Sau khi Diệp Hạo Hiên nghe Thẩm Nhan nói xong, sửng sốt thật lâu không biết nói gì.
Cô vừa không đòi tiền, cũng không cần hắn cho cô tình cảm, nhưng hắn lại ngủ cùng cô, đem đêm đầu tiên của người ta cướp đi.
Hắn là nam nhân, cho nên quá mức hiểu biết tâm tư nam nhân.
Hắn biết mặc dù xã hội hiện tại phi thường cởi mở, nhưng đại đa số nam nhân đều ít nhiều gì cũng để ý đến việc nữ nhân còn trong trắng hay không.
Nếu nữ nhân của mình bị nam nhân khác ngủ qua, người làm bạn trai cùng chồng kia trong lòng nhiều ít đều sẽ có điểm chú ý.
Vì đền bù hắn đối Thẩm Nhan phạm phải sai lầm, cũng vì giảm bớt cảm giác nội tâm chịu tội, Diệp Hạo Hiên thành khẩn mở miệng đề nghị nói: “Nếu không như vậy đi! Cô về sau nếu gặp bất luận việc gì khó khăn, giải quyết không được, cô đều có thể tới tìm tôi hỗ trợ, tôi nhất định sẽ giúp cô!”
Phương diện sinh lý khó khăn cũng có thể tìm anh giải quyết sao?
Thẩm Nhan nghe vậy, đầu óc đột nhiên hiện ra một cái sắc nghi vấn như thế.
Không thể không thừa nhận, thể lực hắn phi thường tốt, côn tht lớn ngạnh lên đem cô thao làm đến dục tiên dục tử.
Đêm qua hắn thần chí không rõ, ở cô bên tai nói những lời cợt nhả, giờ phút này vẫn có thể làm cô rung động không thôi.
Nghĩ đến đây, cô bỗng nhiên cảm giác được hoa huyt truyền đến một trận hư không.
Huyệt khẩu sưng to nhất, từ bên trong chảy ra một bãi chất lỏng, như là phát ra tín hiệu cầu cứu cơ khát.
Thật muốn lại cùng hắn tới một pháo.
Thẩm Nhan nhìn cơ ngực cùng cơ bụng cường tráng của Diệp Hạo Hiên, theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.
Ngay sau đó, cô thu hồi ánh mắt dục nữ, bày ra tư thái cao lãnh, lạnh lùng đối nam nhân nói: “Không cần!”
Cô trả lời lời ít mà ý nhiều, dường như ngay cả một câu dư thừa cũng lười cùng hắn nói.
Nếu thái độ Thẩm Nhan kiên quyết như thế, Diệp Hạo Hiên cũng không kiên trì, đem thật sâu áy náy cất chứa, biểu tình phức tạp nhìn cô một cái, chuẩn bị đứng dậy xuống giường mặc quần áo rời đi.
Nhưng, khi hắn xuống giường cầm lấy quần áo, lại đột nhiên ý thức được, đây chính là hắn phòng, mà không phải phòng Thẩm Nhan.
Ngay sau đó hắn xấu hổ quay đầu nhìn về phía nữ hài, mở miệng nhắc nhở nói: “Cái này là phòng ta.
”
“Ân?!”
Thẩm Nhan xấu hổ đỏ mặt, cô giờ phút này trên người không manh áo che thân, áo ngực ren màu đen bị Diệp Hạo Hiên xé thành hai nửa, quần lót bị cô ném vào thùng rác, váy trắng vứt bỏ lung tung rên sàn nhà.
Chờ lát nữa cô rốt cuộc nên như thế nào ra cửa a?!
Diệp Hạo Hiên theo ánh mắt Thẩm Nhan nhìn về phía sàn nhà sát mép giường, quần áo hai người bọn họ bị hỗn độn vứt bỏ trên mặt đất, trong đó áo ngực bị xé thành hai nửa là đáng chú ý nhất.
Không cần phải nói, hắn đều có thể cảm nhận được bọn họ đêm qua là có bao nhiêu nhiệt liệt.
Mặc dù là nội tâm sóng gió mãnh liệt, nhưng Diệp Hạo Hiên vẫn như cũ nỗ lực duy trì thể diện, hắn chỉ là hơi đổi chút sắc mặt khó phát hiện.
Sau đó, hắn lại khôi phục sự cao lãnh cường đại khí tràng ngày thường, nhìn xuống Thẩm Nhan nói: “Cô đem chăn che tốt, quay mặt đi, tôi trước mặc quần áo, sau đó cô đem số đo nói cho tôi, tôi lập tức kêu người đưa cho cô bộ quần áo mới lại đây.
”
“Ân, được.
”
Thẩm Nhan không có lựa chọn nào khác, vì không muốn lõa thể ra cửa, cô chỉ có thể đáp ứng.
Diệp Hạo Hiên bằng tốc độ nhanh nhất mặc tốt quần áo, dùng tay chải chải tóc, xoay người cầm lấy di động bước nhanh đến gian ngoài phòng nghỉ đi đến.
Thẩm Nhan nghe thấy tiếng đóng cửa của Diệp Hạo Hiên, cả người lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Cô thả lỏng nằm ngửa ở trên giường lớn, mặt trên chăn đơn còn tàn lưu hương vị hormone nam tính, cô nhịn không được ngửi ngửi, hình ảnh kịch liệt vận động của hai người đêm qua hiện lên trong đầu, theo bản năng duỗi tay xoa xoa vú.
Tay mình rốt cuộc không bằng tay nam nhân.
Cô xoa nhẹ nửa ngày một chút cảm giác tình dục đều không có, có chút nhụt chí buông tay xuống.
Cô nhất định phải làm Diệp Hạo Hiên ở trạng thái thanh tỉnh cam tâm tình nguyện thao làm cô.
Thẩm Nhan âm thầm ở trong lòng phát hạ lời thề, liền ở trong lòng tính đến bước tiếp theo kế hoạch.
Trong bất tri bất giác, cô lại ngủ một giấc, tỉnh lại đã là buổi chiều giờ.
Dưỡng đủ tinh thần cùng thể lực, cô quyết định đứng dậy tắm rửa, thay đồ mà Diệp Hạo Hiên phái người đưa tới, sau đó đi về phòng của mình.
Nhưng mà, khi cô thật sự đeo giày vào đứng lên, mới phát hiện hai chân căn bản là đứng không vững.
Mà cô mỗi một bước đi, âm đo sưng đỏ trầy da khẩu liền truyền đến một trận xé rách đau đớn, thỉnh thoảng có chất lỏng đặc sệt màu trắng từ tiểu huyệt cô chảy ra, nhỏ giọt trên sàn nhà….