Chương 44 – Tam giác quỉ khổng lồ ở sân bóng chày.
Hiện tại bản dịch của mình đang bị tha lôi lên wattpad. Bạn nào xách ra chỗ khác vui lòng ghi mã nguồn chứ đừng có tha lên rồi fix tý biến thành của mình như vậy. Cứ tha lên đó đi rồi tự dịch eng mà đọc nhé, dịch eng dễ oẹt mà. Thạnks
__________________________________________________________________________
Mặt sân của clb bóng chày nằm ở phía tây của trường cao trung.
Phần sân đó được bao quanh bởi một hàng rào thép gai và nằm ngay tiếp giáp ở ngay phía trước sân trường.
Nói ngắn gọn thì… phần nằm ngoài hàng rào bao quanh là không thuộc phạm vi của trường.
Có một quy định của trường là nếu học sinh không mặc đồng phục thì sẽ không được vào trong trường. Vì thế, nếu Yukino muốn thay đồ cho buổi hẹn hò, cô ấy chắc chắn sẽ phải về nhà và không thể thay đồ ở trường.
Mặt sân của câu lạc bộ bóng chày có hình dạng giống như một cái cối xay.
Ở phía bên phải của mặt sân là một con dốc, có một ông cụ đang theo dõi buổi luyện tập của clb bóng chày.
Margo-san dừng xe ở trên cái bóng của nhà kho cũ nằm ngay cách mặt sân một chút…
「Tôi sẽ đợi ở đây ... dù sao thì chiếc xe này cũng quá nổi bật.」
Margo-san quay về phía sau từ chỗ ngồi của người lái và nói với chúng tôi.
Chắc chắn rồi ... chiếc Maserati này có màu quá sặc sỡ.
Khi tôi xuống xe, chắc chắn Endou và các thành viên của câu lạc bộ bóng chày sẽ nghi ngờ điều gì đó đang với tôi.
「Nei đến đây sớm tôi nghĩ đấy.」
「Nei-san?」
「Un, tôi đã nói chuyện với cô ấy trong khi hai người đang tắm. Katsuko-san đã gửi em gái của Shirasaka Yukino về nhà. Cho nên Nei đã trở lại trước… 」
…Hẳn rồi.
「Misuzu-san, em đã nghe về Nei-san từ Nagisa-san phải không?」
「Vâng, em nghe nói rằng cô ấy là một cô gái rất xinh đẹp ...」
「Đúng vậy, hãy đi với Yoshida-kun và giới thiệu bản thân mình với Nei」
Margo-san mỉm cười với Misuzu.
Ô đúng rồi. Tôi phải báo cáo rằng Misuzu đã trở thành thú nuôi của tôi…
Không biết Nei-san sẽ hài lòng chứ ?
Tôi nghĩ rằng cô ấy đã nghe được tình hình từ Margo-san qua điện thoại.
「Vâng ... em sẽ gửi lời chào của mình với chị ấy」
Misuzu gật đầu với Margo-san như một cô dâu sắp chuẩn bị đi gặp mẹ chồng.
「Oh đúng rồi ... Nei rất thích những đứa trẻ vui vẻ. Bất cứ điều gì cô ấy hỏi, chỉ cần trả lời với một giọng lớn là được ! 」1
「Vâng ... em sẽ cố hết sức!」
「Un. Vậy thì, bảo trọng. 」
Nói lời cảm ơn Margo-san, Misuzu và tôi xuống xe.
Hai chúng tôi đi bộ khoảng bảy mươi tám mét gì đó.
Misuzu dường như đang lo lắng sao? Cô ấy không buông tay tôi ra…
Nhìn vào gương mặt lo lắng của Misuzu … Cô ấy đang ép mình mỉm cười.
Thú cưng dễ thương của tôi…
Vòng cổ màu đỏ của cô ấy tỏa sáng rực rỡ cùng với bộ đồng phục màu xanh và màu ngọc lục bảo của trường dành cho ojou-sama.
「Danna-sama ... Trái tim em đập mạnh đến nỗi mà em muốn đi tiểu ...」
Khuôn mặt của Misuzu đỏ bừng và cô ấy nói bằng một giọng trầm thấp.
Nhắc mới nhớ, cô ấy đã uống nước khi ở trong xe.
Cô ấy cũng uống nhiều Calpis tại nhà của Nagisa-san…!
「Ổn thôi. Misuzu đang mặc tã lót mà.」
Đúng vậy, Misuzu đamg được mặc một chiếc tã dành cho người lớn bởi Nagisa-san.
… Tã của cô ấy được thay bằng tay tôi.
Hướng về những lời nói của tôi, Misuzu…!
「Vâng ... em có thể đi tiểu bất cứ lúc nào miễn là chủ nhân ra lệnh cho em ...!」
Thú cưng của tôi thật quá đáng yêu!
Tôi đã nghĩ đến việc đẩy Misuzu xuống theo bản năng vào bờ tường gần đó…!
…Nhưng.
Tôi nhìn thấy Yukino.
Chúng tôi đang đi bộ ở phía bên phải của sân bóng chày.
Ở bên này khá là dốc so với bên trong sân.
Yukino đang ngồi ở trên một bê tông cao cao phía sau.
Khoảng cách của chúng tôi là khoảng ba mươi mét, tôi nghĩ vậy ...
Cô ấy không chú ý đến tôi hay là Misuzu.
Cô ấy đang quan sát Endou trên sân bóng.
Cô ấy mỉm cười giống như là Endou đang nói chuyện với cô ấy.
Yukino ... mặc một chiếc váy màu trắng tinh khiết.
Một hình ảnh gọn gàng và đẹp đẽ… như thể cô ấy là một ojou-sama đang đi nghỉ mát vậy…
Nhưng, không phải là vải quá mỏng sao?… Các đường đồ lót của cô ấy đang hiện lên trong suốt.
Cô ấy đang mang dép. Và trên tay đang cầm một túi vải dễ thương.
Tóc của cô ấy buộc gọn sang một bên bởi một dải ruy băng trắng lớn.
Quần áo sạch sẽ, so s.e.xy…!
Có lẽ, bộ đồ của cô ấy sẽ trông đáng yêu hơn nếu cô ấy vẫn còn là một trinh nữ.
Nhưng, Yukino ngay lúc này khiến tôi cảm thấy khá khiêu dâm với bộ váy màu trắng và đôi chân trần.
Đúng vậy ... cô ấy là một người phụ nữ đã biết đến chuyện đó với đàn ông ...
Buổi luyện tập của câu lạc bộ bóng chày dường như đã kết thúc.
Không có sự xuất hiện của người giám sát và huấn luyện viên. Hầu hết những học sinh năm 2 và năm 3 cũng vậy ...
Những người ở trên sân bây giờ chủ yếu là các thành viên năm nhất ... bọn họ đang hăm hở dọn dẹp các dụng cụ và bảo dưỡng chúng trên sân.
Các học sinh khoá trên có khoảng mười lăm người trong bọn số họ đang tụ tập trên băng ghế dự bị và cười lớn tiếng.
Có lẽ, bọn họ là những người giám sát ... và sẽ ở lại cho đến khi những học sinh năm nhất dọn dẹp xong.
Endou… mặc dù cậu ta là năm nhất, nhưng cậu ta lại đang ngồi với học sinh khoá trên ở băng ghế dự bị!
Cậu ta đang ngồi vắt vẻo trên ghế của mình ...!
「... Này các cậu, làm nhanh lên và kết thúc chuyện này đi! Các Senpai sẽ không thể về nhà trừ khi các cậu hoàn thành việc này đâu ! 」
Nếu cậu hét lên như vậy thì cũng nên cố gắng giúp đỡ bọn họ đi chứ…!
「Đúng vậy! Endou-kun đang khiến bạn gái dễ thương của mình phải chờ đấy ! 」
Người đàn anh khoá trên hét to với hội năm nhất.
Một tiếng cười lớn có thể nghe thấy từ băng ghế dự bị…!
Băng ghế dự bị mà Endou đang ngồi là khu vực đầu tiên…
Chỗ chúng tôi đang đứng là khu vực thứ ba bên ngoài phần tường bao…
Yukino đứng ở góc sau lưng…
Vị trí của cả 3 chúng tôi được đặt ở 3 đỉnh của một hình tam giác với khoảng cách tinh tế…
Cuộc trò chuyện của Endou khi bọn họ cười ... tất nhiên, chúng tôi không thể nghe thấy được.
Yukino cũng không thể nghe được.
… Wiiin, wiiiin !!
Điện thoại của tôi đột nhiên rung lên.
Nhìn vào màn hình điện thoại… Đó là Yuzuki-sensei… ?!
「... Xin chào, là Yoshida đây 」
『… Thật tuyệt khi để cậu tới an ủi Nagisa. Có vẻ như cô ấy rất hài lòng. 』
… Thật là tốt quá.
Vâng, dù có như thế nào đi nữa.
Chắc chắn, cô ấy trông rất hạnh phúc…
『… Tuy nhiên, có vẻ như cậu cũng được lại quả một con thú cưng dễ thương như vậy nhỉ…』
「Vâng. À, nhưng, cô ấy là của tôi ... Tôi sẽ không đưa cô ấy cho Sensei đâu 」
『Đừng lo lắng. Tôi sẽ không làm thế ... Nagisa sẽ khóc nếu cậu làm hại đứa trẻ đó. Tôi cũng yêu những đứa trẻ dễ thương mừ... Aihuhimeow! 』
Note : Đoạn Aihuhimeow để tôn vinh Yukine :v
… Fuu
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
『Thay vì thế… Tôi đang nghe lén một thứ rất thú vị. Tôi cũng sẽ cho cậu nghe nó cùng luôn…! 』
… Nghe lén ?!
Sau khi nghe thấy một số tiếng bíp… điện thoại của tôi đang phát ra âm thanh từ một đường dây khác.
… Đó là
Cuộc trò chuyện của Endou với những thành viên trên băng ghế dự bị…!
『… Tuy nhiên, bạn gái của Endou khá dễ thương』
『 Lại chẳng ? Cô ấy hoàn toàn nằm ngoài tầm với của tôi rồi ! 』
『 Cô ấy có phải là một trinh nữ không? Cô ấy thực sự là một trinh nữ sao ? 』
『 Chẳng phải là hiển nhiên hay sao ?? ... Yukino đến từ một trường trung học dành riêng cho nữ sinh. Cô ấy nói rằng tôi là người đầu tiên cô ấy hẹn hò với ...! 』
『… Cậu vẫn chưa làm gì với cô ấy sao ?!』
『 Chưa! ... Tôi không thể lãng phí sức lực của mình cho đến khi kết thúc buổi tập tiếp theo!』
『 Đúng vậy, hlv sẽ quyết định xem liệu cậu có trở thành tuyển thủ chính thức hay không trên sân kiểm tra 』
『Hiểu rồi ... Tôi sẽ làm hết sức mình!』
『Dù cậu có nói thế, Endou-chan ... có thể đã giấu chúng ta và đã nện cô ấy rất nhiều lần rồi』
『Tôi chưa từng làm! Mọi người cũng biết tôi không phải như vậy mà ! Tôi cá là tôi sẽ lấy đi 『trinh tiết của Yukino vào nửa sau của Tuần lễ Vàng…!』
『Điều này khiến chúng tôi cảm thấy nhẹ nhõm ... rằng cậu sẽ không làm điều đó vào tối nay ?』
『Tôi sẽ không làm! ... Nếu tôi bị phát hiện là đã, tôi sẽ bị đánh bởi đội trưởng Ataka!』
『 Đội trưởng đặt cược ngày mất trinh của cô ấy vào ngày nào?』
『 Nếu tôi nhớ không lầm, đó là ngày 4 tháng 5…!』
『 Vậy thì, Endou ... Hãy để đội trưởng thắng, lấy đi trinh tiết của cô ấy vào hôm mùng 4!』
『Un. Đối với tôi như vậy là tốt rồi. Đó là vì hòa bình của câu lạc bộ nữa mà 』
『… Mùng 4 sao ?… Tôi sẽ đặt nó vào ngày mùng 3 mặc dù tôi sẽ thua…!』
『 Nếu điều này tốt cho clb ... hãy làm những gì cậu muốn.』
『 Yeah, còn bao nhiêu ngày khi trinh tiết của cô gái đó bị lấy đi nhỉ… ?!』
『 Endou… khi cậu cảm thấy mệt mỏi với cơ thể của cô ấy, hãy đưa cô ấy cho chúng tôi, thế nào ?』
『Đợi đã Senpai ... xin hãy tha thứ cho em điều này』
『Ah, tôi hiểu rồi ... Cậu là một trai tân. Cậu không muốn điều đó xảy ra với cô gái đầu tiên của cậu nhỉ ?! 』
『Có lẽ là như vậy ? Hai người sẽ bị dính với nhau trong suốt kỳ nghỉ hè và những ngày nghỉ liên tiếp mà tôi có thể nghĩ tới... nhưng cậu sẽ không cảm thấy mệt mỏi với cơ thể của mình khi vào mùa thu sao ? 』
『… Ồ, một cuộc nói chuyện từ kinh nghiệm của người đi trước à ?』
『À đúng vậy ... Mất khoảng 3 tháng để một cô gái quen với s.e.x. Cô ta sẽ cảm thấy sướng kể cả khi cậu có làm mạnh hay đau đớn đi chăng nữa. 』
『Tôi muốn có s.e.x với những phụ nữ đã quen với điều đó. Không có rắc rối nào trong tương lai sẽ xảy ra cả. 』
『Vậy thì, Endou… Khi âm đạo của Yukino đã quen với sex, pass cô ấy cho tôi nhé. 』
『 Eeh, chờ chút ...!』
『 Tôi sẽ chờ đến mùa thu… vào lúc đó, cơ thể của cậu sẽ cảm thấy mệt mỏi』
『 Nếu vậy… thì 』
『 Ah, tôi là người tiếp theo!』
『 Tôi cũng sẽ tham gia』
『 Thay vì tranh nhau, chúng ta có nên làm một thứ tự theo bảng chữ cái nhỉ ?』
『 Đần à, điều đó sẽ khiến tôi trở thành người cuối cùng đấy!』
『 Này các bạn, đừng khiến cô ta mang thai trước khi đến lượt tôi!』
『 Không tuyệt vời sao? Trở thành cha của đứa trẻ đó 』
『 Đừng đùa với tôi ... Nếu cậu cảm thấy buồn chán thì hãy đưa cô ấy cho tôi. Đuợc chứ ?"
『 Geez đành vậy. Tôi hiểu rồi. Nhưng chỉ khi tôi cảm thấy mệt mỏi, được chứ...! 』
『Cậu sẽ bị trói buộc với cô ấy… một khi kỳ nghỉ hè kết thúc, sẽ có những học sinh năm đầu tiên chuyển tới. Tôi nghĩ điều đó sẽ khiến cậu mất tập trung 』
『 vậy sao ?』
『Un… Endou là một kẻ thất thường mà 』
『À ... tôi thực sự thất thường nhit.』
"Gezzzzzzz!"
『Dù sao thì, đừng quên chụp ảnh làm bằng chứng khi cậu lấy đi lần đầu của cô ấy』
“Cố gắng cũng phải làm cho khuôn mặt của cô ấy được nhìn thấy rõ ràng… được chứ ?!』
『Vâng, để tiện theo dõi, ghi lại hình ảnh cơ thể của cô ấy thật tốt. Âm đạo của cô ta đang nhỏ tinh dịch ra.』
『... Tôi hiểu rồi, Senpai 』
『Tôi sẽ đợi video『 sex của cô ấy 』!』
Các thành viên của câu lạc bộ bóng chày cười to lên…
Haa… Đây là cuộc trò chuyện của các thành viên câu lạc bộ bóng chày ở trường trung học của tôi sao?
Tôi có nên nói rằng chuyện này thật kì lạ hay là không đây…
Họ không phải là một câu lạc bộ bóng chày nhắm vào Koushien ( tuyển thủ bóng chày chuyên nghiệp ), họ thực sự chỉ được như thế này thôi…
… Endou
… Cuối cùng, cậu ta không yêu Yukino nhiều đến vậy.
Chỉ đơn giản là mốt thời trang … cậu ta quyến rũ cô gái dễ thương nhất trong năm nhất…
Chỉ vì cô ấy có vẻ tốt.
Chỉ vì cậu ta muốn làm điều đó.
Chỉ vì cậu ta muốn mất đi mác trai tân của mình.
Tệ thật ... tôi không thể nói được điều đó.
Đối với tôi, người thực sự đã lấy đi lần đầu của Yukino.
Nhưng…
Yukino không chú ý gì đến ý định của Endou sao ?!
Cô ấy đang mỉm cười và nhìn Endou từ phía trên cao…
Yukino có mặt như bạn gái của Endou 』
Nhưng, các thành viên của câu lạc bộ bóng chày chỉ thấy cô ấy là một 『Con hàng』 để Endou ăn sớm ...!
『… Này… hãy nhìn xem, bộ đồng phục đó!』
“Ah, cái what de hợi gì vậy ?… Tại sao một cô gái tiểu thư cao quý như vậy lại ở một nơi như thế này ?!”
Uwaa… câu lạc bộ bóng chày hướng sự chú ý đến Misuzu.
Họ đang chỉ về hướng này!
『Uwaa!… Cô ta thật sự siêu dễ thương đó, phải không?』
『 Un… Dễ thương hơn nhiều so với bạn gái của Endou!』
『 Có lẽ là gấp 3 ?』
『 Không đời nào! Yukino đẹp hơn nhiều 』
『 Nonono, Endou ... đoán xem! Cô ấy không phải là một cô gái mang vẻ đẹp nửa vời! 』
『 Un… cô ấy thật xinh đẹp và tao nhã』
『 Có vẻ như cô ấy là một『 Ojou-sama đích thực 』』
『 Đồng phục của cô ấy khiến tôi phấn khích quá…!』
『 Tôi muốn lột trần cô ấy !!!』
『… Hay đúng hơn, ai là người đang đứng bên cạnh cô ấy? Cậu ta trông giống như là đang gọi điện. Mặc dù cậu ấy đang mặc đồng phục của trường chúng ta… ?! 』
『Huh ...cậu ta đang nắm tay cô ấy?』
"Không đời nào!?"
『Không, hãy xem kĩ lại nào !』
Ánh mắt của họ tập trung vào tôi…!
『Vô lí ... đó là Yoshida ?!』
Endou nhận ra tôi và bật dậy từ băng ghế dự bị.
『… Endou, cậu biết người đó ?』
『Có, cậu ta là một tên khốn 』 của lớp chúng tôi.
『Cái gì, cậu ta là học sinh năm nhất sao ?』
Vì câu lạc bộ bóng chày đột nhiên ồn ào, Yukino nhận ra chúng tôi.
Cô gái trong bộ váy trắng nhận thấy Misuzu và tôi.
Bàn tay của chúng tôi nắmchặt…
「... Xin chào !」
Tôi quay về phía phát ra giọng to đó…!
Nei-san đang ở đó.
Mái tóc vàng và đôi mắt màu xanh… Nei-san vẫn xinh đẹp như thường lệ.
『Huh ... Đó là Natou ?』
『 Là học sinh cá biệt sao ?』
『 Học sinh phạm tội hàng đầu trong trường… Cô ấy đang tham gia hẹn hò trả tiền』
『Eh, bao nhiêu cho cô ấy ?』
『Đồ đần độn, cô ấy chỉ làm với Yakuza và những kẻ giàu có, cô ấy sẽ không làm bất cứ ai ở trường này đâu !』
『Nhưng ... cô ấy thực sự rất đẹp phải không?』
『Un… Nếu đó chỉ là vẻ đẹp, cô ấy thực sự là một cô gái xinh đẹp 』
『À, cô ấy là một phụ nữ không thể chạm tới…!』
『… Cái gì mà không thể chạm được?』
『Khi cậu dám chạm vào cô ấy, cậu sẽ được đưa thẳng đến bệnh viện…!』
『Cô ấy đã cặp đôi với một cô gái nước ngoài kể từ năm ngoái, phải không?』
『 Yeah ... con quái vật đó』
『 Ngay bây giờ, có vẻ như bọn họ đang đi hành hạ những kẻ phạm tội và kẻ trộm trong khu…』
"Thật đáng sợ!"
Có vẻ như tai tiếng của Nei-san và Margo-san đã đến với những học sinh khoá trên.
" Xin chào! Tôi là Nei! Em là Misuzu-chan ?! ”
Nei-san… tại sao chị lại nói lớn tiếng như vậy ?
Giọng nói của cô ấy đang vang vọng trên toàn bộ mặt sân hình nón!
Có vẻ như, tất cả những học sinh năm đầu tiên đang dọn dẹp đã dừng lại và nhìn về phía này.
Mọi người đang chú ý đến chúng tôi!
「…Rất vui được gặp chị ! Em là Kouzuki Misuzu! 」
Uwaa… Misuzu cũng hét to, cô ấy bị Nei-san kích động…!
「Un! Tôi đã nghe từ Maru-chan qua điện thoại! Em đã s.e.x với Yo-chan rồi đúng không? !!!! 」
… N-N-N-N-Nei-san!
… Toàn bộ mặt sân của câu lạc bộ bóng chày trở nên cứng đờ…
… Có vẻ như kỉ băng hà đã đến.
… Tất cả mọi người trừ Misuzu.
「…Vâng! Tôi đã cho chủ nhân trinh tiết của mình ! 」
Cả M-M-M-Misuzu nữa sao ?!
Tôi cảm thấy sợ hãi khi nhìn các thành viên câu lạc bộ bóng chày.
Nhưng… Misuzu đang nắm lấy tay tôi nên tôi không thể đi…!
「…Có đau không?!"
「…Không! Anh ấy rất dịu dàng! 」
「Vì đó là Yo-chan,cậu ta đã ra bên trong ?!」
「Vâng, chủ nhân đã xuất ra rất nhiều bên trong âm đạo của Misuzu!」
Người mặt mụn đang đứng đối mặt với thành viên câu lạc bộ bóng chày bên cạnh Endou… mũi hắn phun ra máu cam!
Mọi người đều chết lặng ... anh ta thậm chí còn không buồn lau máu.
Họ trông giống như đang có một cơn ác mộng ... họ chỉ nhìn về phía này.
「Em đã buscu rồi chứ !」
「Chưa! Em chắc chắn sẽ làm điều đó trong lần tiếp theo! 」
「Nhớ uống tinh trùng của Yo-chan nhé!」
「Em sẽ! Misuzu sẽ uống hết toàn bộ! 」
Yukino cũng đang nhìn về phía này.
Đôi mắt cô ấy nói rằng cô ấy không thể tin được những gì cô ấy đang nhìn thấy.
「Chị là Misuzu-chan! Chị cũng muốn có s.e.x với Yo-chan! 」
"Là vậy sao?!"
「Un! Misuzu-chan có thể ở đó khi chị làm chuyện đó với Yo-chan ?! Hãy cùng làm tình với cả ba chúng tôi! Chị chắc là nó sẽ rất vui! 」
「Chắc chắn rồi! Sẽ rất vui đấy! 」
Một cô gái tóc vàng x inh đẹp và một cô gái ngọt ngào mặc đồng phục ojou-sama…!
Với câu nói đó… thêm hai thành viên của câu lạc bộ bóng chày bị hạ gục.
Đối với những học sinh năm đầu tiên, có những người đang nắm chặt đáy quần của họ…
Ah, một trong những senpai lao vào nhà vệ sinh.
Có lẽ anh ta cần phải giải quyết nhu cầu sinh lí…
「...Em là một đứa trẻ ngoan như chị đã nghe!」
Nei-san ôm chặt lấy Misuzu-san…!
… Với một nụ cười trên toàn bộ khuôn mặt của cô ấy.
「... Nei-sama?」
「Em có thể gọi chị là『 Nei-san 』… Em là thú cưng của Yo-chan phải không?」
「Xin hãy gọi em『 Misuzu 』kể từ nay về sau」
「Chị muốn gọi em là『 Mi-chan 』... được chứ?」
「…Vâng! Uhm, Nei-san 」
「…Gì?"
「Chị thật đẹp ... giống như Nagisa-sama nói vậy!」
「Cả Mi-chan nữa, em cũng thật dễ thương!」
Nei-san cười và rời bàn tay cô ấy đang đang nắm giữ…!
「Nhân tiện Mi-chan ... em có chú ý không?」
"…Vâng?"
「Ngay bây giờ ... Yo-chan và em đang thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh đấy.」
Với những lời đó… Misuzu cuối cùng cũng nhận ra xung quanh mình.
Các thành viên câu lạc bộ bóng chày trên sân tập… khoảng gần ba mươi người đang nhìn về phía chúng tôi với cái miệng mở to…
Endou cũng vậy…
Yukino đứng ở phía sau hàng hậu vệ cũng đang nhìn về phía này.
Cô ấy đang nhìn tôi với đôi mắt hận thù.
Yukino ... Cậu đang nghĩ gì vậy?
Cậu nghĩ gì về tôi khi tôi làm chuyện đó với những phụ nữ khác?
Và cô gái này đang nói về việc s.e.x với tôi một cách vui vẻ…
Tôi muốn biết.
Cảm xúc của Yukino lúc này…
Yukino đang nghĩ gì…
「... Ahn! ... thật là xấu hổ ... đã…!」
Misuzu đỏ mặt từ ánh mắt của những người đàn ông đang nhìn về phía cô ấy.
Khuôn mặt đó cũng đáng yêu…
Các thành viên của câu lạc bộ bóng chày hét lên 「Uuooo !!」
『Không… Đây có phải là lỗi lầm không?』
『Un, tôi nghĩ đây là ảo giác!』
『Cô gái dễ thương đó sẽ không có quyền được s.e.x!』
『Hay đúng hơn, cô gái đó không có chỗ đó. Cô ấy là thiên thần!"
『Un, mọi thứ chỉ là hiểu nhầm !』
『Đúng vậy ... tất nhiên là ... ahahaha ... cậu nên nói sớm hơn mới phải !』
『Hay đúng hơn ... không có cách nào mà một học sinh năm đầu tiên lại có một cô gái ngon như vậy!』
『Đúng vậy, tất nhiên rồi !!』
『Điều này thật kỳ lạ! Tôi chắc chắn điều này là sai 』
『Đó là một giấc mơ ... đó là một giấc mơ ... Tôi chắc chắn đó là một giấc mơ !!』
Tôi có thể nghe thấy tiếng nói của những senpai trong câu lạc bộ bóng chày từ điện thoại của tôi…
Endou không tham gia trong cuộc trò chuyện.
Anh ấy chỉ nhìn tôi với khuôn mặt ngạc nhiên.
「Vậy, chúng ta sẽ sớm kết thúc việc này thôi !」
Nei-san nói với chúng tôi trong khi có một nụ cười khinh khỉnh.
「Mi-chan… hãy hôn Yo-chan trước mặt mọi người!」
「... Eh! Đ-Điều này là! 」
Khuôn mặt xấu hổ của Misuzu.
「... Em không thể sao ?! Xấu hổ à ?! 」
「Không ... em sẽ làm điều đó!」
「Vậy, làm đi!」
"…Đuợc!"
Nei-san hét lên!
「Tất cả mọi người! Mi-chan sẽ hôn Yo-chan! 」
Sân bóng chày bị lung lay !!
"…Không đời nào!"
"Dừng lại!"
『Đừng vấy bẩn thiên thần của chúng tôi !!』
『Mọi người, giết hắn ta!』
『Thay vào đó, giết tôi điiiiiiii!!!』
Tôi tắt điện thoại. Sau đó đặt nó vào túi của tôi.
Tôi không muốn nghe tiếng hét của họ khi tôi hôn Misuzu.
Tôi chỉ muốn tận hưởng một nụ hôn ngọt ngào…
Misuzu… tiếp cận tôi với vẻ mặt lo lắng…!
「... Danna-sama, em sắp bị ướt ...!」
Misuzu hơi run lên vì cái nhìn nóng bỏng của những người đàn ông.
「Bây giờ em có thể đi tiểu ... đúng hơn, hãy để nó ra khi tôi hôn em ... Misuzu!」
Đôi mắt của Misuzu tỏa sáng từ vị trí của tôi!
Misuzu đã đẩy đầu lên!
“Vâng… Danna-sama!”
Misuzu nhảy vào ngực tôi!
Những người đàn ông trên mặt đất hét lên 「Oooooh!」
「Misuzu đang dâng môi của cô ấy lên !」
Đôi môi của Misuzu ép mạnh vào tôi !!
Tôi ôm chặt cơ thể của Misuzu!
Tôi nắm chặt bờ mông mềm mại của cô ấy bằng tay phải của tôi!
「... Ah, Ahn!」
Misuzu thở hổn hển trong khi chúng tôi hôn nhau.
Đôi mắt cô ấy bị mê hoặc.
Vòng eo quyến rũ của Misuzu… và bờ mông của cô ấy… đang run rẩy !!
… Cô ấy đang đi tiểu!
Misuzu đang tiểu trên chiếc tã cỡ dành cho người lớn của mình trong khi mọi người đang nhìn cô ấy !!
Trong khi ôm hôn và hôn tôi ...!
Bàn tay của tôi đang nắm mông của Misuzu có thể cảm nhận được sự ấm áp của cô ấy… sự rung động về thể chất vào lúc đi tiểu… Tôi biết tất cả mọi thứ trong cơ thể của cô ấy lúc này !
Misuzu đã xả ra mọi thứ và hét lên trong niềm vui trong khi ôm tôi!
「... Aaahn! Yêu! Yêu! Em yêu anh !! 」
Sau đó, một nụ hôn nóng bỏng khác ...!
「Tôi cũng vậy! Chị yêu em Yo-chan !!! 」
Nei-san ôm lấy tôi từ phía sau và hôn lên má tôi…
Các thành viên câu lạc bộ bóng chày nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên ...
Một vài người máu đang nhỏ giọt từ mũi của họ…
Có những người đang khóc …
Khuôn mặt của Endou đã chuyển từ bất ngờ sang giận dữ.
Yukino ... nhìn tôi với đôi mắt hận thù.
「Giờ thì ... Hãy rút lui thôi !」
Tôi giật mình trước những lời của Nei-san.
「Giờ thì, những anh chàng bóng chày ... tạm biệt!」
Nei-san cười và bắt đầu chạy.
"Hey đến đây!"
「Đợi đã, Nei-san chờ một chút!」
Misuzu theo sau Nei-san trong khi giữ chiếc tã đã trở nên nặng nề vì nước tiểu…
Tôi nhìn Yukino đang trừng mắt nhìn tôi… rồi bắt đầu chạy…!
Tôi nắm chặt tay của Misuzu…!
Chúng tôi chạy theo Nei-san.
Chúng tôi bước vào bóng tối của nhà kho giáo dục thể chất lần thứ hai.
Nơi này không còn nhìn thấy được từ phía mặt sân nữa.
Có vẻ như không có thành viên nào của câu lạc bộ bóng chày chạy đuổi theo chúng tôi…
Nei-san đi xa hơn về phía đông của trường.
Huh, hướng này là…
「Nei-san… Margo-san đang đợi ở phía bên kia với chiếc xe của cô ấy mà nhỉ ?」
「Eh! Là vậy sao? Tôi chắc chắn rằng cô ấy đang ở bãi đậu xe của nhân viên nhà trường đấy ! 」
Nei-san lấy điện thoại ra.
「H.e.l.lo, Maru-chan, xin lỗi! Cậu đang ở đâu ngay bay giờ thế ?"
Nei-san xác nhận vị trí hiện tại của Margo-san.
"…Hiểu rồi! Tôi sẽ mang Mi-chan đến đó! 」
Có vẻ như bọn họ đã đi đến một thỏa thuận
Nei-san kết thúc cuộc gọi.
「... Cô ấy đã chuyển đến một nơi khá xa tính từ câu lạc bộ bóng chày, hãy đến đó!」
Chắc chắn rồi ... Tôi sẽ theo Nei-san!
「Huh… Mi-chan, được chứ?」
… EH, Misuzu?
Nhìn cô ấy, cô ấy đang thở hổn hển trong khi vẫn nắm tay tôi.
Cô ấy đã mệt mỏi và dựa vào mép tường…!
「Nei-san, xin vui lòng chờ một chút ... Misuzu đang mệt」
「Được rồi ... xin lỗi ...!」
Misuzu, người không thường xuyên vận động thể thao có vẻ sẽ thở dốc chỉ với một hoạt động nhỏ.
Đó là một phần dễ thương khác của cô ấy
"Lấy làm tiếc! Tôi đã không nghĩ về Mi-chan! Tôi đã chạy hết tốc…! 」
Nei-san xin lỗi Misuzu.
「Chỉ ...hãy để emnghỉ ngơi một chút ...!」
「Muốn tôiị mua cho em đồ uống gì không ? Tôi có nên đi mua gì không nhỉ ? 」
Khi tôi nói vậy.
「Không, xin hãy ở đây ... xin hãy ở bên cạnh Misuzu」
… Bàn tay ướt đẫm mồ hôi đang siết chặt!
Cảm giác bàn tay của cô ấy thật đáng yêu.
「... Yoshida-kun, có chuyện gì vậy?」
Đột nhiên, một giọng nói phát ra từ phía sau…!
Từ bên ngoài trường ... ai ?!
Khi tôi quay lại… Đó là Yamamine-san.
Yamamine-san có vẻ đang ở trong công việc của câu lạc bộ thể thao.
Chạy trong trang phục quần short ...!
Chân cô ấy giống như loài linh dương phù hợp với vẻ đẹp của một cô gái thể thao đang tỏa sáng như mặt trời.
Mái tóc cắt ngắn, đôi mắt dài của cô ấy… một vẻ đẹp đầy khỏe mạnh…!
「Ồ, chẳng phải là Megumi-chan sao! Thật trùng hợp! 」
Thấy Yamamine-san, Nei-san mỉm cười với cô ấy…!
Yamamine-san có một khuôn mặt hơi bối rối…
Tuy nhiên, có vẻ như cô ấy đang lo lắng về Misuzu bị kiệt sức.
「... Cô ấy ổn chứ?」
Misuzu mỉm cười với Yamamine-san trong khi vẫn cố định hơi thở.
「…Tôi ổn! Thật khó khăn vì tôi đột nhiên phải di chuyển nhanh」
"…Là vậy sao?"
Yamamine-san nhìn tôi.
「Un ... Tôi nghĩ rằng sẽ ổn nếu cô ấy nghỉ ngơi」
「Thế thì được」
Yamamine-san để ý thấy tay tôi đang nắm giữ Misuzu.
Yamamine-san ngạc nhiên.
「.. Cô ấy là bạn gái của Yoshida-kun sao?」
… Err
… Tôi nên trả lời như thế nào?
"…Không, tôi không phải!"
Misuzu trả lời thay chỗ của tôi.
… Yamamine-san cười mạnh mẽ!
「Cậu thấy đấy ... Tôi không phải là bạn gái của anh ấy!」
… Un
Cô ấy là thú cưng của tôi
「Ah ... tôi xin lỗi」
Yamamine-san lúng túng xin lỗi.
Nhưng đôi mắt của cô vẫn còn dính về phía tay chúng tôi đang bám lấy nhau ...
「Ehehe ... Megumi-chan, em đang lo lắng cho Yo-chan sao ?」
Nei-san chọc Yamamine-san.
"…Đo không phải sự thật!"
Mặt của Yamamine đỏ lên.
「Ah. Misuzu. Cô ấy là đại diện của lớp chúng tôi, Yamamine-san. 」
「Rất vui được gặp bạn, tôi là Kouzuki Misuzu!」
Misuzu-san cúi đầu trước Yamamine-san một cách lịch sự.
「… Yamamine Megumi」
Yamamine-san cũng cúi chào lại Misuzu.
「Ô đúng rôi! Megumi-chan, hãy hòa hợp với Mi-chan! 」
「... Mi-chan?」
「Cô ấy Misuzu nên gọi Mi-chan ... chị đã được cho phép rồi!」
「... V-Vậy sao?」
Yamamine-san có vẻ yếu ớt khi tiếp chuyện với Nei-san…
「Mi-chan sẽ đến trường này để chơi một vài lúc nào đó khi rảnh ...!」
「Vâng ... Yamamine-sama, hân hạnh !」
Không có người nào sẽ không bị xúc động bởi nụ cười ngây thơ của Misuzu.
Một nụ cười đáng yêu giống như một chú cún con mới sinh vậy …
「C-Chắc chắn rồi ... hân hạnh ...!」
「Mi-chan. 『Yamamine-sama』 có vẻ kỳ lạ ! Mi-chan là một đàn chị đấy! 」
「... Hơn một tuổi sao ?」
「Un, Megumi-chan là năm nhất. Mi-chan là năm thứ hai! 」
「Ah, tôi xin lỗi ... tôi thật thô lỗ!」
Đối với Yamamine-san từ câu lạc bộ thể thao, tuổi tác dường như là tuyệt đối.
「... Xin đừng bận tâm. Chúng ta đến từ các trường khác nhau. 」
「…Nhưng」
Có vẻ như Misuzu đã bình tĩnh lại.
Cô mỉm cười với Yamamine-san.
「Có ổn không khi tôi gọi cậu là『 Megumi-san 』?」
「Ah, vâng. Ổn mà. 」
Ngay khi cô ấy biết rằng một đàn chị như Misuzu… Yamamine-san vâcn bị choáng ngợp bởi nụ cười đó.
「Tôi không phiền nếu cậu gọi tôi là『 Misuzu 』… đâu !」
「Điều này ...!」
「Geez, em quá cứng nhắc ! thật tuyệt vời 『Miichan』 và 『Megumi-chan』 」
Nei-san ngắt lời trò chuyện của họ.
「…Ô đúng rôi! Megumi-chan, giờ em đang rảnh rỗi nhỉ ? 」
「... Err, chị cần em giúp gì ạ ?」
Yamamine-san có một khuôn mặt nghi ngờ.
Tất nhiên ... người mà cô ấy đang nói là kẻ phạm tội tồi tệ nhất trong trường.
Ít nhất, Yamamine-san nghĩ rằng…
「Này, không phải là chị đã hứa với em sáng hôm qua ... chị sẽ dạy em cách sử dụng make-up!」
Khuôn mặt của Yamamine-san… trở nên ảm đạm.
「... Uhm, những thứ đó không phù hợp với em đâu」
"…Tại sao?!"
「Em ... em sẽ không thể dễ thương ngay cả khi có sử dụng make-up ...!」
Yamamine-san lẩm bẩm buồn bã
"…Đo không phải sự thật!"
Misuzu hét lớn…
「Megumi-san dễ thương! Bạn sẽ trở nên dễ thương hơn khi bạn sử dụng make-up! 」
… M-Misusu?
「Đúng đó ! Megumi-chan có một nền tảng rất tốt! Cô ấy thực sự là một người xinh đẹp nên thật sự là quá tốt! 」
Nei-san nhấn mạnh từ quá !
"Em không xinh đẹp chút nào"
「Không, Megumi-san rất đẹp! Tôi có thể kể ra 」
Misuzu đẩy mạnh từ phía sau.
「Đúng vậy, đến đây vào ngày mai ... được chứ ?」
"Vâng, nếu lúc đó là ở trong ngày ... Ngày mai là một kỳ nghỉ ... "
「Yo-chan, cậu ổn chứ?」
「Ah… Vâng」
Tôi không có kế hoạch nào cả .
Khi Nei-san bảo tôi rằng phải『đi』, tôi sẽ đi ngay cả khi phải đến địa ngục…
「Megumi-chan sẽ đi cùng với Mi-chan và Yo-chan, phải không?」
"…Nhưng"
「Em có cái gì mà thực sự cần phải làm gì?」
「... Đó không phải là vấn đề. Không có buổi luyện tập nào ở câu lạc bộ thể thao 」
「Vậy thì, không ổn à ?! Quyết định là mai nhé! 」
「Được rồi, em sẽ tự trang điểm cho mình! Có một cây son phù hợp với Megumi-san đấy! 」
Misuzu vui đùa.
Đôi mắt lấp lánh của cô ấy được truyền vào Yamamine-san.
「... Hiểu rồi .. Nếu Misuzu-san và Yoshida-kun ở đó」
Cuối cùng, Yamamine-san đồng ý.
「Vậy thì hãy gặp nhau tại cổng chính của trường trước 10:00 ngày mai!」
"…Trường học này sao ?!"
「Un, nhà của bạn tôi ở gần trường!」
Nei-san ... sẽ mang Yamamine-san đến dinh thự của Yuzuki - sensei ...!
「... Hiểu rồi, Mười giờ.」
「Un. Bạn không cần phải lo lắng về bữa trưa, ở đó sẽ chuẩn bị thứ gì đó…! 」
「Eh, vậy có hơi ...!」
「Đừng để ý ( Donmai donmai ) ... Họ sẽ làm những thứ ngon miệng!」
"…Nhưng"
Misuzu tấn công Yamamine-san đang gặp rắc rối.
「Ồ đúng rồi, Megumi-san!… Xin hãy trao đổi địa chỉ mail với Misuzu!」
「Em đang trong buổi tập nên không có mang điện thoại của mình」
「Vậy, tôi sẽ viết địa chỉ thư của tôi ngay bây giờ!」
Misuzu viết địa chỉ của cô ấy trên quyển sổ tay rồi đưa nó xuống.
「Yosh! Đây là lần đầu tiên tôi có mail của một người bạn bên ngoài trường! 」
"…Bạn?"
「... Chúng ta đã là bạn bè rồi!」
Misuzu nở một nụ cười.
Cả hai nhìn vào mắt nhau.
Yamamine-san chấp nhận bản ghi nhớ trong im lặng…
「... Em sẽ gửi thư sau」
「Vâng, tôi sẽ đợi!」