Cuối cùng cũng xong cô bước ra khỏi phòng giáo vụ khuôn mặt tươi tắn hoạt bát bây giờ không còn thay vào đó là bộ dạng uể oải mệt mỏi. Nghe " ca hát " hơn nửa tiếng đồng hồ màng nhĩ cô không rách là may rồi.
Phí Phương Đan rũ rượi đi vào lớp bỗng dưng người cô rất nóng làm cô rất buồn ngủ mặc kệ xung quanh, cô gục mặt xuống bàn mà ngủ.
Hôm nay lớp được nghỉ sớm mọi người đã đi về hết. Tiếng nói của một nhóm người vang lên giữa hành lang im lặng.
“ Bạc Đàm cậu có phải cậu nên nói chút gì đó cho bọn mình không “ một người đàn ông có mái tóc màu nâu sẫm khuôn mặt anh tuấn không tì vết đúng đó chính là Nam Hà Việt đang nói chuyện cùng người đàn ông bên cạnh.
“ Tôi không quan tâm dù gì cũng không có một chút hứng thú “ giọng nói chững chạc của người đàn ông cực kì đẹp như chỉ vì một mình anh mà tạo thành vang lên.
Ba người đàn ông phía sau nghe thế nhìn nhau bật cười trên dãy hành lang Phí Phương Đan nhíu mày đứng lên vẫn nhắm mắt hướng về phía phát ra tiếng ồn mà quát lên.
“ Câm mồm, ồn ào quá vậy “ giọng nói khàn khàn đứng lên không vững ngã xuống không ngờ lại đập chúng thành bàn cô lảo đảo ngã xuống.
Bốn người đàn ông hướng mắt về phía lớp B thấy một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu đứng lảo đảo quát bọn anh mắt bọn họ thoáng lên ý cười năm nay bọn anh ở trường chưa bị ai quát lần này lại là cô bé nhỏ xinh đẹp quát bọn anh thực thú vị.
Lục Bạc Đàm không muốn quan tâm nhưng nghĩ lại có người dám quát anh liền liếc nhìn phía cô khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu mái tóc xoăn gợn sóng màu vàng óng đập vào mắt anh rất xinh đẹp không hiểu sao anh định tiến lên đỡ cô nhưng Lê An Khánh nhanh hơn một bước tiến lên đỡ cô trước anh.
Lê An Khánh là người có tính cách nhu hòa nhất trong nhóm người bọn họ chuyện này dễ hiểu nên bọn họ cũng chả bất ngờ gì.
“ Đan Đan em mau tỉnh lại “ giọng nói nhẹ nhàng nhưng cũng đủ cho ba người đằng sau nghe thấy bọn họ không tin nổi Lê An Khánh lại nói chuyện với phụ nữ nhẹ nhàng như thế. Tuy nói Lê An Khánh nhu hòa nhưng đối với phụ nữ phải nói lạnh hơn cả băng lần đầu tiên họ thấy Lê An Khánh nói ngọt ngào với phụ nữ như thế.
“ Sao người em lại nóng như thế này, Nam Hà Việt gọi xe cứu thương “ chính anh cũng không ngờ được cô lại học ở đây khi thấy cô con người anh lại rất khẩn chương.
“ Còn ngẩn người đấy làm gì còn không mau đi! “ anh bế cô lên đưa cô ra ngoài.
Lục Bạc Đàm có chút trầm tư Lê An Khánh với cô gái này rốt cuộc có chuyện gì sao Lê An Khánh lại dịu dàng với cô gái đến vậy.
“ Đan Đan mình quên mất không ở lại nói với cậu về thôi “ là Kiều Diễm anh đúng thật là anh lại quên mất Phương Đan đang ở đây.
“ Anh hai “ anh chạy vào lớp lại thấy Lục Bạc Đàm, Nam Hà Việt và Trạch Thiên Á đang đứng trước cửa lớp. Lục Kiều Diễm ngó đầu vào trong lớp không thấy ai cặp cô lại vẫn ở đây phòng giáo vụ cũng không thấy ai.