Quản Lí Hàng Đầu

chương 03: đội ngũ quản lí viên đội 3, quản lí mới (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch bởi nhóm East of Eden.

--------------------------------------

Không, tôi không thể để mọi chuyện cứ tiếp diễn thế này, tôi sẽ làm phí hết mọi công sức trước đó.

"Anh em cách em mười tuổi lận."

Hyunjo tiền bố thở dài khi nghe tôi nói.

"Cậu là đứa nhỏ nhất và cũng có khoảng cách tuổi lớn. Do là đứa con út và cách anh mình tận mười mười năm nên cậu chắc được gia đình chiều hư đi. Vậy công việc này sẽ không dễ cho cậu đâu..."

Đây là một quan niệm sai lầm thường gặp.

Bạn nhỏ nhất nên bạn sẽ được yêu thương chăm sóc. Mọi người chắc đã chiều chuộng cậu hết mức. Tôi có thể đoán chú hành xử như một ông chủ nhỏ khi ở nhà. Mày chắc là một tên nhát gan chứ gì...

Những bình luận trên, tôi đã nghe đủ khi nhập ngũ.

Dù vậy, tôi cảm thấy việc này thật không công bằng.

"Anh hai em cưới vợ khi em vào cấp hai."

"Ừm hửm?"

"Vào năm tiếp theo, chị dâu em đến phòng khám thai, họ phát hiện chị ấy mang thai bốn đứa cùng lúc. "

"Quao..."

Tôi vẫn nhớ rõ ngày hôm đó mọi thứ điều bị đảo lộn. Thật khó để phận biệt anh hai tôi, người luôn lạnh nhạt và đơ như một con cá khô, khi đó không biết ổng đang cười hay khóc nữa.

Và bố mẹ tôi khi họ biết rằng đó là sinh bốn. Hahahha...ha...

Tiền bối Hyunjo và Choi Gunyoung mở to mắt nhìn tôi.

"Chị dâu em muốn bỏ việc để chăm con nhưng bởi vì đó là tận bốn đứa, cần tiền nên chị ấy không bỏ được. Thu nhập của vợ chồng anh em gần như dành hết vào sữa bột cho em bé."

"N-Nếu là thật, với tận bốn đứa trẻ, đúng là chi phí của tã và sữa sẽ rất tốn kém."

"Nên theo lẽ thường, anh chị nhờ mẹ em trông con, nhưng bà ấy cũng không đủ sức chăm hết bốn đứa được."

"Ồ..."

"Kết quả là em cũng phải giúp. Suốt bốn năm cấp hai, phần lớn thời gian em đều giành cho việc thay tả và chăm cháu, cứ thế lên tới cấp ba rồi qua đại học luôn. Theo góc nhìn nào đó thì em có thể xem như là một bà vú bán thời gian vậy. Bởi vì mùi của sữa bột, em còn từng bị bạn đặt biệt danh là 'Jung Jumma'[note49858] nữa. Hahaha."

"Ukm..."

"Nên dù em là đứa nhỏ nhất trong nhà nhưng em lớn lên không có được mọi người quan tâm đến vậy."

"Trời... Cậu phải trải qua một khoảng thời gian không dễ dàng gì. Nếu đã từng nuôi bốn đứa trẻ, việc chăm sóc thành viên nhóm nhạc sẽ không làm khó cậu đâu."

Đúng theo tôi dự tính.

Nhờ câu chuyện này, tôi sẽ tránh đi ấn tượng xấu mà giấc mơ nhắc tới. Phần nào đó trong tôi thấy dễ chịu hơn. Nếu không có giấc mơ đó, thứ nhảy nhót trong đầu tôi bây giờ sẽ là 'Nhóm nhạc nữ? Tôi tiêu rồi, nát đời rồi, giờ chắc phải về quê trồng rau nuôi cá thôi. Mình phải làm gì đây?.'

Tôi xém chút thất bại rồi đấy chứ.

Cảm giác sốc và bỡ ngỡ khi biết bản thân bị dính với một nhóm idol nữ vẫn còn đấy. Tuy nhiên, tôi không thể bỏ vì tôi không thích được.

W&U đã là công ty tốt nhất tôi từng nộp hồ sơ.

So sánh với nơi khác, mức lương này rất tốt và còn rất nhiều thứ để tiếp thu từ việc tự phát triển bản thân trong không gian quốc tế song vẫn có thể thất bại.

Trên hết cả, quá trình thăng cấp của W&U ổn định và có hệ thống hơn nhiều, đây là lợi thế lớn nhất của họ. Vì các công ăn xui may rủi khác thì dính đầy tin đồn, nói quản lí làm việc mấy năm của họ đơn giản bỏ đi vì không được thăng chức.

Không có gì đảm bảo rằng nếu tôi nghỉ việc, tôi có thể kiếm được công việc tốt hơn và vì đã được nhận vào làm, sẽ không là một ý tưởng tệ nếu tôi học hỏi thêm về lĩnh vực giải trí và âm nhạc trước. Nhiều nghệ sĩ cũng xuất hiện trên các chương trình giải trí mà, trong lúc chăm sóc nhóm idol, tôi sẽ góp thêm kinh nghiệm và sau này may ra có thể tự chọn diễn viên cùng làm việc.

Và có thể... chết tiệt.

Mọi thứ vụt tắt khi nhìn hồ sơ của nhóm Neptune.

Nhóm idol nữ. Tôi nói thầm từ ngữ không quen thuộc này, những nhóm nhạc nữ tôi biết trước đó hoặc là rất nổi tiếng hoặc tôi đã bắt gặp khi nhập ngũ. Ngoài ra còn có những nữ thần tượng tôi thấy xuyên suốt các bộ phim, kịch truyền hình.

Trong số đó, không có cái nào tôi biết tên là Neptune.

Neptune...

Sau nhóm thần tượng nam, Blackout, trở thành ngôi sao sân khấu, đây là nhóm idol thứ hai mà W&U bỏ hết mồ hồi nước mắt vào. Một nhóm gồm bốn thành viên nữ. Họ đã ngưng biểu diễn hai năm trước.

Từng thành viên đều có bề ngoài thích hợp cho các vai trò trong nhóm.

Nhìn vô ảnh cá nhân của họ, các cô gái này đều mang nét đẹp với sự quyến rũ riêng biệt. Tôi cố gắng nghĩ liệu bản thân có từng thấy họ trước đây hay không nhưng kết quả là hai mắt tôi nhức mỏi. Xem đến trang cuối cùng tôi cất hồ sơ của nhóm vào túi mình.

Tôi nhớ đến giấc mơ hồi nãy.

Dù sao thì, sao một giấc mơ tỉnh có thể thật đến thế? Không giống bị nhập bởi một linh hồn. Dù nó có thể cho tôi biết về việc làm việc với nhóm nhạc nữ, nhưng việc cho tôi biết tên nhóm với thời gian hoạt động có hơi dư không?

Khoang, liệu có thể là?

Khi tôi đang tra cứu những tin tức liên quan tới W&U, tôi có thể tình cờ bắt gặp tên nhóm và thời gian biểu diễn của Neptune.

Dù không để ý, có lẽ nó đã ở trong tiềm thức tôi rồi được giải phóng ra lúc tôi mơ. Coi vậy đáng tin hơn mơ tỉnh đi.

Nhưng nhìn vào mức độ thành công của tôi trong mơ, nghĩ đó là giấc mơ tỉnh cũng không phải ý tồi...

"Cậu Sunwoo, đọc xong hồ sơ chưa?"

"Vâng, em đọc hết rồi."

Sau khi kể câu chuyện về vụ sinh bốn của anh, cách nói Kim Hyunjo cấp trên nghe nhẹ hơn.

"Đội quản lí 3 chúng ta là nhóm khó nhất trong W&U. Về lẫn mặt tinh thần, thể xác và cả cảm xúc, cậu có thể thấy đấy. Nếu một người có thể chịu được không có nghĩa là những người khác cũng chịu được."

Vì bầu không khí trở nên căng thẳng, tôi ngồi thẳng lưng lên.

"Tất cả người mới đều có ước mơ trở thành CEO của một tập đoàn lớn, toàn mơ mấy thứ viễn vong, rồi chưa đầy một năm cỡ bảy hay tám đứa sẽ nghỉ. Còn mấy người cấp trên kiểu 'Con nít ngày nay chả làm ăn tích sự gì' hay 'Hồi đó tôi đi làm khó hơn nhiều' vân, vân...tuy vậy, họ cũng có lí. Hiện tại, đa phần mọi người đi làm ngay khi tốt nghiệp. Rồi khi đi làm thất vọng nghĩ 'bộ mình học hành gần ấy năm trở làm tài xế cho vài cô gái trẻ chỉ để kimbap[note49859] cho họ?' Thiệt tình, sao tụi nó chưa nghĩ đến vụ này chứ? '"

"..."

"Mấy cậu sẽ nhận một mức lương nhỏ trong lúc tình trạng sức khỏe đi xuống vì không thể dành thời gian chăm sóc bản thân. Hơn nữa, một số người lại ưa thích phô trương danh thế. Chúng ta chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn vâng dạ gọi họ là Ngài nhà sản xuất, Ngài tác giả và Ngày Đạo diễn. Mấy cậu kiểu gì cũng sẽ bỏ sau vài ngày thôi."

Gunyoung và tôi đờ đẫn nghe tiền bối nói.

Có phải anh ta đang cố nhấn mạnh rằng công việc này quá khó để thành công nên khuyên cậu từ bỏ đi à?

Tôi nộp đơn vì rất muốn làm việc trong ngành này, đây không hẳng là do ngẫu hứng hay vì ảo tưởng mà tôi tham gia. Ai cũng biết làm quản lí rất khó, tôi từng nghe ai đó nói giới giải trí là một nơi rẻ rúng và dơ bẩn để làm việc.

"Các cậu biết tại sao tôi nói vậy với các cậu không?"

Tầm mắt chúng tôi chạm nhau rồi mỗi người trả lời.

"Vì anh là tiền bối nên anh muốn cho tụi này lời khuyên..."

"Vì tụi này cần đối mặt với thực tế trước khi làm việc..."

"Vì nếu hai đứa muốn nghỉ, hãy nghỉ thật sớm."

"...xin lỗi?"

"Tôi sẽ làm gì nếu mấy cậu nghỉ dù đã được huấn luyện, tôi vẫn sẽ kiếm thêm người mới và huấn luyện họ tiếp. Nên nếu một trong hai hoặc cả hai muốn từ bỏ, hãy làm thật nhanh dù chỉ sớm hơn một ngày, rồi đi con đường phù hợp hơn. Đừng xót ruột làm việc suốt hai tuần, tự giày vò bản thân."

Quao, ngay ngày đầu tiên luôn.

Tôi hy vọng là không phải ai mới tới điều nghe cái này.

"Nếu ở lại, các cậu phải làm hết sức đấy, ok?"

"Em hiểu."

"Vâng."

Tôi còn chưa bắt đầu làm việc mà đã bắt đầu cảm thấy bị rút hết năng lượng ra khỏi người. Ngực tôi trĩu nặng như có hòn đá bên trong nó. Cả ba giữ im lặng trong 5 phút tiếp theo."

"Tới nơi rồi, chính là căn chung cư nhỏ đó."

Chiếc xe mini van đậu ngay trước khu chung cư. Tôi đã nghĩ nhà ở của idol sẽ là thứ gì sang chảnh hơn nhưng mọi thứ trông thật bình thường.

Gunyoung bước ra xe cũng bình luận.

"Hmm, nơi này rất khác nơi ở của Backout."

"Cậu không so sánh được. Bên kia có mấy tên bám đuôi điên cuồn. Nếu họ sống ở một nơi thế này với đội bảo hộ sơ sài. Nơi này sẽ thành một bãi chiến trường."

"Đúng thật... gần đây lũ bám đuôi đáng sợ lắm."

"Họ làm tôi nổi da gà. Có lần, một người từng kể tôi lúc nhóm người đó về nhà khi tan ca, họ tìm một fan hâm mộ trốn trong tủ quần áo nhà họ. Đây đều là những kẻ điên."

Tôi nhìn xung quanh và hỏi.

"Em chắc Neptune không có fan như vậy?"

"Đương nhiên không. Sao Neptune lại có thể có kẻ bám đuôi trong khi họ còn không có fan? Tuy nhiên, sau khi trở nên thu hút, nhóm nữ thường không gặp tình trạng bị bám đuôi như các nhóm nam. Đa phần là họ sẽ gặp vấn đề với mấy người cố gắng chạy tới, chạm vào họ trong lúc hát hay trong các sự kiện dành cho nghệ sĩ. Mấy tên khốn biến thái đáng chết!"

Tiền bối Hyunjo vừa nói với vẻ mặt kinh bỉ, dẫn theo tôi với Chae Gunyoung theo sau.

Tôi chạm mắt cậu ấy khi nhìn qua, cảm giác ngại ngùng và đồng cảm lướt qua tôi. Cả hai rồi cười cùng một lúc, má lúm đồng tiền của Gunyoung lộ rõ hơn. Như lúc mới gặp, tôi nghĩ người đồng nghiệp này sẽ có một tính cách tuyệt vời. Không biết ấn tượng ban đầu của cậu ấy về tôi là gì nhỉ, mong cậu ấy không nghĩ tôi là tên đần độn.

Tôi đưa tay ra trước.

"Tôi nay 27."

"Ồ? Tôi cũng vậy. Sinh năm 1988[note49860] luôn. Chúng ta cứ nói chuyện bình thường khi cả hai đều cùng tuổi đi."

"Được."

Dù tôi trước đây chưa từng gặp người này, nhưng tôi nghĩ sẽ là một đồng nghiệp tốt.

Chúng tối bắt thang máy lên tầng năm, Hyunjo còn chả thèm gõ cửa mà nhập mật khẩu rồi tiến vào luôn.

Cạch.

Hành lang vẫn tối. Sau khi mò mẩn bỏ giày ra, tôi tiến vào. Có lẽ vì đây là nơi ở của của con gái nên tối cảm giác như lạc vào thế giới mới vậy.

Thú thật là tôi khá lo đây. Mà không chỉ tôi, Gunyoung, người đi phía sau cũng thể hiện dấu hiện của sự lo lắng.

Khi Hyunjo bật đèn, hành lang sáng trưng lên.

Nó không quá to. Nhỏ hơn phòng đơn tôi đang ở nhiều, thậm chí khá chật cho bốn người cùng sống. Một cái ghế sofa tròn đáng yêu. Một cái gói đệm hình con thú cùng với búp bê phía trên. Một cái thảm đủ màu. Tất cả đều chỉ rõ rằng ở đây chỉ có con gái sống.

"Các quý cô! Dậy chuẩn bị! Chúng ta cần đến tiệm salon lúc 5 giờ! "

Bang bang!

Hyunjo bước qua từng phòng gõ cửa hai lần.

Căn phòng đầu tiên mở cửa nằm bên tay trái dãy hành lang.

"Oppa, anh tới sớm nha."

Quao

Quao...

Nó giống như khi bạn đang xem một bộ phim, phân cảnh chiếu đèn lên để nữ chính có thể lộ rõ vẻ đẹp tuyệt trần. Đa phần mấy cảnh này là nhờ bộ lọc chỉnh sửa, được nhà sản xuất dùng khi muốn tạo điểm nhấn hoặc sắp có mấy cảnh hồi tưởng...

--------------------------------

Đến đây là hết chương 3. Cảm ơn bạn vì đã đọc truyện, chúc bạn một ngày vui vẻ.

Truyện Chữ Hay