Chương 35: MẶT TRẬN
Nói chuyện với Ed, Kaoru tự hỏi bản thân rằng
… Trí thông minh của nó tốt quá .
Tại sao bản thân Ed lại ko nói chuyện một cách bình thường đi chứ ?
Có phải là vì loài ngựa vốn rất thông minh, bọn chúng chỉ không thể nói được ngôn ngữ của con người thôi phải không ?
Không , điều này là bất khả thi
Cho dù Ed có thật sự là một chú ngựa thông minh đi chăng nữa , nó cũng chỉ có thể trả lời ngang cỡ một đứa bé thôi
Hay đây là do khả năng chuyển đổi ngôn ngữ đã chuyển đổi những ca từ của nó thành những từ ngữ mà Kaoru có thể hiểu dễ dàng ?
Hay là do skill đó có thể tăng cường hóa khả năng của đối phương đủ để có một cuộc trò chuyện với Kaoru. Để phù hợp với điều kiện đó 「khả năng để đọc, viết và giao tếp với mọi ngôn ngữ trên thế giới này」
Không thể nào…
Tuy là , loài ngựa có khả năng tư duy còn thấp hơn cả loài chó và nó được cho là có trí thông minh chỉ như một đứa trẻ 3 tuổi. Ở nhật bản hầu hết tất cả các người nuôi ngựa đều nói rằng ngựa đua chậm chạp trong việc học tập. Nhưng thôi đi, tôi chẳng thể nào giải được chuyện quái gì đang xảy ra ở đây cả
Ngoài ra, nếu bạn cho là thế, thì không phải ngay từ đầu chẳng có bất kì điều gì để bạn có thể gọi nó là ngôn ngữ của loài ngựa cả?
Không , ngay cả với một loại động vật nhỏ như con sóc hồi đó cũng có thể hiểu những gì tôi nói và nó đã chỉ đường cho tôi khi mà tôi mới đến thế giới này
Ngay cả khi tôi tiếp tục nghĩ về nó, thì nó cũng vô dụng. Đó là lý do tôi ngừng nghĩ về nó
Thật là tốt khi suy nghĩ của tôi có thể truyền đạt một cách rõ ràng. Nó tốt hơn việc không thể nói
*** ***
Roland khá thất vọng về bản thân mình khi so với Kaoru người đang tiếp tục thoải mái du hành
Vào buổi tối, họ có thể đi vào những thị trấn và làng mạc gần khu trại để mua nước và lương thực mặc dù nó không thể thực sự gọi là một khu trại
Ngay cả khi anh là một trong thành viên của hoàng tộc, Roland cũng đã được rèn luyện trong quân đội trước đây
Anh ta có kinh nghiệm cắm trại
Nhưng do thực tế là quân đội có xe ngựa mang hàng tiếp tế đầy đủ để dựng trại, đồ dùng, lương thực, nước uống để là những bữa ăn nóng hổi, một lượng chăn mềm đấy đủ để làm giường một cách thích hợp
Anh ta không phải ngủ trên cỏ như những người lính cấp thấp và lính đánh thuê trước đây
Biên giới phia tây có khoảng cách có khoảng cách rơi vào tầm khoảng 7-8 ngày nếu so với tốc đôi di chuyển của bộ binh và toa xe, vân vân
Nhưng với tốc độ tối đa của một con ngựa chiến du hành như kiểu Kaoru mà ko có hành lý, cô ấy sẽ đến nơi chỉ trong vòng 3-4 ngày
Khi Roland suy nghĩ như thế, anh nhận thấy rằng tốc độ tiến quân của đội quân xâm lược phía tây là quá chậm. Chiến trường xa hơn về phía tây có vẻ xa hơn so với anh nghĩ. Trong khi mọi người dự đoán rằng với khoảng cách này thì sẽ mất khoảng 6 ngày đường bắt đâu từ vương quốc
*** ***
「Oh, có vẻ như chúng ta đã đến. Đi thẳng tới nơi mà nhìn như là một cái trại đi」(Kaoru)
「Được thôi, cô gái trẻ」(Ed)
Kaoru và Ed hướng thẳng đến trại chính của quân đội Balmoa
Nó được dựng lên ở một nơi cao mà có một tầm nhìn toàn diện của chiến trường
Và, dĩ nhiên, cô ấy ngay lập tức bị chặn lại bởi nhửng người lính
「Ngươi là ai!」(binh lính)
Kaoru bị bao vây bởi vài người lính nhưng cô vẫn bình tĩnh đáp
「Ah , tên tôi là Kaoru. Có phải quân đội Balmoa cần thuốc hồi phục của tôi không ?」(Kaoru)
「「「Huh……!?」」」(binh lính)
Không có một người lính nào nhìn thấy bạn của nữ thần từ vị trí gần cả. Vài người còn không biết đến cô gái nhỏ mang cái tên 「Kaoru」 nhưng họ lại biết đến với cái tên 「bạn của nữ thần」hay là「thiên thần」thôi
Các người lính cũng nghe về tin đồn về thuốc phục hồi
Chúng không đắt đỏ gì nhưng khá hiếm, thậm chí họ chưa từng sử dụng nó, và họ cũng đã nghe về những câu chuyện về tác dụng của những ai từng sử dụng nó
Nếu họ có nó ngay bây giờ, quân đội Balmoa sẽ lấy được những lợi thế nào trên chiến trường , nơi mà chỉ cần 1 lọ thuốc là có thể chữa khỏi mọi vết thương nặng nhẹ ?
Nhưng khổ nỗi là họ lại không biết liệu cô gái trước mặt họ có phải thật sự là Kaoru khét tiếng đó không
Và khi họ đang tự hỏi phải làm như thế nào…nhóm Roland đã tới nơi trong vội vã
「Ta là Roland, hãy cho ta gặp tướng quân」(Roland)
Đúng nhưng dự đoán, không người lính của vương quốc Balmoa nào mà lại không biết về người anh trai đức vua Roland
Trong sự vội vã và chuyện chào hỏi, những người lính mang tất cả mọi người đến nơi lều chỉ huy tọa lạc.
Ngoài ra, ngay cả khi nây giời đang là buổi chiều, 4 vệ binh hoàng gia chẳng nghỉ ngơi gì buổi trưa nhưng vẫn tham gia nhóm Roland bởi vì họ đã sẵn ở gần khu lều chính
「Roland-sama! Tại sao ngài lại đến một nơi như thế này…?」(Tướng quân )
Tướng Menes, người phụ trách đánh chặn của quân đội Balmoa, chào mừng cả nhóm với một sự ngạc nhiên
「Thứ lỗi cho ta về chuyến viếng thăm đội ngột, bỏi có một vài chuyện…
Dù sao thì, tình hình chiến tranh ra sao rồi? 」(Roland)
Trả lời câu hỏi của Roland, vị tướng trả lời trong sự căm thù
「Về quân đội kẻ thù, đợt tiến công thứ 2 đã sẵn vượt qua dãy núi rồi, theo trinh sát báo cáo thì chúng phải cỡ gần 20000 binh lính đã gia nhập bọn chúng .
Tổng cộng số lượng binh lính là khoảng 40000, gần bằng số lượng binh lính của quân đội chúng ta
Nhưng khi chúng đối đầu chúng ta, chúng bỗng nhiên dừng lại và chỉ đứng yên phòng thủ, chúng chỉ lướm chúng ta
Sau đó, đã có vài cuộc chạm trán nhưng họ cũng nhanh chóng rút lui an toàn
Tôi biết chúng ta đang vôi vã để giảm quyết vấn đề một cách nhanh chóng và cần quay lại vương quốc để giúp đỡ
Nhưng nếu chúng ta tiến công, chúng sẽ lùi lại
Và khi chúng ta lui về, kẻ địch sẽ đuổi theo ta từ phía sau
Chúng ta biết kẻ địch chỉ cố gắng kéo dài thời gian nhiều nhất có thể
Tuy nhiên, nếu chúng ta vội vàng ở đây, chúng ta sẽ phải hứng chịu nhiều thiệt hại hơn nếu chúng ta làm gì sai
Nếu cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ không thể quay lại giải cứu thủ đô」(tướng Menes)
Vị tướng nhìn có vẻ buồn bã. Nhưng Roland mang đến tinh tốt
「Ah về chuyện đó, hãy an tâm
Tất cả 20000 binh lính kẻ thù đi qua thánh quốc Rueda đã bị bắt làm tù binh, không có thiệt hại nào cho quân đội chúng ta
Hiện giờ, chúng ta có 15000 binh lính bảo vệ thủ đô
Đừng lo lắng về bật kì thừ gì và tập trung đối phó với kẻ thù trước mặt của anh」(Roland)
「「「「OOOOOOHHHH!! 」」」」(Thành viên đầu não)
Bên trong trung tâm đầu não, mọi người hào hứng và nở một nụ cười
「Điều này thật sự là sự thật chứ?」(General Menes)
「Vậy ngươi nghĩ chuyện như thế là do ta bịa đặt ra ah ?」(Roland)
「Ah không , thưa ngài ! Với chuyện này, chúng ta không cần phải lo gì về thủ đô nữa rồi, chúng ta có thể thẳng tay thự hiện chiến lược thoải mái rồi !」
Tướng Menes đang run rẩy trong niềm hạnh phúc
Kaoru người vẫn giữ im lặng đến tận giờ đưa ra câu hỏi của cô.
「Vậy thì, sẽ có chuyện gì xảy ra nếu quân đội kẻ thù ở đây biết rằng quân đội đi qua thánh quốc của chúng đã sẵn đầu hàng?」
Sau khi nghe câu hỏi của Kaoru, tướng Menes hỏi Roland với một khuôn mặt đáng ngờ.
「Roland-sama, cô gái đó là ai vậy?」(General Menes)
Roland trả lời với một nụ cười gượng gạo.
「Cô ấy tên là Kaoru
Nó sẽ dể dàng hơn nếu biết đến cô ấy hơn với cái tên chung là 「người bạn của nữ thần」…」(Roland)
「Huh…!?」(tướng Menes)
Vị tướng mở to mắt của mình trong sự kinh ngạc.
「Vậy, câu trả lời cho câu hỏi của tôi là gì?」(Kaoru)
Nghe Kaoru hỏi lần nữa, vị tướng trả lời trong cơn hoảng loạn
「Vâng, nếu chúng biết về nó.
Chiến thuật câu giờ của chúng sẽ không còn ý nghĩa gì nữa
Chúng sẽ rút lui hoặc là cố gắng đánh bại quân ta để tiến đên thủ đô
Nhưng khả năng rút lui tốt như vậy gần như là không」(tướng Menes)
「Tại sao chúng không rút lui?」
「Nếu đế chế rút lui, chúng sẽ không còn bất kì thứ gì còn lại
Đế quốc đã sẵn vô phương, nên họ phải tập trung vào quân sự và xâm lược các nước khác
Vì vậy nếu họ rút lui sau khi mất nhiều binh lính trong suốt cuộc xâm lược này, nó sẽ tốn nhiêu năm để họ có thể chuẩn bị cho cuộc xâm lược tiếp theo
Và đến lúc đó , thì các nước khác đã sẵn tăng cường sức manh quân sự của họ và cảnh giác với họ rồi
Chiến thuật mà họ đã xài lần này, đòn tấn công bất ngờ từ dãy núi và phía đằng sau thông qua thánh quốc không thể xài lần nữa
Đó là lý do họ sẽ cược mọi thứ để hủy diệt chúng ta. Nếu họ có thể thành công hủy diệt chúng ta, nó là một điều bình thường để họ nghĩ rằng họ có thể xâm chiếm thủ đô với chỉ hàng ngàn binh lính để bảo vệ
Rõ ràng đế chế dường như không biết rằng quân đội lãnh chúa gần cuối phía đông đã sẵn đến thủ đô
Và nó dường như họ tin rằng quân đội lãnh chúa sẽ không có đủ thời gian để bảo vệ thủ đô chúng ta
Đế chế dường như đã đánh giá khả năng thủ đô của chúng ta quá thấp」(tướng Menes)
Nếu họ áp dụng định luật gấp 3 lần sức tấn công, bên tấn công cần 30000 quân để thắng 10000 quân phòng ngự
Nếu họ xem xét quân đội thủ đô ít hơn 10000 thì họ sẽ cần hơn 30000 quân
Có phải họ thật sự nghĩ 40000 linh đế quốc có thể thắng 40000 quân Balmoa với sô lượng ít hơn 10000 thương vong
Trong một trận chiến thông thường
Khi 30% quân số chết, nó sẽ được gọi là 『sự tiêu diệt』(annihilation) (『全滅』)
Khi 50% quân số chết, nó sẽ là gọi là 『sự hủy diệt』(destruction )(『潰滅』)
Có lẽ họ nghĩ họ có thể hủy diệt chúng ta (20,000 binh lính chết) và có hơn 30000 bính linh còn lại
Sau đó, họ có thể chơi trò vây hãm hay là bao vây thủ đô và chờ thực phẩm dự phòng hết sạch. Quân đội họ có thể lấy thực phẩm từ những thị trấn xung quanh hoặc mang hàng tiếp tế thông quan thánh quốc
Nó sẽ ổn nếu như họ có thể thắng khi họ có thể bao vậy thủ đô Balmoa
Nếu đế quốc thực sự tự tin vào sự tinh nhuệ của những người lính của họ như một nhà nước quân sự. Họ có thể tin rằng họ có thể thắng ngay cả khi chiến đấu với số lượng quân lính kẻ thù tương đương
「Nhưng nó sẽ mất rất lâu trước khi quân đế chế biết về sự thất bại của chỉ huy xâm lược từ hướng thánh quốc của họ
Khi mà tin tức phải quay về đế quốc rồi lại thông qua thánh quốc và đế quốc sẽ gửi thư băng qua dãy núi đến quân đội họ ở đây
Tôi không biết sẽ phải tốn mất bao nhiêu ngày? 」(tướng Menes)
Kaoru hỏi tướng quân một lần nữa
「Đã vậy thì, tại sao chúng ta không nói điều đó với chúng ở đây?」(Kaoru)
「Không thể, tôi tự hỏi liệu chúng sẽ thật sự tin vào những gì kẻ thù nói không 」(General Menes)
Vị tướng nở một nụ cười gượng gạo với câu hỏi của Kaoru
Sau khi suy nghĩ một hồi, Kaoru nhếch mép và nói
「Vậy thì, hãy thả một quả thính cực ngọt đi nào!」(Kaoru)
[ Ôi trời, cô ấy lại nghĩ về chuyện không tốt nữa rồi… ]
Roland cảm thấy mệt mỏi khi anh nhìn thấy khuôn mặt tự mãn của Kaoru
***Ngày tiếp theo ***
Một thông báo lớn được thông báo với những người lính vương quốc Balmoa đang đối mặt với kẻ thù trên tiến tuyến
「Mọi người, lắng nghe cho kĩ đây! Điện hạ, anh trai đức vua Roland-sama đã đến đây trại chúng ta từ thủ đô từ ngày hôm qua!
Quân đội kẻ thù đi qua thánh quốc đã bị tiêu diệt, điện hạ cũng mang một lượng khủng thuốc hồi phục!
Chúng ta ko cần phải sợ bị thương nữa rồi. Mọi người với những vết thương nặng nề sẽ được chữa trị ngay lập tức! 」(vài đội trưởng và cả bản thân tướng General)
Những lời đó được hét lên và lặp lại nhiều lần. Dĩ nhiên nó được nghe thấy bởi binh lính kẻ thù và nó được chuyển đến cấp trên của họ
(trans: nhọ anh Roland hết bị con Kaoru kéo chạy gần chết về phía tây xong cái bị bắt làm chim mồi