Pure Love ✕ Insult Complex

chương 29

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 29: Điểm xoay.

Xe của Yuzuki-sensei phóng đi để lại một tiếng nổ long trời lở đất.

Sau đó, chúng tôi đã tới trung tâm thành phố…

Nhà ga lớn nhất ở khu vực xung quanh trường chúng tôi ...

Mặc dù học sinh cao trung vẫn có tiết học vào ngày thứ bảy ... nhưng ngày mai là ngày đầu tiên của Tuần lễ Vàng...

Có những gã đàn ông say rượu và các cặp vợ chồng hạnh phúc đang đi bộ xuống thị trấn ...

"…Đi thôi nào!"

Natou-senpai gọi tôi ...

"…Đi đâu ?"

「Nfufu ... Chúng ta sẽ đi tuần tra ... một vòng ...!」

「Đây là địa bàn của chúng ta ...!」

... Tuần tra trên địa bàn của mình á ?

「Đúng vậy, Yoshida-chan, cầm lấy cái này đi ...」

Natou-senpai đưa cho tôi một cái thứ gì đó đen.

Đó là một cái ống tuýp bọc da với chiều dài khoảng ba mươi cm ... Khi cô ấy đưa nó cho tôi, nó thật sự rất nặng...!

「... Nó được gọi là black jack! Bên trong nó được nhồi bằng cát đấy ! Vũ khí này là dành riêng cho Yoshida-chan! 」

... B-Black jack ?!

... Bên trong cái ống này được nhồi đầy cát sao ????

( Note : Đơn giản thì nó giống cái dùi cui của Pikachu. Bên trong nhồi cát vì thế đánh lên người thì không để lại vết bầm nào, nhưng bên trong thì sẽ bị tụ máu và vụt mạnh hoàn toàn có thể gẫy xương. )

「Vung nó lên và vụt mạnh vào mục tiêu ... Khác với các vũ khí thông thường khác

... đây là loại vũ khí gây sát thương rất lớn. Bởi vì nó không để lại bất cứ vết thương ngoài da nào, kẻ địch sẽ rất khó để biết được sự nguy hiểm của nó ...! 」

... Gây sát thương lớn ... và sẽ không để lại bất kỳ vết thương ngoài da nào ?!

「Ngoài ra, còn cả cái này nữa !」

Natou-senpai đưa cho tôi thứ trông giống như một cái máy cạo râu ...

「Cậu biết cái này là gì không ? Đây là súng phóng điện. Công tắc ở chỗ này. Dí đầu súng vào kẻ địch rồi bật công tắc lên để giật chúng… hiểu chứ ? 」

「Tôi sẽ cố gắng theo sát cậu vào tối nay nhưng hãy cố gắng tự bảo vệ mình càng nhiều càng tốt nhé, được không?」

Err ... Chúng ta sẽ đi đâu sau đây ?!

「Nhiệm vụ hôm nay là đi tuần tra quanh trung tâm thành phố ... chúng ta sẽ đi đến khu phố đèn đỏ, sau đó trở lại ... Hiểu chứ?」

" Cẩn thận đấy…!"

Yuzuki-sensei đã gửi chúng tôi với một nụ cười tinh quái...sau đó chiếc xe rời đi ..

Hai cô gái tóc vàng, đang cùng mặc áo khoác da màu đen ...!

Tôi đang đi phía sau bọn họ trong khi đeo mặt nạ đen và mặc bộ đồng phục của trường.

Hey, liệu đây có phải là một trò chơi trừng phạt không nhỉ

?!

Có một chữ 「吉」 trên trán mặt nạ của tôi ...

Tuy nhiên, ngay cả khi tôi có một ngoại hình kỳ lạ và thậm chí còn đang cầm cái black jack trên tay, nhưng không có một ai chú ý đến cả ... !!

「... Để tôi cho cậu xem một vài thứ thú vị nhé !」

Nói như vậy, Margo-san bước nhanh về phía trước ...

Trước Margo-san là hai người đàn ông say rượu và ba đôi tình nhân trẻ đang đi bộ ...

Khi cả hai chuẩn bị vượt qua nhau ... !!

... Ue ?!

Nhanh quá , tôi không kịp nhìn thấy gì cả

!!

Khi tôi nhận ra thì ... hai gã đàn ông văn phòng và ba tên con trai của những cặp đôi kia ... đang ôm ngực mình và nằm đo ván trên mặt đất !

「...「Quả nhiên là Maru-chan !! 」

Hai nhân viên văn phòng đang thở gee-gee trong khi nằm gục trên mặt đất ...!

Ba gã đàn ông kia đang ôm đáy quần mình trong đau đớn !!

Ah, một trong số họ còn tè ướt quần của mình luôn !!

Ba người phụ nữ đó hét lên ...!

Với tiếng hét bất ngờ và hình ảnh không khác gì sau một vụ bạo lực, mọi người xung quanh đang bắt đầu tụ tập lại đây... !!

Margo-san ra lệnh bằng ngón tay 「Nhanh rời khỏi đây thôi」 ...

Tôi vội vàng đuổi theo hai người bọn họ ... chúng tôi thoát khỏi hiện trường như thể chẳng có liên quan gì đến vụ việc cả ...

「... Nè, cô gái kia khá là được đấy.」

Natou-senpai nói.

「Nếu cô ấy dễ thương hơn chút nữa thì chúng ta đã có thể bắt cóc cô ấy và cho Yoshida-chan cưỡng hiếp cô ta ...!」

Eh ... Natou-senpai?

「Mình hiểu mà ... Chắc chắn, nếu dương vật chỉ quan hệ với một cái âm đạo duy nhất, kinh nghiệm của cậu ta sẽ chỉ có vậy mà thôi.」

Cả- cả Margo-san nữa !

「Chúng ta hãy làm điều gì đó trong lần kế tiếp đi. Mục tiêu sẽ là hội pháo hoa hoặc Giáng sinh ... bắt cóc một cô gái dễ thương và cho cô ấy bị hãm hiếp ngay trước mặt bạn trai mình ... cậu thấy thế nào, sẽ rất vui đấy !?

「Un ... nó sẽ rất thú vị đấy.」

Ah ... Họ thực sự là những tội phạm ...

Hay đúng hơn, đây không phải là tội phạm đơn thuần nữa, đây là một tổ chức tội phạm

...

…Những người này.

「Tất cả chúng ta mỗi người sẽ chọn một cặp đôi và sau đó tìm ra cặp đôi nào có khuôn mặt đau khổ nhất nhé...! Yoshida-chan cũng vậy, cậu cũng nên chọn lấy một cặp

...! 」

Natou-senpai có nụ cười thiên thần trong khi đề ra một kế hoạch như vậy ...!

Yuzuki-sensei là 「Ác quỉ 」 và Katsuko-san là một 「Sadist 」 ...

Còn Natou-senpai

chắc là

「Thiên thần sa ngã 」

Vậy thì... Margo-san là ...!

"…Tìm thấy rồi. Chúng ta đi thôi !!"

Ngay khi chúng tôi bước vào khu phố đèn đỏ ... Margo-san nhìn thấy bốn tên du đãng và nói vậy.

「Được rồi ... Đi nào, Yoshida-chan !!」

... Eh, cả tôi?

「Chúng ta là mồi nhử.」

Natou-senpai khoác tay tôi ...!

Tay tôi chạm vào bộ ngực to của Senpai ... hey,

giờ không phải là lúc tưởng tượng linh tinh !

Natou-senpai kéo tôi và đi đến chỗ 4 tên kia ...!

「... Mấy tên đần độn kia! Tôi thậm chí đã nói với các người rằng không được đặt chân lên khu vực này rồi! Chỗ này là địa bàn của chúng tôi!! 」

Natou-senpai gọi đám người du đãng đó bằng nụ cười thiên thần của cô ấy ...!

Các tên du đãng giật mình vì Natou-senpai đột nhiên tiếp cận bọn họ ...!

「M-Mày ... Mày không đi cùng với con bé ngoại quốc lần trước !?」

Một trong những tên đó đang nhìn ra xung quanh ...

Tôi không thể nhìn thấy Margo-san đang ở đâu ...!

N - Nơi nào mà cô ấy đang nấp đấy ... ?!

「... Nee-chan à, mày chỉ có một mình thôi.」

「Như mày đang thấy đấy, chị đây có Yoshida-chan!」

「Đứa bé này sao ?! Một thằng oắt con đeo mặt nạ gì vậy ?! 」

... Điều này

... Tôi cũng muốn biết lý do !

「Nếu con bé người ngoại quốc đó đã không có ở đây thì ... Tao sẽ tính cả vốn lẫn lời cho vụ lần trước ! Nee-chan, chơi với chúng tao nào ! 」

「Đúng vậy... Chúng ta hãy đưa nó đến chỗ anh trai của Yamada!」

「Tuyệt vời ... chúng ta sẽ cùng nee-chan làm tình tập thể và quay lại video đó.! 」

「Chúng tao sẽ trả chi phí cho bác sĩ và tiền thuốc men cho trinh tiết của mày !!」

Natou-senpai trả lời bằng nụ cười tuyệt vời của cô ấy ...

「... Đừng có mơ nhé ~ !!」

Các tên du đãng lao lên tấn công Senpai

...!

「... Bắt lấy cô ta ! Trói cô ta lại !! 」

…Tuy nhiên!!

... Bachi bachi bachi !!!

... Mùi gì đó khen khét !!

Một trong những tên du đãng nằm xuống

...!

Natou-senpai ... đang cầm trong tay khẩu súng điện của cô ấy !!

「... Yoshida-chan, rút gậy ra !!」

Lúc đó cơ thể tôi chuyển động như Senpai ra lệnh !!

Tôi xoay cây blackjack lên vai tên vừa ngã xuống và vụt nó theo bản năng ... !!

... Zuzhi, một tiếng rắc vang lên !!

Là tiếng động phát ra từ vai của gã thanh niên đó!

... Eeeeeh ?!

... Xương của hắn ta đã gẫy chỉ với một cú vụt !

Blackjack có thể mạnh tới như vậy sao ? !!!

「... Chúng mày sẽ phải trả giá !!」

Ba tên còn lại rút dao ra ngay lập tức ...!

…Tại thời điểm đó!!

Margo-san xuất hiện như một cơn gió !!

... Shu! Xem! Haaaaa !!!

Với ba đòn chớp nhoáng ... ba tên còn lại cũng gục xuống đất ... !!!

「... Đây là lần thứ hai tao nhìn thấy chúng mày đấy !!」

Margo-san đá vào chân của một trong những tên du đãng ...!

Cái chân lập tức quay theo một hướng kì dị chỉ với một cú !!!

... Cô ấy bẻ gẫy chân hắn mà không chút do dự!

Gã kế tiếp là cánh tay ... gã kia thì là đùi ... !!!

Những tên du đãng hét lên 「Ugyaaaa」...!

「Vừa nãy chúng mày còn định hiếp dâm Nei và quay lại video nhỉ ... giờ thì chọn đi, ruột của mày hay bàng quang sẽ bị vỡ kế tiếp nào ? ... !!!」

Những tên đang nằm trên mặt đất hoảng sợ ... !!

Margo-san mỉm cười tàn nhẫn ... !!

「... Bàng quang nhé !」

Những tên đang nằm đất bị đá vào hạ bộ không thương tiếc !!

「... Gyeeeeeeeeeeeeeeee !!」

Bọn chúng đang hét lên ... !!

Margo-san vừa nghiền nát hạ bộ bọn chúng !

" Dã man thật "…!

Từ nay tôi sẽ gọi Margo-san là 「 Dã man」

!!!

Nhóm đó đã được đưa tới bệnh viện và chúng tôi đã rời khỏi khu đèn đỏ.

Chúng tôi rời khỏi đó trước khi cảnh sát hoặc một nhóm du đãng khác đi tới ...

「... Chúng ta sẽ phải tuần tra thế này mỗi đêm à ?」

Tôi hỏi Natou-senpai trong khi bước đi.

「Không đâu ... Chỉ thỉnh thoảng thôi. Chỉ phải tuần tra vào những đêm mà Yuzuki-sensei ra lệnh cho chúng ta ... À, ít nhất là khoảng một lần hay hai lần một tháng gì đó ...! 」

「Nhưng ... chị vừa nói rằng đây là địa bàn của chúng ta mà ?」

「Đó chỉ là một cái cớ thôi ... không quan trọng đây là địa bàn của ai! Chúng ta không nhắm đến chỗ này. Chúng ta chỉ tấn công những kẻ phạm pháp hoặc những tên lừa đảo và Yakuza thôi ...! 」

「Eh ... tại sao lại làm vậy... ?!

Margo-san quay lại khi tôi hỏi ...

「Chúng tôi đang cố gắng phô trương khuôn mặt và tên của mình để trở thành những kẻ nguy hiểm nhất trong thị trấn này ...!」

... Phô trương tên và khuôn mặt ?!

「Cái tên「 Kuromori ! 「「 Kuromori 」sẽ được biết đến với những tin đồn rằng họ là tổ chức tà ác nhất, nguy hiểm nhất và xã hội đen nhất !」

「... Điều đó sẽ trở thành sự thật không thể chối bỏ ở thị trấn này !!」

…Cái quái gì thế?!!

... Tôi không hiểu gì cả !

「... Yoshida-chan, cố gắng hết sức nhé ?」

「Cách cậu tấn công tên đó với black jack vừa nãy rất tuyệt ... Cậu có vẻ phản xạ rất nhanh đấy. Tôi sẽ dựa vào cậu kể từ bây giờ !! 」

Đúng vậy ... đây không phải là vấn đề của ai đó.

Tôi cũng là một thành viên của 「Kuromori」

Chúng tôi trở lại xe của Yuzuki-sensei ...!

「... Tôi đã nói chuyện với cảnh sát và bệnh viện rồi. Và những kẻ đứng đầu của đám người đó.」

Sensei đột nhiên nói.

「... Yoshida-kun. Bởi vì tin đồn về vụ bạo lực và tấn công những tên du đãng vừa nãy không bị lộ ra, vì thế cậu không phải lo lắng đâu. Hơn nữa, mục tiêu của những kẻ phạm pháp và những tên du đãng sẽ không thể làm hại chúng ta được đâu ...! 」

「Tôi có thể tự kiểm soát được bọn chúng mà ...!」

Margo-san nói vui vẻ ...

「Yoshida-kun, hãy ở lại nhà của cô tối nay ... được không?」

Đây là ngày thứ hai tôi ở lại nhà sensei.

「Không có vấn đề gì chứ ... Đằng nào thì, không ai khác đang ở nhà của Yoshida-kun cả ...!」

... Như mong đợi, cô ấy cũng biết về tôi nữa!

「Eh, cái gì? Yoshida-kun sống một mình sao ? 」

Natou-senpai hỏi trong sự ngạc nhiên ...

「Hơn cả sống một mình ... thế nào nhỉ, hoặc đúng hơn là...」

「... Cái gì vậy ?!」

「 Biến mất ...!」

Tôi trả lời thành thật.

「Bố mẹ tôi đã ly dị ... mẹ tôi bỏ nhà đi và cha tôi đã biến mất ...」

Tôi đã dành ba năm sơ trung của mình trong một ký túc xá ở trường dành chon am sinh được xây ở giữa núi...

Sau đó, khi tôi trở lại ... thì chuyện này xảy ra.

Cha tôi đã làm việc quá sức vào công ty mà ông ấy công tác và bố tôi đã gặp rắc rối khi bị kẹt giữa lợi ích của ông chủ và cấp dưới.

Hơn nữa, quan hệ giữa bố tôi và mẹ tôi cũng trở nên tồi tệ

...

Mẹ tôi đã xác nhận đơn ly hôn cùng lúc khi trường cao trung của tôi được quyết định ...

Tôi ... kể từ khi tôi chọn một trường học mà tôi có thể đi làm việc mà không có rắc rối, tôi chỉ ở trong nhà.

Tôi đã không thể tha thứ cho người mẹ đã bỏ nhà ra đi vào thời điểm như vậy ...

Nhưng ... rồi lại tới cha tôi ...!

Ngày 3 tháng Tư ... Vào ngày lễ khai giảng của trường cao trung.

Bố tôi để lại lời nhắn 「... Tôi sẽ đi đâu đó thật xa. Tôi rất xin lỗi. 」trên bàn làm việc của ông ấy ở công ty và không trở lại ...

Ông ấy đã không để lại bất kỳ lời nhắn nào ở nhà cả ...

Tôi đã lo lắng trong tuần đầu tiên nhưng ... sau hai tuần đã trôi qua, cảm giác cô độc dần trở nên mạnh mẽ hơn ...

Vâng, công ty của bố tôi vẫn coi việc đó nó như là nghỉ việc tạm thời ... vì vậy họ họ vẫn chưa rút nhà.

Khi thời gian đến, tôi sẽ bán căn nhà đó đi ...

Ít nhất, tôi có thể sống ở đó cho đến khi tôi tốt nghiệp

「Vậy là, cậu cũng giống tôi rồi ... !?」

Natou-senpai mỉm cười với tôi ...!

「Tôi cũng giống như cậu ! Cha tôi thì mất tích. Mẹ tôi đã bị giết ... 」

... S-Senpai?

「Tôi cũng thế ... Tôi bị cha mẹ bỏ rơi. Nếu Minaho đông cứu tôi, tôi có thể đã chết mà không thể có thể ra khỏi khu định cư của người Ấn Độ như bây giờ ...! 」

Margo-san nói.

「... Hãy ngủ trong vòng tay của chị tối nay nhé.」

Natou-senpai ôm lấy tôi thật chặt ...

Khác với Yukino ... nó là một cơ thể mềm mại và ấm áp ...!

「 Sẽ ổn thôi nếu hai người quan hệ tình dục nhưng đừng làm Nei có bầu đấy ?!」

Yuzuki-sensei nói trong khi khởi động động cơ của chiếc xe ...

「Tại sao vậy ?! Em muốn có một đứa trẻ sớm .」

Senpai phàn nàn ở Sensei ...!

「Em quên nguyên tắc rồi tắc ? ... Em sẽ được thả đi khi có thai ...!」

…Đúng rồi.

「Đồ chơi của Yuzuki-sensei」 có luật đó.

「... Thật là phiền phức! Em muốn ở lại với Maru-chan cơ...! 」

" Tớ cũng vậy. Đó là lý do tại sao, đừng mang thai nhé ... Nei! 」

Margo-san nhẹ nhàng nói chuyện với Natou-senpai.

「Được mà ... Tớ sẽ làm điều đó. Yoshida-chan, chị không thể có thai được vì thế xin lỗi nhé ... !! 」

... Không, ngay cả khi chị xin lỗi.

…Nói như vậy thì đúng là kì lạ.

「... Sensei !」

「... Gì vậy, Yoshida-kun ?」

Cô ấy nhìn tôi qua gương chiếu hậu khi lái xe.

「... Nếu ai đó có thai và sinh con, thì người đó sẽ thôi làm đồ chơi「 của sensei 」đúng không ...」

「Đúng vậy, tôi không quan tâm đến người phụ nữ đã có thai ... Tôi sẽ cho họ được tự do.」

「Nhưng ... Sensei luôn khiến Yukino mang thai.」

「... Có gì đó kỳ lạ với điều đó sao ? Kì lạ lắm à ? 」

「Bởi vì ... Yukino là đồ chơi của sensei ...「 Số 7 」chẳng phải là cô ấy sao !!」

Sensei bật cười ...!

Margo-san cũng vậy ... Natou-senpai cũng đang cười ...!

... Eh? !!

「... Thật à, cậu vẫn nghiêm túc nghĩ như vậy sao Yoshida-chan ?!」

「... Không, tôi tin rằng cậu ta là một tài năng hiếm có đấy !!」

Eh ... Margo-san ?!

Eh ... Natou-senpai ?!

Sensei thông báo cho tôi qua gương trong khi cười.

「... Tôi đã không nói với cậu nhỉ ? Tôi không quan tâm đến Shirasaka-san. Tôi chỉ coi cô ta như một cô gái nhàm chán ...! 」

... Vậy thì, tại sao cô lại chọn Yukino? !!

「... Người mà tôi quan tâm ngay từ đầu là cậu đó, Yoshida-kun!」

... T-Tôi ?!

「Shirasaka-san chỉ là một mồi câu để dử cậu vào thôi ...」

Sensei đang cười qua chiếc gương ...

「... Cậu là đồ chơi thứ 7 của tôi」 ...! 」

Với chiếc xe đang hướng về dinh thự ... Yuzuki-sensei tuyên bố với tôi.

「Cậu đã ăn dưa chuột rừng bao giờ chưa ? Tôi đã thử qua ... hình dạng của nó không được đẹp, nhăn nheo, vị cũng chẳng ngon nữa. Chúa đã hoạch định rằng những sinh vật mà Ngài tạo ra là hoàn hảo. Đó là lý do tại sao, ngay cả loại dưa leo hoang dại đó, khi được trồng trong một môi trường thích hợp, cho nó một lượng nước và phân bón thích hợp, nó sẽ phát triển tốt ... và hương vị sẽ ngonhơn. Nhưng, trong thế giới hoang dã ... môi trường tự nhiên, miễn là bàn tay con người không tác động lên, thì nó phát triển không được đẹp, vị sẽ không ngon. Tôi nghĩ như vậy thì tự nhiên hơn ...! 」

Xe minivan xanh chạy qua thị trấn về đêm.

「Cậu thấy đấy ... Tôi ghét hầu hết các học sinh ở trong trường của chúng ta. Tất cả những đứa trẻ đó là dưa chuột được nuôi dưỡng cẩn thận trong nhà kính. Hình dáng của chúng là đồng nhất, trông chúng thật sạch sẽ và hương vị thì cũng ổn ... nhưng điều đó không hề thú vị gì cả. Tôi yêu những đứa trẻ như cậu. Méo mó, nhăn nheo, một đứa trẻ tuân theo mọi mệnh lệnh ...! Những đứa trẻ như cậu thật tự nhiên, hoang dã, và... điều đó thật hấp dẫn! 」

「Born be wild?」

Margo-san hỏi Sensei ...

「Phải ... từ tiếng Anh" Wild " này bao gồm những ý nghĩa sau. Thô ráp, bạo lực, tự nhiên, hoang dã ...! 」

Tôi không hiểu hết những gì sensei vừa nói.

Natou-senpai đang ngồi trên ghế của cô ấy ...

Không bao lâu sau ... chiếc xe đã đến biệt thự của Sensei.

Giống như ngày hôm qua, Katsuko-san và quản gia đang đợi chúng tôi ...

Giờ đã quá nửa đêm ... đã là một giờ sáng hôm sau.

「Chào mừng mọi người trở về, tôi đã chuẩn bị đồ ăn rồi.」-( gốc là Okairi nasai.)

Katsuko-san trông cực kì năng động.

Mọi người bắt đầu ăn tối muộn trong phòng ăn ...

Các món ăn châu Âu mà Katsuko-san chuẩn bị đều rất ngon.

Súp và bánh mì, cùng với Salad và thịt viên ...

Quả nhiên, đây là một bữa ăn đầy đủ mà rất lâu rồi tôi mới được ăn.

Sau khi mẹ tôi rời khỏi nhà và cha tôi biến mất, tôi không ăn gì gọi là ra bữa vào mỗi ngày cả ...

Bánh ngọt ... hoặc mì hộp ... ramen bò hoặc bánh hamburger ...

Sensei đã nói chuyện với Katsuko-san trong khi cà phê được đưa ra sau bữa ăn.

「Katsuko ... báo cáo tình hình tối hôm nay đi ? Em có thể ghi lại như những gì tôi bảo không ? 」

「Vâng ... Tôi đã làm mọi thứ mà tiểu thư đã ra lệnh!」

Katsuko-san mỉm cười ...!

「... Báo cáo đi.」

Katsuko-san mở máy tính xách tay ở góc phòng và đọc nội dung được chiếu lên màn hình lớn.

「... 22: 19 - Em đã đưa Yukino-sama về nhà cô ấy. Yukino và em cùng đi vào trong nhà với Iwakura-sama và nói chuyện với mẹ và em gái của Yukino-sama. Nội dung của cuộc trò chuyện là 「Chúng tôi cần Yukino-sama giúp đỡ công việc của hội học sinh ngày hôm nay.」 và Shirasaka-sama đã giúp Iwakura-sama mang các tài liệu về nhà chủ tịch, tuy nhiên tình trạng cơ thể của Shirasaka-sama trở nên xấu đi hơn vào buổi tối vì vậy cô ấy đã ở lại nhà của Iwakura-sama cho đến bây giờ - đó là hai điểm chính. Em được gọi là người giúp việc của Iwakura-san! 」

Haa ... vậy đó là lời nói dối mà họ tạo ra.

「... Shirasaka-san không nói gì kì lạ đâu đúng không?」

「 Mọi chuyện đều ổn. Yukino-sama không thể chống lại mệnh lệnh của em. 」

Tâm trí của Yukino đã hoàn toàn đầu hàng Katsuko-san.

Ngay cả khi cô ấy có cố gắng chống lại, cơ thể cô ấy vẫn nhớ nỗi sợ hãi đó...!

「... Tiếp tục báo cáo đi.」

「Lúc 22:32, Iwakura-sama rời nhà Shirasaka. Hội trưởng hội học sinh Iwakura-sama trở về bằng taxi và em tiếp tục ở lại theo dõi. Cho đến tận 22:50, Yukino-sama đã ăn tối, và tắm

ngay sau đó. Cô đã nghỉ ngơi ở phòng riêng của mình lúc 23:00 và gọi điện cho Endou-sama ...! 」

Yukino đã gọi Endou sau khi cô ấy tắm.

Thật khó để gọi điện với cơ thể bẩn thỉu sau hoạt động chiều nay.

「Ah, trong khi tắm, Yukino-sama dùng ống tiêm của Iwakura-sama đưa cho để rửa âm đạo của cô ấy ... Một mình.」

Ah ... vậy là cô ấy đã làm thế.

Bơm nước vào âm đạo mình bằng ống tiêm khổng lồ đó ...

Mặc dù nó không có tác dụng để ngừa thai ...

「Có chụp ảnh được không ?」

「Em rất xin lỗi, em vẫn chưa thiết lập được camera ẩn trong nhà trong ngày hôm nay ...!」

「Không thể khác được ... chúng ta vẫn sẽ phải chờ.」

"…Vâng chắc chắn rồi."

Hey ... Sensei sẽ đặt máy quay ngay cả ở trong nhà Yukino?

Hoặc đúng hơn ... vì đó là Katsuko-san, có thể cô ấy đã đặt dây thu sóng rồi.

「Vậy ... em có ghi lại cuộc trò chuyện của Shirasaka-san và Endou-kun không?」

「Có ... hoàn toàn đầy đủ!」

「... Hãy để tôi nghe nó.」

Katsuko-san mở file trong máy tính xách tay lên ...!

Tôi nghe cuộc trò chuyện của họ qua điện thoại trên loa!

「... Chào cậu, Kenji?」

「Này, chuyện gì đã xảy ra thế... Tớ thậm chí đã gọi cho cậu rất nhiều lần sau khi hoạt động của câu lạc bộ kết thúc!」

"…Tớ xin lỗi. Mẹ tớ vừa về nhà hôm nay vì thế gia đình tớ hôm nay ra ngoài ăn, cho nên tớ đã không thể trả lời điện thoại ... 」

Yukino lại nói dối Endou.

Mặc dù thực sự cô ấy đã quan hệ tình dục với tôi từ chiều tới giờ ...

「Vậy à ... được rồi. Không giống như đêm qua, Yukino đã gọi tớ vì thế ... Tớ tha thứ cho cậu! 」

「... Xin lỗi cậu, Kenji」

( Trans : Đấy, các bợn có thấy thằng này trí thông minh thấp không -_- . Một đứa con gái mà cứ xin lỗi liên tục thì là có chuyện nghiêm trọng đằng sau mà nó không nói ra đấy. Thế mà không nhận ra được, não tụt cmnr. Mà thôi nó mới 16 tuổi.)

「Không, tớ không để ý gì đâu ... Thay vào đó, buổi tập vào ngày mai của bọn tớ sẽ kết thúc vào lúc 4:00 chiều...!」

「U-Un ... Tớ hiểu rồi. Tớ sẽ trở về nhà và thay quần áo.」

「Tớ sẽ mang thường phục tới trường luôn ... Mình sẽ thay đồ trong toilet và chúng ta sẽ đi đâu đó nhé !」

「Được thôi, cứ như vậy đi ... chúng ta nên đi đâu đây ?」

「Đợi nhau ở nhà ga nhé ? Có một khu mua sắm thời trang mới mở ở đó. 」

「Hiểu rồi, vậy thì đến đó đi! Mình sẽ đi bất cứ nơi nào Kenji muốn! 」

「... Yukino, có chuyện gì à ?」

「... À, gì cơ ?!」

「Cậu có vẻ hơi lạ đấy ... giọng cậu có vẻ như hơi nghèn nghẹn ? ...」

"…Là vậy sao?!"

「Đúng rồi ... hay là cậu ...」

「... G- gì cơ ?!」

「Cậu đang để ý tới chuyện của Yoshida-kun quá nhiều.」

…Một khoảnh khắc im lặng.

「... Y-Yoshida-kun ?! ... Có chuyện gì với Yoshida-kun sao ?」

「Đó, cậu thực sự lo lắng về hắn ta ...!」

"…Tớ không….!!"

「Cậu không cần giấu phải giấu đâu ... Tớ sẽ không bao giờ bị đuổi học hoặc ép phải rời câu lạc bộ bóng chày ngay cả khi tớ có nhận là mình đã đánh Yoshida ở trên sân thượng đi nữa...」

... Endou!

…Mày là thằng ngu à?!

... Một tên đần độn chính hiệu ?!

「... Trong lớp mình, không có ai tin chuyện này đâu. Đó không phải lỗi của tớ ! Đó là vì Yoshida tấn công tớ ... vì thế mình đánh cậu ta ! Do đó, tớ là nạn nhân trong chuyện này...! 」

... Endou.

…Tao sẽ giết mày.

... Khi giết mày xong. Tao sẽ tự vẫn luôn.

「... Nhưng, Kenji đánh Yoshida-kun ... cậu ta đã bị thương ?」

「Loại chấn thương đó không hề nguy hiểm đến tính mạng! Đầu tiên, không có bằng chứng nào cho thấy mình đã đánh Yoshida... dù trường hợp tệ nhất là, Yoshida có báo cáo lên trường thì mình sẽ có thể giả vờ không biết chuyện gì cả.」

"…Thật sao ?"

"Đúng vậy ! Yoshida không có người bạn nào cả ... không một ai tin tưởng vào bất cứ điều gì mà cậu ta nói! Nếu cậu muốn, tớ có thể nhờ một ai đó sắp xếp làm một nhân chứng giả ! Tớ có thể có một người làm chứng cho mình rằng tớ đang ở đâu đó khi Yoshida bị đánh! 」

Endou ... mày đang nghĩ rằng thế giới này toàn những thằng ngu ngốc như mày vậy.

「... Nhưng, nếu cậu ta có bằng chứng thì sao ?」

「Không có cách nào cậu ta có bằng chứng cả, trừ phi có một cái camera ẩn ở trên sân thượng ...!」

Không ... có đấy.

Một cái camera ẩn trên sân thượng.

「Y-Yuzuki-sensei đang nhắm vào chúng ta! Nếu đó là sensei, cô ấy có thể sử dụng bằng chứng của Yoshida-kun để đối phó với Kenji! Con người đó thật đáng sợ, tớ không biết cô ấy định làm gì nữa !!! 」

Đó là ... cảm xúc của Yukino ...

…Tuy nhiên.

Ý định thật sự của cô ấy không đến được với Endou ... !!

「Thực sự, giáo viên đó thật sự rất khó chịu ... !!」

「... Người đó, chắc chắn ... sẽ làm gì đó với chúng ta ... !!」

「Hiểu rồi ... Mình sẽ làm gì đó!」

「... Kenji ?!」

「Cậu không cần phải lo lắng nhiều đâu ... Bố tớ được biết đến như một người nổi tiếng ở thị trấn này. Ông ấy quen biết hội đồng giáo dục và cũng có quan hệ với các luật sư và cảnh sát nổi tiếng ở đây ... Ngoài ra, chú của tớ là ủy viên hội đồng thành phố, chú ấy biết hiệu trưởng trường mình nên rất dễ xử lý một giáo viên trẻ như Yuzuki-sensei ! 」

"…Nhưng"

「Ngay cả Yuzuki-sensei cũng không dám

làm cái gì đó khiến cô ấy có thể mất việc! Nếu cô ta có tài liệu để đe dọa chúng ta, chú tớ là bạn với hội đồng giáo dục và tớ sẽ tố cáo Yuzuki-sensei! 」

「Nhưng ... nếu ... chẳng may có một đoạn video mà cậu đánh Yoshida-kun ... nếu nó bị lộ ra thì, chẳng phải câu lạc bộ bóng chày sẽ không thể tham gia giải đấu vào mùa hè này hay sao ?!」

「Tớ đã nói với cậu là sẽ ổn thôi ... trừ khi nó bị lộ ra ... mà chuyện đó cũng rất khó xảy ra. Trước tiên, miễn là bạo lực của một thành viên của câu lạc bộ bóng chày không dẫn đến cái chết của ai đó, nó sẽ không thành vấn đề gì quá lớn…Cậu có biết không? Hàng năm, clb bọn tớ nộp một bản báo cáo về liên đoàn bóng chày các trường cao trung Nhật Bản sau khi giải đấu mùa hè kết thúc, và bọn họ thường tin tưởng vào các báo cáo đó. Họ dường như sẽ không quan tâm đến nó đâu trừ phi hậu quả quá nghiêm trọng. Không phải lúc nào các vụ bạo lực cũng bị đưa ra đâu ...! 」

「... Vậy là, ngay cả khi Kenji bị trừng phạt vì trường hợp của cậu với Yoshida-kun, câu lạc bộ bóng chày vẫn có thể tham gia giải đấu mùa hè.」

「Tất nhiên mà ?! Không có một phần trăm nào về cơ hội đó! Đừng bao giờ đánh giá thấp sức mạnh của nhà Endou .」」

「... Thật – thật vậy sao !!」

... Endou cười !!

... Yukino

「... Này, Yukino. Bạn đang khóc? 」

... Yukino đã khóc.

Cô đã mất trinh của mình ...

Cô ấy chấp nhận tinh dịch trong âm đạo mình hết lần này tới lần khác.

Cô đã tuyên bố rằng「Không có vấn đề」 để bảo vệ Endou ...

Cô ấy đã bị hãm hiếp... cơ thể cô ấy đã bị vấy bẩn ...

Tôi có thể nghe thấy giọng buồn khổ của Yukino ...

「... X-Xin lỗi. Tớ không nghĩ là Yukino lại lo lắng nhiều đến vậy ... !! 」

Endou ... mày là một thằng ngốc.

May là một thằng ngốc đích thực.

Trinh tiết của Yukino sẽ không bao giờ trở lại!

「... Kenji ... Tớ yêu cậu. Tớ yêu cậu Kenji ... !! 」

「Y-Yeah ... Tớ cũng yêu cậu Yukino ... !!!」

「Tớ yêu bạn, tớ yêu bạn, tớ yêu bạn rất nhiều, mà ... !!!」

「Tớ cũng vậy, Yukino ... Chúng ta hãy hẹn hò vào ngày mai nhé? !!」

「... Un」

... Sau đó, bản thu âm kết thúc.

「Vậy thì, cậu sẽ làm gì, Yoshida-kun ?!」

Yuzuki-sensei nhìn tôi dường như hạnh phúc ...

「Chúng ta có nên im lặng trước những gì mà Shirasaka-san đã nghe được không ...」

Truyện Chữ Hay