Quái Dị Thẻ Ma Pháp

chương 21: nghệ thuật hắc ám và mộc nhân cảnh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phép thuật thất truyền hắn học được là Nghệ Thuật Hắc Ám. Nghệ Thuật Hắc Ám chia làm Tạo Hình Máu và Hắc Thuật. Tạo Hình Máu là phép thuật điều khiển máu, được sử dụng để tạo hình từ Máu. Hắc Thuật thì được nhân ra nhiều loại, hắc ám, quỷ thuật, nguyền rủa.

Nhất Thành rút linh hồn về từ Magic Plate, hắn đã thành công ghi phép thuật lên Magic Plate của mình. Red Magic Plate của hắn đã ổn định, nhưng giờ có một việc khó giải quyết. Thường thì ghi phép thuật lên Magic Plate sẽ để lại dấu vết phép thuật đó trên Magic Plate. Nhưng Magic Plate của hắn thì không có, Black Magic Plate ẩn phía trong nên không thể thấy.

“Nhất Thành, xong rồi?” Lão sư Tiêu Bửu hỏi thăm, cũng đã qua hơn nửa ngày thế mà lão cũng còn đứng đây. Thật sự rất có tâm.

“Vâng đã xong, nhưng gặp một chút vấn đề!”

Nhất Thành trong lòng xoay chuyển tìm cách giải biện một chút. Hắn cần một phép thuật khác để ghi lên Red Magic Plate. Nếu cứ sử dụng Nghệ Thuật Hắc Ám, không chừng có ngày chình hắn gặp nạn.

“Vấn đề gì? Chả nhẽ không thể tạo được Magic Plate?”

“Không, Magic Plate đã tạo được nhưng không thể ghi phép thuật lên nó. Không biết đó là phép thuật gì mà nó làm cho Magic Plate cũng đổi màu sắc”

Nhất Thành nói xong liền xuất ra Magic Plate của hắn. Tiểu Bưu trợn mắt, lão nhìn ra tâm thẻ này có vấn đề, nó dày và màu sắc đậm hơn bình thường. Nhìn rất thô, trầm mặt một lúc lâu, lão thở dài nói.

“Được rồi, việc này ta không thể quyết định. Ta sẽ hỏi viện trưởng xem có cách nào không.”

Mọi người nhanh chóng kết thúc kích hoạt bình chứa ma pháp và tạo Magic Plate của mình.

Lão Sư Tiểu Bưu nói:

- Mọi người nhanh chóng trở về nghĩ ngơi. Từ ngày mai chính là lúc các ngươi lên lớp. Các giáo sư sẽ thông báo lịch học cho các ngươi. Nhất Thành theo ta đi gặp viện trưởng.

- Vâng, lão sư.

Nhanh chóng hắn và lão sư tiểu Bưu đến một tiểu viện nằm sâu trong cốc. Lối đi tương đối chất hẹp, chỉ đủ cho ba người xếp hàng ngang. Bên cạnh là các rừng cây rậm rạp khá là tối tăm.

Viện trưởng từ trong tiểu viện đi ra hỏi,

- Tiểu Bưu, đến đây có việc gì không?

- Viện trưởng, ta có học sinh gặp chút vấn đề khi kích hoạt bình chứa ma pháp và tạo Magic Plate. Không hiểu vì sao mà phép thuật lĩnh ngộ được không thể ghi lên Red Magic Plate của hắn. Mà còn làm biến đổi Magic Plate.

Tiểu Bưu nói xong thì đánh mắt cho Nhất Thành, ý hắn là báo Nhất Thành xuất ra Magic Plate. Nhất Thành hiểu ý liền triệu hồi Magic Plate từ trong người.

Viện trưởng mắt sáng lên, từ lúc hắn làm viện trưởng đến giờ. Chưa bao giờ thấy Magic Plate của ai dày và có màu sắc như máu thế này.

- Nhất Thành phải không? Vì sao Magic Plate của ngươi biến thành như vậy?

- Đúng vậy thư viện trưởng. Ta là Nhất Thành. Vì một số lý do nào đó mà ta không thể ghi phép thuật mình lên thẻ mà còn làm nó biến dị. Hy vọng viện trưởng cho ta cơ hội một lần nữa chọn sách phép thuật mới.

Viện trưởng ngẫm nghĩ lại, hắn nhớ đến cuốn sách phép thuật kia. Đúng là học viên này nhận được. Trong lòng lão thở dài, cũng đúng thôi. Loại phép thuật kia thuộc loại cấm kỵ trong thất truyền phép thuật. Đâu phải ai cũng tu luyện được, hắn hy vọng cũng không vì loại cấm kỵ phép thuật kia mà huỷ hoại một mầm mống tốt này.

- Được rồi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội chọn sách phép thuật mới. Nhưng ngươi phải thông qua Mộc Nhân khảo hạch mới được.

Mộc Nhân Cảnh dùng để khảo hạch các chiến sĩ. Chủ yếu là giúp các phép thuật chiến sĩ thu thập kinh nghiệm chiến đấu. Tuỳ theo người khảo hạch mà độ khó dễ sẽ được điều chỉnh cho phù hợp.

Tiêu Bưu nghĩ ngợi nói,

- Nhưng Mộc Nhân Cảnh chỉ có cho chiến sĩ với lại phải biết một chút phép thuật mà Nhất Thành thì không có. Ta sợ là dù là Mộc Nhân Cảnh cấp cũng quá khó cho hắn.

- Vậy thì mới có cơ hội thứ hai vào Ma Pháp Các, với lại lúc hắn chiến đấu cùng Tô Chiến. Ta thấy hắn cũng không kém, nếu không dùng phép thuật thì Tô Chiến cũng không phải đối thủ của hắn. Ngươi đừng quá lo lắng.

Nói xong viện trưởng dẫn đầu đi ra ngoài tiểu viện. Tiểu Bưu với Nhất Thành nhanh chân theo sau. Bọn họ nhanh chóng đến nơi gọi là Mộc Nhân Cảnh. Đây là một tháp lớp, có chín tầng tất cả. Phía trước treo một tấm bảng lớn ở của vào Đề Mộc Nhân Cảnh.

Phía trước tháp bây đang có khá đông giáp hai học viên. Bọn họ như đang chờ đợi điều gì đó. Mắt ngước nhìn về phía tháp. Phía trên tầng năm đang sáng đèn. Thấy viện trưởng đi đến, nhanh chóng có một giáo viên tiến đến

- Chào viện trưởng, không biết ngài đến đây có việc gì?

Người này cả thân cơ bắp, nhìn qua có thể thấy được cực kỳ sung sức và tràng đầy sức mạnh. Khuôn mặt người này rất lớn, mày rậm mắt to. Đây có thể là giáo viên dạy chiến đấu của Thư Viện.

Viện trưởng không trả lời mà hỏi ngược lại:

- Tiểu Cuồng, đang có việc gì mà đông người tập trung ở đây thế?

- Có hai học viên giáp hai đang thi đấu leo tháp, một người là Cuồng Nhân, người còn lại là Lôi Đại. Bọn họ sắp xong, vừa rồi Cuồng Nhân đã leo lên tầng năm, giờ thì Lôi Đại đang leo tháp, cũng đang dừng lại tại tầng Năm.

Viện trưởng gật gật đầu rồi nhìn về phía Nhất Thành,

- Tí nữa tên kia xong, ngươi vào đi. Vượt Qua tầng hai là được. Nhớ rõ nếu không chịu nổi thì nhận thua, Mọc Nhân Tháp sẽ tự động đưa ngươi ra.

- Rõ

Cũng không chờ lâu, Lôi Đại liền được tháp đá ra. Hắn cũng dừng lại tại tầng năm, không thể tiến thêm được nữa.

Nhanh chóng, Nhất Thành tiếng vào, dù sao viện trưởng cũng ở đây. Chả ai dám ý kiến, tranh giành vào Mộc Nhân Tháp với hắn.

Vừa tiếng vào cả không gian liền thay đổi, đây là một khu rừng rậm. Phía trước đang đứng Ba Mộc Nhân. Ngăn cản cửa vào tầng hai.

Nhất Thành tiến lại gần, Mộc Nhân liền cử động, tung quyền về phía hắn. Nhất Thành cũng không do dự, liền xuất quyền nghênh tiếp.

- Rầm,

Nhất Thành bị đánh lùi ba bước, ngay lúc này một Mộc Nhân khác liền tấn công từ bên trái. Đám thẳng vào đầu của hắn, Nhất Thành liền xuống tấn, tránh đòn. Nắm đấm vừa sượt qua đầu, thì hắn tung một cú đấm móc từ dưới lên. Trúng cằm Mộc Nhân, đánh bay mộc nhân bay ra xa. Không còn cử động.

Vừa rồi đối quyền, hắn đã biết lực lượng của Mộc Nhân không bằng mình nên cũng không lo ngại. Hai tên còn lại cùng lúc tấn công đến, Nhất Thành cũng không do dự nhảy lên không, tung cước đạp thẳng về phía hai Mộc Nhân đang lao đến.

- Ầm,

Hai Mộc Nhân bị đá bay lùi lại ngã trên đất, còn Nhất Thành thì rớt đập lưng xuống đất làm hắn đau đến méo mồm. Nhất Thành hay thấy chiêu này trên phim nên cũng muốn thử. Cơ thể và linh hồn được tăng cường nên giờ mọi hành động trở nên nhanh nhẹn và dễ dàng hơn nhiều. Nhưng không nghĩ tới pha vừa rồi liền làm hắn ê ẩm cả lưng.

Lên tầng hai, Mộc Nhân không tăng mà giảm xuống còn hai người. Điều này làm Nhất Thành cảnh giác hơn, tăng lên không đáng sợ, giảm xuống gì nghĩ là hai tên này đã mạnh hơn Mộc Nhân tầng một.

Đang ngẫm nghĩ, thì linh hồn truyền đến cảm giác nguy hiểm. Nhất Thành liền lui lại liên tục,

- Dưới Đất

Chỗ hắn vừa đứng vừa có các cây nhỏ mọc lên đang đè chéo lên nhau. Nếu mà hắn không kịp di chuyển, chân hắn chắc chắn bị trói. Thế thì nguy hiểm. Nhất Thành quyết định thiên hạ thủ vi cường, tấn công.

Nhất Thành xong lên, mộc nhân cũng nhanh chóng kết ấn, dưới đất mọc lên cây non nhưng không thể ngăn Nhất Thành tấn công qua bên này. Tay Mộc Nhân nhanh chóng biến nhọn tấn công phía trước. Hắn liền ngồi sụp xuống tránh đòn, tung đòn quét chân về phía Mộc Nhân. Không ngờ hắn đánh hụt. Hai mọc nhân liền nhảy lên không, lật người, tay hướng xuống tấn công Nhất Thành còn đang ngồi trên đất.

- Phập

Nhất Thành trong lúc nguy cấp, hắn không kịp đứng dậy nên phải lăn trên đất tránh né. Hai bàn tay sắc bén của Mọc Nhân cắm thẳng vào đất. Chớp lấy cơ hội, Nhất Thành liền tung đòn quét lần nữa, mục tiêu là khửu tay của Mộc Nhân.

- Crack

Mọc Nhân hai tay bị đá gãy, thậm chí chưa kịp rút tay ra nên giờ thì Mộc Nhân đã bị kẹt. Trừ khi bọn chúng chịu chặt đứt tay, nếu không thì không thể thoát ra. Nhất Thành thừa cơ tiến đến sau lưng Mộc Nhân, đánh gục hai tên này. Dù sao nó không có trí tuệ nên cứ cố rút tay ra chứ không biết làm gì hơn.

Nói thì dài nhưng mọi việc diễn ra chỉ trong mấy giây. Dù là chiến thắng, nhưng trên trán Nhất Thành mồ hôi ào ạt chảy ra. Vừa rồi quá may mắn, nếu trúng đòn kia thì chết chắc. Không ngờ tháp này lại nguy hiểm như vậy, chậm một nhịp hoặc bất cẩn thì đi đời ngay.

- Túc chủ, lúc nảy vì sao không thi triển phép thuật Máu?

Truyện Chữ Hay