Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra!

chương 112: 112: vô trần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đêm tối tĩnh lặng, tất cả mọi người đều đang chìm trong cơn say giấc, mây che khuất đi ánh trăng đang sáng rọi.

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, trông vô cùng gấp gáp và vội vàng.

Bạch Dạ đang nằm yên trên chiếc giường nệm bị tiếng gọi làm cho tỉnh giấc.

"Công tử, công tử!" tiếng gõ cửa dồn dập của một người nào đó, giọng điệu giống như hận không thể xông hẳn vào trong phòng kêu nàng dậy.

"Có chuyện gì?" Bạch Dạ bị đánh thức tâm trạng vô cùng bực bội.

Là một tỳ nữ, miệng không ngừng thở dốc nói "Không hảo rồi công tử, một số người trong cung phát điên rồi!"

Bạch Dạ không một chút chần chừ, vội vàng lao nhanh sang bên ngoài, áo choàng còn chưa kịp mang lên đã chạy đi.

Ra đến hành lang bắt gặp Đế Vô Trần cũng đang chờ sẵn ở đó.

Hai người cùng với tỳ nữ dẫn đường đến sảnh cung điện.

"Hoa Thiền?"

"Tiểu Dạ!" Xuân Hoa Thiền nghe thấy tiếng gọi từ đằng sau lưng, xoay người nhìn Bạch Dạ, nét mặt sợ hãi và lo lắng.

"Chuyện này là sao?"

Bạch Dạ ánh mắt hướng xuống dưới đất, có rất nhiều người đang bị cận vệ chế ngự và trói lại, bôn dạng trông khủng khiếp.

Bọn họ hai mắt đỏ ngầu, đầu tóc, quần áo rối bời, dù bị trói nhưng cả người không ngừng dãy dụa, miệng luôn phát ra những tiếng rên âm ỉ.

Xuân Hoa Thiền liền kể "Ta cũng không biết, đột nhiên một số lính canh bên ngoài xông vào, họ không hề có ý thức gì, liên tục làm loạn trong cung."

"Hoa anh túc...hừ hừ....ta cần hoa....hừ"

"Hừ hừ..."

Lúc này, Bạch Dạ mới để ý tới biểu hiện của những người này, thất vọng nói "Họ bị nghiện rồi!"

"Bị nghiện?"

Bạch Dạ gật đầu "Hoa anh túc chính là một loại độc dược dễ nghiện, người dùng phải nếu không có thêm hoa sẽ sinh ra điên loạn."

"Vậy chúng ta có nên cho thêm họ không?" giọng nói của Xuân Hoa Thiền nhỏ nhẹ hỏi.

"Không!" nhưng Bạch Dạ lại lập tức cự tuyệt "Hoa anh túc sở dĩ dễ nghiện vì nếu mắc phải thì càng cần dùng nhiều.

Nếu không có hoa, họ đương nhiên sẽ mất trí và trở nên như vậy.

Tốt nhất là cứ nhốt họ lại cho chắc ăn."

Nhìn bộ dạng của những người này có thể thấy họ mắc phải chưa lâu, nên không có vấn đề gì quá nguy hiểm.

Nhưng tại sao nó lại có thể lưu hành xa đến như vậy?

"Hoa Thiền, tỷ mau đi ban bố lệnh, cấm tuyệt đối không được phát tán loại hoa này, nếu không hậu quả sau này sẽ khó lường."

Xuân Hoa Thiền kiên định gật đầu "Được!"

Sau vụ rắc rối này, Bạch Dạ thở dài, càng ngày càng có nhiều người nghiện, mà hiện giờ còn chưa có giải dược, thật sự khiến nàng đau đầu không thôi.

Đế Vô Trần thấy nàng suy tư, lo lắng nói "Đừng suy nghĩ quá nhiều, từ từ rồi sẽ có cách giải quyết!" nhìn nàng như vậy, hắn thật sự muốn ôm lấy nàng an ủi, cho nàng cảm nhận tình yêu của hắn.

Hiện tại nàng cần nhờ sự trợ giúp của sư phụ và Đại ca, nhưng bên cạnh nàng không còn ai, giấy Linh Phù lại không mang theo bên người, biết truyền tin về làm sao?

Bạch Dạ bỗng nhìn sang Đế Vô Trần, Đế Vô Trần cũng biết nàng nhìn hắn, trong đầu nảy ra một ý và nó cũng chẳng còn cách nào khác.

"Ngươi!"

Đế Vô Trần "?"

"Ta muốn nhờ ngươi một việc!"

"Việc gì?" ánh mắt hắn thích thú nhìn nàng, đây là lần đầu tiên nàng chủ động nhờ vả hắn làm gì đó.

"À không, mà là ám vệ của ngươi!"

Đế Vô Trần "?" hắn hơi không hiểu ý định của nàng nhưng cũng gọi "Dạ Sát!"

Dạ Sát không một tiếng động liền xuất hiện từ sau lưng hắn.

Bạch Dạ nhìn qua một lượt, ngầm đánh giá Dạ Sát rồi gật đầu đồng ý.

Nàng lôi ra một mảnh giấy, viết điều gì đó lên và đưa cho Dạ Sát dặn "Tìm gặp Tam công tử tại Nghiên Hương Các, đưa hắn cái này! Ngươi kêu Dạ Sát?"

"Là!"

"Được rồi, nhớ đừng để ai phát hiện!"

"Thuộc hạ sẽ không làm ngài thất vọng, thưa phu nhân!" biểu tình nghiêm túc nhưng nội tâm đang gào thét của Dạ Sát.

Bạch Dạ hơi khó hiểu hỏi "Phu nhân?"

Cảm thấy ánh mắt như đang giết người của Đế Vô Trần nhìn mình, Dạ Sát không lại không một chút âm thanh nào biến mất.

Tên này, chỉ có chạy là giỏi!

Sau khi Dạ Sát rời đi, hai người cũng quyết định trở về phòng của chính mình, dù sao cũng là đêm, không nên làm phiền đối phương.

Nhưng Bạch Dạ vừa mới xoay người đã nghe tiếng gọi của Đế Vô Trần.

"Vô Trần! Lần sau cứ gọi ta như vậy!"

Bạch Dạ rất bất ngờ, nhưng cũng không có biểu hiện gì quá lớn, nàng nhìn hắn một lúc, gật đầu đơn giản rồi lặng lẽ rời đi.

____ngoài lề____

Happy New Year ..

Đã sang Tết Dương Lịch, đầu năm mình chúc tất cả mọi người đều gặp nhiều may mắn, sức khỏe dồi dào, gia đình hạnh phúc và luôn thành công trong cuộc sống nha!

Năm cũ đã qua, cùng nhau bỏ qua hết những điều xui xẻo, và những ký ức đau buồn và đón một năm mới tràn ngập niềm vui nhé!

Chúc cho cộng đồng Mangatoon chúng ta càng ngày càng đông vui hơn, náo nhiệt, vui vẻ và thật nhiều may mắn!.

Truyện Chữ Hay