Đặc biệt là thời gian ăn tết kia, cả hai người liền cho dì Phương một kỳ nghỉ thật dài, cũng coi như giúp dì có nhiều thời gian bên gia đình hơn.
Cũng chính vì vậy mà bọn họ không kiêng nể là ở trong thư phòng hay dùng mọi loại tư thế mà hành động.
Có đôi khi Nhan An An về đến nhà, chỉ cần nhìn thấy sô pha không tự chủ mà bất giác đỏ mặt, đã thế còn bị Tư Hành đùa giỡn.
Đùa đùa giỡn giỡn một hồi hai người lại lăn lộn đến bên giường.
Thẳng đến khi khai giảng, hai người đều bận việc, lúc này Tư Hành mới thu liễm lại đôi chút, những mỗi ngày vào buổi tối vẫn cực dính người, đến lúc này Nhan An An vẫn không nghĩ được thì ra Tư Hành chính là kẻ dính người không rời.
Sau khi khai giảng, Nhan An An cùng Lâm Khả và Đoạn Tuyết bắt đầu chiêu mộ học sinh, bởi vì năm trước danh tiếng của phòng vẽ đã tăng lên không ít, cho nên kỳ này tự nhiên học sinh cũng tăng lên, hơn nữa Nhan Nhạc cũng lại phòng vẽ của Nhan An An đăng ký.
Lúc này Nhan An An so với trước kia bận hơn rất nhiều, thứ bảy cần lên kế hoạch mới cho chương trình học.
Rồi chuẩn bị dụng cụ vẽ tranh mới, chuẩn bị những món quà nhỏ tặng cho học sinh, mà những việc này không mất nhiều quá sức lực bởi đều là những việc nhỏ.
Hơn nữa Đoạn Tuyết cùng Lâm Khả cả hai người năm nay đã lên anwm ba, cũng có những kế hoạch riêng của bản thân, nhiệm vụ của Nhan An An cũng nhiều hơn đôi chút.
Có điều mặc dù bận nhưng cô vẫn luôn lo lắng cho Giang Đại.
Giang Đại vừa tan làm lập tức đi đến chỗ cô, trên người mặc bộ váy công sở, cũng chưa kịp về nhà thay đồ.
Lúc trước gọi điện thoại nói chuyện, Giang Đại liền nói, cô hiện tại đang làm việc ở công ty của Hàn Triết, cô vẫn luôn nghĩ hai người sẽ có thời gian tán gẫu với nhau, kết quả nếu không phải Giang Đại đang tăng ca thì cũng chính là đang đi tuyên truyền, cho nên cả hai người đều có quỹ thời gian nghỉ ngơi khác nhau.
Hôm nay thật vất vả mới gặp được nhau.
Giang Đại liền ngồi xuống bên cạnh cô giải thích: “Hôm nay có cuộc họp quan trọng, chủ quản nói tớ ăn mặc lịch sự một chút, cho nên không còn biện pháp nào khác.
”
Ngày thường cô tương đối ăn mặc có chút tùy ý, cô ở công ty chỉ xử lý một ít công việc hậu cần, cho nên trang phục của cô không có yêu cầu gì hết.
Có điều hôm nay có một hạng mục, chủ quản thấy cô linh hoạt năng lực học tập lại khá nhanh, vì thế liền chuyển cô từ hành chính vô trong nhóm chuyên môn làm việc, cho nên cũng tăng ca thường xuyên.
“Lúc trước ca ca cậu kêu câu đi công ty làm việc, cậu lại không đi, sau đó lại chạy đến công ty của Hàn Triết, ca ca cậu có biết không đó?”
Giang Đại lắc lắc đầu, loại chuyện như này cô sao dám nói cho ca ca của mình biết.
Cô đi đến tập đoàn Hàn Thị cũng không có gì làm, mà bầu không khí ở công ty khá tốt, mọi người ở đây đều rất chiếu cố cô, cho nên làm việc ở đây cũng vui vẻ, chỉ có điều một ngày cô cùng Hàn Triết gặp mặt là quá ít nha, có hôm chỉ một lần, có hôm lại không lần nào.
“An An, không cần lo lắng cho mình, mình không có việc gì.
Đôi khi có thể ở xa xa mà trộm liếc nhìn anh một cái, mình đây liền cảm thấy thực vui vẻ.
”
Nhưng lời này Giang Đại nói là thật lòng, cô cũng không có quá nhiều nhu cầu, cũng không muốn khiến cho Hàn Triết có áp lực.
Cho nên yên lặng bảo trì một tâm thế thoải mái, chờ đến ngày nào đó không thích nữa, yên lặng rời đi, cũng không ảnh hưởng đến ai, đấy cũng chính là điều cô tính toán.
Nhan An An ôm ôm cô, dán lên lỗ tay quan tâm nói: “Đừng quá ủy khuất chính mình, bằng không nếu bị ca ca cậu biết, khẳng định sẽ đến tìm Hàn Triết tính sổ.
”
Anh trai Giang Đại tuy rằng có chút hung dữ, nhưng thật ra chính là một người cuồng em gái, trước kia có một nam sinh trêu chọc Giang Đại hơn nữa còn tháo bím tóc trên đầu cô xuống, đã bị anh trai của Giang Đại đập cho một trận, đúng là thảm không nỡ nhìn.
“Cậu thật là, đừng quá mệt mỏi, cũng đừng quá lo lắng, bằng không mình sợ giáo sư Tư nhà cậu sẽ đau lòng không thôi.
”
Hai người chuyện chuyện trò trò vô cùng ăn ý, thỉnh thoảng lại nhìn nhau cười cười, sau đó lại bắt đầu nhấp một vài ngụm rượu.
Thời điểm Tư Hành cùng Hàn Triết bị Tả Nhiên gọi tới, nhìn đến trên sô pha là hai con người đang năm xiêu xiêu vẹo vẹo.
Thấy vậy Tư Hành trực tiếp tới đem người ôm đi, sau đó liếc mắt nhìn Giang Đại đang nằm ở trên sô pha một cái, sau đó dùng ánh mắt ý bảo Hàn Triết chiếu cô đến Giang Đại.
Thời điểm Hàn Triết nhận được cuộc điện thoại của Tả Nhiên, vẻ mặt rõ ràng chắc chắn nói chính mình sẽ không rảnh, sẽ không lại đây, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại đi tới đây, lúc ở cửa đụng phải ánh mắt kia của Tư Hành, anh tự giác xấu hổ, lại không biết nên giải thích như thế nào, cũng may căn bản Tư Hành cũng không có tâm tình để ý đến anh.
Khi Hàn Triết tới gần, Giang Đại chậm rãi mở to hai mắt, giống như nhận ra anh.
“Hàn tổng, anh như thế nào cũng đến đây?” Giang Đại cười nói, có điều ngữ khí này cùng với thường ngày ở công ty vô cùng giống nhau, khách khi lại xa cách.
Hàn Triết nhìn cô một cái, không nói ì,tính toàn duỗi tay muốn ôm cô lên.
Giang Đại lại linh hoạt mà tránh né anh, “Hàn tổng, anh từ từ ở lại chơi vui vẻ, tôi đi về trước.
”
Hàn Triết thấp giọng nói: “Đừng nháo, cô uống say rồi, tôi đưa cô trở về.
”
“Không cần không cần, tự chính tôi cũng có thể quay trở về.
”
Giang Đại tựa hồ như nhận thấy được Hàn Triết đang đi theo mình, vì để tránh anh, cố tình đi đến quầy bar đặt một gian phòng, sau đó lại gần người phục vụ, mà cơ thể lại nghiêng nghiêng đảo đảo cứ thể ngã trên mặt đất của lầu ba.
.