CHƯƠNG 13: ĐƠN ĐỘC (TÊN KHÁC: PHÁ VỠ CUỘC HÔN NHÂN NHƯ DỰ ĐỊNH)
「Tôi không muốn trở thành nữ hoàng, nó là một trong 3 danh hiệu tệ nhất từ trước đến giờ. Tôi không hề có sự riêng tư, tôi không thể tự do kết bạn với mọi người trừ khi họ là quý tộc bậc cao, tôi luôn luôn phải mỉm cười và phải làm điệu bộ duyên dáng ngay cả khi nói chuyện với bạn bè
Những đứa con của tôi phải được chăm sóc bởi một vú em, các thành viên trong gia đình luôn không thể có một bữa ăn cùng với nhau và tôi phải tham dự các sự kiện và các bữa tiệc với những quý tộc và các gia đình hoàng gia của quốc gia khác vào tất cả mọi lúc. Tôi phải sinh đẻ và tiếp tục sinh đẻ thêm nhiều đứa trẻ nữa, con gái tôi sẽ phải bị đưa sang nước khác hay một vùng đất khác để ngoại giao, trong khi chồng của tôi cứ tiếp tục ngủ với nhiều phụ nữ khác với mục đích có thêm nhiều đứa trẻ nữa
Nó không hề vui vẻ chút nào cả, nó chẳng phải là sống nữa」(Kaoru)
Nữ hoàng người đã nhận thấy sự huyên náo và tiếp cận để xem tình hình đã đứng cứng ngắc tại chỗ…Oh, cô ấy đã ngất xỉu rồi
「Nó cũng tương tự với hầu tước và bá tước. Tôi sẽ không có thể nào ra khỏi dinh thự
Mỗi khi tôi ra ngoài, nó sẽ là bữa tiệc với các quý tộc khác
Bởi thứ hạng tôi vẫn rất cao, tôi sẽ không thể nào kết bạn dễ dàng cả. Chỉ duy nhất một người tôi có thể trò chuyện cùng là người hầu của tôi thôi, nhưng vị trí của họ quá thấp bé nên nó không thể gọi là tình bạn được, chỉ là người làm tuân theo mệnh lệnh mà thôi
Chồng tôi sẽ luôn vắng mặt vì công việc, và bố mẹ chồng của tôi chỉ nói với tôi về việc sinh ra em bé. Ngay cả khi tôi đã trở thành cô dâu, một người trong căn nhà đó, tôi phải luôn lắng nghe cha mẹ của chồng mình. Tôi không được phép đi thăm nhà của chính cha mẹ ruột mình trừ khi họ đồng ý chưa kể những đứa cháu được sinh ra, chúng chỉ thuộc về gia đình của chồng mình…
Và thứ tệ nhất là chồng tôi sẽ được phép lừa dối người vợ một cách dễ bảo dưới một cái danh nghĩa tên là『Bởi vì có thật nhiều đứa trẻ là điều cần thiết』kết quả là tôi phải sống với những tình nhân khác…」(Kaoru)
Một số ít người quý tộc đang sụp đổ. Họ nhìn vào những quý tộc nam khác dường như là chồng họ và tự hỏi rằng điều này có phải là thật ko…
「Một điều đáng mừng trong khía cạnh này, tôi nghe được rằng có một nam tước và gia đình ông ta thật tốt. Họ vẫn có một nhân dạng như là một quý tộc, nhưng họ không có vấn đề về đấu tranh quyền lực, cũng như chỉ có một chút khoảng cách với người hầu
Với đặc điểm này chúng tôi có thể nói chuyện và uống trà với nhau như là bạn bè. Con cái của tôi cũng có thể được chăm sóc bởi tôi với một vú em và một người hầu hát ru…
Sống trong một căn nhà nhỏ với con cái mình, ăn mừng với những người trong chính lãnh thổ mình. Tôi sẽ sống hạnh phúc với gia đình mình đến khi tôi già」(Kaoru)
Những con mắt của các cô con gái quý tộc đang nhắm đến tầng lớp quý tộc cao cấp đang dao động. Cũng như là các bậc phụ mẫu, những quý tộc bậc thấp muốn đứa con gái họ đính hôn với quý tộc với thứ bậc cao nhất có thể, nhưng họ không muốn làm cô con gái mình không hạnh phúc và những quý tộc bậc cao khác người có con trai họ cũng cau mày
「Đó là lí do tại sao, đối với tôi, lựa chọn tốt nhất là đính hôn với người con của một thương nhân giàu có hay trở thành cô dâu của một quý tộc bậc thấp. Điều này sẽ chẳng cần nhận lấy sự hạn chế hay choáng ngợp bởi cuộc sống bậc cao hay sống một cuộc đời xa hoa buồn tẻ. Nếu cần thiết làm việc với quốc gia, tôi có thể đẩy nó cho bố mẹ nhà chồng, người là quý tộc thật sự mà có lợi thế về giáo dục」(Kaoru)
Cả phòng tiệc chìm trong im lặng
「Thế à, tôi không quan tâm đến những thứ như vậy đâu! Tôi muốn có là sự khôn ngoan và kiến thức của cô! Nếu tôi có trí thông minh đó và vẻ đẹp đó, tôi có thể tận dụng nó để cai trị đất nước này …」(Fernand)
Fernand hét thật to
「Sự khôn ngoan, kiến thức, trí tuệ và vẻ đẹp. Đó là tất cả những điều kiện mà anh muốn tận dụng ở tôi sao. Ngay cả khi anh là con người như tôi, thì không còn thứ gì khác ngoài việc sử dụng tôi như một công cụ sao …
Thế còn về ý định của tôi? Về trái tim của một con người này, Kaoru thì sao ? Một thứ như thế tất cả chẳng đáng là gì đối với một hoàng tử, phải vậy không? 」(Kaoru)
「Ừm thì, điều này …」(Fernand)
Mèo đã tha mất lưỡi của Fernand
Kaoru lấy một cái dĩa đầu tiên phía cái bàn và cô đập vào góc cái bàn để làm vỡ cái dĩa chứa thức ăn và cầm lấy một mảnh vỡ bằng ngón tay cô
Mọi người trong bữa tiệc nhìn đăm đăm về phía cô
Sha! (SFX)
Kaoru cắt má phải cô thật sâu bằng mảnh vỡ
「Cá… cái gì …!」(Fernand)
Máu cô đang chảy ra
Fernand ko thể di chuyển và giọng nói lẩm bẩm của anh không thể nghe thấy được trong khi các cô con gái quý tộc khác đang la hét
Một vài quý tộc khác chỉ đứng như trời trồng ở đó
「Của anh đây『một người phụ nữ xấu xí và ngu ngốc』. Ngay bây giờ đây tôi chỉ là cô gái thường dân nhỏ bé xấu xí và không có gía trị, không có lợi ích gì cho hoàng tử. Vì vậy anh không thể nào sử dụng tôi được nữa」(Kaoru)
(trans: gắt)(edit 2: đồng ý)
Khi cô nói vậy, không một ai dám cản cô lại, Kaoru đi ra khỏi phòng tiệc. Phòng tiệc đang huyên náo trong phút chốc bị bao trùm bởi bầu không khí im lặng một lúc
Và những từ ngữ đầu tiên cất lên…
「Thật là hào nhoáng! Tôi đã nghĩ cô ây là một thường dân không đáng tôn trọng nhưng cô ấy thật tráng lệ」(Earl)
Earl lên giọng thừa nhận Kaoru
「Nếu cô ấy trở thành tình nhân cũng như là vị hôn phu của hoàng tử cả trong khi vẫn là một thường dân, nó sẽ trở thành một nguồn gốc của sự thất bại cho chính trị và ngoại giao. Cô ta thậm chí ném đi vẻ đẹp của mình và chiếc ghế nữ hoàng bằng bản thân cô!
Và cô cũng tự biến bản thân mình thành một kẻ phản diện…
Cho dù là một thường dân, cô thà chọn vì lợi ích của đất nước này hơn là bản thân cô!
Thật là trung thành! 」(Earl)
Mặc dù Kaoru đã hơi hung hãn một chút
Mục đích là bảo vệ bộ mặt của hoàng tử, kế hoạch của Earl là「biến nó thành một câu chuyện hay 」
Bỡi vì tất cả những gì anh nói là ca ngợi cô gái thường dân, nên không một ai phàn nàn cả
Bên cạnh đó, nếu thanh danh hoàng tử cả rớt xuống quá nhiều, phe phái ủng hộ nhị hoàng tử Gislan sẽ phát triển lớn mạnh. Earl đang làm ra một cậu truyện với nội dung là cô gái thường dân làm tất cả là cho lợi ích đất nước và cho hoàng tử bằng cách làm anh đau đớn bởi chính cô
Anh ta nghĩ vậy và nó là một động thái nhanh chóng
Khu vực như được ném đi bằng lực xung kích
Giọng ca ngợi của các quý tộc khác bắt đầu rộ lên trong phòng tiệc theo sau những câu chữ của Earl. Biện pháp của Earl đang tiến triển tốt
「Fernand, cậu, cậu đang cố làm cái gì thế…」(Alan)
Alan chuyển sự quan tâm của anh đến Fernand người đang ngã xuống khuỵu trên đầu gối của mình
「Dường như cậu ta đã cố gắng tiếp quản cô gái đấy vào ngay trong hôm nay và có thể dễ dàng giành lấy ngai vua nhờ sự uy danh của cậu ấy cugf với tài năng của cô ấy, bằng cách cưới cô ấy như một hôn thê …」(Fabio)
(trans: ý nói thằng hoàng tử sẽ dùng Kaoru sau khi lấy nhỏ để đạt được danh hiệu người kế vị ngôi vua ấy mà)
Fabio dường như rất lấy làm tiếc
「Nhưng nếu cô ấy trở thành hôn thê cậu, đây liệu có thể trở thành một ngày vui vẻ …」(Alan)
Với lời nói đó của Alan, Fernand hối hận về hành động ngu ngốc của anh
Nhưng chiếc dĩa một khi đã vở thì sẽ không bao giờ có thể lành lặn trở lại
「Ngày mai, làm ơn đi gặp cô ấy với Alan. Tớ không thể đi đến đó lần nào nữa. Tớ nghĩ cậu nên giới thiệu một việc làm hay một công việc. Bởi vì với vết thương đó, cô ây không thể làm ở làm ở cửa hàng bao giờ nữa」(Fernand)
Fernand, với một giọng lẩm bẩm nhỏ xíu đề nghị bạn anh ta
***
Nó đau, Nó đau, nó đau nhiều lắm, đau quá đi !!
Ngay khi cô vừa rời khỏi phòng tiệc, kaoru uống một chai giảm đau và một chai cầm máu ngay lập tức để dừng cơn đau và cầm máu
(Yeah, ko ai đuổi theo sau mình cả. Bây giờ thì tiến hành chạy trốn theo kế hoạch tẩu thoát khỏi thủ đô thôi nào!) (Kaoru)
Kaoru đâm thẳng về phía cổng ngoài, Kaoru chạy trên đường phố trong đêm tối với một tiếng động nhỏ, mọi người trên đường quay mắt họ nhìn về phía cô
Một cô gái tầm 10 đến 12 tuổi mặc trên mình một bộ váy hầu gái cao cấp độc quyền của cung điện hoàng gia. Cô khá dễ thương, tuy nhiên, mắt cô khá tệ và mặt cô có một vết thương. Mọi người không thể giúp đỡ gì được ngoài việc lo lắng cho cô
Kaoru cuối cùng cũng đến cánh cổng và nói với người gác cổng
「Thứ lỗi cho tôi, tôi sẽ rời đi!」(Kaoru)
Khi mặt trời đã lặn hoàn toàn, cả 2 cánh cổng cho xe ngựa và cả cánh cổng cho khách bộ hành đã đều đóng cửa và cánh cửa phụ chỉ mở và đóng chỉ khi một trường hợp hiếm có cho những hành khách viếng thăm ban đêm
Ngay thời điểm đó, một giọng nói của một cô gái dường như còn trẻ muốn「ra ngoài」
Một người gác cổng tốt bụng đi ra khỏi vị trí của mình với một cây đèn. Tùy thuộc vào hoàn cảnh, anh ta đã lên kế hoạch để thuyết phục và bắt giữ
Có một vài sự nguy hiểm bên ngoài bức tường bảo vệ vào ban đêm
「Tại sao … Uwa!」(Gate Keeper)
Người gác cổng phát ra một giọng ngạc nhiên khi nhìn vào mặt Kaoru
「Tôi đã tỏ ra kiêu ngạo với một quý tộc, Vì vậy tôi phải rời đi khỏi thành phố sớm…」(Kaoru)
Trên má cô, có một vết cắt sâu. Ngay cả khi máu đã dừng, nó vẩn là một vết thương xấu
Nếu một vết cắt sắc và đẹp, nó có thể chữa lành đến mức ko thể nào nhận ra
Nhưng với vết thương có miếng thịt nhô ra sẽ để lại một vết sẹo lớn. Với một cô gái trẻ, điều đó sẽ gây nhiều khó khăn cho cuộc sống tương lai cô
Điều này không thể tránh được nếu cô cần trốn thoát từ giới quý tộc có thể hãm hại cô bất kỳ lúc nào. Từ quan điểm về rủi ro, nó có thể một chút tốt hơn nếu để cô ra ngoài
「Xin hãy chở một chút」(người gác cổng)
Người gác cổng sau khi trở lại tram gác, ông ta mang ra vài thứ và đưa nó cho Kaoru
Túi đựng nước, đồ ăn nhẹ như là thực phẩm, và 5 đồng bạc
「Đây là …」(Kaoru)
「Xin cô hãy cầm lấy nó đi」(người gác cổng)
Khi ông ta nói vậy, người gác cổng mở cửa một cách nhẹ nhàng
Kaoru hạ thấp đầu cô với người gác cổng và đi qua cổng
Sau khi đi một khoảng ngắn, cô lập tức làm một chai thuốc trị thương và uống nó
Vết thương trên má đã hoàn toàn được chữa lành và biến mất ngay tức khắc
「Oh, mình lấy bộ hầu gái hoàng gia rồi, … À, sao cũng được. Nó có thể cũng hữu dụng theo cách nào đó!」(Kaoru) (edit 2: lại nhận được thêm 1 bộ đồ hầu gái)
Các dấu vết máu có thể được dọn sạch với thuốc hóa học
Tôi sẽ đi đến đất nước lân cận vương quốc Balmoa thành phố thủ đô là Gurua
「Ừm, đi thôi!」(Kaoru)
◊♦◊
5 năm sau(Translator Spoiler: ko phải time skip đâu nhé) ( Edit2: đây là ngoại truyện không liện quan nội dung chính, cùng lắm chỉ spoil nhẹ nội dung thôi)
Người gác cổng thành phố vội vã trên đường về nhà với một khuôn mặt khủng khiếp
Năm ngoái, đứa con trai dễ thương của anh mắc phải một tai nạn và bị thương
May mắn thay con trai vẫn sống, nhưng mắt phải nó bị mù lòa và tầm nhìn mắt trái cũng giảm đi đáng kể
Suy nghĩ cho tương lai con trai ông, nó không thể tránh khỏi việc làm trái tim anh trở nên nặng trĩu
(Chỉ giá như mà tôi có thể có được「nước mắt nữ thần」từ những tin đồn) (người gác cổng)
Một chai thuốc vàng được lưu trử bên trong chai thủy tinh phức tạp
Tuy nhiên, bí mật của loại thuốc như thế khó mà có được ngay cả với giới quý tộc, chứ chưa đến lượt một người dân thường như ông
「Chào mừng về nhà. Cách đây không lâu, một cô gái đã đưa thứ gì đó mà ghi người nhận là anh」(vợ người gác cổng)
Sau khi nghe thấy nó, người gác cổng mở vỏ bọc của chiến hộp nhỏ được đặt nó lên bàn, khi vậy anh ta nói vậy
Vài vật phẩm và một lá thư ở trong hộp
(Từ ai, cái gì đây …) (người gác cổng)
Ông ta bắt đầu đọc lá thư, ngay trong lúc đó khuôn mặt ông dần dần biến dạng với sự ngạc nhiên
Ông cầm lấy một thứ ra chiếc hộp và gọi con ông thật lớn
「Joshua, Joshua!!」(người gác cổng)
Con trai ông ngạc nhiên bởi giọng háo hức của cha anh và cố nhìn cha anh ngay cả khi anh hầu như không thể nhìn thấy gì cả. Người gác cổng để con trai uống thứ chất lỏng chứa trong một chai nhỏ với đôi tay run rẩy
Giây phút tiếp theo
「Cái gì? …mắt mình … mình có thể nhìn bằng mắt…? Eh, không có vết sẹo, tại sao chứ?」(Joshua)
Người đàn ông giữ chặc con mình và rơi nước mắt không ngừng. Trên bàn, có một lá thư ở trong chiếc hộp và vài vật phẩm
「cám ơn vì đã giúp đỡ tôi trước đây. Tôi trả lại những thứ mà tôi đã mượn vào thời điểm đó. Tôi tình cờ nhận được một thứ gọi là『nước mắt nữ thần』, tôi sẽ đưa nó cho ông để đáp lại lòng tốt của ông, vì vậy làm ơn hãy chấp nhận nó」(thư của Kaoru)
…và bện trong đó có một chiếc túi da quen thuộc cùng với 5 đồng bạc
Ông ta biết về cô gái người đã chạy khỏi thủ đô vài năm trước đây, khi đang còn làm việc như người gác cổng
Người con gái được ông ông giúp đỡ vài năm trước đây
Nước mắt ông không ngừng rơi
「Nữ thần …」(Gate Keeper)
(Edit : Bài học rút ra : “Sởi lởi trời cho , quanh co trời gom của lại” . )