[ Đó là một phân xưởng hay là gì vậy? ] (người dân)
Một cửa hàng mới được chuyển tới nơi đây và thay thế nơi từng là một tiệm tạp hóa cũ đã đóng cửa.
Và một điều không thể ngờ đến nữa đó là dù mới chuyển đến cách đây không lâu mà cửa hàng đó giờ đã có thể mở cửa đón khách rồi.
Bởi vì nó không có quá nhiều sự thay đổi hay tân trang lại cửa hàng, nên thường được gọi là ‘Inuki’.
‘Inuki’ ở đây có thể được hiểu là một ngôi nhà trống bị bỏ lại với các thiết bị lẫn cơ sở hạ tầng từ người sở hữu trước đây, nhược điểm duy nhất là chúng đều là đồ đã cũ – hay đồ secondhand (đã qua sử dụng 1 lần).
Tuy nhiên, việc để một cửa hàng mới có thể mở cửa đón khách sớm cũng phần nào là nhờ có những thứ đã để lại này. Mà đôi khi thì việc đó sẽ rẻ và dễ dàng hơn là thay mới tất cả.
Mà, cái đó là tùy thuộc vào sự lựa chọn của quản lý cửa hàng, không liên quan gì tới khách hàng cả.
Dù người dân đã bất ngờ với sự xuất hiện đột ngột của cửa hàng chỉ trong vỏn vẹn có vài ngày ngắn ngủi, nhưng họ lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi có người đã ngó qua bên trong của hàng.
『 ...nhân viên ở đó là một đứa bé và một cô gái trẻ…』 (người dân)
Cô gái trẻ có chiều cao khoảng 157cm, là chiều cao trung bình của bé gái 12 tuổi nếu như cô bé là người Mĩ. Và cặp mắt của cô nhìn trông khá tệ, nhưng lại có khuôn mặt rất dễ thương…. Không, vì cơ thể của cô như đang tuổi 15 hoặc có thể trẻ hơn, cô ấy chẳng có gì ngoài khuôn mặt ‘trẻ con’ đó.
Hơn nữa, đối với người phương tây, khuôn mặt của người châu á nhìn chẳng khác gì trẻ con.
Và từ cái bảng hiệu của cửa hàng, một vài dòng giải thích đã được ghi bên dưới đó.
『 Có đủ loại thuốc thông thường.
Chúng tôi cũng sẽ nhận các đơn thuốc đặc biệt.』
『 Thật không vậy…? 』 (người dân)
Nhìn kiểu gì đi chăng nữa thì đó vẫn chỉ là một cô gái trẻ và một đứa bé.
Chúng có thể bán những loại kẹo hay đồ ngọt, một thứ không quá khó để có thể tự làm.
Nhưng chúng không thể trở thành những người bán thuốc, một công việc mà chúng không được quyền mắc sai lầm.
Mà nếu như đó là “ thuốc gia truyền” thì có lẽ chúng sẽ xử lí được.
Một vài bài thuốc dân gian có ảnh hưởng khá mạnh, không chỉ về mặt chữa bệnh mà còn có tác dụng phụ nữa.
Bên cạnh đó, ‘thuốc gia truyền’ có thể được điều chế bởi dân nghiệp dư, họ chỉ cần thu thập nguyên liệu và bào chế dễ dàng nhưng không thể duy trì để bán ở cửa hàng được. Mà, nếu đó thật sự là ‘thuốc gia truyền’ thì có thể yên tâm sử dụng an toàn. Chúng thường được lưu truyền qua các thế hệ.
Mà dù sao đi nữa thì ‘Thuốc gia truyền’ ở thế giới này là một thứ gì đó gần tương tự như y học cổ truyền Trung Quốc hay thảo dược, nhưng về nền tảng căn bản thì khác với họ.
Và có khoảng mười người tụ tập ở trong một góc của một con hẻm tối.
Cuối cùng, một người trong số họ quyết định đi vào cửa hàng.
Thấy thế những người còn lại nối gót và cứ như vậy từng người, từng người lần lượt bước chân theo.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Chirin* (SFX)
Tiếng chuông cửa vang lên, kèm theo đó là giọng của những cô bé bán hàng.
『 Chào mừng quý khách. 』 (Kaoru)
『 C-Chào m-ừng quý khách~~』 (Riette)
…Ah, cắn lưỡi rồi
…kang (sự dễ thương tấn công *sfx)
Và những người bước vào cửa hàng bị tấn công bởi một đòn quá ư là Moe(dễ thương) và điều đó có thể khiến vài người suỵ tim.
『『『『『…………』』』』』(Khách)
Trong khi còn lo lắng vì bị rung động bởi sự dễ thương của cô bé, những vị khách cố che giấu đi cảm giác đó và đưa ánh nhìn của mình tìm kiếm xung quanh cửa hàng trong sự im lặng.
Vì nơi đây từng là cửa hàng tạp hóa tổng hợp nên bên trong khá rộng.
Đối với thuốc, người nhân viên chắc phải biết loại nào có thể đặt phía trước cửa hàng để khách có thể nhìn thấy.
Ngay cả khi nó là thứ thuốc mơ hồ nào đó không ai biết, dù họ có thể gọi tên thuốc hay không, thì cũng không có khác biệt gì nhiều.
Ở thế giới này, thuốc hiếm, thuốc đắt tiền,vv thường sẽ được đặt trong két sắt hoặc tủ an toàn phía sau tiệm, có vài loại nếu không phải là quý tộc hay hoàng tộc thì sẽ không được đem ra.
『 … thuốc chữa bệnh của quân lính. 』 (Khách A)
Một lúc sau, một người đàn ông đọc rõ lên phần giả thích của một lọ thuốc trên kệ.
Bệnh của quân lính.(Military’s disease.)
Nếu người ở Trái đất nghe tới cái tên này thì họ sẽ nghĩ ngay đến bệnh 《 Bệnh nấm nông ở chân》 (Legionnaires’ disease)
Đúng vậy, nó là căn bệnh đã gây ra nhiều cái chết. Gây ra bởi một loại virus tên là Legionella, cũng có rất nhiều câu chuyện cũ về căn bệnh này. Tuy nhiên thì, ở đất nước này, 《 Bệnh của quân lính 》 là...
『 Không phải cứ chịu ngứa như vậy cũng được sao?』(Khách B)
Đúng vậy, đó là ‘Nấm chân’.
Căn bệnh này không chỉ có ở những người lính.Và có vô số bệnh mà người lính có thể mắc phải.
Tuy nhiên người khỏe mạnh không bệnh tật rồi cũng sẽ đối mặt với nó khi trở thành lính.
Rồi tự nhiên, nó được gọi là《 Bệnh của quân lính 》.
『 Ah đúng vậy ạ. Như có thể thấy ở đây, chúng tôi có 3 loại ở đây.
Ba xu bạc nhỏ, cơn ngứa sẽ dịu đi trong một ngày nhưng sẽ hết hiệu lực ngay sau đó.
Ba xu bạc, thuốc sẽ giúp bạn hồi phục giảm cơn ngứa.
Ba xu vàng nhỏ sẽ chữa khỏi cho bạn sau vài ngày.
… nhưng việc tái nhiễm bệnh không thuộc trách nhiệm của chúng tôi. 』 (Kaoru)
Ba xu bạc nhỏ, khoảng 300 yên ( cứ 100 yên dao động khoảng 20k vn), cũng khá rẻ, nhưng một khi đã dùng rồi thì bạn sẽ khó mà không dùng lại lần nữa.
Cơn ngứa sẽ không được chữa khỏi nếu nó ngưng ngay lập tức. Liều thuốc được cố tình tạo ra như vậy. Dù có tạm thời tốt hơn khi cơn ngứa dừng lại nhưng nó sẽ khiến bạn phải tiếp tục sử dụng thuốc. Đây là liều thuốc được tạo ra bởi ác quỷ để kiếm tiền mãi mãi.
Cho dù có mua thuốc tốt hơn và chữa khỏi bệnh hoàn toàn, nếu mà vẫn cứ tiếp xúc với người bệnh, sử dụng giày hoặc thảm lau chân lâu không đổi, nó sẽ nhanh chóng tái phát trở lại.
Thác nước chảy ra tiền… đúng là việc làm của ác quỷ mà.
『 ….Thật sự là nó sẽ công hiệu chứ ? 』 (Anh lính)
Một người đàn ông hỏi với khuôn mặt nghiêm túc.
Nghĩ một cách hợp lý thì, bất khả thi cho cửa hàng của một cô gái trẻ và một bé gái bán ra một loại thuốc có hiệu quả cao. Việc tốt nhất mà chúng có thể làm là hái thảo dược xung quanh đây thôi...
Nhưng anh ta đã xem xét lại.
Dù nhân viên có là một cô gái trẻ và một bé gái, nếu mà họ có tiền để mở cửa hàng này, chắc chắn phải có ai đó phía sau tài trợ.
Sẽ có những người phụ trách việc mua hàng và nhiều thứ khác, và mấy đứa trẻ này chỉ là nhân viên bán hàng được thuê vô làm thôi.
Nếu vậy, để mà kiếm được lợi nhuận, những sản phẩm phải được sản xuất tốt nhằm bán được, nói cách khác, nó là hàng dùng được.
Một món hàng đáng để thử.
Với lại 3 xu bạc nhỏ chỉ bằng một bữa ăn sáng nhỏ, dù không công hiệu đi nữa thì nó cũng không tạo cảm giác thấy tiếc.
『 Có thuốc nào có thể chữa tiêu bệnh tiêu chảy và táo bón không…? 』 ( Lính B)
Một người đàn ông khác đang nhìn vào cái kệ thứ hai
Ở đất nước này, đặc biệt là ở thủ đô, đa số người dân thường 『ăn mặn』 . Nhiều người bị táo bón vì không ăn nhiều rau trong các bữa ăn. Mà, ăn nhiều thịt cũng sẽ bị táo bón thôi…. Tôi đã dành vài ngày để tìm hiểu trước về nơi này rồi.
『 Bên này là thuốc chữa vết thương, còn đây là thuốc cảm thông thường và thuốc đau bụng à…?
Cũng không có nhiều loại thuốc quá nhỉ. 』 (Lính C)
Đúng vậy, trong cửa hàng không có những loại thuốc chữa bệnh nghiêm trọng.
Những loại thuốc nặng sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng con người nếu không có hiệu quả. Nhưng dù có hiệu quả đi chăng nữa thì vẫn có rắc rối riêng của chúng.
Quý tộc, hoàng tộc, thương nhân, vân vân mây mây. Đám đó nhất định sẽ mò tới. Như thế sẽ gây ra nhiều rắc rối cho tôi, và cả con đường hôn nhân của tôi nữa.
Tôi không muốn cưới ai đó muốn cưới tôi chỉ vì thuốc của tôi.
Những lọ thuốc của tôi chỉ để giúp tôi an toàn và cuộc sống hạnh phúc của tôi, và giúp đỡ một phần cho những ai đó đang gặp khó khăn. Tuyệt đối không phải là thứ làm mất cân bằng quyền lực và trục lợi cho những người quyền lực và giàu có.
Vậy nên, những món tôi bán tại cửa hàng này sẽ không phải là thứ bị người có quyền lực để ý tới, không phải là thứ phục vụ cho chính trị. Chỉ là một cửa hàng thuốc nhỏ, vừa khiêm tốn, vừa được thường dân đánh giá cao.
Giá bao rẻ. Dù sao thì chi phí sản xuất bằng ZERO mà.
Ngoài ra còn có những lọ thủy tinh và gốm sứ, hộp đựng, còn có kem dưỡng da, sản phẩm làm đẹp, sữa dưỡng da, và nhiều thứ khác. Thật yên tâm khi có những sản phẩm khác ngoài thuốc để bán khi không có bệnh, dù sao thì cũng cón nhiều kệ trống mà.
...và phụ nữ, những sinh vật thà chết còn hơn chịu xấu, họ không biết tiếc tiền để làm đẹp.
『 Mua cái này thôi.』(Khách)
Anh ta hứng thú muốn mua dùng thử hả?
Một người đàn ông mua lọ thuốc chữa bệnh quân lính (3 xu bạc nhỏ)
『 Arigatougozaimasu! 』 (Kaoru)
『 Ari-rigatougozaimashuu! 』 (Riette)
….Riette-chan lại bị cắn lưỡi rồi.
Em ấy có tình làm vậy để dễ thương à?
Và trước bàn tính tiền là một hàng khách đang chờ.
Tôi không biết những khách hàng muốn tới đây chỉ để xem qua một cửa hàng mới mở có trẻ con làm việc hay thực sự muốn mua thuốc hay không nữa, nhưng dù sao đi nữa thì vẫn đã bán được hàng ngay vào lúc mới vừa khai trương thế này, cửa hàng 【Atelier Riette】đã có một khởi đầu khá tốt đẹp.