Quỷ Hút Máu Tình Yêu Đồng Thoại

chương 6

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Norris ngồi trên sân thượng tầng cao nhất của Dạ Bảo, áo choàng màu đen trong gió đêm nhẹ nhàng tung bay, ánh trăng hòa nhã chiếu trên gương mặt y tỏa ra vầng sáng nhu hòa nhợt nhạt ôm lấy đường cong duyên dáng nơi sườn mặt.

Đắm chìm trong bóng đêm đẹp như vậy, tâm người đều theo đó mà ôn nhu điềm tĩnh hơn. Thế nhưng, trên gương mặt xinh đẹp của Norris, lại đầy vẻ cáu kỉnh cùng buồn bực, sắc mặt u ám hoàn toàn cô phụ sự mỹ diệu của bóng đêm.

Buổi tối một tuần trước, sau khi Norris tỉnh lại thì phát hiện Ngải Ni Khả không thấy đâu. Y vốn nghĩ Ngải Ni Khả lại quay về Koblenz lấy thực phẩm, thế nhưng đợi hai ngày sau, Ngải Ni Khả vẫn liên tục không thấy bóng dáng, Norris trì độn lúc này mới hậu tri hậu giác mà nghĩ đến Ngải Ni Khả có lẽ là đã ly khai.

Vừa mới bắt đầu, Norris hờ hững tiếp nhận chuyện không thấy Ngải Ni Khả nữa, cũng không có cảm giác gì khác. Y vốn trước giờ đều là sinh hoạt một mình, đối với bất lão bất tử như bọn họ mà nói, chia ly căn bản không có gì thương cảm hay lưu luyến, dù sao cũng phải có lúc tạm biệt.

Ngải Ni Khả bất quá là một thực phẩm ngon miệng mà thôi, không gặp không thấy nữa cũng không sao, không đáng để mình hao tâm tổn trí. Norris nghĩ vậy.

Nhưng là, dần dần, sự tình bắt đầu có điểm không thích hợp.

Norris càng ngày càng buồn bực bất an, mà loại cảm giác khó chịu này không phải do đói bụng —— bởi vì y chưa hề đói, nói như vậy, bảy tám ngày ăn uống một lần đối với y cũng đủ rồi, mà trước khi Ngải Ni Khả mất tích, hắn vừa ăn xong một lần, hơn nữa ăn rất no —— khiến hắn bực dọc bất an chính là cảm giác mất mác trống rỗng y chưa từng nhận thức qua.

Càng gay go chính là, chính là tình tự của y dần dần mất đi khống chế, ngảy cả cuộc sống quy luật cứng nhắc thời gian qua cũng trở nên hỗn loạn.

Đầu tiên là tòa lậu đài đột nhiên có vẻ quá lớn, đêm cũng trở nên quá dài, ngay cả không khí cũng trở nên quạnh quẽ…………..Y đã quen với khí tức cùng bóng dáng của người kia, quen với nhiệt đột cơ thể ôn hòa của hắn, quen việc hắn ở bên tai thấp giọng thỏ thẻ, quen được hắn nhiệt tình ôm lấy và ngọt ngào hôn môi, còn có vật nóng rực cứng rắn tiến vào thân thể mình…………….

Y vốn chẳng phải là một mình ở đây sao? Vì cái gì cùng người kia chẳng qua cùng một chỗ nhiều hơn một chút, y đã không thể quen với cuộc sống lúc đầu sao?

Norris không rõ chính mình vì sao lại có cảm giác như vậy, nhưng mặc kể y buồn bực thế nào, sự việc vẫn theo chiều hướng phát triển đi xuống càng ngày càng tệ. Cuối cùng, rốt cuộc làm cho y đạt tới mức độ không thể kiềm chế được —— thời gian qua y thế mà lại mất ngủ.

Huống hồ thực tế không có gì quấy rầy, hết thảy đều cực kỳ thích hợp để ngủ, Norris lại vô luận thế nào cũng ngủ không được. Giường đệm vốn dĩ mềm mại bên dưới lại giống như phủ kín sỏi cát, y nằm thẳng nằm nghiêng gì cũng không thấy thoải mái, đành phải mỗi đêm giống u linh dạo tới dạo lui trong Dạ Bảo.

Sau khi thử đủ mọi cách nhưng vẫn như cũ không thể đi vào giấc ngủ, Norris cuối cùng kiềm chế không được thống khổ mất ngủ lần đầu tiên không phải vì đi tìm bịch máu mà đến Koblenz. Theo mùi Ngải Ni Khả lưu lại, hắn không chút nào tốn công mà tìm được khách sạn Ngải Ni Khả ở.

“Ngải Ni Khả đâu?” Norris đi vào đại sảnh khách sạn hoa lệ, trừng mắt nhìn nữ tiếp tân bởi vì khuôn mặt quá mức đẹp đẽ cao quý của y mà nhìn đăm đăm, lạnh lùng hỏi thăm.

Đối phương bị nhãn thần băng lãnh cùng lời nói cứng nhắc của Norris làm cho hoảng sợ, vội vàng thu hồi ánh mắt kinh diễm, lắp bắp đáp:

“Ngải Ni Khả? Nga, ngài hỏi Santos tiên sinh hả, hắn, hắn một tuần trước đã quay về Paris rồi.”

Paris? Hắn thế nào có khả năng chạy đến Paris chứ? Nói cách khác, y chẳng những đã không còn thực phẩm để ăn, lại sẽ tiếp tục buồn bực mất ngủ nữa?

Norris phẫn nộ rồi —— thân là đồ ăn của y, Ngải Ni Khả — thuộc về y. Hắn là vật sở hữu của y, thế nào có thể không thỉnh cầu y cho phép liền tự ý rời đi? (sao ta có ảo giác Khả ca trong bộ dạng bịch máu chạy tới chạy lui trước mặt nha =]])

Thế nhưng, mặc kệ Norris sinh khí thế nào, đối với chuyện Ngải Ni Khả đã ly khai là thật, một điểm giúp đỡ cũng không có.

Đồ ăn của y chạy, mà y hiện tại không những thật đói bụng, còn rất không thoải mái.

Norris phiền muộn phun ra một hơi, sau đó mệt mỏi nằm xuống, nhìn bầu trời xanh thẫm phát ngốc.

Hôm qua đói bụng, y đi bệnh viện Koblenz cầm ra bịch máu. Nhưng chỉ uống một ngụm, y nhịn không được phun ra, máu Ngải Ni Khả ngọt ngào thơm mát hơn, mấy thứ này thật sự giống như nước cống.

Norris chưa bao giờ thứ mình uống ba trăm năm qua lại khó nuốt như vậy. Thế nhưng cơn đói bức bách, y chỉ có thể miễn cưỡng uống mấy thứ này.

Norris cũng đã thử tìm người khác. Y căn bản nghĩ, nếu mình có thể uống máu Ngải Ni Khả, có lẽ đã có thể tiếp nhận cơ thể của nhân loại, thế nhưng sau khi tiếp cận những người khác y mới phát hiện, vẫn giống như trước đây cực kỳ ghê tởm.

Vị đạo của những người khác với hắn mà nói vẫn buồn nôn như vậy, đừng nói là hút máu, riêng việc tới gần cơ thể bọn họ cũng đã làm y chán ghét muốn nôn —— xem ra, y vẫn chỉ có thể tiếp nhận một mình cơ thể và máu Ngải Ni Khải.

Một trận gió nhẹ thổi qua, Norris đột nhiên cảm thấy cực kỳ lạnh lẽo.

Quái quỷ, y thế nào lại cảm thấy lạnh? Y chính là quỷ hút máu, căn bản không có cảm giác lạnh hay nóng.

Thấp giọng nguyền rủa, Norris vẫn theo bản năng đưa tay xoa xoa thân thể, trong đầu nhịn không được hiện ra g ngực ấm áp cùng cánh tay hữu lực của Ngải Ni Khả……………Cảm giác được hắn ôm thật tốt, cực kỳ thoải mái, cảm giác được hắn hôn môi vỗ về rất tốt, toàn bộ cơ tể đều nóng lên…………….

Một loại xúc động cháy khát kỳ lạ từ nơi sâu trong thân thể tinh tế sinh ra, sau đó cấp tốc lan tràn tới toàn thân, cảm giác vô cùng sâu sắc.

Norris tức giận trở mình, cuộn tròn thân thể. Y chán ghét biến hóa của cơ thể mình, cái loại lo lắng cùng cơ khát phát ra từ trong cơ thể khiến hắn vô cùng khó chịu. Loại cảm giác này rất quen thuộc, đều xuất hiện mỗi lần Ngải Ni Khả ôm hôn y, nhưng trước kia có Ngải Ni Khả, loại cảm giác này sẽ không khiến y bực bội, ngược lại sẽ vì vậy mà khiến cho khoái cảm kế tiếp càng thêm mãnh liệt và rõ ràng.

Nhưng hiện tại không có người kia bên y, y phải làm gì mới không phải khó chịu nữa đây?

Norris buồn khổ kẹp chặt hai chân, ký ức quá đỗi vui sướng tươi đẹp hiện lên trong đầu, thân thể vốn đã bị kích thích lập tức có phản ứng.

“Ô…………” Norris không kìm được phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, hai chân co rút quấn lấy nhau, vô thức ma sát qua lại. Dục vọng nam tính cứng rắn mà nóng bỏng sưng tấy, có thứ gì đó trong thân thể nơi nơi tán loạn nói không nên lời, sau đó toàn bộ tụ lại thành lửa nóng như nham thạch, trầm tích tại ở giữa, bộ vị vốn mẫn cảm vô cùng lại trướng đến phát đau.

Trong khi giãy giụa, theo kích thích nửa thân dưới, nụ hoa phía sau cũng như cảm nhận được sự đòi hỏi của thân thể, cũng theo đó mấp máy co rút, kều gào cự vật từng tiến vào đến an ủi.

Không thể chịu đựng được ngứa ngáy cùng trướng đau khiến Norris khó chịu muốn khóc, thế nhưng y lại không biết làm sao mới c thể giảm bớt loại tra tấn thống khổ này, chỉ có thể bất lực lui thân thể, kiềm chế dục hỏa công kích.

Rất lâu sau, cơ thể xúc động không đạt được thỏa mãn cuối cùng dần dần bình ổn lại.

Norris căm phẫn cắn môi, hung tợn trừng bức tường đá trước mặt.

Người kia thật đáng giận, làm y khó chịu như vậy, hừ, chờ Ngải Ni Khả trở về nhất định phải trừng phạt hắn mới được……….Nhưng mà, nếu hắn không trở lại thì sao bây giờ? Chẳng lẽ y về sau đều chỉ có thể tiếp tục ăn những thứ kia, tiếp tục chịu đựng loại tra tấn ban nãy sao?

Norris đột nhiên nghĩ đến khả năng sau, nhịn không được lông mày xinh đẹp nhăn lại.

Y tuyệt đối không cần, ân, nếu Ngải Ni Khả chạy đến Paris, vậy y phải đi Paris đem hắn bắt về là được.

Quyết định như vậy, Norris từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nghĩ rất nhanh có thể lần nữa uống máu Ngải Ni Khả, y lập tức chảy nước miếng, bao tử cũng ùng ục ùng ục kêu. (hảo mất mặt nha~ =.=)

Khao khát liếm liếm răng nanh bén nhọn của mình, ánh mắt Norris lập lòe chan chứa quang mang mong ngóng.

____________________________

Ngải Ni Khả rất phiền não, phi thường phiền não.

Sau khi trở lại Paris, hắn kinh ngạc phát hiện mình vậy mà hết thảy yêu thích trước kia đều mất đi hứng thú, dù là rượu ngon hưởng yến hay bóng hồng tươi mát, đều khiến hắn cảm thấy tẻ nhạt vô vị. Thậm chí trong hôn lễ của Alicia, lúc vị phù dâu xinh đẹp vô song kia không ngừng hướng hắn mỉm cười đưa tình, hắn lại không hề có cảm giác gì, ngược lại cảm thấy phiền chán mà lách mình tránh ra xa xa. (Khả ca thật ngoan nha~ xoa đầu ^o^)

Đổi lại Ngải Ni Khả trước kia, tuyệt đối sẽ không bỏ qua loại diễm ngộ này. Thế nhưng hắn hiện tại, quả thật đối với mọi ham thích trước kia đều mất đi hứng thú.

Hắn không phải đã từ Koblenz trở lại Paris rồi sao? Tại sao vẫn không thể khôi phục cuộc sống trước kia chứ? Ngải Ni Khả phiền não ngã người nữa nằm nữa ngồi trên ghế, trừng mắt nhìn trần nhà ngẩn người. (Em thì nhớ anh trừng mắt nhìn tường đá, anh thì nhớ em trừng mắt nhìn trần nhà =]] cặp phu phu này hảo dở hơi nha~ =]])

Trên trần nhà trắng như tuyết, hiện ra một khuôn mặt xinh đẹp —— chết tiệt, Ngải Ni Khả nguyền rủa một tiếng, tức tối ngồi dậy, một quyền nện lên bàn.

Kỳ thật hắn sao lại không biết toàn bộ mấu chốt của vấn đề này là ở đâu, chẳng qua hắn vẫn vô thức trốn tránh thôi. Hết thảy đều bởi vì tên quỷ hút máu kia —— nguyên nhân hắn rốt cuộc vô pháp khôi phục lại cuộc sống trước kia chính là bởi vì hắn nhớ y, sau khi trở lại Paris, Ngải Ni Khả mới phát hiện bản thân lại tưởng niệm cái tên quỷ hút máu đem hắn xem như đồ ăn kia đến vậy.

Lúc đầu chỉ là thời điểm đi ngủ Norris sẽ chạy đến quấy rầy hắn, sau đó là nhắm mắt lại sẽ hiện ra, hiện tại vậy mà phát triển đến mức thời thời khắc khắc nhìn đâu cũng có thể thấy y.

Ngải Ni Khả chưa bao giờ nhớ một người đến như vậy —— không, hắn nói sai rồi, hẳn là một quỷ hút máu mới phải. (=.=)

Hắn nhớ đôi môi Norris mềm mại mà giá lạnh của Norris, nhớ thân thể mềm dẻo của y, nhớ thời điểm ôm y đáy lòng phát ra cảm giác vui sướng và thỏa mãn, thậm chí nhớ cảm giác lúc Norris cắn hắn hút máu —— hắn nhớ Norris muốn chết. Nhớ đến ăn không ngon ngủ không yên, nhớ đến bất luận kẻ nào hay sự tình gì cũng không thể khiến hắn hứng thú.

Ngải Ni Khả rên rỉ ôm lấy đầu.

Chúa ơi, chẳng lẽ hắn thật sự yêu tên quỷ hút máu kia? Hắn chưa từng đối với ai nhớ đến da diết như vậy, chưa từng vì ai mà canh cánh trong lòng như vậy, chưa từng vì ai mà mất hồn mất vía như vậy……………

Hết thảy trạng thái luyến ái đều nhất nhất nảy sinh trên người hắn, toàn bộ dấu hiệu đều minh xác tố cáo hắn —— hắn chắc chắn đã rơi vào cạm bẫy của ái tình rồi. (trời ơi Khả ca sến như hến nổi da gà =]])

Nhưng suy cho cùng hắn thế nào lại yêu cái tên quỷ hút máu trừ bỏ xinh đẹp ra thì chẳng có ưu điểm gì kia chứ?

Ngải Ni Khả đưa tay dùng sức xoa mi tâm, bắt đầu nghiêm túc suy xét vấn đề tình cảm của bản thân.

Bắt đầu hứng thú và lực chú ý đến cùng là ở thời điểm nào thì biến chất trở thành tình yêu đây?

Hắn có một ngàn một vạn lý do để không thích Norris, lại tìm không được một lý do để yêu Norris ngoài vẻ xinh đẹp bên ngoài ra.

Vốn chỉ là thỏa mãn cơ thể, thế nhưng không ngờ tới, tình cảm lại bất tri bất giác trộn lẫn tiến vào. Chẳng lẽ ái tình quả nhiên là không thể giải thích được, cho nên hắn mới có thể mạc danh kỳ diệu rơi vào thế này, càng thật đáng buồn chính là hắn có thể vĩnh viễn đều không rõ ràng mình vì sao lại yêu cái tên ngớ ngẩn lười biếng cố chấp nóng nảy kia. (chê người ta hoài nha~ >_

Truyện Chữ Hay