Phúc Hắc Tổng Tài, Đừng Ăn Ta

chương 37: bi kịch

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

” Thật sự không nghĩ anh Hạo Thiên sẽ làm như thế, vậy cô ngay bây giờ rời khỏi chỗ này đi!”

Lâm Tư Tư chỉ vào cánh cửa, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo.

“Như thế nào? Cô không đi? Quả nhiên vẫn muốn câu dẫn anh Hạo Thiên?” Cô ta tức giận nói:” Nói cho cô biết, anh ấy sớm hay muộn cũng sẽ cùng tôi kết hôn! Anh ấy chỉ có thể là của tôi, cô đừng mơ tưởng câu dẫn anh ấy!”

Tiết San San cười lạnh:” Tốt, tôi đây chúc các người trăm năm hảo hợp, các người có thể sống hạnh phúc giai lão!”

Ác ma Luật Hạo Thiên này, nên sớm bị loại nữ nhân đọc ác Lâm Tư Tư này tra tấn hắn cả đời! Nhớ tới lúc trưa, anh ở trên người cô nói một câu “ sớm muộn gì tôi cũng sẽ làm cho bọn Lâm gia trở thành con chó của tôi”, cô không khỏi lại cười lạnh, Lâm Tư Tư này, không biết cô ta nghe được những lời này sẽ phản ứng như thế nào?

Lâm Tư Tư sửng sốt, không nghĩ tới cô khinh địch buông tha như vậy

” Nếu cô thông minh, hiểu được biết khó mà lui, vậy cô còn chờ cái gì? Hiện tại sao không đi?”

Tiết San San nghĩ , cô mặc quần áo này, như thế nào đi ra ngoài?

Nhưng nhìn đến bộ dáng tức giận của lâm Tư Tư, cô đành phải xuống giường.

” Đứng lại!” Lâm Tư Tư kêu lên, cầm lấy áo của cô, vết hôn hiện ra trước mắt. (Lady: dấu vết iu thương của HT để lại cho SS a ~~~ )

Cô ta điên lên, dùng sức bắt lấy tóc Tiết San San:” Tiện nhân! Các người làm cái gì?”

San San dù sao cũng luyện qua võ, nâng tay đẩy cô ta ra:” Muốn biết? Hỏi ngươi anh Hạo Thiên của cô đi!”

” Đồ đê tiện! Cô còn nói không câu dẫn anh ấy? Cô chẳng qua cũng chỉ là kĩ nữ mà thôi!”(Lady: con mụ đáng ghét, dám chửi SS của tôi, )

Lâm Tư Tư chửi ầm lên, tiến lên đánh cô, San San tránh đi, xoay người, cô ta liền ngã trên giường.

Cô ta vừa sợ vừa giận:” Cô đúng là tiện nhân! Cô dám đánh tôi? Cô dám đánh tôi!”

Tư Tư nói xong đứng lên, mở cửa ra hướng ra phía ngoài quát:” Hai người, mau vào cho tôi!”

Rất nhanh hai tên vệ sĩ cao lớn vạm vỡ tiến vào.

” Đánh cô ta cho tôi! Đánh cho cô ta đến chết!” Cô ta bộ mặt dữ tợn kêu lên, chỉ vào Tiết San San

Tiết San San nhìn hai tên vệ sĩ kia, đánh nhau rất khó. Trừ bỏ thân thủ linh hoạt, cô không có ưu thế gì, mà hiện tại một chân của cô đang bị thương, làm cho tốc độc của cô giảm lại.

Cô ngửa mặt lên trời thở dài, bi kịch a!

Trong khoảng thời gian này, cô bị đôi nam nữ cực phẩm này quay cuồng, vừa bị cái tên ác ma kia tra tấn xong, lại bị vị tiểu thư này tàn phá!

Đến đây đi đến đây đi! Lão nương không sợ các người! Năm đó ở trong cô nhi viện trong hoàn cảnh gian khổ như vậy cô có thể sống sót, không có gì có thể làm khó cô!

Cô dùng hết toàn lực cùng hai tên vệ sĩ đánh nhau chết sống đứng lên, cô không thể không dùng hết toàn lực, bởi hai tên vệ sĩ này không biết thương hương tiếc ngọc.

Làm cô bị đánh té trên mặt đất, lúc một cước thật mạnh đá vào bụng, cô bỗng nhiên cảm tháy hận Luật Hạo thiên.

Tuy rằng hiện tại người sai người đánh cô là Lâm Tư Tư, nhưng nếu không phải bởi vì anh ta, cô ta sao có thể điên cuồng như vậy!

” Dừng tay!” Lâm Tư Tư bỗng nhiên hô lên, đứng ở nơi đó nhìn Tiết San San đang hấp hối, bỗng nhiên trên mặt hiện ra tàn khốc tươi cười.

” Hai người các ngươi, cảm thấy mặt cô ta đẹp không?”

Hai tên vẹ sĩ sửng sốt, thật cẩn thận gật đầu.

” Ha ha, hai người, có nhận ra cô ta không?”

Hai tên vệ sĩ lắc đầu.

” Phế vật!” Lâm Tư Tư mắng:” Một mĩ nữ như hoa như ngọc đang ở trước mặt hai ngươi, hai người sao không nhìn ra?”

Hai tên vệ sĩ hai mặt nhìn nhau, lại gật đầu.

” Còn không mau tới? Hầu hạ Tiết đại tiểu thư của chúng ta cho tốt, thật mạnh có thưởng! Yên tâm, xảy ra chuyện gì Lâm gia chúng ta chịu trách nhiệm!” (Lady: Đê tiện, thật đê tiện, mụ già khốn kiếp, tôi muốn giết bà,)

Hai tên vệ sĩ liếc mắt một cái, Lâm đại tiểu thư cho món ăn tinh thần , họ cũng không nói gì, bước tới, một trận cuồng xé.

” Buông ra…… Các người…… Súc sinh……”

San San liều mạng giãy dụa, giống như có kim đam vào ngực, Lâm Tư Tư khuôn mặt dữ tợn cười to……

Rốt cục giãy giụa được hai tên vệ sĩ, cô liều mạng chạy ra cửa, mở cửa phòng, đầu liền rơi vào một vòng ôm ấm áp.

Trợn mắt nhìn thấy, tâm lạnh nửa thanh.

Truyện Chữ Hay