Pure Love ✕ Insult Complex

chương 38

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Thế, rắc rối mà Nagisa đang gặp là gì ...?」

Yuzuki-sensei hỏi Margo-san.

「Dường như là có liên quan đến Yazuka ở địa phương đó. Tổ chức Yazuka đó đang có ý đồ với cửa hàng của Nagisa-san… 」

「Cô ấy đã bị để ý ...」

"…Dường như là vậy."

「... Nagisa-san dù sao cũng là một cô gái xinh đẹp mà.」

Nei-san thêm vào.

Nei-san, dường như đã gặp Nagisa-san…đồ chơi 『Thứ hai』của Yuzuki-sensei.

「Mặc dù em đã nói đó là Yakuza, nhưng tất cả bọn chúng đều là trẻ vị thành niên, phải không? Bọn họ có vẻ không biết tới mối quan hệ giữa Nagisa và tôi …! 」

Sensei hỏi Margo-san.

「Đúng vậy. Có vẻ như bọn chúng là những người mới đến từ Kansai 」

「... Em có biết ai là『 Boss 』của những kẻ đó không?」

「Em cũng đã kiểm tra nó rồi.」

Margo-san đưa cho sensei một bản ghi chép nhỏ.

「Ồ, ra là vậy. Hiểu rồi. Tôi sẽ nói chuyện với 『Boss』 của bọn chúng ... hãy nghiền nát tất cả lũ Yakuza nào. Chúng ta phải để tất cả những kẻ hoạt động dưới thế giới ngầm biết được hậu quả là gì dám khi động đến lãnh địa của chúng ta …! 」

Yuzuki-sensei là ai vậy?

Cô ấy có quen biết với Yakuza sao …?

「Dù sao, thì Margo, hãy đi đến chỗ Nagisa và bảo cô ấy đừng lo lắng về điều đó ...!」

「Được rồi, em sẽ đi.」

「Uhm ... Ojou-sama!」

Katsuko-san đang lắng nghe với một khuôn mặt lo lắng trong khi hỏi Sensei.

"…Gì vậy ?"

「Uhm ... Em có thể gặp Nagisa không?」

Tôi hiểu rồi… Nagisa-san là đồ chơi 'Thứ hai' nên cô ấy cùng tuổi với Katsuko và hai người có lẽ là bạn thân.

Katsuko-san chắn hẳn phải rất lo lắng trước rắc rối của bạn mình.

「Em không thể… Katsuko luôn mất bình tĩnh khi nói đến Nagisa…!」

" Nhưng…! "

「Dù sao thì, không phải là hôm nay. Em phải thiết lập 『cái bẫy 』 tiếp theo với Nei, đúng không? 」

"…Vâng."

…『Bẫy』 tiếp theo ?!

「Yoshida-kun, đi chung với Margo-san.」

"…Vâng ?"

「Đây là một cửa hàng của Yakuza nhưng cậu sẽ không phiền, đúng chứ ?」

「À ... em không bận tâm đâu.」

Tôi dường như không quan tâm đến Yakuza cho lắm.

Thay vào đó, tôi ... Uhm

「Ồ, cậu đang tò mò về Shirasaka-san? Ổn thôi, chỉ cần trở lại trường trước 4 giờ chiều. Cô ấy sẽ trở về nhà, tắm rửa cơ thể và thay quần áo… fufufu 」

Sensei đang cười một cách bất ngờ…?

「Cậu có nghĩ rằng Shirasaka-san vẫn đang sử dụng cái ống tiêm đó để rửa âm đạo của cô ấy không? Có lẽ cô ấy vẫn đang làm, Yukino là loại con gái như vậy mà ... Cô ta sẽ làm điều đó ngay lập tức sau khi về đến nhà. Mặc dù nó không thể rửa hết tất cả tinh dịch của cậu bên trong tử cung…! 」

Sensei cười lớn.

「Tôi sẽ làm một cái gì đó vì vậy hoàn toàn sẽ ổn khi chúng ta tạm thời bỏ qua Shirasaka-san . Đầu tiên, chúng ta luôn luôn biết nội dung cuộc gọi và vị trí của cô ấy… Tôi sẽ theo dõi Shirasaka-san cho nên đừng có lo lắng. 」

Nếu Sensei tuyên bố như vậy, có lẽ sẽ ổn thôi…

「Vậy thì đi thôi ... Katsuko-san và Nei, tớ sẽ lái tới đường cao tốc ...」

「Maru-chan, cậu đến đây bằng xe à?」

「Đúng vậy」

「Chiếc màu xanh hay màu trắng?」

「Màu xanh.」

「Yay! ... Vậy thì đi thôi ! Katsun, hãy đi bằng chiếc xe đó ! 」

Nei-san gọi Katsuko-san trong sự vui sướng.

「Vui lòng chờ một chút ... Tôi đi thay quần áo đã !」

Đúng vậy ... Katsuko-san mặc bộ đồng phục này thì nguy hiểm quá.

「Ah, vậy thì tôi cũng sẽ đi thay quần áo ...! Có một số quần áo của tôi ở dưới tầng hầm ?! 」

"Vâng. Tôi cũng đã giặt và làm khô chúng rồi...! 」

◇ ◇ ◇

Chúng tôi đi xuống căn phòng bí mật của Yuzuki-sensei bên dưới tầng hầm.

Chắc chắn, có một lối đi dẫn đến sâu bên trong căn phòng.

Margo-san và tôi đứng đợi trước phòng riêng của Katsuko-san khi hai người bọn họ đang thay đồ …

「Cậu có nhớ khi tôi nói về Nagisa-san đang sở một cửa hàng hoa sau khi được nghỉ làm đồ chơi của Sensei không? 」

Margo-san nói với tôi ...

"Vâng."

Un, tôi nhớ là có cuộc nói chuyện đó.

「Một cửa hàng hoa, như cậu thấy đấy, dù bên ngoài không có gì nhưng có vẻ như nó đang bị vướng vào kha khá cuộc tranh chấp.」

「... Tranh chấp ?」

「Un. Ví dụ như, đám cưới, hoặc đám tang, hoặc một hợp đồng độc quyền nào đó, một cửa hàng hoa chắc chắn kiếm sẽ kiếm được rất nhiều doanh thu. Có rất nhiều nơi cần hoa suốt cả năm .」

「Ồ, em hiểu rồi」

「Đó là lý do tại sao có một số lượng khá lớn các Yakuza coi việc kinh doanh hoa như một nghề thu nhập phụ. Bởi vì những kẻ đó có thể xâm nhập vào những

người đang ăn mừng một cái gì đó. 」

"Tôi hiểu rồi"

「Những bông hoa được sử dụng trong buổi lễ khai giảng và lễ tốt nghiệp ở trường này đều từ cửa hàng hoa của Nagisa-san.」

「Vậy, những tranh chấp mà Yakuza đang nhắm đến…!」

Margo-san cười.

「Không có chuyện như vậy đâu ! Những bông hoa dùng cho trường học bán sỉ không đáng giá cho lắm! 」

「... Vậy thì ?」

「Vài năm trước, có một khách sạn lớn ở phía trước nhà ga, đúng không?」

「... Là tòa nhà 20 tầng đó sao?」

「Um. Nagisa-san đã ký hợp đồng với khách sạn đó ... cổ đông lớn của khách sạn đó là Yuzuki-sensei.」

Sensei luôn giúp đỡ ngay cả khi 『Toy』 đã nghỉ hưu…

「Mihano sẽ không bao giờ vứt bỏ “ đồ chơi ” của cô ấy. Đối với sensei, cô ấy phải hỗ trợ “ đồ chơi” mà sensei đã tạo ra ngay cả khi bọn họ đã nghỉ hưu.」

"…Là vậy sao?"

「Cô ấy coi những『 Đồ chơi 』giống như『 Con đẻ 』vậy. Yuzuki Minaho là một người luôn muốn trở thành mẹ.」

…Mẹ?

「Katsuko-san là người giúp việc, Nei-san thì muốn trở thành chị gái」

Mọi người đang có thứ mà mình muốn ?

「Ah, hãy nhớ lấy. Ở trong trường này, chỉ có lối đi ngầm là không có camera hay micro. Không một ai ngoài chúng ta có thể sử dụng nó. Nếu bao giờ cậu có thứ gì đó mà cậu không muốn Minaho nghe, hãy làm ở đây ... vừa đủ để cậu không bị nghi ngờ .」

Margo-san nói với tôi cười.

「... Cảm ơn vì đã đợi ~!」

Hai người họ bước ra từ phòng của Katsuko-san.

Nei-san đang mặc một chiếc váy màu hồng và đeo một cái túi.

Cô ấy đi dép da.

Trông cô ấy giống một người mẫu xinh đẹp dễ thương đang đi dạo xung quanh.

Có lẽ quần áo của cô ấy có thương hiệu từ Pháp hay gì đó.

Nei-san trông rất trưởng thành nhưng cũng có sự trẻ trung của một học sinh trung học…

Phong cách thời trang của cô ấy rất nổi bật…!

「Cậu

nghĩ sao? Nó có hợp với tôi không? 」

「Vâng, nó hợp với chị lắm.」

「Nn! Yo-chan, chị yêu em! 」

N-Nei-san, đừng ôm tôi…

Em xin chị.

「Còn tôi thì sao ... ?!」

Katsuko-san đang mặc một chiếc quần đen và áo sơ mi trắng.

Cô ấy đeo một chiếc vòng cổ màu ngọc lam lớn ở trên cổ của mình.

Chân cô ấy được bao bọc bởi đôi tất chân dài màu đen…

Katsuko-san về cơ bản là yêu thích màu đen và trắng.

Nhưng hình dáng của cô ấy lúc này rất khác so với lúc Katsuko-san mặc trang phục hầu gái bình thường, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy trông như một phụ nữ 21 tuổi.

Bằng một cách nào đó, cô ấy giống như một người phụ nữ thông minh tới từ một trường đại học ... Cũng tốt!

「Nó hợp với cậu lắm đấy Katsuko-san, tôi nghĩ cậu nên mặc nó nhiều hơn」

Khi Margo-san nói vậy, Katsuko-san lên tiếng :

「Vậy thì Margo-sama cũng nên mặc váy nhiều hơn!」

Cô ấy vặn lại.

「Tôi không nghĩ rằng mình nên để lộ cơ bắp ở chân...!」

「Đó không phải sự thật…! Chân của Maru-chan rất săn chắc như một vận động viên vì vậy tớ nghĩ rằng cậu nên để lộ nó ra nhiều hơn ! Em có đồng ý không, Yo-chan ?! 」

「... Ah, vâng」

Un. Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt. Giống như một người phụ nữ làm gián điệp trong một bộ phim hành động.

"…Cho tớ xin. "

Margo-san trông có vẻ ngượng ngùng nhưng trông cô ấy không có vẻ gì là không hài lòng chút nào.

◇ ◇ ◇

Hành lang ngầm có trần khá thấp và đường đi hẹp.

À, hầm khoảng hai mét nên không cần phải hạ thấp đầu.

Margo-san đang đi một cách cẩn thận .

Chiều rộng chắc là khoảng một mét? Không thể đi bộ trong tình trạng sát cạnh nhau được.

Có một bóng đèn chiếu sáng mỗi năm mét trong hầm .

Khi chúng tôi đến được lối ra của hầm ... đó là chỗ nhà kho gần bãi đậu xe dành cho nhân viên.

Bên trong đó là một nhà để xe bí mật.

…What ?

… Sao tự dưng lại có một chiếc xe thể thao chất lượng cao ở đây vậy?

「Nó đấy ! Xe màu xanh của Maru-chan mà tôi đã nhắc tới ban nãy…! 」

Có vẻ như là một chiếc xe thể thao hoạt động theo nguyên tắc khí động học.

「Đây là chiếc xe yêu thích của tôi, Maserati Granturismo S…!」

「... Thật tuyệt đúng không?」

「Không, chẳng có lựa chọn nào khác với một chiếc xe tốc độ cao mà đủ chỗ cho 4 người cả. Trong trường hợp này, tôi không thể sử dụng một chiếc xe mà không thể chở hành lý và chỉ có thể ngồi được 2 người.」

Margo-san nói như thể nó là điều tất nhiên.

「Ferarri chỉ có hai chỗ ngồi thôi.」

「Benz và BMW đang trở nên quá phổ biến và điều đó thật là nhàm chán」

「Oh, chiếc BMW của tôi là tuyệt nhất!」

「Katsuko-san ... đừng có đặt xe máy và ô tô cùng với nhau」

Margo-san đưa ra ý kiến

với Katsuko-san.

「Dù sao, vào trong đi, Yoshida-kun và Katsuko-san ngồi trên hàng ghế sau. Nei ngồi cạnh chỗ ghế lái. 」

「Yay ~!」

Dù là bốn chỗ ngồi nhưng chiếc xe chỉ có hai cánh cửa, Katsuko-san và tôi bước vào trước tiên.

Tôi đang ngồi đằng sau ghế lái và Katsuko-san thì ngồi cạnh tôi.

Chỉnh chỗ ngồi, Margo-san và Nei-san cũng ngồi xuống.

「Đợi đã, để tôi xác nhận khu vực bên ngoài xem có gì không đã ...」

Margo-san kiểm tra khu vực bên ngoài nhà để xe với màn hình trong xe.

「Un, không có ai đang ở đây ... Đi thôi」

Cửa sập của gara mở ra bằng chiếc điều khiển từ xa

Ánh sáng từ bên ngoài hắt vào bên trong !

"…Đi nào!"

Doururururururun !!!!

Guaaaaaaa !!

Gyarururururururu !!

「… Uhiiiiiiiiiiii !!」

… C-Chúa ơi !

Tại sao tất cả mọi người xung quanh Yuzuki-sensei đều đam mê tốc độ vậy ?

◇ ◇ ◇

Chiếc xe ngay lập tức băng qua sân trường và tiến về

phía thị trấn.

「Vậy thì… mục tiêu của Katsuko-san bây giờ là ai nhỉ ?」

Khi Margo-san hỏi, Katsuko mở máy tính xách tay ra.

「Mặc dù chúng ta sẽ gặp nhau tại nhà ga vào lúc 1:30 ... Ah, tôi đã tìm được vị trí của điện thoại của cô ấy. Nó đang ở phía trước trung tâm mua sắm. 」

「Hiểu rồi !」

Margo-san điều khiển chiếc xe đi theo hướng đó.

Có rất nhiều người đi bộ vào chiều thứ bảy…

Nei-san nhìn ngó xung quanh không ngừng từ ghế cạnh lái…!

「... Ah, cô ấy đây rồi !」

Có vẻ như cô ấy đã tìm ra mục tiêu của mình.

「Yoshida-sama, hãy nấp đi một chút.」

Katsuko-san phủ lên tôi bằng một tấm chăn dày và đẩy tôi ra phía sau ghế lái.

「... Đợi đã, Katsuko-san?」

「Chúng tôi không thể cho cậu bị ai đó nhìn thấy từ bên ngoài ...」

Katsuko-san đưa cho tôi một màn hình nhỏ.

Tôi hiểu, khung cảnh bên ngoài được ghi lại ở đây.

Có vẻ như có một chiếc camera gắn trên dây chuyền của Katsuko-san.

「... Maika-chan! Đến đây! 」( Maika-chan, Kochi kochi )

Nei-san thể hiện khuôn mặt vui mừng từ cửa sổ của ghế cạnh lái và đang vẫy tay!

「Ah… Nei-saaan!」

… N?

Từ phía bên kia, ba học sinh trung học đang bước tới đây!

Đồng phục của bọn họ là… là trường trung học nổi tiếng dành cho các tiểu thư mà ngay cả tôi cũng biết.

Đồng phục mang phong cách cũ với áo thủy thủ mỏng. Và khăn quàng xanh.

Cả ba người họ trông có vẻ khá người lớn, bọn họ đều gấp váy lên cao về phía bụng của mình và làm cho nó trông giống như đang mặc váy ngắn.

Vớ của họ màu xanh thủy thủ, và bọn họ đang đeo huy hiệu của trường.

Đôi giày làm bằng da màu đen.

Cả ba người họ đều rất dễ thương, nhưng đứa trẻ tên là 『Maika-chan』 thì cực kỳ dễ thương.

Một cô gái rất xinh đẹp.

Tóc của cô ấy được bện và buộc chặt lại với một dải ruy băng màu vàng.

Đôi mắt to và mũi thì thon dài.

Tôi chắc rằng cô ấy sẽ là một cô gái xinh đẹp trong tương lai…

Ngực cô ấy vẫn còn khá nhỏ, tất nhiên rồi…

「Ehehe, em đã mang bạn mình tới cùng.」

Cô gái tên Maika-chan nói chuyện với Nei-san.

「Chị không bận tâm chút nào đâu ! Chị thích những cô gái dễ thương! 」

Nei-san nói chuyện với cô ấy một cách thân thiết.

… Mối quan hệ của bọn họ là gì?

「Thật tuyệt, chiếc xe này có phải là của gia đình Nei-san không?」

「Em thấy đấy, đây là Maru-chan! Chị đã nói với em về cô ấy trước đây rồi nhỉ , phải không? Cô ấy là bạn thân nhất của chị ... 」

「Margo『 Highway 』Starkweather ... Rất vui được gặp các bạn」

「Ngầu quá ! Là một cô gái ngoại quốc ! 」

Các cô gái trung học đang khen ngợi Margo-san.

Tất nhiên, Margo-san là một cô gái xinh đẹp. Cô ấy cao. Người ngoại quốc. Cô ấy trông giống như một vận động viên thể thao.

Vết thương trên khuôn mặt của cô ấy không làm cho cô ấy trông giống như một người lính, mà nó làm cho cô ấy trông rất dũng cảm và khá là ngầu.

Tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ rất nổi tiếng với các nữ sinh trung học.

「Xin chào, Maika-chan ... và cả bạn bè của em nhé.」

Katsuko-san nhấc người lên từ chỗ cô ấy và chào hỏi các học sinh sơ trung.

「Ah, Katsuko-san, chúc một ngày tốt lành. Emi-chan, Yuu-chan, đây là Katsuko-san 」

「Uwaa, cô ấy thực sự là một cô gái siêu đẹp!」

「Vậy còn tôi thì sao?」

Nei-san trông như đang giận dữ với những nữ sinh trung học.

「Tất nhiên, không phải Nei-san siêu dễ thương sao ?! Nhưng, vẻ đẹp của Katsuko-san và Margo-san

cũng rất tuyệt! 」

Maika-chan trả lời.

「Uh-huh, Rất đẹp, đúng không !」

Nữ sinh trung học đang cười với Nei-san.

Oh… Nei-san là cô gái rất được yêu thích bởi các cô gái trẻ hơn.

Bằng cách nào đó, có vẻ như nó là một khía cạnh mới mẻ.

「Chúng ta chỉ có hai giờ cho ngày hôm nay nhưng tôi và Nei sẽ dạy cho em rất nhiều về thời trang và trang điểm!」

Katsuko-san mỉm cười nói.

Đối với người này thì… khi nói đến học sinh sơ trung, Katsuko-san sẽ là một người trưởng thành mà bọn họ có thể mong đợi.

Xinh đẹp, nhẹ nhàng, và trông cực kì trong sáng…

「Cảm ơn rất nhiều ... Uhm, còn Margo-san thì sao?」

Margo-san trả lời câu hỏi của Maika.

「Rất xin lỗi. Tôi vẫn còn việc phải làm Có lẽ lần sau 」

「Vậy, Maru-chan. Cảm ơn vì đã đưa chúng tôi tới đây ! 」

Nei-san mở cửa và xuống xe.

Katsuko-san rời khỏi ghế và đi theo cô ấy…

「Vậy, hãy chăm sóc Nei nhé. Katsuko-san, tôi sẽ để cô ấy lại cho cô. 」

「... Chắc chắn rồi」

「Maru-chan, gặp lại sau ~!」

「Margo-san, tạm biệt!」

Margo-san khởi động xe.

Động cơ chiếc xe phát ra âm thanh khổng lồ.

Các học sinh sơ học hét lên đầy phấn khích.

Margo-san tăng tốc chiếc Maserati sau khi nghe thấy tiếng hét của bọn họ.

Ba mươi giây sau, Margo-san dừng xe…

「Cậu có thể ra ngoài được rồi đấy. Hẳn là nóng lắm khi nấp dưới tấm chăn như vậy.」

「Vâng, nóng quá.」

Thời tiết cuối tháng 4… khá là khó khăn.

「Hãy ngồi vào ghế cạnh lại... sẽ rất khó nói chuyện nếu cậu ngồi ở phía sau」

Nghe vậy, tôi chuyển từ ghế sau sang ghế cạnh lái.

Tất nhiên, tôi không thể di chuyển bên trong chiếc xe thể thao này nên tôi đã mở cửa, bước ra ngoài và ngồi xuống.

「Đứa trẻ lúc ban nãy, cậu không nghĩ rằng Maika-chan dễ thương sao?」

「Cô ấy thật dễ thương ... cô ấy là ai?」

「Cậu không biết sao? ... Cậu nghĩ cô ấy trông như thế nào?」

… Err.

… Chắc chắn, đó là một khuôn mặt mà tôi đã từng thấy trước đây.

Chờ đã, tôi biết ai dễ thương như cô ấy sao ?

Tôi không nhớ là có ai như vậy trong trí nhớ của mình cả…

“Tên đầy đủ của đứa trẻ đó là…!”

Margo-san mỉm cười.

「... Shirasaka Maika!」

Chờ đợi…

Em gái của Yukino… là em gái!

「Phải, bọn họ trông rất giống nhau đúng không?」

C-Chắc chắn ... bây giờ tôi có thể nói, bọn họ thực sự trông rất giống nhau!

「Eh ... Điều này có nghĩa là gì?」

Tôi hỏi Margo-san theo bản năng ...

「Ba ngày trước, Nei và Katsuko-san đã gặp cô ấy một cách tình cờ… Tất nhiên là mọi chuyện đã được lên kế hoạch… sau đó, chúng tôi trở thành bạn.」

Ba ngày trước ... đó là ngày mà Endou đã đánh tôi ...

Tôi chưa hãm hiếp Yukino lúc đó…

Yuzuki-sensei đã lên kế hoạch của cô ấy từ lúc đó…!

「Nhân tiện ... cậu có ổn với loli không?」

"…Gì cơ ?"

「Cũng phải, năm nhất cao trung và năm hai sơ trung chỉ chênh nhau có hai tuổi, vì vậy gọi là lolicon thì cũng hơi lạ nhỉ

...!」

"…Ý chị là sao ?"

「Đó là về việc quan hệ tình dục với đứa trẻ đó ...!」

… Eh?

Quan hệ tình dục với một học sinh sơ trung… là em gái của Yukino ?!

Đứa trẻ nhỏ đó…!

「Ổn mà. Cậu đã có thể quan hệ tình dục khi cậu mười ba tuổi. Lần đầu tiên của tôi là khi tôi mười hai tuổi…! 」

… Margo-san.

「Cậu thấy đấy ... tôi bị cưỡng hiếp. Bị bắt bởi ba người đàn ông ... Tôi đã bị hãm hiếp. 」

Margo-san quay về phía trước và lái xe.

"…Là vậy sao?"

「… Un. Đó là lý do tại sao, tôi muốn cậu hãy nhẹ nhàng với Maika.」

Cứ như thế ... sự im lặng bên trong xe kéo dài khá lâu.

Trong lúc đó, tôi quan sát sự hối hả của thị trấn bên ngoài cửa sổ.

…Rất lâu trước kia.

"…Được rồi"

「... Eh?」

「Em chỉ cần quan hệ tình dục với đứa trẻ đó, đúng chứ ? Chắc chắn. Em sẽ làm chuyện đó."

"…Cậu có chắc không đấy ?"

「Em đã hứa với Yuzuki-sensei rằng mình sẽ làm theo bất kỳ mệnh lệnh nào của cô ấy ... Em sẽ cưỡng hiếp bất cứ ai. Em đã chuẩn bị xong tất cả rồi .」

"…Là như vậy sao?"

Chiếc xe tạo thành một đường cong khi rẽ…

「... Cậu thực sự không muốn nghe lý do sao ?」

"…Là sao ạ ?"

「Tại sao đứa trẻ đó là mục tiêu, hay tại sao cậu lại cần phải quan hệ tình dục với cô ấy ... cậu không muốn biết nó sao ?」

「Em chắc chắn rằng có rất nhiều lý do đằng sau chuyện đó ... nếu điều đó là cần thiết thì chắc chắn sẽ có ai đó sẽ nói với em, nếu không cần thiết thì em nghĩ rằng em cũng không cần biết.」

"Cậu

có chắc chắn về điều đó không?"

"…Vâng. Dù sao thì em vốn cũng chẳng thông minh chút nào. Ngay cả khi chị có nói với em tất cả mọi chuyện, thì cũng chưa chắc là em có thể hiểu nó ngay được... Em nghĩ rằng mọi chuyện sẽ tốt hơn khi để cho em thời gian để tự hiểu nó. 」

「Tôi hiểu rồi ... ra là cậu nghĩ như thế.」

Margo-san có vẻ đang bị lạc trong suy nghĩ.

「Cậu, thực sự cậu không hỏi bất cứ điều gì từ chúng tôi ... cậu không quan tâm đến Nei, Katsuko hay quá khứ của tôi hay sao ?」

「Em không thể nói rằng là mình không hề quan tâm chút nào. Nhưng ... Em không nghĩ rằng mình nên là người hỏi . Thậm chí em cũng có vài thứ mà em cũng không muốn kể với người khác… 」

「Nhưng, chúng tôi biết mọi thứ về cậu. Về nhà của cậu. Tôi đã đọc bản điều tra của Yuzuki-sensei… 」

「Nhưng ... đọc thông tin từ một tài liệu về ai đó và nghe chuyện trực tiếp từ bọn họ là hoàn toàn khác nhau. Nếu bản thân người đó đã nói ra, chị sẽ cảm thấy nỗi đau và cảm xúc thực sự của họ. 」

"Cậu nghĩ như vậy sao ?"

"…Vâng"

「... Cậu biết không ... Tôi thích một phần con người của cậu đấy.」

「... Margo-san?」

「Chỉ những gã đàn ông dại dột mới hỏi quá nhiều. Họ hiểu lầm rằng phụ nữ là người dịu dàng. 『Bạn đến từ quốc gia nào ?

Bạn có thích Nhật Bản không ? Cậu trông khá đô đấy, cậu có chơi thể thao không? Có chuyện gì với vết thương trên khuôn mặt của cậu vậy ? 』… Họ hỏi như vậy, sau đó bọn họ trưng ra khuôn mặt rằng “Tôi quan tâm đến cậu”… Thật là kinh tởm 」

Margo-san ... dường như cô ấy cũng gặp một số khó khăn khi cô ấy đến sống ở Nhật Bản ?

「Cậu là một đứa trẻ như vậy cho nên Minaho đã không biến cậu thành nô lệ tinh dục mà thay vào đó là món đồ chơi『 Thứ bảy 』Cậu là người mà chúng tôi cần ngay bây giờ…」

…Bọn họ cần ?

…Tôi?

「Nei thường xuyên yêu cầu『 Làm tình 』với cậu phải không?」

"…Vâng"

「Hãy dịu dàng với Nei ... Đừng ép buộc cô ấy.」

"Tất nhiên rồi "

「... Cậu thấy đấy ... Nei mắc chứng sợ đàn ông.」

… Androphobia ?!

… Nei-san ?!

「...

Nei-san đã bị hãm hiếp bởi đàn ông ba lần. Cô ấy luôn được cứu vào những phút cuối cùng… kẻ gần đây nhất là đã bị tôi bắn chết. Với một khẩu súng lục .」

… Margo-san đã giết người ?

「Đó là lý do tại sao ... Nei vẫn còn là một trinh nữ, cô ấy thậm chí còn chưa từng hôn một người con trai. Đó là một thảm họa thực sự nghiêm trọng. Nói chuyện với con trai, thậm chí là ở chung một không gian với họ ... là nỗi đau của cô ấy.」

… Nei-san ?!

「Tôi ... tôi có nên ở bên cô ấy không?」

「Cô ấy khá quen với cậu nên tôi nghĩ cô ấy không còn sợ nữa.」

Có thể cô ấy không nhìn nhận tôi như một người đàn ông?

「Nei là một đứa trẻ thực sự không thể tồn tại trong một cộng đồng được. Cô ấy quá xinh đẹp để có thể hòa nhập. Khi Nei vào trong lớp học, đám con trai sẽ tiến tới chỗ ngồi và tán tỉnh cô ấy… Ngay cả với những cô gái, những người có vẻ đẹp bình thường sẽ ghen tị với vẻ đẹp của Nei và họ có thể sẽ làm những điều khủng khiếp…như xúc phạm cô ấy, hoặc là giấu đồ chẳng hạn … ! 」

…Dường như là vậy. Tôi có thể tưởng tượng ra điều đó.

Một cô gái quá xinh đẹp sống trong một xã hội có tên là trường học sẽ là điều khá khó khăn.

「Đó là lý do ... Minaho đã giúp đỡ để bảo vệ Nei」

「... Có lẽ nào là ?」

「Đúng vậy. Mái tóc màu vàng và kính áp tròng màu xanh, những tin đồn xấu về việc phạm tội là tất cả mọi cách để bảo vệ Nei khỏi những học sinh khác. Những tin đồn đó là để cô lập Nei khỏi những học sinh bình thường… 」

Đó là lý do tại sao Nei-san.

Luôn luôn ở một mình.

「Nei không thể sống với những đứa trẻ bình thường ... và cả tôi cũng vậy. Nhưng Nei-san thực sự là một cô gái rất dịu dàng. Tính cách trẻ trung và thẳng thắn của đứa trẻ đó là rất phù hợp với mái tóc vàng và kính áp tròng màu xanh ấy, Nei đã tự mình làm vậy…! 」

Margo-san mỉm cười buồn bã…

「Bất cứ khi nào Nei phải đi ra ngoài, chắc chắn sẽ có ai đó đi chung với cô ấy ... Cũng giống như cái cách Katsuko-san đang ở bên cô ấy lúc này. Nei vẫn sợ đi một mình trong thị trấn vì sợ đàn ông. Có ai đó đang quan sát cô ấy ở trường. Chúng tôi luôn dõi theo nhau, và giúp đỡ lẫn nhau. Nei quan sát Katsuko-san và tôi. Katsuko-san quan sát Nei và tôi. Tôi quan sát Nei và Katsuko-san. Chúng tôi quan sát lẫn nhau để mối liên kết không bị phá vỡ.」

Họ luôn hỗ trợ cho nhau như thế…

Huh, đợi một chút đã.

Vậy ai đang quan sát Sensei?

Ngoài ra, cả Iwakura-kaichou?

「Nhưng, Nei đã 18 tuổi, nên chúng tôi không thể để cô ấy mãi như thế này, phải không? Đó là lý do Minaho chọn một đứa con trai như cậu, một ai đó mà Nei sẽ không sợ hãi.」

「Tôi có phải là một đứa trẻ ngoan ngoãn không?」

「Un. Cậu rất thành thật, và vâng lời, và cậu cũng sẽ không làm điều gì đó mà Nei sẽ ghét. … Nei đã nói về em trai của cô ấy, phải không? 」

「Vâng ... cậu ấy đã chết」

「Un. Tôi không thể nói nhiều hơn nữa nhưng… Có lẽ, Nei sẽ không thể yêu bất cứ ai khác ngoài em trai của mình… 」

Cô không thể yêu ai khác ngoài em trai của mình sao ?

「Này ... Cậu đã từ bỏ cuộc sống của cậu rồi đúng không ?. Cậu cũng đã nói rằng cậu sẽ không quan tâm bất cứ điều gì xảy ra từ bây giờ, phải không? 」

"Vâng."

「Vậy ... trở thành em trai của Nei thì sao ? Tất nhiên, đó không chỉ phải là một câu hỏi ẩn dụ. Một người em trai thật sự. Trở thành em trai của cô ấy trong suốt cuộc đời của cậu ... cho đến khi cậu chết. 」

Tôi sẽ ... chịu trách nhiệm cho Nei-san suốt quãng đời còn lại của tôi.

Tôi có thể làm điều đó không?

Tôi không có gì để chịu trách nhiệm với bản thân mình.

"…Em sẽ nghĩ về điều đó."

「Un. Hãy suy nghĩ một cách cẩn thận. 」

Mắt Margo-san đột nhiên trở nên nghiêm túc.

「... Nhưng, điều đó có vẻ như hơi đáng tiếc.」

"…Là sao ?"

「Nếu em trở thành em trai của cô ấy ... em sẽ không thể làm tình với Nei-san.」

Tôi thở dài và Margo-san mỉm cười.

Tất nhiên ... tôi dự định coi nó chỉ như một trò đùa.

「... Cậu đang nói gì vậy ?!」

… Chết tiệt. Tôi đã đi quá xa rồi.

Margo-san giận dữ.

「Nei không thể quan hệ tình dục với bất cứ ai khác ngoài em trai của cô ấy! Là em trai của Nei có nghĩa là cậu sẽ quan hệ tình dục với Nei-san suốt quãng đời còn lại của cậu.」

Đ-Đó là…!

「Đúng vậy, tôi nghĩ rằng Nei sẽ cho phép cậu kết hôn và quan hệ tình dục với những người phụ nữ khác vì cậulà em trai của cô ấy. Chỉ là cậu sẽ quan hệ tình dục với Nei trong suốt quãng đời còn lại của cậu… 」

Nei-san, tôi sẽ làm tình với Nei suốt cuộc đời còn lại của tôi ?!

Cái loại thiên đường nào vậy ?!

Không, không phải.

… Là một hạnh phúc trọn đời.

Bạn có thể ly dị hôn nhân nhưng làm một cậu trai thì là mãi mãi.

Sau đó…có lẽ tôi nên sống cho Nei-san…!

「Dù sao thì, hãy nghĩ về điều đó. Ồ, hãy giữ chuyện này như một bí mật với Nei, được chứ? 」

「Ah, tất nhiên」

「Đổi lại, tôi sẽ nói với cậu một trong những bí mật quan trọng của tôi ...」

Bí mật của Margo-san…

Vậy là ... cuộc nói chuyện về việc cô ấy bị hãm hiếp năm cô ấy mười hai tuổi không phải là một bí mật sao ? ...

「Cậu biết rằng tôi là một người Mỹ da đỏ, đúng không?」

"…Vâng"

「Trong bộ lạc của chúng tôi ... trẻ em sinh ra sẽ có một biệt danh là điều đầu tiên nhìn thấy khi chúng sinh ra. Điều đầu tiên cậu sẽ thấy sau khi được sinh ra từ bụng mẹ

Đó là lý do tại sao, tùy thuộc vào ngôi nhà, hay là cậu đã chuẩn bị một đồng tiền vàng, hoặc cậu thấy bầu trời xanh bên ngoài cửa sổ. Sau đó, cậu sẽ có 『Yellow』 hoặc 『Blue Sky』 làm tên đệm của cậu. 」

"…Tôi hiểu rồi"

「... Cậu thấy đấy, sự ra đời của tôi là hoàn toàn đột ngột. Các khu định cư ở Ấn Độ không có bệnh viện phù hợp nên mẹ tôi đã phải đi tới thị trấn… Đó là lý do tại sao tôi được sinh ra ở giữa đường cao tốc. Tóm lại, điều đầu tiên tôi thấy khi tôi được sinh ra là một con đường được trải nhựa… Quốc lộ. Đó là lý do tại sao tôi tên là Margo 『Highway』 Starkweather.

Margo-san nói rồi cười…

「... Đây, thực sự là một bí mật mà cậu không thể nói với bất cứ ai khác ngoại trừ

người đó là bạn thân」

-----

Ko lập đc tk trên patreon. Nghỉ <(")

Truyện Chữ Hay