Tại sao Arcadia lại đánh gục mấy gã lẽ ra là đồng bọn của mình vậy?
Với tôi, người đang hoài nghi. Thì cô ấy làm dịu đi biểu cảm ủ rũ và nói.
「Hừm, không cần phải cảnh giác như vậy. Tôi chả có ý định làm hại cậu đâu.」
Nhìn ở khoảng cách gần mới khiến tôi nhận ra rằng Arcadia là một cô gái cực kỳ xinh đẹp.
Nếu Elma sở hữu vẻ bề ngoài được mọi người công nhận là xinh đẹp, thì Arcadia cũng không hề kém cạnh gì.
Nếu phải nói rõ ra thì, trong khi Elma mang vẻ đẹp theo hướng dễ thương, thì Arcadia lại là một mỹ nhân.
「Cô đang làm cái gì vậy? Mấy gã đó không phải là đồng bọn của cô sao?」
Tôi hỏi động cơ thật sự của Arcadia.
Rồi cô ấy trả lời cùng một nụ cười khinh miệt.
「Đồng bọn của tôi? Tôi không nhớ là mình có hợp tác với những tên thấp hèn này.」
「Nhưng không phải là cô đăng ký dưới cái tên của thương hội Gunfleet à?」
「Ahh, đúng là như vậy. Nhưng với tôi thì ai cũng được. Miễn là họ có thể làm ra một cây thương có thể chịu được sức mạnh của tôi.」
Sau khi Arcadia nói như vậy, tôi nhìn vào cây thương màu tím trong tay của cô ấy.
Từ góc nhìn của tên nghiệp dư như tôi, thì chất lượng của nó khá là cao.
「Thế mục đích của cô là gì vậy? Tại sao cô lại giúp chúng tôi?」
「Tất nhiên là để chiến đấu với cậu khi đang sung sức rồi. Còn lý do nào khác ư? 」
「Không, ý cô là sao khi nói đấu với một tôi đang sung sức...」
Thực sự là cô ấy đi ngược lại ý của chủ chỉ vì lý do đó thôi hả?
Tôi thật sự chả hiểu cô ta đang nghĩ gì nữa.
「Cậu không tin cũng được. Sau cùng thì cũng là tôi tự làm theo ý mình mà.」
「Ra vậy. Nếu cô không thể nhượng bộ mội ai đó, cho dù có là khách hàng đi nữa, thì cô cũng sẽ không nhân từ nhỉ.」
「Đúng rồi đấy. Tôi thích những người nhanh hiểu như cậu đấy.」
「Ưm, cảm ơn. Nhưng nó sẽ ổn chứ? Tôi không nghĩ Thương hội lẳng lặng mà chấp nhận chuyện này đâu.」
「Vậy thì làm sao? Tôi là Thánh Nữ Arcadia. Nếu không vừa ý, họ có thể ép tôi phải tuân theo bằng vũ lực. Mặc dù, tôi chẳng nghĩ trên thế giới này lại có người đánh đánh bại được tôi đâu.」
「R-ra là vậy?」
Tôi tự hỏi…
Bộ Thánh Nữ ai cũng kiêu ngạo như vậy à…
Tôi thầm nghĩ điều đó. Và với khuôn mặt lộ lõ vẻ thư thả, Arcadia nói.
「Nhưng cậu rất cón tiềm năng đấy, Hỏa Kiếm Sư. Tôi chừa từng thấy cách chiến đấu đó trước đây. Tôi nghĩ mình sẽ có một trận đấu đầy thú vị cùng cậu đấy.」
「Ừm. Với đối thủ là một 〝Thánh Nữ〟, có vẻ sẽ rất nguy hiểm nếu tôi không cố hết sức mình nhỉ.」
「Fufu. Cậu đang nói cái gì vậy?」
「?」
Tôi nghiêng đầu, tự hỏi có chuyện gì đáng cười vậy.
Sau đó, Arcadia nói như thể đó là lẽ đương nhiên 「Dù cậu có cố hay không, thì không đời nào cậu có thể đánh bại tôi đâu, đúng chứ?」
「......」
Chết tiệt, bây giờ mình thật sự muốn đấm vỡ mũi cô ta…
Đó là những gì mà tôi nghĩ khi, bằng cặp mắt khép hờ, nhìn vào Thánh Nữ-sama, người đang hơi quá tự tin vào bản thân mình.
◇◇
Và rồi, ngày diễn ra trận chung kết.
Khi tiếng súng vang vọng trên bầu trời trong xanh, tôi đối mặt với Arcadia ở trung tâm của đấu trường.
Tôi vẫn nhớ Arcadia đã nói rằng tôi không thể đánh bại cô ấy vào hôm qua. Nhưng tất nhiên, tôi không hề có ý định sẽ thua cuộc.
Không phải do tôi thấy khó chịu vì lời lẽ và hành động của cô ấy. Mà là ngay từ đầu, tôi muốn dành chức vô địch của giải đấu này cho Fio-chan và Leia-san.
Tôi không quên đi mất mục đích ban đầu của mình.
Thế nên, ngay sau khi lấy lại bình tĩnh. Tôi một lần nữa thề sẽ chiến đấu vì họ, trước khi lên cái đấu trường này.
Dù sao thì, nếu tôi thắng thì Arcadia cũng sẽ bớt nóng máu đi một chút.
Quả là một mũi tên trúng hai đích.
「Trước hết, tôi có lời khen cho cậu vì đã không do dự mà đến đây.」
「Cũng như cô thôi. Tôi là đứa trẻ khá là cứng đầu đấy, nên hãy chuẩn bị tinh thần đi.」
「Fuh, rác rưởi. Tôi sẽ khắc ghi lên cơ thể cậu rằng sự cứng đầu của cậu chả là cái thá gì cả.」
Hum, hum.
Vung thương theo một cách ngẫu nhiên, Arcadia vào thế chiến đấu.
Tất nhiên, tôi cũng rút thanh Hinokaguzuchi ra khỏi vỏ kiếm ở thắt lưng, và vào thế rút kiếm nhanh.
Và rồi.
… Goon!
「...!」
Với tính hiệu bắt đầu trận đấu, bọn tôi cùng đạp lên mặt sân mà lao đến.
◇◇
「Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!」
… Clang!
「Uo!」
Tôi có nên nói là đúng như mong đợi từ một Thánh Nữ không?
Sức mạnh, tốc độ, và cả sự phán đoán của cô ấy… Đều ở đẳng cấp cao.
Không có gì lạ khi cô ấy tự tin thái quá.
「Oraa!」
「Ngây thơ!」
… Slash!
「Guhaa!?」
Tôi lăn trên nền sân.
Cô ấy lão luyện tới mức có thể đối phó ngay lập tức với mấy đòn tấn công bất thường của Hinokaguzuchi.
Rõ là một người mạnh mẽ, khác hoàn toàn những đối thủ mà tôi đã từng gặp cho đến nay.
Đây là sức mạnh của Thánh Nữ sở hữu kỹ năng 《Thương Thần》sao, huh?
「... Có gì đáng buồn cười ư?」
Arcadia nhíu mày và hỏi tôi, người đang cố để đứng dậy.
Tôi đã mỉm cười tự khi nào mà đến cả bản thân cũng không biết.
「Không. Chỉ là, cô thấy đấy, tôi cảm thấy vui thôi.」
「Vui?」
「Đúng. Bởi vì tôi chưa gặp ai mạnh như cô cả.」
Lửa bắt đầu bốc lên từ cơ thể tôi.
「Và bởi vì tôi vẫn có thể trở nên mạnh mẽ hơn nữa.」
… Cháy rực!
「Cái!? Hình dáng đó...」
Hẳn là một bất ngờ đối với cô ấy.
Arcadia cứng đờ người trong sự kinh ngạc.
Đó là lẽ dĩ nhiên thôi.
Rốt cuộc thì, vũ khí trong tay tôi là một thứ có cán dài, cầm được bằng cả hai tay.
Đúng vậy… Đó là một 〝Ngọn Thương.〟