Từ đêm nọ với Thương Thịnh đến hiện tại đã được ba ngày, mông Kiều Nhất Minh vẫn còn ẩn ẩn đau, nghĩ đến việc này, động tác gõ phím của hắn cũng tăng thêm sức lực, phát ra tiếng "Bạch bạch bạch" làm cho người ta biết hắn có bao nhiêu oán hận!
Lão Vương cách vách ý vị thâm trường nhìn hắn nói: "Người không biết nhìn vào còn tưởng cậu dục cầu bất mãn kiếm chuyện phát tiết đó?"
"Cái gì, anh có lầm hay không a! Rõ ràng là......" Kiều Nhất Minh trong một khắc không cẩn thận kéo đến ánh mắt ái muội của mọi người trong phòng.
"Tiểu Kiều, rõ ràng là cái gì hả!"
Kiều Nhất Minh nhất thời nghẹn lời,"Rõ ràng là bạn gái tôi tinh lực dư thừa một chút thôi!" Mấy chữ cuối cùng y nói âm thanh phát ra đều nhỏ dần đi, nhưng y không muốn vứt đi mặt mũi của mình!
Ở bệnh viện bên này, Thương Thịnh thú vị nghĩ: "Bạn gái, đúng không!"
Tên ngốc Kiều Nhất Minh không hề biết, mỗi tiếng nói cử động của hắn sớm đã bị Thương Thịnh giám sát, ngay cả việc buổi tối hắn không ngừng kêu "Lão công lão công" Thương Thịnh cũng biết rõ! Bằng không Thương Thịnh sao có thể bỏ qua cho hắn ba ngày?
Hôm nay, không ít người cầu kinh Kiều Nhất Minh, một tên mặt trắng như y sao có thể lừa được nữ sinh, hỏi hắn làm sao khống chế được một nữ nhân có công phu trên giường thật tốt, tất cả mọi người trong lòng đều biết rõ ràng, thấy ngày đó Kiều Nhất Minh đi làm vác theo bộ mặt "Tính phúc"!
Kiều Nhất Minh sợ ngây người! Đàn ông sao có thể bỏ qua một đề tài như vậy!
"Mấy người không biết đâu, nữ nhân này không dạy thì thôi, dạy dỗ tốt liền ngoan ngoãn nghe lời mấy người!"
Lúc sau Kiều Nhất Minh lại bảo người trước mặt ghé lỗ tai lại, trộm nói cho hắn: "Anh mày chính là kéo dài không suy ( mạnh mẽ kiên cường và lâu ra:") a!"
Thương Thịnh đang uống cà phê, trợ lý trước mặt hắn đang báo cáo sự vụ gần nhất, kết quả, bị Thương Thịnh đột nhiên không nhịn được phun đầy người.
"Kéo dài không suy đúng không! Ông đây phải thử xem!"
Nói xong câu đó Thương Thịnh liền rời đi, hoàn toàn bỏ qua trợ lý trước mặt, để lại một người hỗn độn trong gió!
Ban đêm! Kiều Nhất Minh ăn hết hộp mỳ cuối cùng, nhiều ngày qua hắn đều ăn mì hộp,"Ai! Tôi thật sự rất muốn ăn thịt a!" Kiều Nhất Minh ngửa mặt lên trời cảm thán!
"Vậy em muốn uống sữa bò không?"
"Đương nhiên là có!" "Từ từ, là ai đang nói chuyện với mình!"
Xoay người, quả nhiên Kiều Nhất Mịn nhìn thấy một người gần trong gang tấc!
Thương thịnh tà mị cười, "Xong rồi xong rồi xong rồi, thịt thịt một chút liền biết, sữa bò cũng không phải không có, nhìn mặt một cái liền biết rõ!"
Thương Thịnh ngay sau đó liền cường hôn, không chừa đường sống cho Kiều Nhất Minh, cũng không cho hắn mơ mộng tìm đường sống! Bàn tay to du tẩu sau lưng y, lúc nhẹ lúc mạnh.
Từ phía sau chuyển đến lồng ngực trước mặt, trêu đùa hai quả anh đào nhỏ.
Ngay lúc Kiều Nhất Minh tình thâm như nước, Thương Thịnh đột ngột dừng lại! Vì thế người thứ hai hỗn độn trong gió của hôm nay đã xuất hiện ( người đầu tiên là anh trợ lý đáng thương kia:V)! Bảo bối của Kiều Nhất Minh đã sớm có cảm giác, hiện tại y cảm thấy mình thực không có tiền đồ, sao còn nghĩ đến việc ly hôn a! Về chuyện khác chắc Thương Thịnh không dừng lại đâu! Hắn trở nên thác loạn mất rồi.
Tác giả cho rằng Kiều Nhất Minh hư không lạnh lẽo tịch mịch, mấy người nói đi?
Thương Thịnh hôm nay dường như khống chế rất tốt, mục đích của hắn hôm nay là đến xem Kiều Nhất Minh chủ động "Kéo dài không suy"!
Ngồi trên ghế sô pha mềm mại, hắn cười tủm tỉm nhìn Kiều Nhất Minh: "Tôi thân là bạn gái của em, muốn xem một chút bạn trai tôi kéo dài không suy như thế nào!"
Nội tâm Kiều Nhất Minh lay động, y đấu tranh tư tưởng một chút, bản thân hoàn toàn quên mất tại sao Thương Thịnh lại biết! Chau mày! Hai bàn tay nhỏ nắm chặt!
Nhưng hắn không biết, cứ mờ ám như vậy, nếu không phải bác sĩ nam khoa Thương Thịnh biết cách áp chế, thật sự có thể giải quyết sạch sẽ Kiều Nhất Minh ngay tại chỗ!
Đột nhiên, Kiều Nhất Minh mỉm cười tà ác, một ý nghĩ đột ngột sinh ra, y muốn thượng Thương Thịnh......
================HẾT CHƯƠNG ================
Riz: Bây giờ mới để ý tác giả thật sự thích dùng dấu chấm than, tui đã bỏ đi một lố rồi nhưng vẫn còn nhiều quá....!.