“Người này chính là Quý Thành Huy, các cậu có thể gọi anh ấy là anh cả.” Người đàn ông trước mắt khoảng 40 tuổi, thoạt nhìn râu ria xồm xàm, miệng ngậm thuốc lá, có vẻ trầm tư ít nói và u uất.“Ông anh này nhìn ngầu thật.” A Khải nói nhỏ với Lữ Thanh.“Anh cả đã làm ba nhiệm vụ, là thành viên thâm niên trong khu ba chúng ta.”“Ừ." Quý Thành Huy gật đầu, sau đó không để ý tới người khác nữa.
Ấn tượng đầu tiên mà Lữ Thanh dành cho anh ta chính là khó chịu.“Người này là Hàng Quang.” Cậu con trai cao lớn ngại ngùng chào hỏi hai người, cậu ta là sinh viên vừa tốt nghiệp, đã thực hiện một nhiệm vụ.“Tôi thì không cần đội trưởng giới thiệu, chào hai anh, tôi là Lý Văn Kiều, cũng là người mới!”Cô gái chủ động chào hỏi hai người chính là người đẹp quyến rũ.
Khác với cảm giác lãnh diễm của Hà Tâm Mỹ, Lý Văn Kiều thuộc về ngự tỷ Âu Mỹ, với mái tóc quăn đen, phối hợp với cách trang điểm đậm quyến rũ.
Nửa người trên mặc áo phông trắng bó sát, nửa người dưới mặc váy ngắn màu đen phối hợp tất chân màu đen, quả thực là nữ thần cực phẩm trong mắt đàn ông! Nói xong, cô đi đến chỗ hai người, chuẩn bị bắt tay chào Khải nhìn chằm chằm vào chỗ nhấp nhô nào đó của cô.
“Văn minh nhìn bóng, sóng này không uổng......”Cậu ta nhiệt tình giơ tay ra, lại bị nữ thần làm lơ.
Lý Văn Kiều nắm tay Lữ Thanh, nháy mắt với hắn: “Anh đẹp trai, sau khi trở về hiện thực, tôi muốn tìm anh bí mật giao lưu một chút.”Lữ Thanh không am hiểu giao tiếp với nữ giới, từ đại học đến nay số lần giao tiếp với nữ giới chỉ tính bằng một bàn tay, chứ đừng nói đến người đẹp nóng bỏng bước đến gần thế này! Nghe được câu nói của cô, mặt Lữ Thanh đỏ bừng lên như cua luộc, hắn há miệng nhưng không biết nên nói Chân ho mạnh hai tiếng: “Ây, hai người có thể chờ kết thúc rồi về liên lạc sau.
Để tôi giới thiệu nốt hai người còn lại cho các cậu."Người đàn ông có vóc dáng rất cao, khuôn mặt thật thà phúc hậu tên là Đường Thiên, đã thực hiện hai nhiệm vụ.
Nghề nghiệp trong hiện thực của Đường Thiên là giáo sư nổi tiếng dạy môn lịch sử ở đại viên cuối cùng làm hai người Lữ Thanh và A Khải rất kinh ngạc, không phải bởi vì diện mạo của cậu bé, mà là tuổi tác.
Đây là thành viên nhỏ tuổi nhất trong khu ba, tên là Tạ Vũ Hiên.“Không Gian độc ác đến thế cơ á? Nó chỉ là một đứa bé thôi mà!” A Khải tức giận bất niên trước mắt tên Tạ Vũ Hiên kia thoạt nhìn chỉ mười bốn mười lăm tuổi, trông rất xinh xắn, sau này chắc cũng là mỹ nam.
Rõ ràng là đứa trẻ đang độ tuổi hồn nhiên, thế nhưng lại bị Không Gian lựa chọn tới thực hiện nhiệm vụ.“Chào hai anh! Đừng để ý chuyện em còn nhỏ tuổi, em sẽ không kéo chân các anh đâu.” Tạ Vũ Hiên lễ phép cúi đầu chào hai người.
Từ Chân nhìn Tạ Vũ Hiên, cười khổ lắc đầu.
Anh ta gặp qua không ít người mới gục ngã vì họ không tiếp nhận được tra tấn của được Không Gian, mà đứa nhỏ trước mắt này......Anh ta thương tiếc xoa đầu Tạ Vũ Hiên nói với mọi người nói: “Đây là tất cả thành viên khu ba chúng ta, cộng thêm tôi nữa thì khu ba có tổng cộng mười người.
Trong nhiệm vụ sau này, mọi người nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau, tranh thủ sớm ngày thoát khỏi cái nơi quái quỷ này!”Cứ cách mỗi một khoảng thời gian Không Gian sẽ tuyên bố nhiệm vụ, lựa chọn đội viên tham gia ngẫu nhiên.
Một khi tuyên bố nhiệm vụ, mọi người cần phải đi đến khu ba.
Còn về phần tuyên bố nhiệm vụ, sẽ thông báo bằng chữ máu hiện lên trong đầu Kẻ Phá Mộng.“Để nâng cao khả năng sống sót, chúng ta cần phải rèn luyện thêm, nếu không có thân thể khỏe mạnh, lúc chạy trốn trong nhiệm vụ, người rớt lại phía sau sẽ trở thành mục tiêu giế t chết hàng đầu của quỷ hồn!”Các đội viên rối rít gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Từ Chân xoay người vỗ mạnh vào bả vai của Lữ Thanh và A Khải rồi nói với mọi người: “Từ nay về sau, hai người này sẽ là trí giả của khu ba chúng ta! Sau này mọi người phải coi Lữ Thanh và A Khải làm đối tượng bảo vệ chính! Bởi vì bọn họ chính là chìa khóa để khu ba chúng ta phát triển đấy."Không đợi Từ Chân nói xong, các đội viên khác đã nhào lên vây quanh hai người Lữ Thanh và A Khải.“Anh Thanh, anh thật là lợi hại! Nếu ở giây phút cuối cùng mà không có anh thì cả đội đã bị giết hết rồi.” Dương Đình giơ ngón tay cái lên với hắn.“Anh Thanh, nhiệm vụ tiếp theo mà có may mắn được cùng đội với anh thì anh nhớ bảo vệ em nhé!” Hàng Quang cũng vuốt đuôi nịnh bợ.“Sao mấy người lại biết được chi tiết nhiệm vụ của chúng tôi thế?” Lữ Thanh cảm thấy vô cùng kinh ngạc.“Tại thấy được từ cái này á.” Tạ Vũ Hiên chỉ ti vi ở phía sau lưng..