Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 17 : chung cực áo nghĩa!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Từ hôm nay trở đi, về sau mỗi ngày, sau khi tan học, lập tức tới CLB kiếm đạo.”

“Haaa?”

“Nói… Nói chung, mãi tới khi ta đánh bại ngươi mới thôi, ngươi đều phải tới CLB kiếm đạo để đối luyện với ta, chuyện này… Đây là… là cơ hội xin lỗi cuối cùng ta cho ngươi. Đúng, chính là như vậy! Cơ hội xin lỗi cuối cùng.”

Ầy, đây là có ý gì? Mọi chuyện tại sao lại diễn biến thành như thế này? Ngay cả Ye Jian cũng là vẻ mặt (??_??), chả hiểu ra sao.

Rõ ràng mới buổi sáng cả người từ trên xuống dưới còn lạnh như gió nam cực, cặp mắt thì cứ như là muốn đem bản thân xé thành tám khối để tiết mối hận trong lòng. Vậy mà giờ tới buổi trưa, khi Ye Jian đúng hẹn mà tới sân thượng, còn chưa kịp nói gì thì thiếu nữ đã quăng vào mặt cậu đoạn đối thoại trên.

Còn có thể chơi như vậy?

“Tôi nói…”

“Chính miệng ngươi đã nói, giờ chẳng lẽ muốn đổi ý sao? Ngươi rốt cục có phải là nam nhân hay không?”

“Không phải, ý của tôi là…”

“Tóm lại, chính là như vậy! Sau khi tan học, ta ở CLB kiếm đạo chờ ngươi.”

Đột nhiên không biết xấu hổ, thiếu nữ sau khi lưu lại những lời này, lập tức hất chiếc đuôi ngựa thật dài của mình lên rồi quay người rời đi.

“Cái này xem là gì chứ?”

Sờ mũi một cái, Ye Jian đưa mắt nhìn bóng lưng của thiếu nữ dần rời đi, trong lòng phiền muộn.

Tuy rằng cậu rất có tự tin về mị lực của bản thân, nhưng cậu còn chưa tự kỷ tới mức cho rằng chỉ dựa vào một lần tỷ thí kiếm đạo thì liền có thể bắt được tâm hồn của thiếu nữ, nhất là khi kết quả sau cùng còn là chọc khóc khiến đối phương tức giận bỏ đi.

Cho nên, dựa vào kinh nghiệm xử thế lâu năm, cậu cảm thấy mình đã ngửi được mùi âm mưu từ đề nghị này của thiếu nữ.

“Mỗi ngày, sau giờ học, đều phải theo con bé luyện kiếm?”

Rất hiển nhiên là với loại yêu cầu này, cho dù Ye Jian có lòng thì cũng không có năng lực đáp ứng.

Hiện tại, cậu ngay cả thời gian huấn luyện I.S. cũng cảm thấy không đủ, làm sao có thời gian để ý tới kiếm đạo? Mặc dù đúng là cậu có robot I.S đặc thù, nhưng kinh nghiệm thao tác của cậu đối với I.S có thể nói là bằng ‘0’. Nói thật, lúc trước khi biểu diễn bay thử trước lớp, đó là cậu lâm trận mới mài gươm.

Nếu không phải là vì cậu ỷ vào việc máy chuyên dụng của cậu có thể tâm tùy ý động, khiến nó có thể hoạt động như chân tay của bản thân, thì chỉ với việc trước đó cậu chưa từng điều khiển I.S lần nào, cậu đừng có mơ mà điều khiển được nó tự nhiên như vậy.

Nói một cách khác, về phương diện điều khiển robot, Ye Jian hoàn toàn là một newbie.

“Xem ra thực sự phải tìm quãng thời gian rảnh nào đó, tranh thủ nghiên cứu kỹ về cách điều khiển cũng như vận dụng I.S. mới được.”

Cuối tuần này là cậu phải đối chiến với hai người Ika, sau đó còn đợt thi đấu đối kháng giữa các lớp, Chifuyu đã định sẵn cho cậu nhiệm vụ là phải vô địch giải cá nhân, cậu đương nhiên không thể chỉ qua loa cho xong.

Cậu có thể cảm giác được, là vị trí quán quân giải cá nhân của lần thi đấu đối kháng này, có ý nghĩa đặc biệt trong đó.

“Bất quá, từ khi nào mà việc đấu đối kháng lại có thi đấu đoàn thể rồi?”

Mặc dù trước đó đã có nghe Chifuyu với Yamada-sensei đề cập tới việc thi đấu đoàn thể, nhưng mà đối với việc này, Ye Jian lại cảm thấy khó hiểu vô cùng.

Nếu thật sự có thi đấu đoàn thể, vậy những nữ sinh không có máy chuyên dụng kia, rốt cuộc phải làm sao để thi?

Toàn bộ học viện I.S. tuy rằng vẫn có không ít robot dùng để huấn luyện, nhưng để cho tất cả các nữ sinh năm nhất đều có robot I.S để thi đấu thì số lượng này hiển nhiên là vẫn còn thiếu rất nhiều. Như vậy, phần thi đoàn thể này rốt cuộc là thi cái gì?

“Chẳng lẽ lại là vật lộn?”

Đáp án này ngay cả chính bản thân Ye Jian cũng cảm thấy không tin.

“Xem ra cũng tới lúc cần phải hiểu rõ thêm về học viện I.S. rồi, dù sao cái thế giới này không có I.S. là không được nha.”

Sờ lên chiếc nhẫn ngăm đen được đeo trên ngón giữa tay phải, Ye Jian không khỏi cảm thán.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Thật sự không sao chứ?”

“Không sao mà, cậu đi đi. Để cho bọn họ sốt ruột chờ cũng không hay, chuyện bên này, tớ sẽ giải quyết.”

“Nhưng mà…”

“Coi như cậu không tin thực lực của tớ thì ít nhất cũng nên tin thực lực của bạn thuở nhỏ của cậu đi? Chẳng lẽ cậu còn sợ Shinonono đồng học bị tớ ăn sạch sao?”

Nghe được Ye Jian nói giỡn như vậy, gương mặt u sầu của Ika mới hơi giãn ra.

“Tớ chính là đang sợ cậu sẽ làm chuyện kỳ quái gì đó với Houki-chan. Tóm lại, tuyệt đối không được tổn thương tới cậu ấy! Bằng không tớ với cậu ấy sẽ liên hợp lại để thảo phạt cậu. Đúng, còn phải cộng thêm toàn thể nữ sinh trong lớp nữa.”

“Ê! Ê! Ê! Cái cách nói không coi nghĩa khí ra gì của cậu là chuyện gì xảy ra? Coi như Shinonono đồng học đúng là bạn thân thuở nhỏ của cậu, nhưng tớ tốt xấu gì cũng là bạn chí thân của cậu đi? Đúng chứ? Đúng chứ? Cậu không thể bởi vì ‘gặp sắc’ mà ‘quên nghĩa’ a, Ika đồng học?”

“Cái gì chứ? Tớ với Houki-chan mới không có loại quan hệ này, ở trong đầu của cậu suốt ngày rốt cục đều là chứa thứ lung tung gì a!?”

Hét lên xấu hổ, gương mặt của Ika có chút hồng hồng. Câu trêu chọc vừa rồi của Ye Jian, Ika đương nhiên là nghe ra được ẩn ý trong đó.

“Ika-san! Nhanh lên, nhanh lên…”

Cách đó không xa chợt vang lên tiếng kêu í ới của các nữ sinh, đây là vì muốn cho Ika hỗ trợ luyện tập I.S..

“Kia, tớ đi trước.”

“Đi thôi.”

“Nhất định phải ở chung đàng hoàng với Houki-chan nha, kỳ thực cậu ấy vẫn luôn không có bằng hữu…”

“Tớ biết rồi, giao cho tớ đi.”

“Uh, vậy thì nhờ cậu.”

Chập tay trước ngực mà cho Ye Jian một cái cúi người thật sâu, vì người bạn thân thuở nhỏ vốn cô độc kia, Ika nguyện ý làm như vậy.

Đưa mắt nhìn bóng lưng vội vàng chạy đi của Ika, Ye Jian lúc này mới quay người lại đi về phía CLB kendo.

“Tới rồi sao? Ika cùng với em gái của ngươi đâu?”

Nhìn thấy Ye Jian một mình bước vào trong đạo trường, vốn đã chờ sẵn ở bên trong, Houki với sắc mặt có chút không quá bình thường, đặt câu hỏi với Ye Jian.

“À, hai người bọn họ hôm nay đều có việc của mình. Làm sao vậy? Cô có chuyện muốn tìm bọn họ sao?”

“Không, không có gì. Tốt… Tốt rồi. Đã đến rồi, vậy liền tranh thủ thời gian bắt đầu đối luyện đi.”

Tuyệt đối là có vấn đề!

Con bé này, ánh mắt láo liên, vẻ mặt đông cứng, hơn nữa vừa nghe được việc Ika với Mana không cùng tới xong thì còn len lén xả ra một hơi.

Ye Jian híp mắt, tiện tay mà cầm lấy một cây kiếm trúc gần đó.

Cậu quyết định tự đặt mình vào nguy hiểm để thử một lần, để xem con nha đầu này đang có ý đồ gì, cậu muốn nhìn thử xem.

“Chuẩn bị xong chưa? Ta muốn tiến công rồi!”

“Uh, tới đây đi.”

Ye Jian vừa mới nói xong, Houki lập tức dấn người tiến tới, dùng sức mà vung đao chém xuống.

“KIIII..AI…!!! Đi chết đi!”

BA~!

Nhất đao lưỡng đoạn, lần này là kiếm trúc trong tay Ye Jian bị cắt thành hai khúc.

Nếu như là bình thường, thì chuyện này là hoàn toàn không thể nào, nhưng nếu thêm một yếu tố nữa thì chuyện này hoàn toàn bình thường rồi.

“Ai ya ya, không ngờ Shinonono đồng học lại độc ác như vậy, đem kiếm thật giấu ở trong kiếm gỗ. Đây là muốn mưu sát sao?”

“Bớt nói nhảm đi! Chịu chết đi, đồ trứng thúi!”

Trở nên vô cùng hung hãn, Houki vung vẩy cây katana sắc lẻm trong tay, điên cuồng chặt chém về phía Ye Jian.

“Cô không sợ Ika thương tâm với tức giận sao?”

“Giết ngươi mới chính là tốt cho Ika.”

“Giết người là phạm pháp.”

“Ta chỉ đang phòng vệ chính đáng. Đối với thứ biến thái muốn giở trò khiếm nhã với nữ sinh, bị chém chết là bình thường.”

“Biến cái đầu ngươi! Con bé này, muốn ép ta đúng không?”

“Hừ! Nhiều lời vô ích!”

VÚ…ÚÚT—— !! VÚ…ÚÚT—— !! VÚ…ÚÚT—— !!

Lưỡi đao sắc bén cắt đứt không khí, phát ra những tiếng rít chói tai.

Mỗi một đòn đều là nhanh – chuẩn – độc ác, tiến công xảo trá lại có lực, lưỡi đao không chút nào lưu tình, chém thẳng về phía chỗ hiểm của Ye Jian.

“Nếu ngươi còn có thể may mắn sống sót, vậy ngày mai tiếp tục.”

“Còn ngày mai? Hôm nay ta liền giáo huấn con nha đầu thúi không biết nghe lời nhà ngươi.”

Ougi ▪ Thiên Hoa Lạc Anh!

Thanh kiếm trúc đã bị chém ngang thân đột nhiên trong nháy mắt liền chém ra hơn mấy chục lần, kế đó, bộ đồng phục kiếm đạo đang được mặc trên người Houki đột nhiên nổ tung.

“Ah ~~~~ .”

Tiếng rít chói tai, vang vọng toàn bộ đạo tràng.

Truyện Chữ Hay