Đây là chuyện thường ngày của Thẩm An Bình, cô chưa bao giờ từ chối hay ái ngại cùng anh tham gia vào những buổi tiệc tương tự thế này.
Đối với chuyện đóng vai bình hoa di động cô thật sự không thích thú chút nào, ngẫm lại bản thân cũng chả phải là xinh đẹp hay động lòng người gì cả nhưng tại sao cứ bị người khác coi mình như một món trang sức mà đem theo chứ?
Cô đeo túi xách, bước vào thang máy, nhấn nút lên tầng cao nhất. Qua cửa kính bằng kiếng của thang máy có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh sắc bên ngoài không sót thứ gì, ánh đèn rực rỡ lung linh càng làm cho khung cảnh nơi đây đẹp đến cực điểm. Thang máy không ngừng chạy lên đến tầng cao nhất làm cho Bình An cảm thấy bên tai ù ù một trận, đầu óc cũng hơi choáng váng.
Bước ra khỏi thang máy, cô theo bản năng nuốt xuống một ngụm, thấm nhuần cổ họng đồng thời làm cho bên tai không còn tiếng ù ù nữa. Cô theo chỉ dẫn đi theo phía một hành lang thật dài, trên đường còn thoang thoảng ngửi thấy mùi thơm của những loại hoa đang được trang trí hai bên, trong đó hình như còn trộn lẫn một chút mùi thơm của mỹ phẩm.
Còn chưa đi vào bên trong, cô thoáng đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Thẩm An Bình. Thân hình cao ráo trong bộ trang phục lịch lãm đang đứng ở hành lang nói điện thoại, cũng không biết là nói đến cái gì chỉ thấy anh theo bản năng đưa tay nhẹ vén lên một vài sợi tóc, động tác cực kỳ thoải mái lại rất hài hòa, tao nhã. Đây là động tác Cố Bình An đã rất quen thuộc, mỗi lần anh gặp chuyện vui vẻ cô nhìn sẽ biết ngay, vì tất cả đều biểu lộ hết trên mặt. Cái trán trơn bóng dường như có hơi lấm tấm một ít mồ hôi nhưng nhìn qua cô lại thấy anh thêm phần tiêu soái bất phàm. Anh hơi nghiêng nửa bên mặt, lại vừa vặn nhìn thấy Cố Bình An, nét mặt lập tức giãn ra chỉ nghe anh đối đầu dây bên kia nói:”Cứ làm theo như vậy đi, tôi cúp máy đây!”. Nói xong liền hướng phía Cố Bình An đến, cánh tay dang ra, động tác thật tự nhiên đặt trên bả vai cô. Cử chỉ hai người lúc này nhìn vào vô cùng thân thiết.
“Đã nói để cho anh đi rước em lại bảo không cần, kết quả so với anh, giờ em vẫn là đến trễ hơn.” Rõ ràng là giọng trách cứ, nhưng không hiểu sao cô lại không nghe ra được trong đó có chút gì là không kiên nhẫn cả, ngược lại bộ dạng anh còn như rất vui mừng.
Cố Bình An hơi nhếch mũi, nhướn mày, lấy tay đấm anh một cái, tức giận mắng:”Đừng có ở đó mà lộn xộn, tránh xa em một chút.”
Thẩm An Bình cười thật giảo hoạt, lấy tay ôm chặt eo cô, xấu xa nói:”Anh không gấp, tại bọn họ gấp thôi, lát nữa có bản lĩnh thì em cho bọn họ biết tay đi.”
Cố Bình An vừa bực mình lại có chút buồn cười, ngoan cố nói:”Anh nghĩ rằng em không dám sao? Nếu em đắc tội với họ chẳng phải đối với anh mà nói cũng chả có lợi gì sao?”
Anh cúi đầu, đem sườn mặt cọ sát vào cô, mái tóc dài đen óng đang xõa phía sau tỏa ra hương hoa thơm ngát, Thẩm An Bình đem mặt vùi vào cổ cô, rầu rĩ nói:”Em làm anh đắc tội người khác cũng không phải chỉ một hai lần, hai mươi mấy năm qua cũng không phải là ít, không cần phải thay đổi, anh thích em thế này, rất đặc biệt.” Nghe qua giống như anh đang nói về ưu điểm của cô, giọng điệu còn rất đắc ý.
Trái tim Cố Bình An lập tức mềm nhũn, giọng nói cũng dịu đi rất nhiều, còn có chút ngập ngừng:”Đừng làm càn, nơi này là hành lang nha? Coi chừng làm ảnh hưởng xấu đến con nít.”
“Không có ai đi ra, lại cũng không có ai tiến vào, em sợ cái gì?”
“Ai nói em sợ chứ, em chỉ là giúp anh giữ chút mặt mũi thôi “
“…”
Thẩm An Bình buông cô ra, hai tay vòng trước ngực, xem xét cô một lượt kỹ càng cuối cùng mới nói :”Nha đầu em thật không có chút xíu tình thú gì mà.”
…
Cố Bình An liếc anh một cái xem thường rồi theo sau đi vào bên trong ngồi. Cô vừa đi theo vừa không ngừng oán thán, suy nghĩ rất muốn nói thẳng với anh :”Vậy anh đi tìm người nào anh cho là có tình thú ấy!” Cô không dám nói ra, còn có hơi chút hoảng sợ, nhưng cũng không hiểu sao mình lại có suy nghĩ kỳ lạ thế này cơ chứ.
Hôm nay bọn họ hẹn gặp vài người bạn từ nước ngoài vừa mới du học trở về, tuổi cũng còn trẻ, đều là những người đồng trang lứa nên nói chuyện rất hợp. Chỉ có điều những người này trước giờ Cố Bình An chưa từng gặp qua, nhưng vì đêm nay cô là bạn gái Thẩm An Bình nên đặc biệt được bọn họ rất chú ý.
Cô ngồi một bên xem bọn họ đánh bi, nhưng tư thế nhìn sao cũng giống như đang thân mật hơn.
Thẩm An Bình ung dung ngồi trên ghế dựa nãy giờ cũng bị kéo đi. Anh một tay cầm lấy cây cơ đang thuần thục mài phấn, hơi hơi nghiêng đầu nhắm đường bi, bộ dáng rất chuyên chú nhưng trong mắt cô, anh trông lại càng quyến rũ mê người.
Cố Bình An không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm vào Thẩm An Bình, nhìn cử chỉ mỗi lần anh thay đổi hướng đánh, nhìn anh mỗi cái nghiêng đầu nhắm bi không muốn bỏ qua bất cứ động tác nhỏ nào.
Người con trai đang chơi cùng Thẩm An Bình bất ngờ bước qua cạnh anh, không biết hắn ta nói gì bên tai Thẩm An Bình, chỉ thấy anh vừa ngẩng đầu lên liền chạm phải ánh mắt Cố Bình An đang nhìn mình. Hai người bốn mắt nhìn nhau chăm chú, không rời.
Cố Bình An hơi ngẩn người ra, trong nháy mắt không biết bản thân nên phản ứng ra sao vì hành động háo sắc của mình, thật thấy có chút mất mặt. Dù ý thức được điều này nhưng cô cũng không muốn xoay người dời mắt đi, vẫn tiếp tục nhìn thẳng vào mắt anh.
Người con trai kia nhìn thấy một màn này liền sảng khoái nở nụ cười thật to. Âm thanh trong trẻo vang lên cứ thế thẳng hướng đập vào tai Cố Bình An, làm cho cô không tránh được bản thân có chút hoảng loạn, đôi mắt đang mở cứ thế cũng bị đông cứng.
Ngồi đối diện với cô là bạn gái của gã con trai đó, nếu Cố Bình An không có nhìn lầm thì cô ta chính là nhân vật chính trên những tin tức nóng sốt gần đây. Ngày thường nhìn thấy cô ta trên ti vi bộ dáng luôn hết sức hoàn mỹ, không ngờ giờ nhìn thấy cô bên ngoài lại càng thêm phần quyến rũ.
Cô ta không chút để ý, đang ngồi nhấm nháp cà phê, xem tạp chí, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng nói với Thẩm Bình An nhưng ngay cả đầu cũng không có ngẩng lên nhìn:”Là bạn gái của Thẩm An Bình sao?”. Sau đó“Ba_” một tiếng, cô ta đem quyển tạp chí đặt lại trên bàn, lơ đãng quét cái nhìn lạnh lùng về Cố Bình An:”Tôi khuyên cô đừng khờ khạo mà yêu thật lòng quá, Thẩm An Bình trước giờ có tiếng là đào hoa, qua lại với người khác không bao giờ vượt quá một tháng.”
Cố Bình An hơi mím môi cười, nhìn ra cô gái kia đang cố tình tỏ vẻ cao thượng, có lòng tốt muốn nhắc nhở cô một chút đây.
“Cám ơn!”. Cô cười, vẻ mặt nghiêm trọng như nghe phải chuyện lạ, còn như có hơi lo lắng. Lát sau, cô đột nhiên lại có ý muốn cố tình trêu chọc cô ta mà nói :”Không chừng còn chưa đầy một tháng tôi đã cảm thấy chán anh ấy cũng nên.”
Cô gái kia dường như vừa nghe được một chuyện rất lạ lẫm, cười ra tiếng, giọng nói không kém phần chế giễu:”Nhìn cô tuổi cũng không lớn nhưng giọng điệu xem ra lại không nhỏ chút nào.”
Cố Bình An còn chưa kịp trả lời, chợt nghe giọng nói dịu dàng của Thẩm An Bình đang vọng lại:”Bình An, lại đây!”
Cố Bình An bộ dạng lễ phép cúi chào, hơi nhoẻn miệng, đứng dậy đi đến bên cạnh Thẩm An Bình.
“Đang nói chuyện gì?”, Thẩm An Bình kề sát vào bên tai cô, hơi thở ấm áp không ngừng quét vào cổ Cố Bình An. Cô ngẩng đầu, đôi mắt sáng như ngọc nhìn anh mỉm cười, cũng bắt chước anh kề sát vào tai trả lời:”Cô gái kia chắc là bạn gái long long time ago của anh đi? Nói chuyện với em mà giọng điệu nghe ra toàn mùi dấm, chua chết đi được!”
Thẩm An Bình mỉm cười nhìn cô, đáy mắt đầy vẻ khiêu khích:”Sao anh lại thấy người nào đó hiện đang nói chuyện với anh cũng nồng nặc mùi dấm không kém cô gái kia nha.”
Cố Bình An liếc anh một cái:”Anh là đồ xấu xa!”. Dứt lời, cô tức giận hỏi thêm:”Kêu em lại đây làm gì?”
Thẩm An Bình nhún vai, anh biết rất rõ khi nào có thể chọc cô, khi nào thì nên dừng lại, điều đó chính nhờ kinh nghiệm khi ở cùng Cố Bình An nhiều năm, nên anh mới có thể bảo toàn vị trí bên cạnh cô tới hôm nay. Anh đẩy cây cơ cho Cố Bình An:”Đánh dùm anh!”
Cố Bình An khẽ cười cầm lấy, đầu cũng không ngẩng lên, nhìn qua cũng thấy cử chỉ cả hai quả thật là rất ăn ý, cô hỏi:”Đánh cuộc cái gì?”
“Một chiếc xe!”
…
Cố Bình An lấy phấn bôi trơn đầu cơ, ánh mắt bắt đầu nhìn quanh đánh giá. Thẩm An Bình rõ ràng là đang chiếm ưu thế, xem ra chiếc xe này cũng dễ dàng mà đến tay thôi.
Cô đánh một đường, lại không trúng đâu vài đâu. Có lẽ lâu lắm không chơi nên tay cô hơi cứng, anh chỉ đứng một bên hơi cau cau cái mũi lại.
Tên con trai nhà giàu kia thấy cô vừa bắt đầu đã không suông sẻ vào đâu nghĩ rằng cô không biết chơi, chỉ là đang phá đám mà thôi nên nét mặt hắn giờ càng thêm trêu chọc cùng khinh thường nhìn Thẩm An Bình. Ánh mắt của hắn rõ ràng là đang ngấm ngầm ý tứ không hay nào đó.
“Thẩm thiếu, anh khi nào thì đổi khẩu vị? Cô gái như thế này mà cũng thích thú sao?”
Thẩm An Bình nghe cách nói chuyện tùy tiện của hắn thì càng thêm bất mãn, nắm tay Cố Bình An càng chặt hơn. Cố Bình An không thèm để ý lắm, tránh tay anh ra tiến đến trước bàn, đang đứng nhắm bi chợt nghe giọng Thẩm An Bình trả lời rất rõ ràng từng chữ một với tên kia:”Đây là vợ tôi.”
Tay cô đang cầm cơ, nghe thế đánh trượt một cái không may liền trúng vào quả bi số . Ngay cả cô cũng không ngờ mình lại phạm phải sai lầm lớn như vậy, không khỏi ngượng ngùng, lè lưỡi nhìn về phía Thẩm An Bình, nhưng nét mặt anh hiện giờ vẫn còn đang ngập một cỗ tức giận vì lời nói khi nãy của tên kia.
Nghẫm lại: sao anh lại nói chuyện một cách bậy bạ và tùy tiện thế chứ?
Nhưng trái lại tên con trai vừa rồi nói chuyện với Thẩm An Bình vẻ mặt lại rất bình tĩnh, bước hai bước đến trước mặt Cố Bình An, đưa tay ra vẻ rất đứng đắn nói:”Hân hạnh được gặp, gọi tôi là Lục Phẩm!”
Cố Bình An ngượng ngùng bắt tay hắn một cái:”Hân hạnh, cứ gọi tôi Bình An là được.”
Lục Phẩm vừa nghe đến tên cô đã thấy hơi run sợ, lập tức còn hỏi lại:”Bình An, Cố Bình An?”
“Đúng!”
Ánh mắt trêu chọc khi nãy của Lục Phẩm liền biến thành sùng bái, sự thay đổi đến chóng mặt này làm cho Cố Bình An có chút khó mà thích nghi. Hắn nắm tay cô càng như dùng thêm sức, lại bắt thêm vài cái:”Thật sự là ngưỡng mộ đã lâu! Chị thật là tài giỏi, có thể thu phục tiểu tử Thẩm An Bình này.”
Hắn còn chưa nói hết đã bị Thẩm An Bình đá cho một cước. Hắn vừa cười vừa ôm cái mông nhìn về phía bạn gái vẫy tay:”Đến đây, mau giúp anh hạ gục hai người bọn họ một cái.”
Cô gái kia dịu dàng nở nụ cười, lượn lờ tiến đến gần bọn họ, cầm lấy cây cơ trên tay Lục Phẩm. Lục Phẩm ôm cô nhìn Thẩm An Bình nói:”Để cho bọn họ chơi với nhau một ván, chúng ta ngồi qua một bên bàn chuyện đi.”
Thẩm An Bình vẻ mặt sâu xa cười cười:”Không được, hôm nay không nói chuyện công, chỉ là đơn giản đến đây giải trí mà thôi.”
Lục Phẩm cười sang sảng:”Chúng ta hiện tại chẳng lẽ không phải đang giải trí sao?”
Thái độ của Thẩm An Bình càng khó mà hiểu được, tay phải lại rất tự nhiên đặt bên hông Cố Bình An, tư thế này của họ làm cho Cố Bình An nháy mắt cả người đều nổi da gà cả lên.
“Nếu muốn cược, hay chúng ta cược lớn hơn đi. Bạn gái đối phương cũng sẽ được tham gia đánh giúp, một ván liền phân chia thắng thua, có muốn cược hay không?”
Lục Phẩm nghi ngờ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Thẩm An Bình, lại nhìn sang Cố Bình An. Hắn đang suy nghĩ Cố Bình An e rằng quy tắc chơi thế nào cũng chả biết đi, người biết chơi ai lại đi đánh cả hai lần vào quả số cơ chứ, nên hắn rất tự tin nở nụ cười:”Được, chỉ một ván liền quyết định.”
Cố Bình An khinh thường trừng mắt nhìn cái tên cáo già hồ ly Thẩm An Bình liếc mắt một cái. Dựa vào cảm tình bọn họ lâu nay, anh chẳng những đem cô đóng giả làm bình hoa còn chưa nói, đằng này còn lợi dụng cô làm công cụ giúp anh cá cược.
Cô cầm lên cây cơ, nhẹ nhàng tựa người vào ghế, ghé sát bên tai Thẩm An Bình tức giận mắng:”Anh tin tưởng em đến vậy sao?”
Thẩm An Bình khẽ cười, ánh mắt hướng tên con trai nhà giàu đối diện ý tứ nói:”Cô gái đó chính là cao thủ chứ chẳng phải vừa gì.”
Cố Bình An quay đầu nhìn cô gái kia một cái, tức giận nói:”Quả nhiên anh quen biết cô ta.” Cô nheo mắt lại như giả như thật nói:”Thẩm An Bình, anh cố ý nói vậy để em tức giận phải không? Anh không sợ em sẽ cố tình để bị thua sao?”
Thẩm An Bình ra vẻ không để ý, nhún nhún hai vai, rất hào phóng nói:”Không sao cả, chỉ một chiếc xe thôi mà, nếu nó có thể làm cho em bớt giận thì anh nghĩ cũng rất đáng giá.”
“Cút!”, Cố Bình An hừ lạnh một tiếng:”Anh rõ ràng là đang cố ý trêu chọc em.”
Thẩm An Bình vẫn bày ra bộ mặt khi nãy, tủm tỉm cười, bộ dáng càng rất tự tin, anh kéo dài một hơi chậm rãi nói:”Bình An à, thắng thì chúng ta sẽ đi ăn thịt nướng!.”
“Còn thua thì sao?”
Thẩm An Bình hình như có chút suy nghĩ, đầu gật gật, cử chỉ vô cùng thân mật ôm chầm lấy Cố Bình An, thái độ cực kỳ ôn nhu khẽ hôn lên trán cô:”Thua thì chúng ta liền ăn nhau.”
“Cút!”