Quân Sư Vương Phi

quyển 2 chương 62: rời khỏi cẩn vương phủ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cẩn vương phủ bên cạnh ao hoa sen, một thân minh hoàng long bào hoàng đế lôi kéo một nữ tử tuyệt sắc ăn mặc như gã sai vặt, mà nữ tử tuyệt sắc kia không ngừng giãy dụa, thấy như thế nào cũng là hoàng đế bộ dáng làm chuyện xấu.

“Âu Dương Chính Hiên, ngươi làm chi! Buông.” Ngạo Tuyết tránh khỏi kiềm chế của Chính Hiên, cả giận nói. Nàng còn muốn tác hợp Cẩn Hiên cùng Quân, tiểu Hiên Tử làm chi kéo nàng đi, cũng không biết Quân cùng Cẩn Hiên hiện tại thế nào, không biết cuối cùng tiểu hài tử Quân có nói rõ ràng với Cẩn Hiên không…

“Không được ở trước mặt ta nghĩ người khác.” Chính Hiên không hờn giận gõ Ngạo Tuyết một chút, cho dù biết thân phận Mạc Quân, nhưng hắn vẫn khó chịu Tình nhi của hắn ở trước mặt hắn thất thần nghĩ người khác.

“Ta đã nghĩ như thế nào, hừ, ta sẽ nghĩ Quân âu yếm nhất của ta, ngươi thì phải thế nào đây.” Ngạo Tuyết không sợ chết nói lại. Nhìn tiểu Hiên tử vì nàng ghen, trong lòng nàng lại vui vẻ đắc ý, hừ, trước kia hắn tam cung lục viện đều là nàng ăn dấm chua của hắn, hiện tại cũng nên làm cho hắn ăn một lần, mặc dù có điểm tính toán giống tiểu nhân nhưng ai kêu hắn thế nhưng cùng Cẩn Hiên liên hợp lừa nàng! Cho nên đánh chết cũng sẽ không thừa nhận kỳ thật nàng ngại ngày quá nhàm chán, không có việc gì tìm việc làm.

“Ngươi….” Chính Hiên gân xanh bạo khởi chỉ vào Ngạo Tuyết, theo sau đó lại tao nhã cười, huy vung lên ống tay áo, ở một bên tảng đá ngồi xuống, an nhàn tự tại nói: “không thể như thế nào, ngươi nếu muốn nghĩ! Vi phu tuyệt đối tôn trọng ngươi.”

“Ách? Ngươi không tức giận?” ngạo Tuyết đang đắc ý, cũng không nghĩ Chính Hiên sẽ nói như vậy, sửng sốt một chút sau đó không thể tin nghi vấn hỏi.

“Không tức giận, ngươi không phải vẫn theo ta nói tự do sao? Trẫm đương nhiên tôn trọng tư tưởng tự do của ngươi.” Chính Hiên một bộ là hảo trượng phu hiểu lí lẽ, vẻ mặt ‘ta thập phần tôn trọng ngươi’ nói.

“Ngươi…. Tốt! Âu Dương Chính Hiên không hổ là Âu Dương Chính Hiên, hừ, quả nhiên là người thường xuyên ở trong đống nữ nhân hỗn tạp, thế nhưng đều bị ngươi nhìn thấy, hừ, nói, ngươi là làm sao thấy được?” Ngạo Tuyết đầu tiên là một mạch tái chỉ Chính Hiên, sau đó vẻ mặt khinh thường nói, khẩu khí có điểm ê ẩm hỏi.

Nàng vốn đang làm Chính Hiên tức giận nhưng hắn bộ dáng không sao đối nàng cùng người khác, nhưng nhìn Chính Hiên tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng, nhất thời hiểu được, thái độ hắn hội biến chuyển nhanh như vậy, từ phẫn nộ đến muốn giết người, tái đến bây giờ không sao cả, duy nhất khả năng hắn đã nhìn ra thân phận Quân. Cũng là nhớ ngày đó hắn nhưng là tam cung lục viện, nữ nhân một đống lớn, mỗi ngày lưu luyến giữa những nữ nhân tuyệt sắc khác nhau, tuyệt không kỳ quái chính là nghĩ đến hắn từng có nhiều nữ nhân như vậy, trong lòng ê ẩm thật là, vốn hắn sẽ ghen, như thế nào hiện tại phản biến thành nàng ghen!

“Ha ha…. Trẫm là loại người nào a! hội nhìn không ra, nàng nghĩ rằng ta và Cẩn Hiên cái kia đại ngu ngốc không gần nữ sắc giống nhau! Ha ha…” Chính Hiên đắc ý cười lớn nói, hoàn toàn không chú ý tới Ngạo Tuyết càng ngày càng đen mặt.

“Âu Dương Chính Hiên, ngươi rất đắc ý đi? Là khoe ra ngươi duyệt vô số nữ nhân sao? Có phải hay không nghĩ bọn họ, thực hoài niệm đoạn thời gian kia?” Ngạo Tuyết nhìn bốn phía một chút, gặp bốn phía không hề có bóng người, một phen nắm lỗ tai Chính Hiên giống cái đố phụ hắc nghiêm mặt ép sát nói.

“Không, không, mau buông tay a! trẫm không nói, trẫm không nói còn không được sao?” chính Hiên vẻ mặt lấy lòng cầu xin tha thứ nói, bị Ngạo Tuyết nói như vậy, hắn thế này mới hậu tri hậu giác phát hiện chính mình phạm vào nhiều sai lầm, biết rõ Tình nhi kiêng kị nhất hắn từng có quá đông phi tử, mà nàng cũng bởi phi tử hắn mà chịu quá nhiều đại khổ, như thế nào nhất thời mau miệng nhưng lại nói lời nàng không muốn nghe đâu! Tuy rằng đây là sự thật.

“Hừ.” Ngạo Tuyết hừ lạnh một tiếng, nhưng vẫn là buông lỏng tay ra, hai tay hoang ngực nói: “bất quá, chàng nói cũng là sự thật, nếu chàng còn không nhìn ra Quân là nữ tử, vậy chàng liền sống uổng phí. Nhưng là, chàng khi nào thì phát hiện, ta dám khẳng định vừa mới bắt đầu, chàng còn không có phát hiện.” Nếu ngay từ đầu hắn chỉ biết Quân là nữ tử hắn sẽ không ở trước mặt bách quan phát hỏa lớn như vậy, cũng sẽ không đối Quân tràn ngập địch ý.

“ách! Kỳ thật vừa thấy Mạc Quân trẫm liền cảm thấy kỳ quái nhưng lại nhất thời nghĩ không ra làm sao kỳ quái, sau hai người các nàng lại… ách cho nên trẫm cũng chỉ cố ghen, hoàn toàn không có lý trí, làm sao lại đi nghĩ cảm giác kia là gì? Bất quá vừa mới ở trong phòng, nhìn đến các nàng ngã vào trên giường kia, ta mặc dù nhất thời tức giận đến muốn giết người nhưng nghĩ lại cho dù nàng cùng Mạc Quân từng là người yêu, nàng cũng không khả năng lớn mật như thế trước mặt Cẩn Hiên cùng trẫm cùng nàng….thân thiết, hơn nữa sau lại xem vẻ mặt nàng xem Mạc Quân cùng Cẩn Hiên cùng một chỗ ta liền nhớ tới kỳ quái khi vừa gặp Mạc Quân? Mạc Quân nàng phẫn nam nhân quả thật rất giống, cơ hồ làm cho người ta không phân biệt đươc, cho nên hắn ở trong quân doanh lâu như vậy cũng không có người phát hiện, nhưng nàng thủy chung là nữ nhân, tổng tránh không được động tác vẻ mặt nữ tính, hơn nữa trên thân nàng còn có mùi thơm nam tử không có, cho nên trẫm kiền khẳng định nàng là nữ tử.” Chính Hiên nuốt hạ nước miếng, đem quá trình phát giác thân phận Ngạo Quân nói ra toàn bộ. Dật Hiên nói rất đúng, không phận biệt phải trái thật sự là thiên tính nữ nhân, nhất là sua thành thân, nữ nhân đáng yêu đều hội biến thành cọp mẹ, vừa mới còn vì hắn từng có quá nhiều phi tử mà có thể liếc mắt một cái nhìn ra Mạc Quân là nữ tử mà ăn dấm chua! Hiện tại lập tức nói nếu hắn nhìn không ra Mạc Quân là nữ tử hắn liền sống uổng phí, thật đúng là một hồi một dạng đâu!

“Hừ, vốn đang tưởng hảo hảo mà trừng phạt các ngươi, không nghĩ tới nhanh như vậy khiến cho chàng nhìn ra, cũng không hảo chơi.” Ngạo Tuyết khẽ nhếch miệng bất mãn nói. Ô ô… nàng vốn đang muốn cho tiểu Hiên tử tái giận một mạch đâu! Nhanh như vậy sẽ không chơi, ô ô… kế hoạch của nàng chẳng phải là ngâm nước nóng sao? Không cần a! thật vất vả cùng Quân gặp lại, rốt cục có chuyện hảo ngoạn, hiện tại tất cả đều không chơi, tiểu Hiên tử biết thân phận Quân, ngoạn không được, mà nhìn đến Cẩn Hiên đối Quân si tình như vậy, nàng hận không thể lập tức khiến cho hắn cùng Quân hai người thành thân, càng thêm không thể chơi, cho nên nàng không có biện pháp lấy lại công đạo… ô ô….

“Trừng phạt? Nàng nói nàng như vậy giận chúng ta, là vì trừng phạt chúng ta? Trẫm cùng Cẩn Hiên làm sao đắc tội nàng? Vì cái gì yếu trừng phạt chúng ta?” chính Hiên không rõ cho nên hỏi.

“Tiểu Hiên tử đồng chí nhớ thật không tốt nga! Chàng đã quên, chàng lúc trước là như thế nào theo ta nói Mạc Quân đi dạo chơi? Chàng đã quên, chàng như thế nào gạt ta rời kinh thành? Chàng đã quên chàng cùng Cẩn Hiên hai người như thế nào ngăn cản ta cùng Quân gặp mặt?…” Ngạo Tuyết tà ác một bên cười, một bên hướng Chính Hiên tới gần, Chính Hiên lui về phía sau đổ mồ hôi lạnh, hắn hiện tại mới nhớ tới còn chuyện này, thật đúng hạo từ miệng mà ra a!

Rốt cục làm cho Chính Hiên không thể lui, Ngạo Tuyết lập tức nổi lên tà cười, như núi lửa bùng nổ hướng về phía Chính Hiên hét lớn: “Âu Dương Chính Hiên, chàng thế nhưng không tin ta, hoài nghi tình yêu ta đối chàng, hoài nghi ta sẽ ngoại tình, ta có kĩ năng dương hoa như chàng sao? Ta là trong lòng có người còn có thể gả cho một người khác sao? Chàng không phải đã tưng hoài nghi cục cưng không phải con chàng? A! chàng nói a…”

Lỗ tai Chính Hiên đều bị Ngạo Tuyết cấp điếc, nhưng hắn còn không có thể che đi, nếu làm như vậy, kia cuối cùng bị thương nhất định không chỉ có lỗ tai hắn, nhưng mặt sau lại là hồ nước, hắn lui lại không được, thống khổ a! hơn nữa Ngạo Tuyết tựa hồ còn không buông tha hắn, một đống câu hỏi được nàng lôi ra, hoàn toàn không cho Chính Hiên nói chuyện, nói xong lời cuối cùng thật sự không thể nghĩ được còn có cái gì có thể nói, nhưng còn không hết giận rõ ràng liền hướng Chính Hiên đá qua, Chính Hiên biết rõ động tác của nàng cũng không thể trốn, chỉ có thể ngạng sinh chịu một cước của nàng.

“Tình nhi cin bớt giận, trẫm sai rồi, trẫm không nên hoài nghi nàng, cin bớt giận, đừng tức giận hổng hết thân mình…” chính Hiên chịu đựng một cước kia Ngạo Tuyết đá trên đùi hắn đau đớn, vỗ về Ngạo Tuyết tức giận không ngừng đến phía sau lưng phập phồng, một bọ lấy lòng chân thành cười nói.

“Tránh ra!” ngạo Tuyết không cảm kích đẩy Chính Hiên ra, hô, này một phen phát tiết, trong lòng ác khí giảm không ít, cả người thoải mái, cho nên nói thôi trong lòng có khí phải ra, trăm ngàn đừng nghẹn, nếu không hội đem chính mình cấp nghẹn phá hư.

“Tình nhi, trẫm nhận sai không được sao? Trẫm hội như vậy, lúc đó chẳng phải bởi vì trẫm rất để ý nàng, sợ mất đi nàng sao? Hơn nữa ai kêu Mạc Quân vĩ đại như vậy, trẫm nhất thời không có tin tưởng, nếu đổi lại là những người khác trẫm căn bản không để ý, nhưng nàng không giống vậy, nàng la Mạc Quân là cái kí ngươi cả ngày trong miệng khen không dứt miệng gọi thần tượng, hơn nữa…” Chính Hiên vẻ mặt ủy khuất nói, hắn cũng không nghĩ thôi, tưởng hắn thiếu niên thiên tử, cho tới bây giờ việc gì đều nắm trong tay, cũng không tưởng yêu tình nhi, lại luôn lo được lo mất, thật vất vả Tình nhi trở thành thê tử chính mình, còn vì mình sinh cái tiểu tử rất đáng yêu, cũng không tưởng phía sau xuất hiện cái Mạc Quân…

“Hơn nữa cái gì?” Ngạo Tuyết tà liếc Chính Hiên một chút hỏi, nghe được Chính Hiên nói vậy, nàng trong lòng một chút tức giận còn lại cũng hết, hì hì… Quân nếu thật là nam trong lời nói, kia quả thật khắp thiên hạ nam tử đều lo lắng cho lão bà mình, ai, ai kêu tiểu hài tử Lăng gia bọn họ chính là xuất sắc như vậy đâu! Đây là chuyện không có biện pháp, vấn đề gien, vấn đề gien! Ha ha… [tự kỷ ing]

“hơn nữa, nàng… nàng còn nhớ rõ nàng từng trúng độc, nói qua gì sao?” Chính Hiên do dự mà nói, hắn sợ Tình nhi lại nhớ chuyện thương tâm kia.

“Nói cái gì, này có liên quan sao?” Ngạo Tuyết quay đầu đến, đối mặt Chính Hiên vẻ mặt nghi hoặc nói. Vô duyên vô cớ để làm chi nhắc tới chuyện khi trúng độc?

“nàng khi đó từng nhắc tới ‘Quân’, nàng nói ‘Quân nói, ta sẽ sống thật lâu thật lâu, dài mệnh trăm tuổi. Quân nàng rất tuyệt, bát quái của nàng tình toán thực chuẩn, lơi nàng chưa từng có người dám nghi ngờ, cho nên hắn nói ta có thể sống thật lâu, ta liền nhất định có thể dài mệnh trăm tuổi’, cho nên ta biết trong lòng nàng có một người tên Quân, thế cho nên trẫm mới có thể như vậy dễ dàng trúng kế Mộng phi, đơn giản là Nam Cung Quân cũng kêu ‘Quân’ cho nên…. Tuy rằng sau lại biết cái kia không phải Nam Cung Quân nhưng trẫm vẫn là đối ‘Quân’ này thực để ý, mà Mạc Quân không chỉ có kêu Quân hơn nữa Cẩn Hiên nói nàng không chỉ có binh pháp mưu lược hơn ngươi, mà kỳ môn bát quái không người có thể địch, cho nên trẫm thực khẳng định nàng chính là ‘Quân’ nàng nói, chính là trẫm không nghĩ tới nàng dĩ nhiên là cái…” Chính Hiên càng nói thanh âm càng thấp, thỉnh thoảng lại coi phản ứng Ngạo Tuyết.

“không nghĩ tới Quân là nữ tử, mà chàng lại mạc danh kì diệu ăn dấm chua lâu như vậy.” Ngạo Tuyết hốc mắt có điểm hồng hồng nói tiếp. Nguyên lai tiểu Hiên tử ngay tại ‘Quân’ mà ăn dấm chua, nguyên lai tiểu Hiên tở đối nàng không có cảm giác an toàn như vậy, nguyên lai hắn sợ hãi nàng có một ngày rời hắn mà đi, mà nàng lại còn ở nơi đây cố tình gây sự.

“Tình nhi, nàng đừng khóc a! trẫm sai lầm rồi, trẫm không nên nhắc lại chuyện này, trẫm không nên không tin nàng…” Chính Hiên gặp Ngạo Tuyết hốc mắt đỏ, đem Ngạo Tuyết ôm vào trong lòng, càng không ngừng tự trách nói.

“Ô ô…. Tiểu Hiên tử thực xin lỗi, là ta không nói rõ với chàng là ta không cho chàng cảm giác an toàn… ô ô ….. Tiểu Hiên tử, ta yêu chàng… Ta cho tới bây giờ cũng chỉ yêu một người, chàng là nam tử đầu tiên ta yêu cũng là duy nhất….” Ngạo Tuyết bổ nhào vào trong lòng Chính Hiên, rốt cục nhịn không được chảy xuống nước mắt, một bên khóc lớn một bên tuyên thệ tình yêu chính mình với Chính Hiên.

“Tình nhi ngốc, trẫm cũng yêu nàng, tuy rằng nàng không phải người trẫm yêu đầu tiên nhưng là người trẫm yêu nhất, cũng là người cuối cùng.” Chính Hiên động tình càng thêm ôm chặt Ngạo Tuyết, nghe được Ngạo Tuyết nói như vậy tâm tình hắn thiện lương vui vẻ hảo vui vẻ nga! Thâm tình ngóng nhìn người trước mắt tràn ngập yêu say đắm nói.

“Tiểu Hiên tử….” Ngạo Tuyết cũng là vẻ mặt động tình nhìn lại Chính Hiên.

Tiểu thê tử đáng yêu như vậy, như thế nào có thể làm cho người ta không động tâm đâu? Nhất là thời điểm nàng thâm tình nhìn hắn, quả thực là mê chết người, hảo nghĩ hôn nàng nga! Chính Hiên trong lòng vừa có ý tưởng này, lập tức hành động cúi đầu hôn xuống.

Ngạo Tuyết cũng nhắm mắt lại nghênh đón, khi hai ngươi thâm tình chuẩn bị hôn một thanh âm phá hỏng phong cảnh vang lên làm cho hai người muốn hôn bản năng rất nhanh tách ra.

“Tuyết, ngươi ở đây!” Ngạo Quân một chút cũng không ý thức đến chính mình quấy rầy đến một đôi hữu tình nhân tình ý kéo dài, hữu khí vô lực kêu lên. Lòng của nàng còn đang suy nghĩ lời Cẩn Hiên vừa nói.

“Ách? Quân, như thế nào chỉ có ngươi? Cẩn Hiên đâu?” Ngạo Tuyết mặt đỏ có thể xuất huyết ngượng ngùng cúi đầu nhẹ nhàng hỏi. Đáng chết thế nhưng bị Quân gặp được, không biết nàng có thể hay không cười nàng, tuy rằng nàng cùng tiểu Hiên tử đã là vợ chồng nhưng bị tỷ muội tốt nhất của mình nhìn thấy vẫn là hội thực xấu hổ.

Vẻ mặt Chính Hiên tựa hồ như đang bất mãn, hừ một tiếng quay đầu đi: thiếu chút nữa liền hôn đến, này Mạc Quân thực sẽ không nhìn thời điểm xuất hiện.

“Nga, hắn còn tại trong phòng.” Ngạo Quân căn bản là không có nghĩ Ngạo Tuyết như vậy mà cười nhạo nàng, mà vẫn là một bộ tinh thần không phấn chấn nói, giống như mệt chết đi bộ dáng. Đừng nói nàng cảm tình ngu ngốc, tuyệt không biết nàng vừa mới phá hủy cái gì ‘chuyện tốt’, cho dù nàng biết coi tâm tình hiện tại chỉ sợ cũng không có cái tinh thần đi cười nhạo! Chính chuyện của nàng còn hỏng bét đâu!

“Các ngươi…” Ngạo Tuyết cũng rốt cục ý thức được Ngạo Quân không thích hợp, lo lắng hỏi. Mới gặp không bao lâu mà vẻ mặt tự tin của Quân lại suy sút vô lực như vậy? Chẳng lẽ Cẩn Hiên khi dễ nàng?

“Không có việc gì, Tuyết, ta cũng có thể cùng ngươi tiến cung a?” Ngạo Quân hít sâu một hơi, thản nhiên nói. Nàng hiện tại thật sự không thể tái đối mặt Cẩn Hiên, nàng phải rời đi nhưng nàng trừ bỏ Cẩn vương phủ tựa hồ không có địa phương để đi, trừ bỏ hoàng cung, nhưng hoàng cung nghe nói cũng không phải người bình thường có thể vào, vẫn là phải hỏi Tuyết.

“Có thể a!” Ngạo Tuyết thực vui vẻ kéo tay Quân lớn tiếng nói, nàng hiện tại không phải giận Chính Hiên mà là sau khi nàng nhìn thấy Ngạo Quân có quyết định này, nàng rốt cục lại có thể cùng Quân ở cùng một chỗ, vạn tuế!

“Tình nhi, hậu cung ngoại thần là không thể ở lại, hơn nữa các nàng hôm nay trước mặt văn võ cả triều… Ách như vậy, hiện tại tái tiếp Mạc Quân tiến cung chỉ sợ không ổn.” Chính Hiên lập tức ra tiếng phản đối. Hay nói giỡn, tuy rằng Mạc Quân là nữ tử nhưng nếu nàng thật sự tiến cung, lấy cảm tình Tình nhi cùng nàng tốt như vậy, hai người nhất định mỗi ngày dính vào nhau, kia đến lúc đó hắn chẳng phải thật sự thành người cô đơn, hàng đêm một mình trông phòng, hắn mới không cần đâu! Hơn nữa nàng hiện tại thân phận là thái phó thai tử, ở hoàng cung tiểu trụ mấy ngày còn có thể, nhưng nếu dài trụ nhất định sẽ có lời nói không tốt truyền ra, đặc việt vừa mới bọn họ hai người còn trước mặt mọi người ôm.

“Cũng đúng, Quân, ngươi ở nơi này ở không tốt sao? Hắn là không phải khi dễ ngươi?” Ngạo Tuyết nhìn từ trên xuống dưới Ngạo Quân nói, vừa mới không phải hoàn hảo sao? Như thế nào đột nhiên muốn rời khỏi Cẩn vương phủ đâu? Môi của nàng? Chẳng lẽ… hì hì… thật là, biết rõ Quân mặt mỏng, Cẩn Hiên cứ thế gấp để làm chi? Làm hại ta bây giờ tại đây nghĩ biện pháp giúp ngươi lưu Quân lại. Còn có tiểu Hiên tử, chàng đừng cho là ta không biết suy nghĩ của chàng? Ngạo tuyết liếc nhìn Chính Hiên một cái, trong lòng nghĩ: bất quá mặc kệ nói như thế nào nàng hiện tại là một quốc gia chi mẫu, trên người có trách nhiệm với con dân Long Hiên, nàng không thể như trước không cố kỵ.

“Không phải, chính là ở trong này quấy rầy Cẩn Hiên lâu lắm không tốt, nếu không thể ở tại trong cung, ta đây đi khách sạn ở tốt lắm, tuyết ngươi giúp ta thu xếp đi!” Ngạo Quân quay mặt đi, lạnh nhạt nói, ánh mắt đánh giá của Tuyết làm cho nàng cảm thấy nàng giống như bị xem thấu, nàng không biết nên cùng Tuyết nói như thế nào.

“A? thật sự muốn đi? Không cần cùng Cẩn Hiên noi một chút?” Ngạo tuyết còn cố gắng giúp Cẩn Hiên, trong lòng lại gấp, Cẩn Hiên đã chạy đi đâu, Quân phải rời khỏi Cẩn vương phủ ngươi có biết hay không, thế nhưng tại đây trọng yếu làm rùa đen rút đầu, mau hiện ra cho ta!

“Ân.” Ngạo Quân chính là nhẹ nhàng mà gật đầu một cái.

“Đã biết.” Ngạo tuyết hạ tay xuống, bỉu môi suy sụp nói. Lúc này, làm cho Ngạo Tuyết biết nàng thật đã hạ quyết tâm phải rời khỏi, hướng đến chuyện Quân quyết định chưa từng có người nào có thể thay đổi, cho dù nàng cũng không thể.

“Vậy ngươi mang ta đi khách sạn đi! Nơi này ngươi có vẻ quen.” Ngạo Quân thản nhiên nói sau đó xoay người ly khai, nàng hiện tại thầm nghĩ thoát đi nơi này càng nhanh càng tốt, nàng sợ Cẩn Hiên nếu đuổi theo nàng hội khống chế không được chính mình đáp ứng hắn.

“A? từ từ….” Ngạo Tuyết gọi Ngạo Quân đang rời bước đi lại, nàng vừa mới cảm thấy là lạ, hiện tại mới nhớ tới là cái gì, gặp Quân ngừng lại quay đầu đến nghi hoặc nhìn nàng, thế này mới kỳ quái hỏi: “Cho dù rời đi Cẩn vương phủ, cũng không cần đi trụ khách sạn a! không đúng, phải nói là khách sạn mới đúng, không cần đi trụ khách sạn a! Ngươi có thể ở phủ thái phó thái tử thôi!”

“phủ thái phó thái tử? Ta không biết thái phó thái tử a!” Ngạo Quân nhăn mi, khó hiểu nói. Cái gì thái phó thái tử? Liên quan gì chuyện nàng, này thái phó thái tử là loại người nào? Nàng lại không biết, như thế nào không biết xấu hổ đi ở trong nhà người ta đâu?

“A?” Ngạo Tuyết cả người đều mông, đây là cái gì? Quân có phải hay không choáng váng? Như thế nào có người không biết chính mình.

“Ha ha….” Chính Hiên thật sự không nín được, mạnh cười to ra tiếng. Này Mạc Quân thật đúng là rất đáng yêu, ha ha…. Xem nàng kia mơ hồ bộ dáng dĩ nhiên là quân sư trên chiến trường bày mưu tính kế, nói cũng chưa có người tin, ha ha….

“như thế nào!” Ngạo Quân càng thêm không hiểu ra sao nói, này hai người như thế nào? Tuyết như thế nào đột nhiên choáng váng, nhưng lại tựa hồ ẩn nhẫn cái gì, mà tỷ phu cười đến khoa trương, cười đến đều nhanh muốn bò lăn lộn.

“Khụ! Không, Quân, ngươi sẽ không còn không biết ngày đó ngươi khải hoàn trở về, hoàng thượng đã phong ngươi ‘thiên hạ đệ nhất quân sư’ cộng thêm thái phó thái tử, cũng ban thưởng một tòa thái phó phủ đi?” Ngạo Tuyết thanh khụ một chút, chịu đượng cười hỏi ngược lại. Nàng duy nhất nghĩ đến khả năng này.

“Không biết.” Ngạo Quân mày nhăn càng sâu, ăn ngay nói thật. Nguyên lai nàng chính là thái phó thái tử! Trách không được bọn họ hai người cười đến như vậy quái, nhưng vì cái gì Cẩn Hiên không nói chuyện này đâu? Nếu sớm biết rằng chính nàng còn có một tòa phủ, nàng đã sớm rời khỏi Cẩn vương phủ né tránh Cẩn Hiên, hắn là không phải đã sớm biết ta sẽ làm như vậy cho nên cố ý giấu diếm chuyện này? Cẩn Hiên, ngươi vì lưu lại ta, rốt cục còn bao chuyện ta không biết?

“Nga! Này có thể là Cẩn Hiên nhất thời quên nói với ngươi, không quan hệ, ta cùng tiểu Hiên tử hiện tại liền mang ngươi đi xem nhà của ngươi, kia nhưng là ta tuyển nga, lại rất đẹp, ngươi nhất định sẽ thích.” Ngạo Tuyết gặp Ngạo Quân nhíu mày, nghĩ đến nàng giận Cẩn Hiên, lập tức vì Cẩn Hiên giải vây nói, lại vui vẻ kéo Ngạo Quân khoe noi. Nguyên lai Cẩn Hiên thật sự không có nói cho Quân chuyện này a!

“Tình nhi, đừng quên thân phận Mạc Quân hiện tại.” Chính Hiên không hờn giận nhìn Ngạo Tuyết kéo tay Ngạo Quân, vẻ mặt nghiêm mặt nói.

“Nơi này không phải không có người sao? Yên tâm tốt lắm, vừa ra hậu viện, ta sẽ buông Quân ra!” Ngạo Tuyết vẻ mặt không sao cả nói, nàng làm việc cũng có đúng mực, như vậy không tin nàng.

“Ngươi có biết ta là nữ tử?” Ngạo Quân nhìn Chính Hiên đạm hỏi, coi như hỏi chuyện căn bản cùng nàng không quan hệ, theo vừa mới nàng cảm thấy rất kỳ quái, tỷ phu không phải vẫn nghĩ đến nàng cùng Tuyết là tình nhân, một bộ hận không thể giết nàng sao? Như thế nào lại nhìn đến nàng, cũng không có nửa điểm địch ý?

“Ngươi cùng Tình nhi thật đứng là giống, nửa điểm đều không có tôn ti.” Chính Hiên sửng sốt, sau cười cười nói, cũng không có trả lời Ngạo Quân. Xem bộ dáng nàng nói chuyện, nào có một chút đem hắn làm hoàng đế, thế nhưng đối hắn gọi thẳng ‘ngươi’. Là vì nàng thật ngông cuồng đâu? Vẫn là ở quan niệm của nàng vốn không có tôn ti chi phân, tựa như Tình nhi giống nhau, tuy rằng bọn họ cả người đều tản ra một loại quý tốc khí chất, nhưng bọn họ lại chưa từng làm cho người ta cảm giác là tài trí hơn người hoặc kém một bậc.

“Tuyết, ngươi nói?” chính Hiên mặc dù không trả lời thẳng, nhưng Ngạo Quân đã theo thái độ hắn nhìn ra được, quay đầu hỏi Ngạo Tuyết, nàng không phải để ý Chính Hiên biết thân thế của nàng mà cảm thấy kỳ quái, Tuyết không phải nói muốn trừng phạt bọn họ, làm cho tỷ phu ăn dấm chua sao? Như thế nào hội nói cho hắn đâu?

“Không phải ta! Hừ, chính hắn nhìn ra, một cái sắc quỷ!” ngạo Tuyết hèn mọn nhìn Chính Hiên liếc một cái nói. Chính Hiên thật sự là khóc không ra nước mắt, hắn còn nói sai lầm rồi cái gì sao? Hắn bất kể cái gì cũng chưa nói!

“Nga, ha ha….” Ngạo Quân gặp hai vợ chồng Ngạo Tuyết như vậy thiệt tình nở nụ cười, Tuyết thật sự hạnh phúc, có cái trượng phu yêu nàng như vậy.

“Mặc kệ hắn, đi thôi! Đi tới phủ thái phó thái tử nhìn xem.” Ngạo Tuyết mặt có điểm đỏ lôi kéo Ngạo Quân liền đi ra ngoài.

Chính Hiên chỉ có thể vẻ mặt buồn bực theo sau bọn họ, nghe bọn họ tán gẫn một ít hắn căn bản là nghe không hiểu.

Sắp tới hậu viện, Ngạo Quân đột nhiên quay đầu đối hai người nói: “Đừng nói cho Cẩn Hiên ta là nữ nhân.” Hiện tại tỷ phu đã biết thân phận nàng, nàng sợ bọn họ hội nói cho Cẩn Hiên, đến lúc đó Cẩn Hiên nhất định càng thêm không buông tay, nàng tạm thời còn cần thời gian lo lắng cảm giác nàng đối Cẩn Hiên, còn có Gia Luật Ứng.

“Quân, ngươi vì cái gì không nghĩ nói cho Cẩn Hiên, các ngươi là không phải đã xảy ra chuyện gì?” Ngạo Tuyết vẻ mặt nghiêm túc nói. Cẩn Hiên đối Quân tình ý, Quân nhất định là biết bằng không nàng sẽ không khác thường như vậy, chính là vì cái gì chính nàng đối Cẩn Hiên cũng có tình, cũng không cận phải rời khỏi Cẩn vương phủ, nhưng lại không chuẩn bọn họ noi cho Cẩn Hiên nàng là nữ tử? Nàng vốn đang định hồi đầu đêm thân phận Ngạo Quân nói cho Cẩn Hiên đâu?

“Không có gì? Tuyết đáp ứng ta.” Ngạo Quân rõ ràng không nghĩ đàm, chính là thản nhiên nói, nhưng ngữ khí cũng là kiên quyết.

“Ai, được rồi, ta đáp ứng ngươi, ta sẽ không theo Cẩn Hiên nói ngươi là nữ tử.” Ngạo Tuyết nhìn Ngạo Quân vẻ mặt kiên quyết phải bất đức dĩ đáp ứng. Quân không nghĩ nói đánh chết cũng không có khả năng làm theo yêu cầu của nàng, nhìn đến nàng kia bộ dáng vô lực vô thần, nàng cực tuyệt không được, cho nên Cẩn Hiên ta chỉ có thể thực xin lỗi ngươi.

Ngạo Quân lại nhìn về phía Chính Hiên, Chính Hiên nhìn lại nói: “Trẫm không thể nhìn chính đệ đệ mình thống khổ.” Bởi vì chuyện Tình nhi, Cẩn Hiên đá muốn đủ thống khổ, nếu hắn tái mất đi Mạc Quân hắn thật sự không dám tương hắn hội biến thành như thế nào.

“Tuyết.” Ngạo Quân nhìn về phía Ngạo tuyết kêu lên. Nàng biết chỉ có Tuyết làm cho tỷ phu không nói cho Cẩn Hiên.

“Yên tâm đi! Ta sẽ thuyết phục tiểu Hiên tử không nói cho Cẩn Hiên.” Ngạo Tuyết hiểu ý nói, muốn thuyết phục tiểu Hiên tử xem ra mất một phen công phu.

“Ân.” Ngạo Quân gật đàu, tâm tình thập phần trầm trọng đi ra hậu viện, hướng cửa lớn đi đến.

Ba người một hàng đi ra Cẩn vương phủ, Ngạo Quân ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái Cẩn vương phủ ba chữ một chút, không lưu tình chút nào xoay người rời đi: Cẩn Hiên, làm cho chúng ta bình tĩnh tách ra một chút đi!

Nhìn thân ảnh trắng noãn trước mắt, Ngạo Tuyết, Chính Hiên hai người trao đổi ánh mắt nhìn Cẩn vương phủ một chút, bất đắc dĩ hít một tiếng: xem ra đương tình hai người bọn họ thật khó đi!

Truyện Chữ Hay