CHAPTER 29: Phẫn nộ
Nữ hiệp sĩ Francette đến và thông báo cho Kaoru, họ cùng nhau đến dinh thự của bá tước Adam.
Lần này, chúng ta sẽ không dùng nhà của nam tước Lyotal nữa.
Và sau đó anh trai của nhà vua, Roland kể cho Kaoru nhiều câu chuyện khác nhau. Về tình hình quốc tế, chạy đua với Đế quốc, chiến tranh, và kế hoạch của Thánh quốc Rueda.
「Chà, cuộc chiến này có phải là vì tôi không?」 (Kaoru)
「Không, không phải vậy」 (Roland)
Roland trả lời câu hỏi của Kaoru.
「Trên thực tế Đế quốc bắt đầu kế hoạch xâm lược của họ đã từ lâu. Đất nước của họ có hình dạng địa chất bị bó hẹp ở đầu bán đảo. Nền kinh tế của họ thậm chí còn không đủ để hỗ trợ cho đất nước nước của họ. Họ muốn mở rộng về phía lãnh thổ bên dưới và họ cần xâm lược các nước khác.
Và tin đồn về Kaoru chỉ mới bắt đầu lan truyền được hơn một tháng.
Không có cách nào mà họ có thể chuẩn bị cho chiến tranh chỉ trong một hoặc hai tháng nhanh như vậy.
Ban đầu họ đã chuẩn bị cho cuộc xâm lược này từ trước đó rồi. Kaoru chỉ thêm vào như một lý do nữa để họ tấn công đất nước chúng ta thôi 」(Roland)
Sau khi nghe lời giải thích của Roland, Kaoru đã cảm thấy bớt căng thẳng hơn. Vâng, nếu cuộc chiến này xảy ra vì cô , cô không thể không cảm thấy chán ghét với việc đó.
Và bây giờ, thay vào đó cô lại tức giận với Thánh quốc Rueda
「Được rồi, chúng ta sẽ gặp các sứ giả của Rueda ở đây vào chiều mai」 (Roland)
"Tôi hiểu rồi. Cảm ơn anh 」(Kaoru)
Cả Kaoru và Ronald đều có một nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt. Khuôn mặt với sự thấu hiểu nhau mà không cần thêm một lời giải thích.
Sau khi quay trở lại xưởng, Kaoru vặn óc tức tốc suy nghĩ thật thấu đáo về tình hình hiện tại.
Lần này sẽ không chỉ là một số kẻ lừa đảo, tôi sẽ giết kẻ thù bằng toàn bộ sức mạnh. Vì lý do đó, tôi tập trung sự khôn ngoan của mình và nghĩ về tương lai.
Ngay cả với một số người, tôi là nữ thần, và đối với hầu hết mọi người, tôi là cô gái phép màu có sự yêu mến của nữ thần. Nhưng khả năng cheat của tôi không phải là thứ có thể thay đổi tình hình chiến tranh. Rất nhiều người sẽ phải bị vướng vào cuộc chiến vô nghĩa này , và nhiều người lính sẽ chết.
Và tôi không thể đổ lỗi cho quân địch. Đó chỉ là công việc của họ và đó là cách họ chọn để sống.
Sau khi ăn tối với mọi người trong xưởng và dọn dẹp, Kaoru tiếp tục suy nghĩ và cuối cùng cô đã quyết định một kế hoạch. Cô đi ngủ để chuẩn bị cho ngày hôm sau.
*** Ngày hôm sau, dinh thự của bá tước Adam ***
Trong phòng hội trường, có bá tước Adam, Roland, hiệp sĩ Francette, Kaoru và Hồng y của thánh quốc. Những người hộ tống đang đứng bên ngoài ngôi nhà hoặc bên ngoài nơi đây
「Ồ , thiên thần, tôi rất hân hạnh được gặp cô!」 (Đức Hồng Y)
Đức Hồng Y với cái tên mà Kaoru không bận tâm phải nhớ là hai giám mục và một số linh mục chào mừng Kaoru với một nụ cười.
Một cái đầu hói với một bộ râu dài, bụng mập, chắc hắn ta đã sống trong sự giàu có cho đến tận bây giờ.
Và hắn gọi Kaoru là 「Thiên thần」,chứng minh rằng sự thật rằng hắn ta không nắm được tất cả thông tin.
「Không, tôi không phải là tín đồ của Celes, nó là một điều ai cũng biết và nó cũng có nghĩa là ông không biết gì về tôi cả」 (Kaoru)
Đối diện với vẻ mặt lạnh lùng của Kaoru, hồng y hơi hoảng hốt.
"Không không.
Đức Giáo Hoàng đã nghe những lời của nữ thần Celestine. Và bảo chúng ta đến đây và đón lấy thiên thần của Nữ thần! 」(Đức Hồng Y)
Đức Hồng y dường như muốn biến Kaoru thành một thiên thần bằng mọi cách mà thậm chí không ngần ngại sử dụng tên của nữ thần Celestine.
「Vậy… nữ thần đã nói gì với Đức Giáo Hoàng?」 (Kaoru)
「Vâng, tôi nghĩ rằng thiên thần đã biết, nhưng bây giờ quân đội của Đế quốc Arigo đang tiếp cận thủ đô của Vương quốc Balmoa.
Vì vậy, trước khi quân đội của đế quốc đến vương quốc, Nữ thần muốn Thiên thần đến và viếng thăm Rueda thiêng liêng của chúng tôi , nơi mà chúng tôi có thể đảm bảo sự an toàn cho thiên thần và bảo vệ cô ấy tại Đền thờ lớn của đất nước thiêng liêng này… 」(Đức Hồng y)
Vì thiếu sự đáp lại từ Kaoru, Hồng Y cố hết sức thuyết phục cô ấy.
「Phải rồi , vậy ra đó là công việc của Thánh Quốc, phải vậy không?」 (Kaoru)
「Huh…?」 (Hồng y)
Đức Hồng Y đang chết lặng với lời nhận xét của Kaoru.
「Bởi vì, mặc dù ngay cả khi Đế quốc xâm chiếm từ phía tây bắc của thánh quốc, tại sao các ông lại không thông báo cho bất kỳ quốc gia nào khác theo hướng đông nam của đất nước mình?
Ngay cả chiếc xe sang trọng, trang trí cầu kì và di chuyển chậm chạp kia của ông đã đến, nhưng tại sao con ngựa mang theo tin nhắn lại không đến?
Ông không cần thời gian để chuẩn bị khởi hành sau khi biết về cuộc xâm lược sao? Và ông căn giờ thực sự là quá sớm. Ngay cả sứ giả của chúng tôi cũng vừa mới tới hôm qua.
Và cuối cùng, cuộc xâm lược của Quân đội Hoàng gia diễn ra quá nhanh. Nó có nghĩa là thánh quốc không có một chút kháng cự nào sao. Tại sao các ông để quân đội vượt qua mà không có chống cự, tại sao lại không liên lạc với các nước khác hoặc yêu cầu viện binh? 」(Kaoru)
「À, cái đó ... cái đó ...」 (Hồng y)
Hồng y không thể tìm thấy bất kỳ lời lẽ nào để trả lời lại Kaoru.
「... Nói cách khác, Đức Thánh Cha đã hợp tác với Quân đội đế quốc, phải không?」 (Kaoru)
「U…」 (Hồng y)
Phớt lờ Hồng Y dường như không còn gì để nói, Kaoru quay sang Roland và nói.
“Roland-sama, anh có thể thông báo cho tất cả các quốc gia khác không, Thánh quốc Rueda đã phản bội nữ thần Celestine, rời bỏ phe trung lập của họ và đứng về phía Đế quốc Arigo” (Kaoru)
「Này, có chuyện gì với chuyện đó sao. Thật là báng bổ! 」(Hồng y)
「Chà, tôi là「 thiên thần truyền đạt lại lời của nữ thần 」, phải không?」
Kaoru nói với Hồng y với một giọng lạnh lùng.
Hồng y tuyệt vọng hét lên.
「Nếu cô chống đối Thánh quốc, cô sẽ bị trừ khử!
Vương quốc Balmoa có thể bị loại ra khỏi Chánh giáo! 」(Đức Hồng Y)
Kaoru lạnh lùng nói với Hồng y người đang hét lên.
「Đất nước bị khai trừ chính là Rueda.
Nữ thần Celestine đã biết rằng đất nước của ông là một đất nước thối nát đã sử dụng tên của cô ấy cho giá trị của riêng các ông. Sự kiên nhẫn của cô ấy cũng có giới hạn, cô ấy sẽ không cho phép các người có thể sử dụng tên cô ấy nữa 」(Kaoru)
Hồng y khá sốc.
「Kh ... Không thể nào ... Thánh quốc thiêng liêng là một quốc gia nơi mà đã được nữ thần nuôi dưỡng và chúc phúc một cách thần kỳ!
Đó là đất nước của những người nhận được phép màu đó! 」(Đức Hồng Y)
「Ồ, đó là một sai lầm nhỏ thôi」 (Kaoru)
「「 「Huh ...?」 」」 (Hồng y + 2 Giám mục)
Với nhận xét của Kaoru, những người từ Thánh quốc chết lặng.
「Celes xuất hiện ở đất nước của các người chỉ vì có sự biến dạng trong vùng đất đó thôi.
Những gì cô ấy làm không phải là phước lành mà khôi phục lại mảnh đất bị phá vỡ thành như lúc đầu. Nói cách khác, cô ấy chỉ làm giảm trừ thiệt hại thành con số không . Nó chỉ là một sự thanh lọc không phải là một phước lành.
Ngay cả tổ tiên của các giáo sĩ cũng không trải qua hay chứng kiến phép lạ hay phước lành. Bởi vì Celes chỉ đang thanh lọc mảnh đất. Và tổ tiên của giáo sĩ chỉ là những người đã theo dõi công việc của Celes từ xa.
Mà khoan cũng không hẳn , nhờ ơn tất cả các người, Celes đã phàn nàn với tôi rằng nó rất khó để làm việc đó và nó khá phiền phức 」(Kaoru)
(:v)
「Chà, chuyện đó, ... không thể, tôi không tin ...」 (Hồng y)
Bơ đi Hồng y đang tỏ vẻ ảm đạm, Kaoru lại yêu cầu Roland.
“Roland-sama, về kế hoạch của Thánh quốc, sự loại trừ từ nữ thần.
Và cũng là sự thật về việc không có phước lành của nữ thần ở Thánh quốc, mà chỉ là hậu duệ của những người đã làm phiền nữ thần.
Ngài vui lòng cho các quốc gia khác biết được không. Và ngài nên để cho các công dân của Thánh quốc biết rõ! 」(Kaoru)
「Hiểu rồi, tôi sẽ chuẩn bị phái người đi sớm thôi」 (Roland)
「Đợi đã, đợi đã, dừng lại đi! Nếu cô làm một điều như vậy ... 」(Hồng y)
「Ông chỉ gặt những gì các ông đã gieo thôi」 (Kaoru)
Kaoru lạnh lùng nói với Hồng y.
「Các ông sử dụng Đế quốc để xâm chiếm đất nước này, truyền bá thông tin sai lệch và cố gắng đưa những người quan trọng đi, Hành động này có thể được biện minh không? Hành vi tội phạm này?
Bắt hết tất cả mấy kẻ này lại và ta sẽ lấy được thông tin từ chúng 」(Kaoru)
Theo lời chỉ dẫn của Roland, những người lính đang chờ ở ngoài trời hoặc bên ngoài nơi cư trú đã giam giữ tất cả các sứ giả từ Rueda, và đưa họ đến Lâu đài của Vua.
「Tôi là người bảo cô lấy thông tin, cho dù vậy cô vẫn không nương tay…」 (Roland)
「Ôi trời, tôi không cần phải thương xót đối với kẻ thù của mình, phải không?」 (Kaoru)
Theo lời của Roland, Kaoru tự tin trả lời.
Roland nghĩ về vẻ bề ngoài Kaoru.
(Oh, tôi tự hỏi tại sao cô gái này trông rất ngầu khi hành động như trong vai phản diện vậy ...)
「Chà , tôi sẽ để lại việc liên lạc với các nước khác cho ngài. Tôi có việc khác để làm bây giờ… 」(Kaoru)
「Cô định làm gì thế?」 (Roland)
Roland hỏi với một dự cảm không lành.
「Tôi cần phải đi ra ngoài để nói lời tạm biệt với tất cả mọi người một lúc, sau đó tôi sẽ đi và đè bẹp Quân đội Đế quốc」 (Kaoru)
「Huh………」(Roland)
Kaoru nói 「Tôi sẽ đi và đè bẹp Quân đội Đế quốc băng qua Rueda một mình」
Roland đã ngăn cản Kaoru nhưng Kaoru không nghe, cuối cùng anh bỏ cuộc.
Tuy nhiên, Roland yêu cầu một số binh sĩ sẽ hộ tống Kaoru, người bằng mọi cách sẽ tự đi đến quân đội đế quốc.
Không còn cách nào khác ngoài việc tin vào sức mạnh của nữ thần.Nó cũng cần thiết khi phải xem lại kế hoạnh phòng thủ của Vương quốc nữa.
***
「Đó là lý do tại sao tôi sẽ đi một lúc. Trong trường hợp xấu nhất, hãy trốn thoát với mức lương mà tôi đã tích góp 」(Kaoru)
Kaoru đưa một số lọ thuốc chữa bệnh cho 7 đứa trẻ,「con mắt của nữ thần」 hiện tại, cô giải thích tình hình một cách đơn giản. Các lọ thuốc lần này không phải là sản phẩm thương mại mà là 「nước mắt của nữ thần」 và tất nhiên là không có ngày hết hạn.
Và khi Kaoru cố gắng trở lại, cô bị bao quanh bởi lũ trẻ.
「「 「Chúng em sẽ làm điều đó」 」(lũ trẻ)
「Không ... Không, tôi sẽ chiến đấu với 20.000 binh sĩ Imperial Army, mấy đứa thậm chí có thể bị giết」 (Kaoru)
「「 「Chúng em sẽ làm điều đó」 」(lũ trẻ)
Emil, thủ lĩnh của lũ trẻ kiên quyết nói chuyện với Kaoru.
「Vào thời điểm đó, nếu chúng ta không nhận được sự giúp đỡ từ nữ thần, 2 hoặc 3 người chúng ta có lẽ đã chết rồi. Và vào thời điểm này, có thể một người khác trong chúng ta có thể chết vì đói. Và 2 hoặc 3 người trong chúng ta sẽ chết trong vòng vài năm tới.
Những đứa trẻ còn lại cũng chiến đấu với nhau để lấy cắp, tranh chấp lãnh thổ và sẽ bị giết hoặc bị bắt bởi một người nào đó vì tội trộm cắp.
Nhưng ngay bây giờ, tất cả chúng ta vẫn còn sống, chúng ta sống trong một ngôi nhà có mái nhà và tường, không có mưa và không có gió thổi, mặc quần áo đẹp, ăn bữa ăn ngon cho đến khi đầy đủ, chúng ta có một tương lai. Đó là lý do tại sao chúng ta phải trả lại lòng biết ơn này. Ngoài ra… 」(Emil)
「Ngoài ra?」 (Kaoru)
Emil sửa lại tư thế của mình bằng tay lên ngực.
「Chúng ta là「 con mắt của nữ thần 」, người thu thập thông tin cho nữ thần và bảo vệ nữ thần!」 (Emil)
Sáu đứa trẻ khác cũng đồng ý như vậy trong trái tim của chúng.