Quan Hệ Bất Chính - Muội Muội

chương 13: kinh ngạc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi đánh trống ra về, cô chả thèm nhìn mặt Lý Nhất lấy một cái liền ra cổng trường. Thư kí Đường đã lái xe đến đón sẵn. Cô bước vào xe, nói:

- Hôm nay anh chở tôi đến thăm mẹ tôi được không??

Thư kí Đường không nói gì chỉ gật đầu. Cô lâu rồi cũng không đến thăm mẹ, cũng có nhiều điều để kể cho mẹ về ngày đi học lại của mình. Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà. Cô định lấy chìa khóa mở cửa thì phát hiện ai đó đang ở trong nhà. Cô liền mở toang cửa thì bắt gặp bóng lưng lạnh băng của anh. Cô mắt o mồm chữ a nhìn anh. Sao đột nhiên anh đến đây làm gì chứ??

Cô run run hỏi:

- Sao anh lại đến đây??

Anh quay lại, cười nhếch mép nói:

- Tiện đường, cũng muốn xem mẹ kế mình từng sống như thế nào??

Cô cũng không tỏ thái độ gì trước câu nói của anh, dù gì cô cũng đã quen với khẩu khí lạnh lùng của anh rồi. Cô đi thẳng một mạch xuống bếp, đem một ít thức ăn lúc nãy mua được ở chợ làm vài món cho mẹ. Anh tò mò nên mới xuống bếp tìm cô, anh bắt gặp hình ảnh cô thật sự rất giống mẹ anh trước đây. Cũng lục đục trong bếp như vậy để làm món ăn anh thích. Đột nhiên nhớ tới mẹ lòng anh có chút buồn. Anh lại lên phòng khách hỏi thư kí Đường:

- Ông ấy đâu??

Thư kí Đường cung kính trả lời:

- Chủ tịch họp cổ đông rồi ạ??

Anh nhíu mày hỏi:

- Là tập đoàn Doãn Thị??

Thư kí Đường gật đầu. Anh thì lại âu lo suy nghĩ không biết ông ấy định làm gì với nhà họ Doãn. Cô vừa định bưng món lên thì lại cảm nhận được không khí căng thẳng liền rón rén dọn món. Dọn xong thì mới phát hiện anh đang nhìn mình chằm chằm. Làm cô không khỏi run. Thấy cô cầm đĩa run run anh hỏi:

- Sợ??

Cô ngay lập tức phản xạ:

- Không có gì, anh cứ ngồi đi tôi rót nước cho anh.

Nói xong liền chạy xuống bếp. Anh thì lại nhìn bộ dáng lúc nãy của cô thật...dễ thương. Không khỏi cười mỉm. Thư kí Đường thấy anh cười cũng không khỏi ngạc nhiên nhưng cũng nhanh che dấu. Sau khi cúng mẹ xong, cô bày đồ ăn trên bàn và không quên mời thư kí Đường. Cô lén nhìn qua anh chắc anh sẽ chê nên không cần mời cũng được. Nào ngờ anh hỏi:

- Không cho tôi ăn??

Cô giật mình, liền xua tay nói:

- Không có, anh mau ngồi vào đây đi.

Cô tay chỉ chỉ vào chiếc ghế đối diện. Anh nhìn đồ ăn trên bàn một lát, trong lúc như vậy làm tim cô muốn nhảy ra ngoài. Anh bắt đầu chạm đũa thì cô và thư kí Đường mới dám ăn. Lúc đầu khi nghe anh nói thế biết chắc thế nào anh cũng chê nên cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn. Điều tôi không ngờ rằng anh ăn hết cả một chén cơm đầy. Tôi tròn mắt nhìn vào chén không cơm trên tay, thật sự quá kinh ngạc. Đến cả thư kí Đường cũng quá sốc, anh trước giờ chỉ có thể ăn đồ ăn của mẹ anh và bà quản gia nấu riêng mới chịu ăn. Không ngờ Vũ Băng Hàn lại có ngày ăn hết đồ ăn của mẹ kế mình nấu.

Truyện Chữ Hay