Giải thích nghi hoặc
Liên Y mở mắt, cuối cùng cũng đến Huyền Vương. Nguyên tố lại tiến hóa một lần.
" chúc mừng ngươi đột phá." Phong Ngân cùng Mặc Ly Thần Phong bay đến trước mặt nàng.
" đa tạ. " Liên Y khẽ cười.
" chậc chậc, ngươi hấp thu hết cả nửa hồ thạch tủy rồi a " Mặc Ly Thần Phong tỏ vẻ tiếc hận nhưng ánh mắt vẫn mang theo vui mừng.
Nhìn lại hồ thạch tủy rộng lớn, bây giờ đúng là đã cạn đi một phần ba, chỉ là một phần ba chứ tuyệt không phải một nửa a.
" cũng là nhờ hồng phúc của ngài a, ta mới đột phá cùng hấp thu nhiều huyền khí như vậy." Liên Y nhìn Mặc Ly Thần Phong, trêu tức nói. Đôi mắt nàng cong cong như nguyệt nha, thật vui vẻ. Ân, nhưng nàng cũng thật sự cảm ơn hắn. Nếu không nhờ hấp thu thạch tủy cùng thu phục Thổ tinh linh thì không biết ngày tháng nào nàng mới đến Huyền Vương.
" không cần phải nói cảm ơn ta. Ngươi có được ngày hôm nay hết thảy là do ngươi tự thân cố gắng. Nhưng mà nếu ngươi thấy áy náy thì có thể báo đáp a. Ta tuyệt không để ý." Mặc Ly Thần Phong cũng không có thua kém, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng.
" ngươi muốn nhờ nàng giúp ngươi ra khỏi đây ?" không đợi Liên Y lên tiếng, Phong Ngân đã nói trước.
" đúng vậy ! Ta ở nơi này đã mười vạn năm. Chỉ có nàng là có thể cứu được ta cùng Minh Nguyệt. Ngươi cũng thấy mà, thời gian của ta không còn nhiều. " Mặc Ly Thần Phong hơi tràm xuống. Đúng như hắn nói. Hình chiếu của hắn đang mờ nhạt.
" ta phải làm gì để giúp được ngươi ?" Liên Y nhìn về phía hình chiếu của hắn, nghiêm túc hỏi. Nếu hắn đã nói chỉ nàng có thể giúp thì nhất định có thể. Hơn nữa hắn nói đến Minh Nguyệt, có lẽ chính là tân nương xinh đẹp phong hoa tuyệt đại của hắn a. Nàng cũng thật muốn nhìn thấy nàng ấy.
Cả Phong Ngân cùng Mặc Ly Thần Phong cùng nhìn nàng. Trong mắt Mặc Ly Thần Phong còn có một tia cảm kích.
" ta cần hồi phục chi lực. Chỉ có hồi phục chi lực mới có thể giúp cho vết thương của Minh Nguyệt. Còn ta, chỉ cần một tia lực lượng kích thích phá vỡ phong ấn của Huyền Thần là có thể tỉnh lại. Tuy nhiên, để hồi phục thực lực thì phải mất một thời gian. " Mặc Ly Thần Phong nhanh chóng nói. Hình chiếu của hắn sắp chống đỡ không được rồi.
" hồi phục chi lực ? Ta đâu có biết hồi phục chi lực. . ." Liên Y kì quái nhìn hắn, ba chữ là cái gì chưa kịp nói thì bị Phog Ngân đánh gãy.
" nàng có. Ngươi hiện tại ở đâu ? Dẫn chúng ta qua đó. " Phong Ngân nhìn hình chiếu mờ nhạt như yên vụ của Mặc Ly Thần Phong nói nhanh.
"Ân " Mặc Ly Thần Phong không nhiều lời nữa. Hai tay kết ấn, hoàn cảnh nơi này liền thay đổi, lại là một con đường huyết ngọc hiện ra.
" đi hết con đường này chính là hàn đàm, ta ở đó chờ hai người." thanh âm vừa dứt thì hình chiếu của hắn cũng hoàn toàn tan biến hết.
Liên Y nhìn về phía Phong Ngân muốn một lời giải thích.
" chúng ta vừa đi vừa nói." Phong Ngân cất bước về phía con đường xinh đẹp.
Liên Y đang muốn đi theo Phong Ngân, nhưng mà nàng ngửi thấy mùi máu, nhìn lại y phục đã hoàn toàn biến dạng, liền nói hắn đợi, rồi lắc mình vào không gian tắm rửa. May mắn thời gian trong không gian chênh lệch cho nên nàng ở trong không gian hai canh giờ nhưng bên ngoài chưa tới nửa khắc.
Hai bóng dáng bạch y sóng bước trên con đường huyết ngọc xinh đẹp. Phong Ngân vừa đi vừa nói về hồi phục chi lực, làm Liên Y cảm thán không thôi, rốt cuộc Thiên Huyền giới chỉ ai tạo ra mà lại nghịch thiên như vậy.
" ta vẫn có điều thắc mắc, người cùng Mặc Ly Thần Phong có quen biết rất sâu đậm sao ?" Liên Y nghiêng đầu nhìn hắn.
" ta gặp hắn vài lần. Hắn là một trong số ít những người mà ta thưởng thức. Hắn là gia chủ đời thứ một trăm của Mặc Ly gia tộc." Phong Ngân hơi trầm tư.
" gia tộc lâu đời như vậy vì sao lại . . .?" Đời thứ một trăm. Như vậy gia tộc ấy cũng tồn tại cả ngàn năm đấy. Căn cơ thâm hậu, hơn nữa Mặc Ly Thần Phong đã đến Huyền Thần a.
" nói đến chuyện này thì phải nói về Đại chiến Thần Ma mười vạn năm trước. Không chỉ Mặc Ly gia tộc, Phượng gia tộc, mà rất nhiều môn phái cũng đều diệt vong, biến mất hoặc quy ẩn. Chỉ có Thánh môn là phát dương đại quang, trở thành nơi thần bí cùng mạnh mẽ nhất đại lục." Phong Ngân như lâm vào kí ức. Nhớ lại cuộc chiến khốc liệt, thê thảm mười vạn năm trước.
" Thánh Môn là môn phái mạnh mẽ nhất sao ?" Liên Y cau mày. Như thếnày thì khó khăn của nàng càng thêm chồng chất.
" theo bề ngoài là vậy. " Phong Ngân khẽ cười. Hắn cũng không cho rằng Thánh Môn là mạnh nhất, mười vạn năm đúng là rất dài, thực lực của Thánh Môn rất lớn nhưng mà xúc tua của nó càng trải rộng thì đám ô hợp càng nhiều. Thiên tài không phải rau cải trắng, mà yêu nghiệt như Liên Y thì càng ít ỏi. Thánh Môn cũng không quá đáng sợ như lời đồn đại.
" Phượng gia liệu có phải gia tộc của mẫu thân ta hay không ?" Liên Y khẽ lầm bầm. Mẫu thân nàng xuất thân thần bí. Mọi người chỉ biết mẫu thân nàng tên Phượng Ngọc Linh, thực lực ngang bằng cha nàng mà thôi. Ân, và mẫu thân rất xinh đẹp. Còn không ai biết, mẫu thân đến từ đâu.
" rất có khả năng này. Có lẽ ngươi trở về gia tộc hoặc đi Phượng gia mới có câu trả lời." Phong Ngân khẽ nheo mắt. Dù là Thánh môn mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng nhất định có ngày giết đến tận cửa vì những gì mà chúng gây ra cho Liên Y.
" vậy ngày đó, ngươi cũng . . . " Liên Y ngập ngừng hỏi.
" ta đương nhiên cũng có mặt trong trận chiến ấy. Bản thể hoàn toàn bị hủy hoại. Ma Đế rất mạnh. " Phong Ngân khẽ gật đầu.
" Nhưng nói như vậy Ma Đế thắng ?" Liên Y nghi hoặc. Nếu Ma Đế thắng vậy thì hiện tại lẽ ra phải là thế giới của ma quỷ mới phải, nhân loại chẳng phải sẽ diệt vong ?
"Hắn không thắng. Mà hắn cùng Thần Đế lưỡng bại câu thương. Ma quỷ, u linh đều phải về nơi thuộc về chúng là U Linh giới. Đảo mắt đã qua mười vạn năm. " Phong Ngân nhẹ nhàng nói. Câu cuối cùng như khẽ thì thào. Không ai biết hắn đang suy nghĩ điều gì.
" vậy còn hồi phục chi lực là cái gì ?"
" hồi phục chi lực là lực lượng không thuộc bất kì một loại nguyên tố hay huyền khí nào. Nhưng nó có thể khôi phục được kinh mạch, huyền khí, thậm chí cả linh hồn. Hồi phục chi lực cũng chống lại được mọi loại độc tố, tử khí cùng với ám nguyên tố." Nghe nói nếu là một Thần Đế nắm giữ hồi phục chi lực thì có thể khôi phục cả một đại lục. Câu cuối cùng hắn không nói với nàng.
" nhưng ta không. . ."
" ngươi không có hồi phục chi lực. Nhưng mà Thiên Huyền không gian có. Nhờ nó mà ta khôi phục được linh hồn cùng bản thể. Ngươi không nhận thấy mọi vết thương lớn hay nhỏ, chỉ cần ở không gian thì đều nhanh chóng khép lại hay sao ?"
" như vậy vừa rồi ta vay mượn huyền khí trong không gian cũng mang theo cả hồi phục chi lực ?"
" đúng vậy."
Hai người sóng bước, không ai nói thêm câu nào. Đều đang theo đuổi những suy nghĩ của mình.
Mất gần một canh giờ mới đi hết con đường, hiện ra trước mắt hai người là một hàn đàm rộng lớn, đến mức không cả thấy đường biên. Mà không thể gọi hàn đàm, phải gọi băng đàm mới đúng. Gió lạnh thổi. Liên Y vì có băng nguyên tố nên không thấy lạnh. Thậm chí, nàng còn cảm nhận được băng nguyên tố hưng phấn vận chuyển trong đan điền. Tham lam hấp thu hàn khí. Còn Phong Ngân, thực lực hiện tại của hắn đã sớm không biết nóng lạnh rồi.
"Băng đàm này lớn như vậy, bọn họ sẽ nằm ở đâu nhỉ ?" Liên Y nhíu mày.
" ngươi không biết dùng thần thức ?" Phong Ngân liếc mắt nhìn nàng. Nha đầu này thông minh thì thông minh thật, như sao lại có lúc ngu ngốc như vậy a ?
Liên Y bĩu môi lầm bầm một cái, nàng chỉ quên mất thôi có được không, làm gì mà hung dữ như vậy. Phong Ngân thối, một chút đáng yêu cũng không có. Hèn chi sống mấy vạn năm chẳng có mẫu hổ nào yêu hắn. Thật là làm người, à không, làm hổ thất bại. a.
mấy vạn năm chẳng có mẫu hổ nào yêu hắn. Thật là làm người, à không, làm hổ thất bại. Phong Ngân mà biết nàng hiện tại nghĩ gì thì hắn nhất định thu thập nàng. Mĩ nam như hắn mà không có người theo ? Là hắn vứt đi không hết đấy.
Trong lòng thầm oán thì thầm oán nhưng mà Liên Y vẫn nhắm mắt, dùng thần thức quét qua băng đàm. Liên Y nhận thấy hiện tại thần thức của nàng đã mở rộng rất nhiều lần so với lúc còn cấp bậc Huyền Thiên. Ha ha, như thế này có phải phong ấn lại mở ra và nàng có thể luyện thêm nhiều đan dược không cấp bậc không ? Phải nhanh chóng thử một chút mới được.
Thần thức nhanh chóng tìm được một thạch động nằm bên dưới băng đàm. Thạch động có kết giới, nhưng đang suy yếu rồi. Nhìn xuyên qua kết giới thậm chí thấy lờ mờ hai bóng dáng lẳng lặng nằm bên trong.
" tìm thấy rồi, chúng ta đi thôi. " dứt lời, Liên Y bay về phía thạch động.
Thạch động nằm bên dưới băng đàm, nhưng hoàn toàn khô ráo. Kết giới này chẳng thể nào làm khó được Phong Ngân. Nhưng hắn không có ra tay, cho nên Liên Y mất nửa canh giờ mới phá xong kết giới. Nàng đi thẳng vào động, không thèm liếc Phong Ngân một cái, cho nên không thấy được ánh mắt tán thưởng của Phong Ngân.
Trong thạch động thật rộng lớn có một chiếc giường bằng noãn ngọc. Hai bóng dáng vẫn mặc hỉ phục lặng yên nằm đó. Nữ tử khuynh quốc khuynh thành, phong hoa tuyệt đại nằm trong lòng nam nhân tuấn mĩ.
Bao phủ lấy họ là nhàn nhạt, vô hình lực lượng phong ấn. Không thể không nói Mặc Ly Thần Phong quả thật rất mạnh. Lực lượng duy trì phong ấn này chính là lực lượng của hắn, dù giường noãn ngọc cùng băng đàm giúp phong ấn gia cố phong ấn, thế nhưng phong ấn đã tồn tại mười vạn năm a.
" chúng ta bây giờ nên làm thế nào ?" Liên Y quay đầu hỏi Phong Ngân.
"Ta phá vỡ phong ấn của hai người này. Ngươi đưa hồi phục chi lực vào giúp họ giữ mạng sống. "
" đưa hồi phục chi lực ? Nhưng ta hiện tại không khống chế được hồi phục chi lực, hơn nữa biết bọn họ càn là bao nhiêu hồi phục chi lực ? Không thể làm thế, như vậy quá nguy hiểm. " Nàng không thể làm thế, như vậy quá nguy hiểm. Hơn nữa chính mắt nàng thấy Minh Nguyệt bị đâm xuyên tim. Như vậy gần như ngay lúc ấy Mặc Ly Thần Phong đã đưa lực lượng bảo vệ tâm mạch cùng phong ấn nàng ấy. Nếu hiện tại giải trừ phong ấn thì Minh Nguyệt khả năng sẽ chết.
" vậy theo ngươi nên làm thế nào ?" Phong Ngân nghĩ một chút liền hỏi. Ân, nàng nói không sai. Hắn thế nhưng quên mất điều này. Trong mắt lóe lên tán thưởng nhưng lời đến miệng lại vẫn lạnh lùng như vậy. (Tg: cho nên mi mới không có được nàng. PN: là tại ai hả ? ánh mắt muốn giết người . Tg: ha ha xách laptop bỏ chạy)
" đem bọn họ vào trong không gian, sau đó mới giải trừ phong ấn. Nhưng là làm sao có thể di chuyển được khi không chạm vào bọn họ ?" Liên Y rơi vào trầm tư. Giường noãn ngọc này thế nhưng có huyền cơ. Nó thế nhưng nằm trên một tiểu trận đồ.
"Không cần di chuyển chiếc giường đâu. Ta nhớ trong không gian ngươi dựng mấy căn phòng mà, ở đó chẳng phải là có giường hay sao. Đứng lùi lại." Phong Ngân không cho đó là vấn đề. Chiếc giường quý thật nhưng mà cũng không nhất thiết cần có.
" nhưng là thương thế của Minh Nguyệt nhất định phải dùng a." nếu có thể không dùng nàng đương nhiên không dùng nhưng vấn đề là bắt buộc phải dùng. Trận đồ nàng có thể phá được nhưng là trận đồ này mà phá đi vậy thì không thể được. Trận đồ này cùng với kết cấu trận pháp trong thạch động, trong hành lang, trong cung điện,. . . đều như nhau. Thậm chí Liên Y còn phát hiện những con đường huyết ngọc chính là là thông đạo giữa các tiểu trận đồ, và chúng tạo thành một đại trận đồ là Thần Minh Cung, thậm chí là Thần Minh Vực. Mà lối vào ban đầu chính là cánh cửa cũng là nơi khởi động trận đồ. Hay nói cách khác, nếu như bây giờ đánh sập trận đồ này, tức là chuyển chiếc giường hoặc phá hủy nó thì toàn bộ nơi này sẽ sụp đổ.
" chủ nhân, ngài đừng lo, ta có thể làm ra một chiếc như thế này thậm chí còn nhiều linh khí hơn cả chiếc này nữa." Thổ tinh linh ngồi trên vai của Liên Y bỗng lên tiếng.
" Thật sự ? Tốt quá. Như vậy không cần phá hủy hay di chuyển chiếc giường này." Đôi mắt Liên Y sáng lên, sao nàng lại có thể quên bảo bối này a. Hắn thế nhưng là Thổ tinh linh vương a, một cái giường noãn ngọc làm sao làm khó hắn a.
" nhưng là chủ nhân, tại sao không thể phá hủy hay di chuyển a." nó rất là thắc mắc a, chỉ là một cái giường thôi mà.
" vì nếu di chuyển thì toàn bộ nơi này sẽ sụp đổ. Được rồi, ngươi vài không gran tạo giường cho ta. Phong Ngân, chúng ta bắt đầu thôi." Liên Y hai tay bắt đầu kết ấn.
" được." Phong Ngân cùng Thổ tinh linh cùng gật đầu. Phong Ngân còn nhìn nàng một cái thật sâu. Làm sao nàng biết chuyển chiếc giường nơi này sẽ sụp đổ ? Nhưng là hắn cũng không hỏi mà hai người tay đã bắt đầu kết ấn.