Edit: Sahara
Mọi người vừa nghe xong thì cảm thấy sửng sốt.
Ý của Vân Lạc Phong chính là...
Bọn họ cũng có thể ăn?
So với mọi người đang kích động, Vân Thanh Nhã lại chỉ cau mày, có lẽ thời gian qua xảy ra quá nhiều biến cố, nên càng khiến Vân Thanh Nhã thêm ổn trọng.
"Phong Nhi, dùng quả Long Tiên đột phá có làm sức chiến đấu yếu hơn không?" Vân Thanh Nhã sợ Vân Lạc Phong không hiểu ý mình, bèn giải thích kỹ hơn: "Cũng như lão gia tử ăn quả Long Tiên xong mới đột phá, do mượn ngoại lực nên trong cảnh giới Thần Linh, lão gia tử là người yếu nhất?"
Nếu là như vậy, Vân Thanh Nhã thà tự mình tu luyện để đột phá.
Có điều, câu trả lời của Vân Lạc Phong đã đánh bay băn khoăn của Vân Thanh Nhã.
"Nhị thúc, thúc có thể yên tâm, sức chiến đấu của người dùng quả Long Tiên so với người đột phá nhờ tu luyện đều như nhau. Khuyết điểm duy nhất của nó chính là đã kích phát hết tiềm lực trong người, nên sau này có tu luyện thế nào cũng không thể đột phá được nữa."
Lời này ngược lại làm tâm Vân Thanh Nhã thả lỏng, gương mặt thanh tuấn mỉm cười ôn hòa.
"Thúc muốn ăn quả Long Tiên!"
Kỳ thực, mọi người lựa chọn thế nào, Vân Lạc Phong đều đoán được ít nhiều.
Thời điểm hiện tại là lúc bọn họ cần thực lực, chỉ có thực lực đủ mạnh mới ngăn cản được bi kịch phát sinh lần nữa!
Thiên phú Vân Thanh Nhã rất cao, nhưng thiên phú cao thì có ích lợi gì?
Không phải Vân Thanh Nhã không cố gắng, mà là dù có cố gắng bao nhiêu thì linh khí ở Thất Châu cũng không thể giúp hắn đột phá cảnh giới Thần Linh.
Đối mặt với con quái vật khổng lồ là Tần gia, bọn họ không có cách nào chống cự....
Có quả Long Tiên thì lại khác, cho dù không có Vân Lạc Phong bên cạnh, bọn họ vẫn có thể bảo vệ mảnh đất này.
Sau khi Vân Thanh Nhã quyết định xong, những người khác cũng nói ra quyết định của mình.
"Đường tỷ!" Vân Nhược Thủy chớp đôi mắt long lanh, trong mắt chứa đầy mong đợi: "Muội cũng muốn ăn quả Long Tiên, có được không?"
Vân Lạc Phong vừa định đồng ý thì trong đầu chợt vang lên giọng nói của Bích Tiêu: "Chủ nhân, Vân Nhược Thủy còn quá nhỏ, không thể chịu nổi dược hiệu của quả Long Tiên, phải đợi sau khi trưởng thành thì mới dùng được."
Vân Lạc Phong nghe vậy thì dịu dàng nhìn Vân Nhược Thủy, đưa tay lên vuốt đầu cô bé: "Thủy Nhi, dược hiệu quả Long Tiên quá mạnh, muội còn quá nhỏ không thể dùng được, có điều, đường tỷ sẽ giữ lại một quả cho muội, chờ muội trưởng thành rồi mới dùng, được không?"
Lúc đầu Vân Nhược Thủy có hơi thất vọng, nhưng nghe đến câu sau của Vân Lạc Phong, hai mắt liền sáng lên.
"Dạ được, Nhược Thủy nghe lời đường tỷ, chờ Nhược Thủy trưởng thành rồi mới ăn quả Long Tiên."
Sau khi an ủi Vân Nhược Thủy, Vân Lạc Phong lần lượt chia đều quả Long Tiên cho mọi người.
Ngoại trừ Bạch Linh!
Bạch Linh đã đột phá Thần Quân, có ăn quả Long Tiên cũng vô dụng. Cho dù tiềm lực của bà có đạt tới cảnh giới Chân Thần thì quả Long Tiên cũng không thể giúp bà đột phá.
"Hả?" Mục Động có hơi bất ngờ, ông nhìn Vân Lạc Phong đang đưa quả Long Tiên đến trước mặt mình, khẽ chớp chớp mắt hỏi: "Ta cũng có phần?"
"Ngài là bằng hữu của Quân gia gia, thời khắc mấu chốt, ngài đã lựa chọn đứng về phía con, Vân Lạc Phong_con, chưa bao giờ bạc đãi người mình."
Vân Lạc Phong mỉm cười, giọng nói hữu lực, làm nội tâm Mục Động nhất thời run động.
Thực tế, ngày đó ở Thánh Nữ Tộc, bọn họ không giúp được gì cả, nhiều lắm chỉ là chuẩn bị đối kháng với Tần gia mà thôi.
Thế nhưng.....
Nếu bọn họ biết được thực lực Vân Lạc Phong rồi mới làm như vậy, thì đó chỉ được coi là vì nịnh bợ Vân Lạc Phong mà thôi.