Ngay khi con người được sinh ra tại thế giới này, chúng ta đã được Nữ Thần ban tặng cho một kỹ năng.
Nó như là một loại tài năng, sẽ định đoạt cuộc sống của chúng ta. Và thường thì, mỗi người chỉ nhận được một kỹ năng.
Tuy nhiên, người ta lại truyền tai nhau rằng, có những trường hợp hiếm hoi được ban cho nhiều kỹ năng.
Tất nhiên, Nữ Thần là một người rất công tâm. Vậy nên, người đã ban cho mọi người một khả năng.
Là khả năng để con người 〝phát triển〟 kỹ năng của mình nhờ vào một động lực nào đó.
Ví dụ như… Trường hợp của tôi.
「Nó chắc chắn đã tăng lên rất nhiều, ngay trước cả khi mình nhận ra.」
Tôi lẩm nhẩm, và nhìn vào thanh trạng thái kỹ năng.
Bắt đầu với kỹ năng đầu tiên mà tôi có 《Thế Thân,》 mấy cái kỹ năng được nối với nhau bằng những cái đường nét trông như là nhành cây vậy.
Trước đó, chỉ có kỹ năng 《Phượng Hoàng》 là được hiển thị. Nhưng có vẻ là do tôi có những kỹ năng mới, nên việc hiển thị cột kỹ năng đã thay đổi.
Có lẽ, Nữ Thần đã làm nó thành như vậy ngay từ thuở ban đầu rồi.
Không hổ danh là 〝Nữ Thần của sự sáng tạo.〟
À thì, dường như chưa có một ai gặp được ngài cả.
Dù sao thì, vấn đề là những kỹ mới mà tôi học được.
Ngoài 《Thế Thân》, 《Bất Tử》, và 《Phượn Hoàng》, còn có những dòng khác được mở rộng từ 《Thế Thân》. Nó được mở rộng thành 《Sao Chép》, sau đó mở rộng tiếp thành 《Mô Phỏng Kiếm Thánh.》
Giải thích chi tiết về kỹ năng như sau:
『Kỹ năng––《Sao Chép》: Bắt chước những kỹ năng từ những thương tổn được tích lũy từ quá khứ.』
『Kỹ năng––《Mô Phỏng Kiếm Thánh》: Có khả năng thông thạo tất cả kiếm thuật cao cấp.』
Đó rất có thể là lý do mà tôi lại nắm giữ những kiếm thuật mà Elma học được.
Dường như, những nỗ lực cắn răng chịu đựng từ bé của tôi đã được đền đáp.
Tôi không muốn nhớ lại, nhưng chắc chắn là nó cực kỳ đau đớn…
Whoops, không, không.
Vì tự do tự tại rồi, nên tôi phải nghĩ về những điều thú vị hơn.
Nhưng mà, những điều thú vị, huh… Tôi lại nhìn vào cột kỹ năng.
Ngoài 《Phượng hoàng》 ra, kỹ năng không phải là thứ dễ dàng đạt được chỉ với những cách thông thường. Nhưng lẽ nào, tôi có cơ chế độc nhất nào đó chăng?
Nếu đúng như thế, trong khi 《Sao Chép》 chỉ có thể bắt chước kỹ năng từ kinh nghiệm của bản thân tôi. Có lẽ nào, nó cũng có thể đọc được thương tổn của người khác, và cuối cùng là bắt chước lại kỹ năng của họ.
Nói cách khác, khả năng cao là tôi có thể sử dụng vũ khí khác ngoài kiếm.
À thì, chỉ là có khả năng thôi. Nhưng khi tôi nghĩ vậy, một mơ ước bỗng hiện lên trong đầu tôi.
Mơ ước trở thành một mạo hiểm giả bất tử, người mà ngay lập tức có thể chuyển sang mọi loại kỹ thuật chiến đấu, kể cả là tay không.
「Lạy Chúa, tuyệt vãi chưởng...」
「... Mạo hiểm giả-sama đến từ cửa hàng vũ khí Rafla, đến lượt của ngài rồi.」
「Ah, vâng.」
Tôi tiến đến đấu trường, với tâm thái hứng khỏi, khi mà trái tim đang đập liên hồi trước khả năng vô hạn đang ngủ sâu bên trong tôi.
◇◇
Và thế là tôi vào vòng đấu thứ hai.
Lần này, đối thủ của tôi là một người đàn ông dùng vũ khí nguyên tố, song kiếm.
Hơn nữa, chúng lại là thủy nguyên tố, khắc chế tôi, người có hỏa nguyên tố.
「Tại vòng đầu, cậu đã thể hiện rất xuất sắc. Nhưng không may thay, cặp kiếm của tôi lại là thủy nguyên tố. Cậu không thể hạ được tôi chỉ với hỏa nguyên tố của bản thân đâu.」
「Tôi cũng chả biết nữa? Không thử thì làm sao mà biết được, đúng chứ?」
「Không, thất bại của cậu đã được định đoạt rồi! Hãy ngoan ngoãn chấp nhận thất bại của bản thân đi!... Maelstorm![note41362]」
Bùm! Đạp xuống mặt đất, người đàn ông được bao bọc bởi một dòng nước lao vào tấn công tôi.
Đương nhiên, nguyên tố của anh ta khắc chế tôi.
Nước có thể dập lửa, và nó đúng là như vậy trừ khi có sự chênh lệch lớn về sức mạnh giữa chúng tôi. Cơ hội chiến thắng của tôi rất nhỏ.
Nhưng.
「Vì anh dùng song kiếm, tôi cũng sẽ dùng nó để đấu với anh!」
… Cháy rực!
「Cái…! Sức nóng này?」
Tôi ngay lập tức tung ra hai nhát chém lửa theo hình chữ thập, làm bốc hơi hết số nước xung quanh anh ta.
「Guh? Tôi sẽ không ngừng lại với chỉ chừng này thôi đâu!?」
Người đàn ông dừng ngọn lửa lại trong vô vọng.
「... Hah!?」
Tôi ngay lập tức luồn ra sau, cầm chắc thanh Ma Nhận Kiếm Hinokaguzuchi đã chuyển về dạng trường kiếm lưỡi đơn.
「Lỗi tôi. Lửa của tôi là hàng đặc biệt.」
… Slash!
Ánh lửa lóe lên… Người đàn ông đánh rơi cặp kiếm và ngã gục xuống sàn đấu.
Dù tôi chỉ dùng sống kiếm, nhưng chỉ với thế là đủ rồi.
Trong một khoảng thời gian nữa, anh ta vẫn sẽ không đứng dậy lên nổi đâu.
「Và hơn thế nữa.」
Tôi nói với người đàn ông đã ngất lịm đi.
「Kiếm thuật của tôi cũng đặc biệt nốt. Rốt cuộc thì, nó cũng là từ Thánh nữ mà ra cả.」
◇◇
「Anh đã vất vả rồi, Exa-san!」
「Un. Cảm ơn em, Fio-chan.」
Fio-chan với một nụ cười tươi tắn, chào đón tôi trở lại hàng ghế dành cho khán giả.
Geez, chỉ cần thấy được nụ cười này, tôi thấy mọi nỗ lực đã bỏ ra đều xứng đáng hết.
Tôi cũng từng nghĩ như vậy với Tia-chan trước đó rồi, nhưng mà mấy em gái đúng là cưng chết đi được…
À thì, dù cho không thực sự là em gái của tôi đi nữa.
「Cậu đã vất vả rồi. Trên hết, tôi thấy vui vì cậu vẫn an toàn đấy.」
「Không, không, nó, cũng, đều nhờ vũ khí mà Leia-san rèn cả.」 Tôi mỉm cười.
Rồi, Leia-san nhìn xuống eo tôi và nói.
「... Ma Nhận Kiếm Hinokaguzuchi. Có thể thông thạo thứ vũ khí phi lý như vậy, cậu thật sự là một người tuyệt vời đấy.」
「Ahaha, cảm ơn vì lời khen. Tôi đã hứa với cô là sẽ giành được chức vô địch mà.」
「Ừm. Tôi cũng tin nếu là cậu thì có thể đấy. Nhưng...」
「?」
Leia-san với một biểu cảm nghiêm túc, đột nhiên chuyển ánh mắt sang phần trung tâm đấu trường.
Ở đó là một người đàn ông đang cầm trên tay cây chùy gai, cùng với một tốc độ mà mắt thường khó mà theo kịp được. Và một người phụ nữ duyên dáng cùng cây thương màu tím.
… Thánh Nữ Arcadia.
Sau đó, tôi được biết rằng cô ấy là một trong số các Thánh Nữ, và sở hữu kỹ năng「Thương Thần.」
–––––––
Thế nhé, năm mới đến đây thôi.