Kaoru Chương 46: Thị trấn khởi hành
(T/n:Mình trans theo bản eng nhưng sẽ có một số đoạn ngắn là mình tham khảo theo raw nên bạn sẽ thấy có chút khác biệt nếu như bạn đã từng đọc qua bản eng)
「Đây là thị trấn nơi mà ngài muốn dừng lại, bằng mọi giá, Kaoru?」 (Francette)
「Đúng vậy, tuy tôi đã nói là tôi muốn dừng lại, tôi chỉ muốn ghé qua guild một chút thôi 」 (Kaoru)
Tốt lắm, Francette dường như cuối cùng cũng quen với việc gọi tên tôi mà không sử dụng kính ngữ.
Mặc dù Emil và Bell đã quen với điều này từ lâu rồi. Cơ thể cô ấy trông rất trẻ, nhưng những gì bên trong đầu cô ấy... uhm…, thật sự mù mờ.
Được rồi, let’s go! Lần này tôi đến sớm hơn so với lần trước.
Nếu như nó không phải là giờ cao điểm thì sẽ chỉ có những nhân viên làm ca đêm ở lại.
Xác suất gặp lại『người đó』 cũng sẽ giảm.
Đó là lý do vì sao mà tôi chọn thời gian bận rộn lúc mà hầu hết nhân viên đều làm việc.
Thật sáng suốt.
Tiếng chuông cửa vang lên và ánh mắt của những người thợ săn ngay lập tức tập trung về phía chúng tôi-nhóm người mới tiến vào .
Vâng, đúng y như lần trước.
Và có một chút khác biệt so với lần trước,là do ánh mắt của họ không hề quay lại như trước đây mà vẫn cứ nhìn chằm chằm vào tôi.
…Không, nó khác lắm luôn đấy.
「Eh, đừng nói rằng… cô chính là
Thiên Thần đó ư?」 (Chú xúc xích)
Ah, đó là ông chú đã cho tôi xúc xích!
Người đầu tiên đã yêu cầu tôi mát xa chân trước khi những thợ săn khác bắt đầu yêu cầu, trả công bằng món ăn và tiền. Tôi không thể quên đi được những ân huệ của họ vào lúc đó!
「Người có an toàn không? Tôi rất vui mừng! 」(Anh chàng bít tết)
Bít tết thịt heo Nii-san! ...
「Zilda!!(Chú Xúc Xích )」
Từ quầy tiếp tân vang lên một giọng nói của cô gái nhân viên khiến tôi cảm thấy thật hoài niệm .
Và khi mà cô nghe thấy ông chú xúc xích gọi tên mình, cô lặng lẽ gật đầu, tiến ra và khóa lại cửa chính.
Những người khác cũng lặng lẽ di chuyển khóa hết các cửa sổ bằng những thanh gỗ.
Eeeeeeh!?
Roland và Francette nắm chặt chuôi kiếm, Emil và Bell thủ thế hai bên cạnh tôi. Emil đang nắm lấy chuôi thanh kiếm của mình, nhưng Bell vẫn đang giấu con dao găm .
Và rồi cô gái tiếp tân nói.
「Xin chào mừng, người bạn của nữ thần, Kaoru-sama.
Cho phép tôi thay mặt tất cả những thành viên của Guild gửi lời cảm ơn đến người từ tận đáy lòng mình.
Lần này, chúng tôi sẽ không bao giờ để cho tên quý tộc thôi nát đó dám đặt tay lên người một lần nữa.
Tôi xin thề trước nữ thần Celestine! 」(Zilda)
Người tiếp tân nói vậy rồi quỳ xuống.
Và sau đó, các nhân viên của guild, những thợ săn biết về Kaoru cũng lần lượt quỳ gối.
3 người nhóm Kaoru, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm và buông tay khỏi chuôi kiếm.
Bell cũng hạ tay xuống khỏi chiếc dao găm đang được giấu trong người.
Một thời gian sau khi tôi bắt đầu bán những lọ thuốc. Chúng chỉ được lưu hành trong nước bởi vì mạng lưới giao thông không được duy trì tốt. Và cuối cùng khi chúng tôi bắt đầu mở rộng kinh doanh ra nước ngoài, thị trấn này là nơi mà chúng tôi đã vận chuyển sản phẩm đến đầu tiên.
Chúng tôi đã dành một sự ưu đãi còn hơn cả đủ cho một guild tại một thị trấn nhỏ.
Đối với những người liên quan đến việc bán thuốc, họ thắc mắc tại sao tôi lại vận chuyển một số lượng lớn như vậy đến một thị trấn hẻo lánh trước cả thủ đô, nhưng không ai dám phản đối ý định của nhà sản xuất là tôi đây cả.
Đối những thành viên của guild, và ngay cả những thợ săn nơi này thì chỉ cần nhìn thấy bình thuốc được chuyển đến là họ sẽ hiểu ngay lập tức.
Đây là gì?
Và ai đã làm ra nó?
[ Những câu chuyện đến từ đất nước láng giềng kể về cuộc chiến thất bại của Đế quốc Arigo , sự xuất hiện của nữ thần tại hội nghị hòa bình, sự vực dậy kỳ diệu của Đế quốc Arigo sau đó, và sự hủy diệt của Thánh quốc Rueda.
Trong tất cả những câu chuyện đó, luôn có sự hiện diện của một cô gái đóng vai trò trung tâm của mọi việc.
Nhưng trước khi cô gái đó trở nên nổi tiếng, cô ấy là một cô gái không nơi nương tựa, không thể làm bất cứ điều gì, ấy vậy mà những con người nơi đây vẫn dang tay giúp đỡ cô ấy.
Nhưng việc cho cô xúc xích, một miếng bít tết, một cốc nước trái cây và một chiếc giường để nghỉ ngơi qua đêm không thể miêu tả như những điều tuyệt vời được.
Họ thậm chí không thể bảo vệ cô khi cô bị bắt đi. ]
Đó chắc hẳn là lý do tại sao họ đã chờ đợi đến cái ngày tôi quay trở lại thị trấn này một lần nữa để nói lời cảm ơn. Có lẽ vậy.
Nhưng tôi không thích việc mọi người cứ quỳ gối như vậy. Nó không phải là sở thích của tôi. Chính vì thế …
「Ah, tôi đang rất đói! Mọi người nghĩ thế nào về việc massage vai? Tôi sẽ lấy 2 chiếc xúc xích hoặc một phần tư miếng bít tết thịt lợn hoặc là nước trái cây! 」(Kaoru)
Trong một khoảnh khắc, mọi người trong guild đều đơ ra nhưng họ đều sớm nhận thấy được ý định của tôi.
「Tôi là người đã trả bằng xúc xích! Tôi sẽ yêu cầu cô ấy một lần nữa! Tôi sẽ không chấp thuận bất kỳ sự phản đối nào! 」(Chú xúc xích)
「Chà, tôi là anh chàng với một phần tư miếng bít tết heo … Ai là người đã trả bằng nước trái cây vậy?」 (Anh chàng bít tết)
「Hình như là Darusson đúng không? Anh chàng đó, anh ấy đã đi ra ngoài để hoàn thành yêu cầu nên bây giờ tôi sẽ là người trả vậy! 」(Random Hunter A)
「Thật tiếc cho anh ta! Ngay cả khi anh ấy quay lại, chúng ta cũng sẽ không xin lỗi đâu… 」(Thợ săn ngẫu nhiên B)
Tiếng cười dần dần lan ra và mọi người đang quỳ cũng đứng dậy.
Và tôi bắt đầu mát xa.
「Không, Kaoru-sama, xin hãy dừng lại!」 (Francette)
Francette lại gọi tôi bằng kính ngữ, cô ấy cố gắng ngăn tôi lại trong cơn hoảng loạn nhưng tôi cứ mặc kệ.
Bởi vì đây là xuất phát điểm của tôi tại thế giới này.
Đây là 『Thị trấn xuất phát điểm』là 『Thị trấn khởi hành 』của chính tôi.
Tôi để ý thấy rằng, miệng của Zilda-san đang phồng lên.
Uuu, đây là một nụ cười, đúng không? …Tôi nghe nói điều này sẽ ngăn con nít khỏi việc khóc toáng lên.
Tương tự như vậy khi cô ấy đột nhiên ngước mắt lên, một chị gái đáng sợ (Kitsu Kitsu onee-san) hay là khi mở miệng với cái răng ló ra ngoài.
(T/n: Đoạn trên này không hiểu cho lắm)
「Tôi tiếp theo!」 (Emil)
「Tôi nữa!」 (Roland)
Đó là những gì Roland và Emil nói, trước khi nằm rên rỉ vì ăn nguyên cú khuỷu tay của Francette và cú véo của Bell đến từ phía sau.
Và thời gian vui vẻ đã kết thúc.
「Vậy thì, tôi sẽ rời đi ngay bây giờ」 (Kaoru)
「Vâng,… làm ơn hãy ghé thăm chúng tôi bất cứ lúc nào cũng được」 (Zilda)
Zilda-san đã trở lại với cách nói chuyện bình thường trong khi những người xung quanh vẫn cứ ồn ào .
Rồi mọi người trong guild đều nói lời chào tạm biệt …, Ah, đúng rồi!
「Kitsu Kitsu…, Zilda-san, cái này」 (Kaoru)
Thật là nguy hiểm! Xíu nữa là tôi đã gọi cô ấy bằng cái biệt danh trong đầu của tôi rồi!
Tôi lấy ra một chiếc hộp gỗ từ trong hộp vật phẩm và đưa nó cho cô ấy. 「Đây là?」 (Zilda)
Zilda-san rất ngạc nhiên khi nhìn vào chiếc hộp. 「Em sẽ rời khỏi đất nước này, chị có hiểu ý nghĩa của việc này không?」 (Kaoru)
Sau khi suy nghĩ một hồi, Zilda-san liền nhận ra. 「Việc sản xuất thuốc sẽ … dừng lại?」 (Zilda)
Chuẩn luôn! 「Cái này là hàng đặc biệt đấy, dưới sự bảo vệ của Celes, nó sẽ có hiệu ứng mạnh hơn và không có ngày hết hạn」 (Kaoru) 「Huh … !?」 (Zilda) Những nhân viên và thợ săn vây quanh cũng phải nín thở khi biết được độ giá trị của chiếc hộp gỗ này.
「Nhưng, nếu như việc này….」 (Zilda) Hiển nhiên là Zilda-san cảm thấy lo lắng. Quý tộc nhất định sẽ đến và lấy nó đi. Nhưng tôi sẽ không cho phép điều đó xảy ra đâu! 「Không sao. Ngay khi nó bị đưa ra khỏi tòa nhà này, hiệu quả sẽ biến mất ngay lập tức. Và chỉ có những người của guild này mới có đủ tư cách để nhận được hiệu quả của những lọ thuốc, với những người ngoài, thì nó sẽ là thuốc độc 」(Kaoru)
Tuy tôi nói là thuốc độc, những kẻ đó sẽ chỉ bị đau nhức khoảng 2 đến 3 ngày với những cơn đau bụng và buồn nôn thôi. Đúng vậy, hắn ta sẽ đau khổ đến mức muốn chết.
「「 「「 Huh!? 」」 」」 (Mọi người trong guild)
Nghe thấy lời giải thích của tôi, mọi người trong guild đều xanh mặt.
「Vì vậy tôi nghĩ là mọi chuyển sẽ ổn thôi. Vậy thì, bằng cách nào đó hãy xoay sở mọi thứ nhé 」(Kaoru)
Zilda cố gắng quỳ xuống một lần nữa, nhưng tôi đã ôm cô ấy thật chặt và ngăn cô ấy lại.
Tôi sẽ không để cô ấy làm điều đó đâu!
Tôi ghét nó!
「Eh ...?」 (Zilda)
Tôi nhẹ nhàng nói với một Zilda-san còn đang rất ngạc nhiên.
「Em không thích điều đó」 (Kaoru)
「…Đúng rồi nhỉ, Chị cũng đoán vậy」 (Zilda)
Và rồi, Zilda-san,
「He he...」 (Zilda)
「Ha ha …」 (Kaoru)
Cả hai chúng tôi bật cười.
Với hai nụ cười xấu xa.
「U ~ wa, quả thật là một khung cảnh ha!」 (Thợ săn ngẫu nhiên C)
「Người phụ nữ ác quỷ điều hành một tổ chức đen!」 (Random Hunter D)
「Ai đó sẽ bị giết đêm nay…」 (Random Hunter E)
「「 Im đi !! 」」 (Zilda + Kaoru)
***
Sau khi nhóm Kaoru đã rời đi.
Mọi người lại quỳ xuống một lần nữa.
Và sau đó, để đưa chi nhánh guild trở lại hoạt động, thanh chặn trên cánh cửa và tấm bảng bằng gỗ「Tạm thời đóng cửa」đã được dỡ bỏ. Mọi thứ quay trở lại như bình thường.