Chương 01: Giấc mơ của Dũng Giả dự khuyết
[dự khuyết: được bầu ra nhằm bổ sung khi khuyết người chính thức ]
Dũng Giả là gì?
Dũng Giả, là anh hùng vĩ đại nhất của nhân loại! Là kẻ địch mà Ma Vương tà ác sợ hãi nhất! Trở thành Dũng Giả, là mơ ước cả đời của vô số bạn trẻ ở lục địa Eileen!
Vậy thì làm Dũng Giả có điểm gì tốt cơ chứ?
Trở thành Dũng Giả, là có thể hưởng thụ 'vinh hoa phú quý' cả đời, không chỉ có thể 'làm rạng rỡ tổ tông' và vượt hẳn mọi người. Một khi nổi tiếng với được thiên hạ biết đến, còn được hoàng tộc đối xử trọng hậu và quyền thế còn hơn cả hoàng tử công tước!
Nếu nó tốt như vậy, thế xin hỏi, tôi nên làm sao để trở thành Dũng Giả đây?
Vô cùng đơn giản, nhập học vào học viện Loran, trở thành cường giả kiệt xuất nhất trong lớp thế hệ trẻ, vậy thì chắc chắn bạn có thể trở thành Dũng Giả tiếp theo trong tương lai không xa!
"Giả sử..."
Nửa năm trước, Lâm Tiêu đọc hai câu thơ trong bài kiểm tra đầu vào học viện Loran, chứng tỏ sự khẳng khái hùng dũng của mình và mơ ước của bản thân chính là rút ra Thánh Kiếm tượng trưng cho chính nghĩa, trở thành Dũng Giả!
Khi đó, ngữ khí hắn kiên định, biểu cảm chân thành, siết chặt hai quả đấm lúc nói chuyện, trán nổi gân xanh lên, ngay cả giám khảo có kinh nghiệm phỏng vấn nhất cũng bị hắn làm cho cảm động đến nước mắt rơi lã chã, để cho hắn thi đậu thuận lợi.
Nhưng sự thật là Lâm Tiêu nói dối, đó căn bản không phải là lời thật lòng của hắn, chỉ là diễn xuất tuyệt vời của hắn mà thôi.
[ngữ khí: phạm trù trong ngữ pháp phân biệt câu tường thuật, câu hỏi, câu cảm thán ]
Là một người chuyển sinh đến từ Địa Cầu, sở thích lớn nhất của Lâm Tiêu chính là xem Anime, chơi game, ăn quà vặt... Nói cách khác, hắn chính là NEET! Hắn không có chút hứng thú nào đối với việc giải cứu thế giới, không muốn làm Dũng Giả, cũng không muốn giết Ma Vương, hắn chỉ muốn lặng lẽ hưởng thụ chờ chết, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc và may mắn ở Dị Giới.
Làm Dũng Giả sao? Chớ ngu ngốc!
Bạn chỉ thấy vẻ bề ngoài Dũng Giả gọn gàng, nhưng không biết đó là một nghề có độ nguy hiểm cực kỳ cao! Bởi vì Dũng Giả chắc chắn phải dẫn dắt nhân loại đối kháng với Ma Tộc, lao lên tiền tuyến chiến đấu, tỷ lệ tử vong cực kỳ cao và vài năm chiến đấu lại tuyển chọn ra Dũng Giả một lần nữa.
Gì cơ, bạn hỏi tại sao Dũng Giả mạnh như vậy rồi còn chết chứ? Cho xin, phải đối đầu đại quân Ma Tộc mênh mông, có bao nhiêu cái mạng cho đủ chứ?
Không muốn làm! Lâm Tiêu tuyệt đối không làm việc bán mạng vô tích sự!
"E hèm, hôm nay là bài kiểm tra ma lực theo thông lộ mỗi tháng của Khoa Ma Pháp. Mọi người nhất định cần phải thể hiện toàn bộ thực lực của mình và cho thầy xem sự tiến bộ của các em tháng này ra sao! Bắt đầu theo số thứ tự, số 1..."
Một ông già tóc trắng đứng ở trước bục, khẽ đặt một quả cầu pha lê trong suốt lóng lánh ở trên một tấm đệm mềm màu tím đậm. Xị mặt tổ chức cho đám học sinh lên tục tiến hành kiểm tra ma lực.
Lượng ma lực thấp hay cao là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá ma pháp sư mạnh hay yếu. Nhân loại có thể thông qua các phương pháp như Thiền Định, uống Mana Potion, tiến hành thực chiến để tích lũy ma lực nhưng Mana Potion cực kỳ hiếm hoi và thực chiến lại hết sức nguy hiểm. Những thứ tà môn ngoại đạo khác cũng không đáng tin cậy, cho nên hầu hết ma pháp sư chỉ có thể lựa chọn phương pháp ngu ngốc nhất —— Thiền Định.
Mỗi ngày mấy chục năm vẫn giữ vững Thiền Định tu hành, là con đường mà người trở thành một đại ma pháp sư phải đi qua. Thiền Định vừa mất thời gia vừa phí sức và hiệu quả lại chậm vì vậy phóng tầm mắt nhìn toàn bộ lục địa Loran này, đại ma pháp sư ở trên cấp 7 đều là tồn tại 'phượng mao lân giác'.
[phượng mao lân giác: lông phượng và sừng lân; đồ vật quý hiếm; của quý hiếm có ]
"Rosie, đến lượt em."
"Vâng, thưa thầy!"
Bị gọi đến tên, một thiếu nữ xinh đẹp với khí chất thanh nhã đứng dậy. Cô ấy mặc áo sơ mi tinh xảo với váy ngắn, một mái tóc dài màu hồng nhạt rực rỡ sáng bóng rất đẹp, dáng người mảnh mai, eo thon, hít một hơi thật sâu đã khiến bộ ngực nhỏ đang phát triển cũng phập phồng theo nhịp điệu. Dõi theo cô ấy chậm rãi lên bục, ánh mắt của các bạn học cũng không hẹn mà cùng tập trung ở trên người cô ấy.
Là đại tiểu thư của gia tộc Childe, Rosie đã quen với việc trở thành tâm điểm trong mắt mọi người. Cô ấy nhẹ nhàng đặt cánh tay nhỏ bé trắng nõn của mình lên trên quả cầu pha lê, nhắm mắt lại, tập trung tinh lực và điều động ma lực trong cơ thể.
[tinh lực: tinh thần và thể lực ]
Rất nhanh chóng, sâu bên trong quả cầu pha lê trong suốt xuất hiện một ánh sáng màu lam kỳ lạ.
"Cao cấp bậc 2! Rosie, rất tốt. Tháng này em tiến bộ rất nhanh, hãy tiếp tục cố gắng, chỉ cần lên thêm một cấp nữa, ma lực của em có thể đột phá lên cao cấp bậc 3!"
"Đột phá 3 bậc sao?"
Thiếu nữ há cái miệng nhỏ nhắn, vui mừng đến mức nói không ra lời trong khi truyền đến tiếng thì thầm bàn luận của các bạn học dưới bục.
"Khà khà, chú còn nói Rosie chỉ là cái bình hoa, mất mặt chưa? Ngươi ta lập tức đột phá ba bậc! Chú vẫn đang ở bậc 2 nhỉ?"
"Haiz, không hổ là đại tiểu thư của gia tộc Childe... Nữ thần ha, cô ấy là nữ thần của tui!"
"Đừng nó nằm mơ giữa ban ngày! Tui nghe nói lý do cô ấy luyện tập chăm chỉ là để theo đuổi Caesar đấy!"
"Cái gì? Cái vị hoàng tử Caesar đó ấy hả? Không thể nào! Ế... Xem ra những kẻ lười biếng như chúng ta chỉ là con cóc không thể ăn được thịt thiên nga nhỉ."
Đối mặt với những lời đồn đại dưới bục, Rosie chỉ cười nhạt và cũng không thèm để ý đến.
Không sai, cô ấy thích Caesar, điều đó có gì sai cơ chứ? Caesar Alex, hoàng tử thứ 5 của vương quốc Lombard, anh tuấn tiêu sái, thiên phú dị bẩm, người đàn ông xuất sắc như vậy, ai mà không thích cơ chứ?
Bài kiểm trả của hoàng tử Caesar đã sớm kết thúc —— Sơ cấp bậc 3, đứng nhất trong khoa ma pháp và đồng thời cũng là học sinh đứng đầu trong khoa ma pháp đột phá ba cấp! Có thể nói rằng Dũng Giả kế tiếp chính là Caesar mà không phải là ai khác!
Để đuổi theo bước chân của hắn, Rosie liên tục dốc sức tu hành, chỉ vì có thể lọt vào tầm mắt của hắn. Rốt cuộc bây giờ cô ấy đã làm được!
"Người tiếp theo, Lâm Tiêu!" Tiếng của giáo viên vang lên một lần nữa.
Người lên bục tiếp theo là một thiếu niên tóc đen không tầm thường chút nào lên tiếng đáp lại rồi đứng dậy và có tướng mạo bình thường. Hoàn toàn khác biệt với người mới vừa rồi, đối với bài kiểm tra của Lâm Tiêu, các bạn học chẳng hứng thú chút nào và vẫn còn đang thì thầm nhiều chuyện thảo luận về chuyện của Rosie với Caesar.
Lâm Tiêu chậm rãi đi lên bục và đi usuotj qua Rosie bên cạnh đang quay về chỗ. Trong lúc vô ý, ánh mắt của Lâm Tiêu rơi vào khuôn mặt xinh xắn của Rosie và lại thấy được vẻ khinh thường từ trong đó.
Bị ghét sao? Lâm Tiêu cười khổ ở trong lòng.
Đành chịu thôi, so với hoàng tử Caesar xuất sắc ưu tú, bản thân Lâm Tiêu chỉ là một người bình thường trong vô số các học sinh của học viện Loran. Nhìn lại Rosie, xuất thân cao quý, 'thiên sinh lệ chất' , lại là Nữ Thần ở trong lòng đám học sinh, coi thường đám "Con cóc ghẻ" như bọn họ cũng là chuyện đương nhiên.
[thiên sinh lệ chất: trời sinh ra chất đẹp đẽ/Có dung nhan xinh đẹp là ân huệ của trời đất ]
Hai tay Lâm Tiêu đặt lên quả cầu pha lê, cảm nhận nhiệt độ cơ thể còn lưu lại của Rosie và không kiềm được mà chần chừ.
Thành thực mà nói, Caesar thật sự là học sinh giỏi nhất của Khoa Ma Pháp sao? Chưa chắc đâu.
Thực ra học sinh đột phá 3 bậc đứng đầu Khoa Ma Pháp là Lâm Tiêu mới phải. Một tháng trước, hắn đã đột phá 3 bậc, chỉ là ngoại trừ bản thân hắn ra thì không có người thứ hai biết.
Gia tăng lượng ma lực, có lẽ rất khó đối với người khác nhưng đó lại là điều cực kỳ đơn giản đối với Lâm Tiêu.
Bản thân là người chuyển sinh, hắn cũng không có bản lãnh khác. Chỉ là hắn có khả năng nghịch thiên khiến cho tất cả ma pháp sư trên khắp lục địa thèm muốn không ngớt mà thôi —— Không cần phải Thiền Định mà có thể thông qua ngủ để tích lũy ma lực!
Đây rõ ràng chính là Cheat rồi! Ma pháp sư khác cũng đang phải cực khổ Thiền Định, còn hắn thì sao chứ? Ngủ một giấc ngon lành, dễ dàng khiến lượng ma lực tăng lên, có ma pháp sư nào có thể sánh với hắn cơ chứ?
"Tốt lắm, Lâm Tiêu, thể hiện toàn bộ thực lực của em, để cho ta thấy tiến bộ của em tháng này một chút nào." Giáo viên tóc trắng xóa thúc giục.
"Vâng, thưa thầy Worcester."
Lâm Tiêu lấy lại tinh thần và đem sự chú ý tập trung vào bài kiểm ta trước mắt.
Phải thể hiện ra toàn bộ thực lực sao? Hắn hơi do dự.
Dựa theo tính toán của hắn, thực lực thật sự của hăn đã đến gần bậc 4, hoàn toàn xứng đáng hạng nhất, nhất định sẽ khiến tất cả mọi người nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, dĩ nhiên cũng bao gồm cả vị đại tiểu thư Rosie kia.
Đây chính là cơ hội tuyệt vời giả B! Tuy nhiên, nếu hắn làm như vậy...
[giả B: trang B. Ra vẻ có học vấn, giàu có, đạo mạo]
Không, không được. Lâm Tiêu từ bỏ suy nghĩ đó trong nháy mắt.
"Vẫn dựa theo thông lệ, chỉ dùng ba phần ma lực là được rồi..." Hắn nhỏ giọng lẩm bẩm.
Chỉ dùng ba phần ma lực, có lẽ hắn nằm ở giữa bậc 2. Mặc dù không sánh bằng Rosie với Caesar nhưng thành tích cũng coi như là ở mức độ trên trung bình so với những học sinh khác. Cho tới nay, Lâm Tiêu ngậm miệng không nói chút gì về chuyện "Ngủ tích lũy ma lực". Hắn che giấu thật sâu thiên phú tuyệt vời của mình, 'thao quang dưỡng hối' và làm người khiêm tốn.
[thao quang dưỡng hối:
thành ngữ chỉ sự giấu tài ]
Cái gì? Bạn hỏi tại sao hắn ta phải cố ý che giấu thực lực ấy hả?
Bởi vì hắn ta không muốn làm Dũng Giả!
Nếu để lộ ra thực lực thật sự, hắn sẽ vượt qua Caesar mà trở thành người đứng đầu Khoa Ma Pháp và trở thành "con cưng" được mọi người nhìn chăm chú vào. Trở nên đứng đầu như vậy, người trong tương lai có thể trở thành Dũng Giả sẽ không phải là Caesar, mà là hắn!
Không được, không được, tuyệt đối không được, chuyện cực khổ như Dũng Giả bán mạng kia, vẫn nên để cho tên ngu ngốc Caesar đi làm đi, Lâm Tiêu tuyệt đối không tranh giành với hắn ta!
Hạ quyết tâm rồi, hắn nhắm hai mắt lại, cẩn thận khống chế ma lực và chỉ lấy ra ba phần. Vô cùng nhanh chóng, bên trong quả cầu pha lê trong suốt phát ra ánh sáng rực rỡ. Khác với màu xanh đậm của Rosie mới vừa rồi, bên trong quả cầu pha lê lần này là ánh sáng màu xanh nhạt tuyệt đẹp tựa như bầu trời trong xanh vậy.
"Ở giữa bậc 2 sao?" Lâm Tiêu mở mắt ra và thử hỏi dò.
Tuy nhiên, sau khi hắn thấy ánh sáng màu xanh da trời kia, cả người ngây ra.
"Cấp bậc ma lực, sơ cấp bậc 3! Con trai giỏi lắm, so với Rosie còn cao hơn!" Trong đôi mắt ti hí của giáo viên Worcester lóe lên ánh sáng hào hứng. "Em cũng đột phá 3 bậc sao? Ha ha, Lâm Tiêu, kiểm tra ma lực lần này của em cũng ngang hàng với Caesar đứng hạng nhất!"
"Cũng ngang hàng với hạng nhất... Cái gì? Chờ một chút đã!" Lâm Tiêu bị dọa cho sợ choáng váng.
Không riêng gì Lâm Tiêu, dưới bục ồn ào cả lên, đám học sinh nhìn chằm chàm vào quả cầu pha lê màu xanh nhạt kia không dời giống như gặp phải quỷ vậy. Rosie mới vừa rồi còn mang vẻ mặt coi thường thì bây giờ lại cắn chặt hàm răng và trong mắt hiện lên vẻ tràn đầy kinh ngạc khó có thể dùng lời diễn tả với không cam lòng.
Ở trong lòng các bạn học, Lâm Tiêu là học sinh xuất sắc bình thường nhất trong Khoa Ma Pháp, thành tích trên trung bình, vô cùng ổn định. Nhưng ngày hôm nay, mọi người tuyệt đối không nghĩ tới hắn bỗng nhiên trở nên nổi tiếng và cũng đứng ngang hàng với Caesar đứng hạng nhất!
May mà Caesar đã kết thúc bài kiểm tra trước thời gian quy định, đã sớm rời đi. Nếu không thì sợ rằng hắn sẽ đứng tại chỗ lao ra quyết đấu một trận sinh tử với Lâm Tiêu!
Giáo viên Worcester cực kỳ phấn khích đến nỗi ông liên tục vỗ lên bả vai Lâm Tiêu và lớn tiếng nói: "Lâm Tiêu, lần này chỉ đứng ngang hàng với hạng nhất! Nếu như lần sau em vượt qua Caesar, em chính là học sinh mạnh nhất Khoa Ma Pháp, người trở thành Dũng Giả không phải là ai khác mà chính là em đó! Ha ha ha!"
"Vâng, đúng vậy, thầy Worcester... Em em em em nhất định sẽ cố gắng." Lâm Tiêu gật đầu lia lịa đáp lại và cố nén sự bất an mà cứng rắn nặn ra nụ cười.
Người trở thành Dũng Giả không phải là ai khác mà chính là hắn sao? Cái trò đùa gì thế này, đó không phải là đẩy hắn vào trong hố lửa sao? Thầy Worcester lại đang rắc muối lên vết thương của hắn!
Tại sao điều này thành ra như vậy chứ? Rõ ràng hắn chỉ dùng ba phần ma lực thì nên ở giữa bậc 2 mới đúng, tại sao biến thành bậc 3, hơn 2 bậc cơ chứ?
Lâm Tiêu điên cuồng nhớ lại xem mình sai lầm ở chỗ nào. Tháng này hắn không hề cố gắng tu luyện, thậm chí còn lười biếng hơn so với trước đó, hắn không chỉ thường xuyên trốn học, cả ngày ngủ nướng và đến trễ nhiều lần vào buổi sáng, còn...
Đợi chút đã, ngủ nướng?
Lâm Tiêu bừng tỉnh hiểu ra. Hắn suýt chút nữa đã quên mất rằng hắn dựa vào việc ngủ mà gia tăng ma lực. Tháng này hắn thường xuyên ngủ nướng, rõ ràng là thời gian ngủ tăng đáng kể. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc ma lực của hắn tăng lên nhanh hơn!
Thực lực thực sự của hắn hiện giờ cũng không phải là "Gần đến" bậc 4 mà đã sớm "Đột phá" bậc 4!
Nghĩ tới điều này, Lâm Tiêu hận không thể cho mình hai cái tát.
Xong rồi, lần này xong hoàn toàn rồi.
"Cứu mạng, tôi không muốn đi làm bia đỡ đạn. Tôi chỉ muốn yên ổn làm Dũng Giả dự khuyết và sau đó lặng lẽ hưởng thụ chờ chết!"
Người chuyển sinh Lâm Tiêu có mơ ước là trở thành Dũng Giả dự khuyết, vừa mới 15 tuổi, đã kết thúc.