Edit: Sahara
Vân Lạc Phong không đáp lời Mục Động ngay mà im lặng một lúc lâu, sau đó nàng mới nói: "Mọi người đã tới, vậy thì ta sẽ nói cho mọi người biết quyết định của ta. Tần gia hại chết Hồng Loan, thù này ta quyết báo! Dù phải đánh đổi hết những gì ta có, ta cũng bắt bọn chúng chôn cùng!"
Hoàng Oanh Oanh hiểu suy nghĩ của Vân Lạc Phong, mặt đầy cung kính nói: "Từ thời khắc chủ tử cứu thuộc hạ, thì cả đời Hoàng Oanh Oanh đã là thị nữ của người, bất kể chủ tử làm gì, thuộc hạ và Vu Yêu Tộc cũng theo sau người."
Mục Động cũng mỉm cười: "Không phải chỉ là một Linh Thần Đại Lục thôi à? Lão già_ta đây sớm đã không để ý việc sống chết, nha đầu, con muốn làm gì thì cứ làm thắng tay, chúng ta vĩnh viễn là hậu thuẫn của con!"
Đối diện tấm lòng chân thành của hai người, hai mắt Vân Lạc Phong chứa đầy ánh sáng sáng ngời.
"Tốt! Bây giờ ta lập tức tuyên bố với người trong thiên hạ, Vân Lạc Phong_ta muốn khai chiến cùng Linh Thần Đại Lục." Lời tuyên bố khí phách đi kèm ánh mắt lạnh lùng: "Mặt khác, Hoàng Oanh Oanh, ngươi đi phát thiệp mời cho tất cả các thế lực ở Thất Châu, ta muốn xem thử, có bao nhiêu người nguyện kề vai sát cánh chiến đấu cùng ta!"
"Tuân lệnh!"
Hoàng Oanh Oanh cung kính đáp.Thế lực ở Thất Châu rất nhiều, ngoài trừ châu chủ các châu ra, còn có thế lực các đại môn phái. Tất cả bọn họ cộng lại cũng là một lực lượng không nhỏ.
Hơn nữa, Thất Châu còn có không ít thế lực không thua kém gì châu chủ các châu như Vu Yêu Tộc và Thánh Nữ Tộc....
Mục Động nhìn Vân Lạc Phong, đáy mắt chứa cảm xúc phức tạp.
Ông cũng là người thành tinh, sao lại không biết dụng ý Vân Lạc Phong là gì được.
Nha đầu này đang muốn biết có bao nhiêu đứng về phía mình, từ đó mới âm thầm tính toán.
Mệnh lệnh vừa hạ, Hoàng Oanh Oanh lập tức đi thi hành.
Không bao lâu sau, các vị trưởng lão của học viện Tây Châu đều đến. Ngay cả cô bé xinh xắn lớn lên nhìn giống A Lạp Lôi từng được Vân Lạc Phong cứu_Quý Phỉ cũng đến đây. Tùy tùng của cô bé_An Tử Hạo cũng mang theo người của Quý gia đến.
Hồ Li lại càng không phải nói, hắn đã bán thân cho Vân Lạc Phong mười năm, dưới tình hình này, tất nhiên không thể làm ngơ....
Trừ họ, không còn ai tới nữa....
Suy cho cùng, kẻ địch lần này của Vân Lạc Phong cũng không phải người bình thường.
Đó là cường giả đến từ Linh Thần Đại Lục, làm sao bọn họ dám chống lại?
Dưới sự sợ hãi, những thế lực khác tất nhiên không dám phái người đến hỗ trợ.
Trong căn phòng mộc mạc.
Vân Lạc Phong ngồi trên giường, khoanh chân, nhắm mắt, còn linh hồn nàng thì đã tiến vào không gian thần điển từ sớm.
Dười bầu trời hư ảo xanh thẳm, cỏ cây đặc biệt tươi tốt.
Bên trên thảm cỏ là một nữ tử thân mặc hồng y đỏ như lửa đang nằm.
Hai tay nàng ấy đặt trên ngực, sắc mặt bình thản an nhiên, tựa như đang ngủ say, hoàn toàn không có chút gì giống với người đã chết.
"Tiểu Mạch, đệ thật sự có cách có thể cứu sống Hồng Loan?" Vân Lạc Phong nhìn Tiểu Mạch đang đứng bên cạnh, hỏi.
Tiểu Mạch trầm ngâm nửa buổi: "Đệ không nắm chắc hoàn toàn, không, phải nói là đến một nửa đệ cũng không nắm chắc."
"Nói biện pháp cho ta nghe, mặc kệ khó khăn thế nào, ta cũng sẽ không từ bỏ." Vân Lạc Phong vô cùng kiên định.
Tiểu Mạch hơi ngập ngừng: "Tỷ còn nhớ đệ đã từng nói như thế nào với tỷ về Y Học Thần Điển không?"
"Có Y Học Thần Điển, dù tỷ bị đánh đến hóa thành một đống xương trắng, hay là hoạt tử nhân, cũng đều có thể chữa trị. Nếu tỷ có thể về kịp lúc Hồng Loan còn một hơi thở cuối cùng, vậy thì có thể cứu được cô ấy, đáng tiếc, chúng ta đã về trễ...."