Sáng hôm sau, vừa tỉnh lại cô đã nghe mẹ bảo là thay đồ để sang nhà họ Vương bàn về chuyện kết hôn.
-Hôm nay nhà họ Vương bảo là có thể chọn ngày tốt để chuẩn bị cho hôn lễ. Con chuẩn bị đi
-Vâng
Lúc đến nhà họ Vương....
-Kiều Linh tôi nhớ bà quá
Bà Vương mở lời. Kiều Linh là trên của mẹ cô
-Gớm tôi cũng nhớ bà Phương Hồng
Chắc cũng biết là mẹ anh tên Phương Hồng rồi nhỉ
-Được rồi vào nhà ngồi đi
Vào đến nhà. Căn nhà được trang trí theo phong cách Châu Âu có thể nói là tuyệt đẹp
-Dì Mai lên gọi Thần Kiêu xuống được rồii
-Không cần, con xuống rồi
Mẹ anh vừa lên tiếng thì đã nghe thấy anh trên cầu thang đi xuống. Vì ở nhà nên anh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng trông quá đẹp luôn
-Nào con dẫn Tiểu Vy đi tham quan nhà mình đi. Ở đây để chúng ta nói chuyện là được rồi
-Vâng
Nói rồi anh dẫn cô ra vườn hoa nhà anh. Gần đó có một căn nhà tre. Ai cũng im lặng không nói câu nào. Cứ thế đi đến nhà tre rồi ngồi xuống
-Tôi có chuyện muốn hỏi anh?
Cô lên tiếng trước
-Chuyện gì?
-Sao anh biết trên tôi?
Câu hỏi khiến anh hơi lúng túng. Đúng vậy, trước đây cô chưa từng tiếp xúc với anh
-Hỏi mẹ tôi
-À,ra thế
Lúc đi vào nhà đã thấy mẹ anh và mẹ cô ngồi nói chuyện rôm ra còn hai ông bố thì ngồi đánh cờ
-Vào rồi đấy à?[mẹ anh]
-Vâng
-Hai đứa đến đây
Ngồi xuống ở sofa
-Chúng ta đã chọn ngày tốt cho hai đứa rồi
Vẫn không ai lên tiếng
-Là ngày -
-Hả?[cả hai đồng thanh]
-Sao?
-Không phải là hơi sớm sao?[cô]
-Haizz, chúng ta muốn bế cháu sớm mà
Lời nói của mẹ anh khiến cho cô đỏ mặt lên
Đúng vậy chỉ còn một tuần nữa là phải tổ chức hôn lễ rồi. Cô làm sao có thể tiếp ứng được
-Hai đứa cũng nên gần gủi hơn đi. Nhìn xem ngồi cách xa như thế à?
Cuối cùng họ phải ngồi gần lại với nhau
-Chuyện cưới xin cử để người lớn chuẩn bị các con cứ bồi dưỡng tình cảm là được rồi
Vì sự thuyết phục của hai gia đình mà anh phải chở cô đi chơi
~~~~đường phân cách~~~~
Tại TTTM của tập đoàn anh
Thật không may là cô gặp phải người không nên gặp. Chính là Yến Dung
-Zô.. đây không phải là Triệu Vy sao? Kẻ nghèo hèn như cô mà cũng dám đến đây ư?
Gia đình của cô ta cũng không khá giả lắm. Bố cô ta là chủ tịch của một công ty nhỏ mới nổi. Vì trước giờ được nuông chiều nên cô ta mới kiêu ngạo như vậy
Mặc dù hơi đau lòng bởi người mà cô từng tin tưởng nhưng cô vẫn không biểu hiện quá mức
-Thì ra là tiểu tam à?
Câu nói khiến cô ta nghẹn họng
-Cô... cô, tôi không phải tiểu tam. Sao cô không thử nhìn lại mình xem?
-Hừ..có ngoài vẻ mặt hồ ly ra thì có gì?