Thế nhé, hết bom. Chúc mừng năm mới.
————————————
Đòn tấn công đó thật sự có quy mô rất lớn.
Cho dù là một vị thần thì cũng không thể thi triển nó liên tục được.
Chiến lược mà chúng tôi dựa vào suy đoán trên đã thành công.
——DOGAAAAAAAAAAAAAN!!
「Ngay bây giờ!」
Sau khi bay trở ra cái hố khổng lồ, và thực hiện thêm một đòn tấn công khác. Rồi bọn tôi ngay lập tức lao vào phần đáy — và chúng tôi đã gặp cô ấy.
「Đó là, Jibogami-sama…!?」
「—Gigyaaaaaaaaaaaaaaaa!!」
Một sinh vật đang nổi cơn thịnh nộ, liên tục thải ra khỏi cơ thể thứ chất lỏng trông như là bùn đen. Cô ấy có hình dáng giống như là một người phụ nữ.
Không, nói chính xác hơn thì, loài người chúng ta được tạo hình dựa trên hình dáng của cô ấy.
Dù cho hầu hết bộ phận cơ thể, bao gồm cả đầu bị thối rữa. Không còn cái gì có thể hoạt động được trừ cái miệng ra.
「G-gì thế này…!? Đây có thật sự là vị thần của sự sống, người đã thanh tẩy những thứ ô uế của mặt đất không vậy…!?」
「Thành thật mà nói, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của em… Không ngờ cô ấy lại trở thành một thứ sinh vật gớm ghiếc như thế này...」
Tất nhiên là, Arca và Magmell cũng không tài nào mà che giấu được cơn sốc của họ.
Tôi chắc chắn đây không phải là hình dạng nguyên bản của cô ấy.
Ý tôi là, cô ấy là nữ thần của sự sống, của sự thanh lọc.
Hẳn cô ấy là một nữ thần tuyệt đẹp.
Nhưng rất có thể là, sự ô uế đã tích tụ trong mặt đất đã trở nên quá nhiều để cô ấy có thể thanh tẩy được.
Do đó, Jibogami-sama, người được cho là ban sự sống mới từ sự ô uế mà cô ấy đã thanh tẩy, giờ trở thành tạo ra sự sống mới từ chính sự ô uế đó.
Sự thanh lọc của cô ấy không thể theo kịp tốc độ tích tụ của sự ô uế, và cuối cùng là bị nó nuốt chửng.
「Nhìn đằng kia đi! Lũ quái vật được lần lượt được sinh ra từ chỗ bùn kìa!」
「Kh, nếu chúng ta không làm gì đó.với jibogami-sama, thì thế giới này sẽ tràn ngập lũ quái vật mất!」
「Anh biết mà! Vậy nên, hai người sẽ phải dốc hết sức ngăn chặn lũ quái vật thoát ra ngoài. Và đương nhiên là, nếu nó dần trở nên nguy hiểm thì hãy rút lui ngay lập tức. Còn về Jibogami-sama — Anh sẽ nghĩ cách nào đó vậy!」
「Em hiểu rồi!」
「Đã rõ!」
Thấy hai người họ gật đầu, tôi thả họ xuống bức tường đá cạnh đây. Rồi một mình tiến đến Jibogami-sama.
◇◇
「Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!」
Zugann! Tôi làm một nhát chém từ phía dưới lên, nhắm vào hàm của cô ấy.
Cứng, và lưỡi kiếm thì không đủ để cắt phăng nó, nhưng vậy là đủ rồi.
「—Gigyaaaaaaaaaaaaaaaaa!!」
——DOGAAAAAAAAAAAAAAN!!
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một luồn ánh sáng chói lóa bay thẳng ra từ miệng của Jibogami-sama.
Geez, nguy hiểm quá, ước gì cô ấy không bắn nó nữa.
Có lẽ cô ấy đang đánh mất bản thân mình vì quá tức giận, nên Jibogami-sama chỉ biết tấn công tùm lum.
Nếu đòn tấn công trúng phải bức tường, thì không chỉ mỗi Jibogami-sama, mà tất cả bọn tôi cũng sẽ bị chôn sống.
Tôi phải kết thúc việc này càng sớm càng tốt.
「Oraa!!」
—— Gakin!
Tôi phải làm cái gì đây!?
Jibogami-sama là vị thần của mặt đất.
Cô ấy có vai trò thanh tẩy ô uế và nuôi dưỡng sự sống.
Giết cô ấy đồng nghĩa với việc sẽ không còn ai thanh tẩy đi ô uế nữa, và nó sẽ tràn ngập khắp thế giới.
Rồi, đúng như Freyr-sama đã nói, mặt đất sẽ trở nên khô cằn, và cuối cùng là mất đi sự sống.
Nói cách khác — là không được giết cô ấy.
「Nếu vậy thì!」
Tôi chốt kèo với Jibogami-sama.
Cô ấy mở miệng ra, và cố gắng để cắn chết tôi. Nhưng…
—— Cháy rực!
「—Gigyaaaaaaaaaa!!」
Với ngọn lửa bao bọc khắp cơ thể, tôi lao vào miệng của Jibogami-sama.
◇◇
Bên trong là một nơi khá là bí ẩn.
Cứ nghĩ là bên trong sẽ có đủ loại cơ quan tiêu hóa giống như con Phi Long từng nuốt tôi trước đây, nhưng.
Hóa ra nó hoàn toàn khác.
Bên trong là khoảng không tối đen như mực, kéo dài đên vô tận.
「Ư-ư...」
「!」
Bên trong không gian tĩnh mịch, bỗng vang lên âm thanh rên rỉ của một người phụ nữ. Rồi tôi mò đến nơi phát ra nó.
Cuối cùng, tôi thấy một người phụ nữ, toàn bộ cơ thể của cô ấy bị giam cầm bởi một thứ trông như là bùn.
Một người phụ nữ với vẻ xinh đẹp tuổi đôi mươi.
Nhận tiện thì, cổ không có một mảnh vải che thân luôn.
Bùn kéo dài lên từ phần chân, như thể đang hành xác cô ấy.
Rất có thể, cô ấy là Jibogami-sama thật sự.
「Cậu… Là…?」
Dường như cô ấy vẫn còn giữ được chút nhận thức.
Dù yếu ớt, cổ vẫn nhìn và hỏi tôi là ai.
「Tôi là Exa. Đến để cứu lấy cô.」
「Điều đó… Không thể nào… Tôi đã bị… Vấy bẩn...」
「Đừng lo. Tôi sẽ chữa lành cho cô.」
Ngay lúc tôi chạm vào cô ấy, da của tôi bị bỏng, có lẽ là bởi vì sự ô uế.
Tuy nhiên, so với nỗi đau mà cô ấy đã phải gánh chịu thì đây chưa là gì cả.
「Làm ơn… Dừng lại đi… Cứ như này… Cậu sẽ...」
Jibogami-sama trưng ra vẻ mặt đau khổ.
Tôi mỉm cười nhằm trấn an cô ấy.
「Không sao đâu. Vì tôi〝bất tử〟mà.」
–– Squi ~ sh!
Tôi ôm chầm lấy thân hình mảnh mai của cô ấy.
Giờ là lúc để tôi bộc lộ sức mạnh.
Sức mạnh của Dạng Chu Tước cho phép tôi chữa lành vết thương và hồi phục thể lực những người mà bản thân chạm vào.
Nếu tôi liên tục chữa trị cho cô ấy, tôi có thể chữa lành và thanh tẩy sạch sẽ cho cô ấy.
—— Tốt, thế thì, mình sẽ cân tất!
Tất cả chỗ ô uế đang nuốt chửng Jibogami-sama, hay những thứ ô uế mới khác đang liên tục tràn ra. Tôi sẽ thanh tẩy hết.
「Ngon thì nhào vôôôôô!!」
Ngay khoảnh khắc đó, một thứ ánh sáng chói rọi bao trùm lấy chúng tôi.