Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 414 : tiên tri.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“… AAAAAAAA! Cút ra ngoài cho tao! Cút ra ngoài cho tao! Côn trùng chết tiệt ————!”

Linh hồn bị Higurashi xỏ xuyên, Thanh Trừng Giả ôm đầu lăn lộn và điên cuồng gào thét. Bị thánh thương có thể đập nát cả thần cách như Hoàng Hôn đâm xuyên linh hồn, cho dù Thanh Trừng Giả có là tồn tại đặc thù đến mức nào đi nữa thì cũng không thể bình yên vô sự.

Tà khí màu tím đen bắt đầu bạo động. Trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, Thanh Trừng Giả vào thời điểm này đã hoàn toàn mất đi phòng bị, và đây cũng chính là cơ hội mà Ye Jian đang tìm kiếm.

“Để ta giúp ngươi giải thoát đi! Con rối đáng thương hình người.”

[ Thần Hóa ]

Ánh mắt lạnh băng, Ye Jian lẳng lặng mặc niệm hai chữ này.

Đây là năng lực trời cho đặc biệt chỉ thuộc về Ye Jian, cũng là một trong các lá bài tẩy mạnh nhất mà cậu có trong giai đoạn hiện tại.

Đồng tử màu hổ phách dần dần mất đi thần thái, mái tóc màu tím bạc nhanh chóng mọc dài ra. Tại mi tâm, một ngọn lửa yêu dị màu đen kịt chợt hiện lên và bắt đầu nhảy nhót, hình dạng của nó tựa như một cây tam xoa kích, huyền ảo mà cổ lão, tỏa ra thần uy mênh mông cuồn cuộn.

Sức mạnh vốn dĩ yếu hơn Thanh Trừng Giả thì nay, chỉ trong nháy mắt, đã hoàn toàn trở nên vượt xa và hoàn toàn bao trùm.

“[ Phệ Linh chi Hỏa ].”

Bùng ~~ !

Một ngọn lửa có màu hỗn mang chợt bùng lên trên tay của Ye Jian.

Yên tĩnh mà ôn thuần.

Ngọn lửa bản nguyên vẫn luôn nhảy nhót trong thần cách của Ye Jian, đó là ngọn lửa có thể cắn nuốt cả pháp tắc.

Sức mạnh này vốn là sức mạnh vượt xa giới hạn của bản thân, cho nên với Ye Jian việc thi triển nó khiến cậu cảm thấy phi thường cố sức, dù rằng cậu vẫn đang trong trạng thái [ Thần Hóa ].

Có thể triệu hồi ra được một ngọn lửa lớn bằng cỡ lòng bàn tay, đây cũng đã là cực hạn của Ye Jian.

Bất quá, vậy cũng đã đủ rồi.

Ngọn lửa bị ném ra lưu lại một chiếc đuôi dài màu hỗn mang trên không trung, đó là dấu vết bất diệt sau khi không gian bị rốt trụi.

Oanh ————!!!

Hung thú đang ngủ say, ngay khi vừa tiếp cận con mồi thì lập tức tỉnh giấc và điên cuồng bạo động.

Ngọn lửa vốn yên tĩnh, chỉ trong nháy mắt liền bộc phát ra nhiệt năng hủy thiên diệt địa khiến mọi sinh vật có mặt xung quanh đều cảm thấy hít thở không thông. Khí trường tà ác vốn có thể ăn mòn cả sức mạnh [ Tinh Lọc ] của Ye Jian, thì nay, dưới sức mạnh của [ Phệ Linh Hỏa ], nó lại bị xé nát một cách đơn giản như việc xé nát một tờ giấy. Ngay sau đó, [ Phệ Linh Hỏa ] và Thanh Trừng Giả chạm vào nhau.

“AAAAAAAAAAAAA ———————————— ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! Đây là cái gì… Ngọn lửa này… Đáng chết! Đáng chết!!! AAAAA ——————— ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Cơn bão lửa màu hỗn mang triệt để nuốt chửng Thanh Trừng Giả, tiếng hét thê lương của nó chính thức tuyên cáo sự kết thúc của một thời đại.

Gió đêm mang theo một chút hơi nóng phất qua gò má, Ye Jian bình tĩnh mà nhìn chăm chú vào tất cả, mãi cho đến khi đốm lửa cuối cùng hoàn toàn dập tắt.

Ở đó, chỉ còn lại một cây thánh thương màu ngọc lưu ly xanh biếc, nhỏ nhắn tới khó có thể nhận ra.

“Bảo bối.”

Tựa hồ nghe được Ye Jian triệu hoán, thánh thương thoáng chốc liền vọt vào hư không, và rồi lại hiện ra trước mặt của Ye Jian trong tích tắc.

“———— đại nhân! Coi chừng ~~~!!”

“Cái gì?”

Theo bản năng mà quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỗ đó, hình như là chỗ của thiếu nữ lạ đi cùng với Félicie và Julia.

Cô gái này đang nói gì? Để mình coi chừng? Coi chừng điều gì? Mọi chuyện chẳng phải đã giải quyết rồi sao? Quanh đây còn kẻ địch nào nữa?

Mặc dù không hiểu, nhưng theo bản tính cẩn thận, Ye Jian gần như lập tức phản ứng mà đề phòng và giải phóng cảm giác của mình về xung quanh; chỉ là đáng tiếc là, nguy hiểm lại tới từ hướng mà cậu không ngờ nhất.

Khi thánh thương màu ngọc lưu ly xanh biếc đâm vào mi tâm của bản thân, Ye Jian thậm chí không kịp kinh ngạc thì liền mất đi ý thức.

『 đinh ——! Xúc động nhiệm vụ chi nhánh: chiến thắng tâm ma. Hoàn thành: + 200.000 điểm năng lượng.. 』

『 đinh ——! Xúc động nhiệm vụ chính tuyến: đánh chết Thanh Trừng Giả. Hoàn thành: + 200.000 điểm năng lượng. 』

『 đinh ——! Thanh Trừng Giả xâm lấn! Nguy cơ! Nguy cơ! Thân thể xuất hiện biến dị, Thanh Trừng Giả dung hợp cùng Tâm Ma, nhiệm vụ thay đổi: tự mình tiêu diệt thể dung hợp của Thanh Trừng Giả cùng Tâm Ma. Hoàn thành: + 600.000 điểm năng lượng. 』

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“Thiên sứ? Hừ! Thật là cái mùi khiến người ta buồn nôn.”

Félicie chán ghét mà hình về phía huyết thiên sứ sáu cánh ở đối diện, ánh mắt của nàng lạnh như băng.

Đương nhiên, đó cũng không phải là vì Félicie có thành kiến gì với thiên sứ. Sau khi ngưng tự được Thần Cách [ Mô Phỏng ], Félicie cũng đã sớm không còn là ma tộc nữa; cho nên sức mạnh thần thánh vốn dĩ là thiên địch với nàng trước kia, hiện tại cũng đã không còn tính khắc chế đối với nàng. Thậm chí ngược lại, bởi vì có sự giúp đỡ của Ye Jian, nên hiện tại sức mạnh của Félicie thậm chí còn có chút độ tương tác với thánh lực. Nếu Félicie, nàng hoàn toàn có thể học tập chú thuật có thuộc tính thần thánh.

Bất quá bởi vì lúc trước, giáo hội và tộc người sói từng hùa nhau để xếp đặt thiết kế hãm hại Félicie, khiến Félicie có cảm giác ám ảnh không nhỏ; nên hiện tại, trong lòng của Félicie vẫn có ác cảm không nhỏ với những thứ có liên quan tới giáo hội. Về phần Eliya thì chỉ có thể xem như là ngoại lệ, bởi vì thay vì bảo Eliya là thánh nữ của giáo hội, thì ở trong mắt Félicie, Eliya lại càng giống Julia hơn, chỉ là một bé gái thông minh nhưng thuần khiết. Mà hơn nữa, bản thân Eliya dường như cũng có mâu thuẫn nhất định đối với giáo hội.

Cho nên, Félicie không có ác cảm gì với Eliya.

Nhưng còn huyết thiên sứ sáu cánh ở trước mặt, phải biết rằng nguyên hình của cái thứ này, trước kia chính là một trong hai thủ phạm chính đã ra tay hãm hại Félicie: giáo hoàng của chính giáo Lotharingia. Cũng chính là vì tên này cấu kết với tộc trưởng tộc người sói, phái những tên thánh chức giả chết tiệt kia tới Hắc Ám Bảo đánh lén nàng, nên khi đó nàng mới thua thê thảm như vậy.

Mặc dù rằng mấy ngày trước đó, nàng đúng là đã tới Châu Âu và báo thù thành công, nhưng bây giờ, gặp được kẻ thù lớn nhất, Félicie vẫn cảm thấy vô cùng đỏ con mắt.

“Julia, em mang theo Eliya lui qua một bên đi. Con người chim buồn nôn này để ta tự mình xử lý.”

Nói về cảm giác oán hận đối với giáo hội, Julia tuyệt đối cũng không ít gì hơn chị của mình, nhưng cũng chính vì có cảm giác oán hận không thua chị mình, nên Julia mới càng thêm hiểu tâm trạng lúc này của Félicie. Cho nên, dù rằng rất không muốn, nhưng cô bé vẫn lẳng lặng gật đầu, che chở Eliya thối lui ra xa xa.

Bây giờ, toàn bộ đảo Itogami đều đã trở thành chiến trường.

Xa xa là Áo Giáp Cự Nhân cùng với Tà Lòng đang chiến đấu, bên kia của đảo thì lại là cuộc chiến giữa ma sói với Fenrir, dịch ra mặt biển cách đó chẳng xa thì là cuộc chiến giữa tà nhãn với Giada cùng Shizuka Koyomi. Ngoài ra, trên đảo nhân tạo còn có một lượng lớn thú nhân đang bạo động, đồng thời ngoài biển thì lại có đám ma thú cũng đang phát cuồng, và người đang phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi trên đảo nhằm giải quyết tình huống này, chính là những người chị em mà Julia từng quen biết.

Đây sẽ là một hồi chiến tranh không bao giờ có hồi kết, mà thứ duy nhất có thể kết thúc cuộc chiến này, có lẽ cũng chỉ có cuộc chiến ở đằng xa kia.

“Julia điện hạ…”

Đang ngửa đầu nhìn về phía chiến trường trên không ở đằng xa, Julia chợt nghe được một tiếng kêu gọi có chút rầu rĩ.

“…?”

Có chút khó hiểu mà quay đầu lại, Julia nhìn về phía Eliya cũng đang ngước nhìn về phía bầu trời đêm.

“Em đột nhiên có linh cảm không tốt.”

Thiếu nữ đeo lụa trắng che mặt, nhẹ nhàng mở miệng.

“Kỳ thực từ khi sinh ra, em cũng đã có một loại năng lực đặc thù, là năng lực ‘tiên tri’ mà rất nhiều người trong giáo hội vẫn luôn hướng tới.”

Ánh mắt của Julia lập tức thay đổi, thiếu nữ tựa hộ đã hiểu được điều mà Eliya muốn đề cập.

“Tuy rằng năng lực ‘tiên tri’ của em không thể so được với Đại Dự Ngôn Thuật, nhưng mà, lại vô cùng linh nghiệm. Đến nay mới thôi, nó chưa từng báo sai một lần nào. Năng lực này, là mượn lấy thân này làm môi giới, sau đó tiến hành dự đoán đối với mọi người và mọi vật có xung quanh. Eliya mặc dù không cách nào biết được tương lai của vị đại nhân kia, cũng như là tương lai của địch nhân của ngài ấy, nhưng mà, Eliya lại thấy được.”

“Thấy được điều gì!?”

Julia rất ít khi để lộ ra cảm xúc, nhưng duy chỉ có những chuyện liên quan đến người kia là ngoại lệ.

“Hòn đảo này sẽ tan vỡ, mọi người gặp được nguy cơ, mà thứ tạo ra tất thảy những việc này…”

Truyện Chữ Hay