Diệp Hạo Hiên vì để đại dương vt có thể tinh chuẩn cắm vào trong tiểu huyệt Thẩm Nhan, hắn trước vươn một bàn tay tham nhập hoa huyt ướt dầm dề của cô.
Ngón tay thon dài đem hai môi âm hộ dính vào nhau đẩy ra, mặt khác, một bàn tay đỡ côn tht lớn cứng rắn, trước đem quy đầu trứng gà lớn, ở âm hộ ướt hoạt tiến lên, vuốt ve vài cái.
Một lát sau, trên đại quy đầu liền đều đều bọc một tầng dâm dịch dính nhớp.
Đang lúc Thẩm Nhan hưởng thụ nam nhân dùng đại dương vt trêu chọc âm hộ mang đến cảm giác vô cùng thoải mái.
Diệp Hạo Hiên đột nhiên động thân một cái.
Đại dương vt thô cứng thế như chẻ tre, nháy mắt xâm nhập trong dũng đạo nhỏ hẹp.
“A…”
hoa huyt khẩn trí nháy mắt bị côn tht thật lớn căng ra, một cổ cảm giác trướng nóng quen thuộc lại lần nữa đánh úp, Thẩm Nhan tựa như thỏa mãn, yêu kiều rên rỉ ra tiếng nói: “Anh… Anh trai, đại dương vt thật lớn, căng đến tiểu bức em trướng đầy a.
”
Diệp Hạo Hiên nghe vậy, lại đem đại dương vt dùng sức hướng hoa huyt Thẩm Nhan đâm sâu vào.
Huyệt thịt khẩn trí của cô gái bị côn tht lớn nam nhân tầng tầng mở ra, nếp gấp thịt trong vách tất cả đều bị nghiền phẳng, quy đầu một đường gian nan đỉnh vào cổ tử cung khẩu.
“A… trướng quá… Thật thoải mái…”
Thẩm Nhan kinh hô ra tiếng, hai chân không khỏi đem vòng eo Diệp Hạo Hiên quấn quanh đến càng khẩn.
“dương vt của anh trai có lớn hay không lớn? Có muốn anh trai thô bạo thao nát tiểu tao bức của em hay không? Ân?”
Ánh mắt Diệp Hạo Hiên tà mị nhìn chăm chú vào cô gái nhỏ bé dưới thân yêu kiều rên rỉ, hai bàn tay dùng sức xoa bóp hai luồng vú bự cao ngất trước ngực cô kia.
Hắn một bên xoa vú cô, một bên thẳng lưng đỉnh hông, đại dương vt mãnh liệt mà ở tiểu huyệt cô qua lại thọc vào rút ra.
Ở dưới tác dụng của trọng lực, thân xe theo động tác nam nhân luật động nhẹ nhàng lay động.
Hai người phảng phất như đang ngồi ở trên một con thuyền nhỏ phiêu bạt trên mặt nước.
Lúc lên lúc xuống, hai khối thịt thể kịch liệt va chạm bên nhau, chỗ giao hợp phát ra tiếng va chạm bạch bạch bạch.
“A… A… Anh trai… anh… anh thật mạnh…”
Thẩm Nhan cảm giác cả người phảng phất đều phải bị Diệp Hạo Hiên đẩy đến phá thành từng mảnh nhỏ.
Dưới thân cô trào ra một cổ lại một cổ mật dịch nóng bỏng, giống như nhỏ giọt, từ khe hở chỗ hai người giao hợp chảy xuôi mà ra.
Diệp Hạo Hiên nghe vậy, tức khắc như được sự cổ vũ thật lớn.
Động tác hắn không khỏi nhanh hơn, thọc vào rút ra, tựa như một người máy đóng cọc, mãnh liệt mà lại thường xuyên ở tiểu huyệt thọc vào rút ra.
Vì để Thẩm Nhan thể nghiệm càng tốt, hắn một bên thao làm hoa huyt cô, một bên duỗi tay tham nhập âm hộ cô, ngón giữa trêu đùa âu yếm viên âm đế nho nhỏ nhô lên kia của cô.
Ở dưới tình huống âm đế cùng âm đo chịu song trọng kích thích, Thẩm Nhan hoàn toàn luân hãm.
Cô cảm giác thân thể như là bị từng đạo điện lưu xuyên qua, đại não ý thức dần dần mơ hồ, thân thể như là chứa lửa, hơi thở thở ra từ miệng mũi mang theo nóng rực.
Vách trong âm đo nhỏ hẹp nhanh chóng co rút lại, dùng sức hút vật cứng thô tráng của nam nhân.
“A…”
Đại dương vt của Diệp Hạo Hiên bị tiểu huyệt Thẩm Nhan kẹp đến thật sự quá khó chịu, hắn ăn đau kêu rên ra tiếng, trên trán chảy ra mồ hôi như hạt đậu, theo gương mặt lăn xuống trên da thịt trần trụi của cô.
Đang lúc bọn họ chiến đấu kịch liệt, ngoài cửa sổ xe bỗng nhiên hiện lên bóng người thấp thoáng.
Mơ hồ truyền đến một trận đối thoại.
“Ai lại không có tố chất như vậy! Cư nhiên đem xe của chúng ta ngăn chặn!”
“Đúng vậy! Thế này thì làm sao chúng ta đi ra được đây?!”
Diệp Hạo Hiên cùng Thẩm Nhan nghe tiếng, trái tim nháy mắt nhấc tới cổ họng, bọn họ dừng lại động tác giao hợp, ăn ý nhìn mắt nhau, ở trong lòng phỏng đoán có thể là xe mình đã chặn xe người khác hay không?.