Nửa tiếng sau, Tô Mộc đến bên ngoài phim trường.
Cô vừa xuống xe thì thấy Liễu Yến đứng chờ bên đường.
Liễu Yến liếc qua thì thấy ngay Tô Mộc.
"Mộc Mộc, bên này."
Tô Mộc nhìn theo tiếng gọi, thấy Liễu Yến đứng cách đó không xa đang vẫy tay với mình. Hẳn là trước đó Liễu Yến đã nói trước với người ta nên cô ấy trực tiếp dẫn cô vào trong phim trường.
Trêи đường đi, Liễu Yến hỏi han: "Sao cậu đột nhiên hủy hợp đồng vậy?"
Tô Mộc đáp lại với ngữ khí bình thản: "Công ty cảm thấy mình không có tiền đồ, không muốn nữa thôi ấy mà."
Liễu Yến thấy cô nói rất lạnh nhạt, không hề tức giận, không khỏi kinh ngạc: "Cậu có vẻ nghĩ thoáng ghê."
"Không thì sao?" Tô Mộc mỉm cười nhún nhún vai.
"Nhưng cậu hủy hợp đồng với công ty cũng tốt. Công ty đó chẳng có gì đặc biệt, cậu có thể nhân cơ hội này tới công ty tốt hơn, tài nguyên sẽ nhiều hơn. Tuy rằng cạnh tranh sẽ khốc liệt, nhưng đáng tin cậy hơn công ty cũ kia nhiều."
"Yến Tử, cậu nói cho mình nghe lần này có ai tới thử vai?" Tô Mộc chuyển chủ đề.
Tục ngữ nói rồi, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Liễu Yến nói rõ tình hình và nhân viên.
"Lần này diễn viên biểu diễn vai nha hoàn của nữ phụ số ba gặp chút vấn đề, nên mới phải vội vàng tìm diễn viên. Tuy là vội, nhưng người nghe phong thanh tìm tới cũng không ít. Lần này có hai người tới đây, một là người của công ty các cậu, tên là Phó Hiểu gì đó. Còn một người thì na ná mình, tên Lâm Ngọc Tĩnh."
Trừ Phó Hiểu là người có công ty, còn cô ấy và Lâm Ngọc Tĩnh đều là diễn viên tự do, không có công ty, không có chống lưng.
"Cậu biết Phó Hiểu không? Thế lực của cô ta thế nào?" Liễu Yến hỏi.
"Mới gặp một lần, là một người rất thú vị." Khi nói tới cụm từ "rất thú vị" thì bên môi Tô Mộc khẽ nở một nụ cười với hàm ý sâu xa.
Khi hai người đi tới đoàn làm phim, tại hiện trường đang quay phần diễn của nam phụ số hai và nữ phụ số ba. Tô Mộc liếc mắt nhìn, hai người đều là diễn viên có chút tiếng tăm, nữ phụ số ba trông cũng ưa nhìn, diễn xuất tạm ổn.
Bọn họ đứng xem một lát, trợ lý sản xuất nói cho các cô biết chờ người khác tới đủ là có thể thử vai.
"Cô cũng tới thử vai sao?" Một cô gái trông khá thanh tú tiến lên hỏi Tô Mộc.
Khi hai người bọn họ vừa đến, cô ta đã chú ý tới Tô Mộc. Vừa nghe được những gì trợ lý sản xuất nói, nhất thời làm cô ta chú ý. Người này không những rất xinh đẹp mà khí chất còn xuất chúng, khiến cô ta cảm thấy nguy hiểm.
Tô Mộc gật đầu.
"Không biết một người còn lại là ai, cô biết không?" Lâm Ngọc Tĩnh nhẹ nhàng hỏi.
Tô Mộc còn chưa kịp đáp thì một trợ lý sản xuất khác tới đây gọi, thông báo cho bọn họ là có thể qua bên đó thử vai.
"Xem ra người thứ ba đã đến rồi." Tô Mộc cười nói.
Lâm Ngọc Tĩnh cười đáp lại. Ba người đi tới chỗ của phó đạo diễn, vừa lúc nhìn thấy Phó Hiểu đang ra vẻ nhu thuận ghé sát vào người phó đạo diễn nói chuyện. Khi thấy bọn họ đi tới, cô ta trực tiếp nhìn thẳng vào Tô Mộc.
Sao Tô Mộc lại tới đây!
Ánh mắt Phó Hiểu nhìn Tô Mộc có mang theo chút thù địch.
Phó đạo diễn nhìn ba người tới thử vai, khi nhìn đến Tô Mộc thì mắt ông ta sáng lên hẳn. Ở trong ba người này, người có nhan sắc xuất chúng nhất phải là Tô Mộc, tiếp đó là Lâm Ngọc Tĩnh, cuối cùng mới đến Phó Hiểu.
Phó Hiểu và Lâm Ngọc Tĩnh nhận ra chút biến đổi rất nhỏ trêи mặt phó đạo diễn, nhất thời lòng trầm xuống.
Quả nhiên xinh đẹp luôn có ưu thế.
Tuy rằng nhân vật bọn họ thử vai lần này chỉ là nha hoàn, không có yêu cầu đặc biệt gì về diện mạo, nhưng nếu diễn xuất có thể đè bẹp cô nàng bình hoa kia, tin rằng đạo diễn vẫn sẽ chọn cô.