của tổ tiên Thẩm gia cũng hợp tình hợp lý."

Tiêu Hề Hề "Nhưng ngọn núi đó lớn như vậy, ai có thể đảm bảo sẽ đào được hộp gỗ ở nơi chôn giấu chứ?"

Lạc Thanh Hàn "Cho nên mới nói, chuyện này đều nhờ nàng."

"Thần thiếp?"

Lạc Thanh Hàn "Vì có nàng giúp xác định vị trí, ta mới có thể chọn trúng nơi chôn hộp gỗ này trong ngọn núi lớn như vậy."

Tiêu Hề Hề nhân cơ hội tranh công "Thần thiếp giúp người một việc lớn như vậy, bữa trưa có thể thêm món được không?"

Lạc Thanh Hàn "Được."

Tiêu Hề Hề reo hò "Tuyệt quá!"

Nói chuyện phiếm vài câu, họ lại chuyển chú ý đến hộp gỗ màu đen.

Tiêu Hề Hề hỏi "Người Thẩm gia chôn hộp gỗ này sâu như vậy, bên trong chắc chắn đựng bảo vật gì đó nhỉ? Chẳng lẽ là vàng bạc tiền tài? Nhưng nhìn kích thước hộp gỗ này, chắc cũng không đựng được nhiều, chẳng lẽ là bản đồ kho báu?"

Lạc Thanh Hàn "Mở ra xem là biết mà."

Tiêu Hề Hề lấy khóa đồng xuống, vừa định giơ tay mở hộp gỗ, Lạc Thanh Hàn đột nhiên đưa tay ấn lên hộp gỗ.

"Để ta mở."

Không ai biết trong hộp gỗ này chứa gì, lỡ bên trong giấu cơ quan gì thì sao?

Hắn mở nó sẽ an toàn hơn.

Tiêu Hề Hề không nghĩ nhiều, để hắn lấy hộp gỗ đi.

Lạc Thanh Hàn "Nàng ra xa một chút."

Tiêu Hề Hề bước sang bên cạnh hai bước, vẫn nhìn chằm chằm vào hộp gỗ, nàng thúc giục "Người mở mau lên."

Lạc Thanh Hàn cố tình xoay hộp gỗ về hướng khác, để phần mở quay về phía bên kia.

Hắn cẩn thận từ từ mở hộp gỗ.

Sau khi hộp gỗ mở hoàn toàn, yên tĩnh không có gì lạ xảy ra.

Có vẻ như trong hộp gỗ không có cơ quan gì.

Lạc Thanh Hàn an tâm, quay hộp gỗ trở lại, lúc này mới nhìn rõ trong hộp gỗ chỉ có một cuốn sách mỏng.

Tiêu Hề Hề đi tới "Đây là gì? Lẽ nào là bí kiếp võ công trong truyền thuyết?"

Truyện Chữ Hay