Phượng Náo Thiên Hạ: Thần Y Vương Phi

chương 56

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đến trước phủ quận chúa vừa đúng gặp Linh Lan đang bước ra.

" Nhược Ly Sao ngươi lại tới đây ? "

" tiện đường muốn đến xem ngươi, vào trong nói đi " Rồi dẫn đầu bước vào,

" Tham kiến Vương Phi "

" miễn lễ đi " Rồi bước ra phía sau hậu viện, đến hoa viên mới dừng lại nhìn gốc mai trổ lá xanh cũng sắp đến lúc nở hoa rồi.

" Nhược Ly có chuyện gì sao? Ta đang định đến Vương Phủ tìm ngươi "

" ta ra ngoài vừa lúc đến đây sẵn xem cho ngươi, ngươi không cần phải đến Vương Phủ. " Bách Lý linh tâm đánh thót một cái, lẽ nào nàng ta đã biết? Không thể nào đâu.

" Ta cũng thật buồn chán nên thường đến Vương Phủ tìm ngươi trò chuyện sẵn tiện trị liệu luôn, nếu ngươi thấy phiền ta sẽ không đến thường xuyên nữa" mắt hơi nhòe nước, nhìn nàng ta như vậy Nhược Ly hết chỗ nói

" ta nào có ý đó, chỉ thấy ngươi ngày nào cũng qua qua lại lại Vương Phủ sợ ngươi mệt mà thôi, ta hứa với sư huynh sẽ chăm sóc ngươi thì sao để ngươi mệt mỏi được. "

" cũng chỉ là vài bước còn nhỏ hơn đường hoa viên trong cung của ta, nào có mệt mỏi, ta muốn tìm ngươi nếu không sẽ buồn lắm."

cuối đầu xuống nhỏ giọng lẫm bẩm "Haizz, nếu ở trong phủ sẽ thuận tiện hơn ah!" dù nàng ta nói nhỏ nhưng Nhược Ly vẫn nghe thấy được. Nhưng nàng vẫn như không nghe thấy gì.

" thôi được rồi mà, nếu buồn cứ tới tìm ta. "

" Thật sao? "

" đương nhiên không để uỷ khuất ngươi được. Đưa tay ra " nàng ta ngoan ngoãn đưa tay ra.

Đến lúc về nhà thay y phục xong Lãnh Thế Tuyệt cũng về tới.

" Ta về rồi, Nương Tử "

" Chàng đã về, dùng thiện chưa? " lắc lắc đầu.

" để ta kêu người dọn ta ăn cùng chàng "

" Ukm" lúc ăn cơm Lãnh Thế Tuyệt chợt nhớ gì đó

" mai nàng cùng ta đến Thái tử phủ" nhìn thần sắc nghi hoặc của nàng nói thêm

" là trắc phi của Thái tử sinh một tiểu công chúa, Mai là đầy tháng rồi"

" ah." nàng có nghe nói, hình như thời gian Ngũ Quốc Đại Điển trắc phi Thái tử đã sinh nhưng lúc đó đang bận rộn với lại cũng không quan trọng lắm nàng đã quên mất.

" Có cần chuẩn bị quà tặng gì không? "

" ta đã sai người chuẩn bị rồi, mai nàng chỉ cần cùng ta đi là được " gật đầu xem như đã biết.

Sáng hôm sau chuẩn bị thỏa đáng rồi mới đến phủ Thái tử. Đến phủ Thái tử Thái tử phi đích thân đón nàng đến hậu viện nơi của nữ quyến nghỉ tạm đến lúc khai tiệc mới đến chính sảnh.

Bước vào phòng các mệnh phụ phu nhân và các tiểu thư đều tiến đến hành lễ

" tham kiến Thái tử phi, Chiến Vương phi "

" được rồi điều đứng cả lên đi " Thái tử phi mở miệng. Mọi người cũng chỉ làm lấy lệ nên cũng lập tức đứng dậy.

" Nhược Ly ngươi đến rồi " Trần Thi Thi vui vẻ tiến đến

" xin Vương phi thứ tội tiểu nữ không hiểu phép tắc mạo phạm Chiến Vương phi, xin Vương phi trách phạt là Thần phụ quản giáo bất nghiêm " mẫu thân của Thi Thi lôi nàng ta quỳ xuống.

" Trần phu nhân đứng lên đi, đây là ta bắt nàng gọi như vậy "

" vậy thần phụ đa tạ Vương phi" Lúc này người hầu đưa một người tới là Bách Lý linh đến.

" Thái tử phi " gật đầu chào hỏi Thái tử phi sau đó tiến tới ngồi bên cạnh Nhược Ly.

" Ta nhận được thư mời của Thái tử phi " gật đầu tỏ vẻ đã biết rồi cũng không muốn nói chuyện với người khác chỉ trò chuyện cùng Thi Thi và linh Lan

Lúc này một tiếng cười trong trẻo vang lên một người mặc cung trang cùng trang điểm còn muốn hoa lệ hơn Thái tử phi đến

" Thật xin lỗi tỷ tỷ, Thiện Nhi cứ khóc nháo muội dỗ mãi mới được, đã để tỷ tỷ đợi lâu " tuy lời nói có lỗi nhưng ý Tứ khoe khoang mười phần cũng không thấy một tia kính trọng.

Không đợi Thái tử phi đáp lời cất bước đến chỗ kế Thái tử phi ngồi xuống, kiêu ngạo y như Khổng tước xòe đuôi không xem ai ra gì.

Thái tử phi làm như không thấy Thái độ vô lễ của nàng cười hiền lành nói

"thân mình muội muội mới hảo còn phải chăm sóc hài tử, ta sao lại trách muội muội được. Thiện Nhi cũng là một đứa bé gái dễ thương, chọc người yêu mến,thái tử gia là nâng niu trên tay, sau này chắc sẽ là một đại mỹ nhân giống như muội muội, hoa nhường nguyệt thẹn rồi, muội nói có phải không muội muội? "

Ta không trách ngươi có hài tử mà bận rộn, dù gì cũng là một nữ hài tử thì có là gì đáng để ngươi kiêu ngạo , cũng sẽ chỉ như ngươi làm thiếp thất cho người mà thôi.

Nghe ra ý châm chọc của Thái tử phi sắc mặt kiêu ngạo của nàng ta tan vỡ. Hừm, sao ta chỉ sinh nữ Nhi chứ? vẫn để ả ta trèo lên đầu lên cổ. Lần sau, nhất định sẽ là Tiểu Hoàng tử, để xem lúc đó còn không dẫm nàng ta dưới chân sao?

Hơi bình ổn khó chịu trong lòng nhìn sang kế Thái tử phi là một nữ nhân xinh đẹp đến mức kinh diễm không hình dung được. Nữ nhân này là ai? Như chợt nhớ ra cái gì mở miệng

" ai iu. Đây không phải là Chiến Vương phi cao quý chứ? Đúng là xinh đẹp kiều diễm, dung nhan hơn người thảo nào Chiến Vương Gia gặp đã yêu thích còn vì ngươi mà không muốn nạp thiếp. Hảo mỹ nhân ah!" trào phúng lên tiếng, ý là Nhược Ly dùng sắc đẹp dụ dỗ Chiến Vương Gia.

" bất quá, đàn ông nha, chơi lâu rồi sẽ chán ngán mà thôi, tuy rằng đẹp nhưng cũng sẽ không thể mãi giữ tâm nam nhân " Không đợi Nhược Ly trả lời, càng châm chọc tiếp lời

" đa tạ Trắc phi quan tâm, Mỹ mạo là do trời sinh , được Vương Gia yêu mến là phúc phần của Nhược Ly, tâm của Vương Gia Nhược Ly sao có thể nắm giữ, tình yêu thật tâm không phải dựa vào thủ đoạn để nắm giữ . Có một số người cho dù có muốn cũng sẽ không có được, sẽ ghanh tị . Ta cũng không phải một số người phóng đãng chỉ biết dùng sắc để quyến rũ nam nhân, có khác gì kỹ nữ chứ. Người nói có phải không Trắc phi! " Nhược Ly cười nhẹ nhàng hỏi lại

" to gan! ngươi! ngươi đây là muốn nói ai???" tức giận quát lớn.

" trắc phi người có hiểu lầm hay không? Nhược Ly chưa hề nói tới người, sao người lại tức giận? " Thần sắc vô tội càng làm nàng ta tức chết

" ý của ngươi ám chỉ rõ ràng như vậy còn gì? Ngoài ta còn ai khác? "

" Nga! Thì ra trắc phi nương nương là người như vậy! Ta quả thật không biết, thật xin lỗi đã lỡ lời rồi " như giật mình hiểu ra gật gật đầu rồi tỏ vẻ Hối lỗi nhìn nàng ta.

Các mệnh phụ tiểu thư điều nén cười ánh mắt nhìn nàng ta thêm một phần khinh bỉ

" Ngươi Ngươi dám mắng ta" thấy mọi người nhìn nàng mang theo khinh thường nàng mới biết hoa ra nàng ta gài bẫy nàng.

" Có thái tử phi và các phu nhân làm nhân chứng Nhược Ly chưa hề nói đến trắc phi, ta chỉ đưa ra ví dụ thôi, ai ngờ chính miệng người tự nhận, ta cũng thật bất ngờ, nhưng ta đã xin lỗi vì đã nói lỡ lời, Làm sao nói ta mắng người? "

hừ! Ngươi không phạm ta ta không phạm người, muốn trúc giận lên đầu nàng sao? Tưởng nàng là ai?

Không nghỉ tới nàng ta lại nhào qua muốn tát Nhược Ly, hơi bất ngờ nhưng Nhược Ly nhướng mày rồi khẽ tránh sang một bên, không biết là Bách Lý linh chắn trước người nàng,.

CHÁT

nàng ta tát vào mặt Bách Lý linh " linh Lan " " linh Lan công chúa!. "

" có đau không? Sao lại chạy ra đỡ cho ta?" vừa nói vừa lấy một lọ thuốc thoa lên dấu tay đỏ bừng trên mặt Linh Lan.

" Không sao mà " Lắc lắc đầu

"muội làm vậy là có ý gì? Ta quả thật chưa nghe Chiến Vương phi xúc phạm đến muội, muội đây là cố tình gây sự có phải không? " Thái tử phi thấy vậy tiến đến chặn ngang nàng ta quát lên

" hừ! nàng ta là cái thân phận gì? Ta đường đường là Thái tử trắc phi có thể để nàng ta tự tiện vô lễ hay sao, ta là đang quản giáo thay phụ mẫu nàng ta, ai biểu cô ta cản trở làm gì? Bị đánh là đáng, còn muốn làm đau tay ta" đắc ý nói vẻ mặt thật vênh váo, hoàn toàn không biết Bách Lý linh là ai.

" thân phận? "

lúc này Lãnh Thế Tuyệt và bọn Người Thái tử đến. Thái tử đen mặt cảm nhận thấy hàn khí tỏa ra từ người Lãnh Thế Tuyệt hắn biết người này tức giận rồi.

" làm càng còn không xin lỗi Chiến Vương phi và linh Lan công chúa "

Thái tử quát lên, nàng ta nghỉ là Thái tử chỉ là lấy lệ nói vậy nên lập tức yếu đuối nhu nhược chạy đến bên Thái tử.

" Gia người phải làm chủ cho thiếp là nàng ta...Chát! "

Không đợi nàng nói hết Thái tử đã quăng cho nàng một bạt tai. Như không thể ngờ Thái tử sẽ ra tay đánh nàng, nàng ta ngã xuống đất ôm mặt nhìn Thái tử.

" để cô nói cho ngươi biết, người ngươi vừa mới tát là Công chúa của Đông Lăng quốc, người ngươi muốn tát là Chiến Vương phi do chính Hoàng Thượng thân phong, cũng là Quận chúa. Ngươi muốn thay phụ Hoàng dạy dỗ nàng sao? ngươi có tư cách gì? Chỉ là một Trắc phi là thị thiếp đừng tưởng cô không dám trừng phạt ngươi "

Thái tử tức giận mắng, nàng là người mà hắn yêu thương, tuy nàng không ở cạnh hắn, hắn cũng muốn bảo vệ nàng không để nàng phải chịu uỷ khuất sao ả ta dám động thủ với nàng, muốn chết!. Trong lòng loé lên tia tàn độc.

Lãnh Thế Tuyệt âm trầm nhìn màng trước mắt, dám động tới bảo bối của hắn, xem ra hắn im lặng qúa lâu nên không biết hắn là ai nữa. Bước đến bên Nhược Ly mai mà nàng không bị tát, nhìn qua người lúc nãy đã đỡ cho Nhược Ly một cái tát hảo cảm cũng tăng một phần.

" Ta chống cho nàng " hắn biết nàng muốn làm gì. Nghe lời nói của hắn Nhược Ly khẽ ngẩn đầu nhìn hắn

" ừ! " gật đầu rồi bước xuống chỗ nàng ta đang ngã ngồi, lúc này nàng ta đã khôi phục tinh thần, cũng đã sợ hãi, cũng vì nàng ta nghỉ mình vừa sinh được con đầu lòng cho Thái tử mà đã đắc ý không xem ai ra gì.

Chát! Chát! Chát! Chát! Nhược Ly vung tay tát mấy cái lên mặt nàng ta mới mở miện " tát này trả lại cho linh Lan. Ngươi ! nghĩ mình là ai? " Rồi trở về bên Lãnh Thế Tuyệt lập tức bị cầm lấy tay lúc nãy

" lần sau kêu người đánh, đừng động thủ, đau tay! ta sẽ đau lòng. "

" Ukm, lần sau sẽ không "

Rồi mọi chuyện cũng giải quyết thoả đáng, thái tử đem nàng ta giam lỏng vào phòng không có lệnh của hắn không ai được phép vào . Một chút phong ba chỉ là một đoạn nhạc đệm cho cuồng phong sắp tới.

Cũng đã qua vài ngày đó. Nghe nói người nhà của vị trắc phi đó đều bị lưu đài biên quan làm khổ sai. Có người Thượng tấu là tìm ra chứng cứ ăn chặn quan lương cứu tế. Hoàng Đế giận dữ muốn chém hết nhưng Chiến Vương Gia lại xin tha, chỉ đem đi lưu đài.

Ai cho phép các ngươi chết dễ dàng như vậy, cứ từ từ mà hưởng thụ đi. Còn nghe nói vị trắc phi kia đã bị hưu nhưng sau đó bị bắt nô dịch ở phủ Thái tử.

Các vị phu nhân lúc về điều nói cho trượng phu mình nghe chuyện đã phát sinh, lúc này ai cũng lạnh gáy nhất là những người có làm một chút chuyện không muốn người khác biết.

Họ điều kêu phu nhân và Nhi nữ nhà mình phải hảo hảo mà lấy lòng vị Chiến Vương phi này, chỉ cần nàng vui vẻ Chiến Vương Gia kia cũng sẽ vui vẻ ah.

Lãnh Thế Tuyệt hôm nay về sớm đúng lúc gặp Bách Lý linh đang ở Vương Phủ, sau hôm đó hắn cũng cảm kích nàng ta một chút mà buông bỏ cảnh giác xuống, lần trước trong Ngũ Quốc Đại Điển nàng ta cũng đúng lúc giúp mình, giờ lại dám đứng ra đỡ cái tát đó cho Nhược Ly, nàng ta hẳn cũng không xấu đi.

" Chiến Vương Gia "

" sao công chúa lại ở đây giờ này? "

" là đến tìm Nhược Ly nói chuyện thôi, Vương Gia cũng về rồi Linh Lan cáo từ trước "

" nàng ta hay đến lắm sao?"

" Dạ hình như ngày nào cũng đến " Lãnh Nhất trả lời.

Không biểu hiện gì bước vào phòng thấy Nhược Ly đang nằm trên tháp quý phi đùa giỡn với tiểu Hoa và tiểu Xích, tay nàng đang chọt chợt cái bụng tròn vo của tiểu Hoa còn con hồ Ly nhỏ này đang nằm giang bốn cái chân thành hình chữ đại mặc cho Nhược Ly đang chọt nó.

Còn tiểu Xích ghé đầu vô chung trà uống gì đó đuôi rắn nhỏ động đậy.

" xem ngươi đi, không hiểu cái bụng nhỏ xíu này sao lại chứa hết hai con gà nướng ah..còn ngươi nữa đó là rượu, không phải nước đâu.. " nói rồi chọt cái đuôi rắn đang lắc lư.

Sủng vật của nàng một con tham ăn, một con rắn lại mê rượu, nhưng lại là rượu nàng pha chế mới chịu uống, đôi khi thì thấy hai con vật này linh tính hoá.

" nghĩ gì đó " rơi vào một vòng ôm ấm áp tiếng nói trầm thấp thổi bên tai.

" Hi hi không gì, chàng hôm nay về sớm "

" về bồi nương tử, không phải nói dẫn nàng đi du hồ sao? Hiện tại đi! "

" Không phải chàng nói Minh Nguyệt hồ đi về cũng phải mất ngày sao?"

" ta đã thu xếp xong xuôi, cũng bàn giao công việc lại, một tuần hay nửa tháng chắc không vấn đề. " mắt Nhược Ly tỏa sáng nhìn Lãnh Thế Tuyệt

" Chụt! Yêu chàng nhất! " hôn một cái lên má Lãnh Thế Tuyệt.

" Như vậy không đủ nha " nói rồi nâng cầm Nhược Ly môi chạm môi nàng hôn sâu hơn. Một lúc sau hơi thở hai người đều biến đổi mới buông Nhược Ly ra. Cảm giác dưới mông có thứ cứng rắn cọ cọ đỏ mặt mắng

" sắc lang " hôn một cái lên má nàng

" chỉ sắc lang với nàng thôi " chuẩn bị Xong xuôi cũng canh giờ sau rồi.

Trong lúc rảnh Lãnh Thế Tuyệt hỏi về chuyện Bách Lý Linh, Nhược Ly cũng không dấu, nói rõ tình trạng của nàng ta rồi còn vui đùa hỏi một câu

"đừng nói chàng để ý người ta nha." Lãnh Thế Tuyệt gõ đầu nàng một cái.

" bậy bạ, ta chỉ là thấy lúc trước nàng giúp ta với mấy ngày trước đỡ cái tát đó cho nàng hẳn là không phải người xấu " Nhược Ly cười gật đầu.

Nàng nói lúc đó có nghe Linh Lan nói phải chi ở lại Vương Phủ sẽ thuận tiện hơn. Lãnh Thế Tuyệt suy nghĩ chút cũng đồng ý kêu người chút nữa đi qua đón nàng ta đến là được.

Lúc trước không cho nàng đến Vương Phủ là sợ nàng còn ý định khác. nhưng thời gian qua nàng ta vẫn không có gì khác lạ, cư xử rất đúng mực,là một cô nương tốt, rất thật tình.

với lại Nhược Ly đã hứa với sư huynh chăm sóc nàng, nàng cũng không muốn thất hứa với sư huynh.

Nhưng nàng không biết quyết định của hai người sẽ làm cho cuộc sống của hai người xảy ra chuyển biến có thể vạn kiếp bất phục . Nhưng là chuyện sau này

Hiện Giờ hai người vẫn ấm ấp yêu thương chuẩn bị lên đường du ngoạn.

Truyện Chữ Hay