Edit: Sahara
"Trên thế gian này vẫn chưa xuất hiện Chân Thần, Thần Quân chính là sự tồn tại tối cao nhất."
Tề Linh tiếp lời Kỳ Tô.
Hít!
Mọi người cùng hít một hơi khí lạnh.
Thì ra Vân Dực lợi hại như thế!
Ngay cả Bạch Linh.... Cũng đã đột phá đến Thần Quân?
"Hả, Vân cô nương không có nói với các người à?" Kỳ Tô có hơi kinh ngạc: "Bất kể Vân Dực hay là Tiểu Trùng Trùng cũng đều đột phá đến Thần Quân rồi. Tuy Vân Tiêu công tử cũng là Thần Quân Giả, nhưng dù mà mấy Vân Dực cộng lại cũng không phải đối thủ của ngài ấy, có thể nói, Vân Tiêu công tử chính là thiên hạ vô địch thủ!"
"A, còn cả Vân cô nương nữa! Đừng thấy Vân cô nương chỉ là Thần Tôn Giả, kỳ thực, thực lực của Vân cô nương đã sớm sánh ngang với Thần Quân. Trước đó Vân cô nương còn đánh bại một Thần Quân Giả!"
Tuy khi đó Lãng Tân Nguyệt bị Vân Tiêu ám toán, nhưng người có mắt đều nhìn ra được, Lãng Tân Nguyệt rõ ràng không phải đối thủ của Vân Lạc Phong.
Cho nên nói thực lực Vân Lạc Phong sánh ngang Thần Quân cũng không sai!
Đầu Vân lão gia tử có chút choáng váng, mới vừa rồi ông còn định hy sinh bản thân giúp cháu gái mình bỏ trốn, ai mà biết thực lực cháu gái ông đã sớm đứng đầu đại lục.
Niềm vui tới quá nhanh, nhất thời ông chưa thích ứng kịp.
Giữa lúc mọi người chìm trong khiếp sợ, Vân Lạc Phong và Vân Tiêu cùng nắm tay nhau đi đến, Bạch Linh đi theo bên cạnh Vân Lạc Phong, ánh mắt nhiễm ý cười vừa nhìn thấy khung cảnh trước mắt thì tắt ngấm.
Vân Lạc Phong liếc mắt một cái đã thấy Vân lão gia tử cả người đầy máu, lập tức trầm mặt xuống, hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Gia gia, sao gia gia lại bị thương?"
Dứt lời, nàng liền nhìn về phía đám người Tần gia.
Tần Nguyên đã chạy thoát, nhưng những người khác thì không, vì thế, bọn họ nghiễm nhiên trở thành đối tượng phát tiết lửa giận của Vân Lạc Phong.
"Là các ngươi đả thương họ?"
Khóe môi Vân Lạc Phong cong lên thành nụ cười lạnh lẽo, sát khí phát ra ngập trời.
Người Tần gia chỉ biết cười khổ.
Bọn họ là do Tần Nguyên dẫn theo, bây giờ Tần Nguyên chạy trốn, lại bỏ bọn họ lại.
Lúc này, kết cục của họ đâu chỉ thi cốt vô tồn, e là.... Muốn sống không được, muốn chết không xong!
"Vân Dực!" Vân Lạc Phong bình thản gọi một tiếng: "Chém chúng thành ngàn mảnh trước, sau đó treo xương cốt chúng lên trước cửa thành Đông Châu, hướng mặt chúng về phía phủ châu chủ Đông Châu, để chúng sám hối với Hồng Loan."
Những người này không chỉ đả thương mấy người lão gia tử, quan trọng nhất chính là bọn chúng là người Tần gia_hung thủ sát hại Hồng Loan.
Nàng đã từng thề phải dùng mạng tất cả bọn chúng để tế linh hồn Hồng Loan.
Đám người Tần gia nghe như vậy liền cả kinh hốt hoảng. Chết cũng thôi đi, nhưng chết xong còn phải chịu sỉ nhục như vậy?
Đây là chuyện không có bất cứ kẻ nào chịu được!
Nhìn vẻ hốt hoảng trên mặt bọn chúng, ý cười lạnh lẽo của Vân Lạc Phong càng sâu: "Dám giết bằng hữu của ta, xâm phạm Vân gia ta, thì các ngươi nên chuẩn bị sẵn tâm lý trả giá cho những việc các ngươi làm!"
Vân Dực đã lao đến trước mặt bọn chúng, đứng trước cường giả Thần Quân như Vân Dực, đám người Tần gia làm gì có cơ hội phản kháng....
________________
Từ sau khi Vân Lạc Phong trở về, người của các thế lực khác đều phái người tiến đến Thánh Nữ Tộc, muốn thăm dò nhất cử nhất động của đối phương....
Vì vậy, tin tức cao thủ Tần gia tấn công Thánh Nữ Tộc không thể giấu giếm mà bị truyền đi.
Khi biết được tin tức này, trong đầu bọn họ chỉ có đúng một suy nghĩ duy nhất, Vân Lạc Phong chết chắc rồi!