Típ... típ...
- Như thế nào? - Một lão giả vận áo blouse trắng gấp gáp nói.
- Rất tốt, có lẽ là vật thí nghiệm tốt nhất từ trước đến giờ. - Giọng người đàn ông trung niên dường như không nén được kích động nói.
- Nếu không phát sinh thêm dị biến gì khác, tiếp tục duy trì tiến độ này không lâu nữa chúng ta sẽ cho ra đời một "cỗ máy chiến đấu" độc nhất từ trước đến giờ! - Một người khác trong nhóm vừa vui mừng nói ánh mắt thì dừng tại bình thủy tinh lớn ở giữa căn phòng.
Theo mắt hắn nhìn đến, chỉ thấy một thiếu nữ còn chưa che dấu hết vẻ non nớt trên gương mặt đang lâm vào trạng thái ngủ say.Thân không mảnh vải ngồi trong tư thế hai tay ôm gối.
Mái tóc đen nhánh trôi nổi bồng bềnh trong nước.Bỏ qua việc trên trên mình cô có vô số sợi dây nối ống kim đang rim vào làn da trắng nõn đến trong suốt gần như có thể nhìn thấy rõ từng mạch máu thì hoàn toàn có thể coi là một cô bé nhân loại bình thường.
Nếu như lúc này có ai trong nhóm người vận blouse trắng quan sát tỉ mỉ chắc chắn sẽ nhận thấy hàng mi dày cong cong của cô bé đang run nhè nhẹ.Lúc này họ còn đang bận bàn luận sôi nổi cười đùa vui vẻ với nhau nhưng chính vì điều này sẽ khiến họ hối hận cả đời vì tai họa biết đâu sẽ ập đến bất ngờ?Trong đời không ai lường trước được điều gì cả.
Lạnh, cảm giác lạnh đến thấu xương giống như khi ở thủy ngục của tộc nhân ngư.Đôi mắt to tròn bắt đầu mở ra, mang đôi đồng mâu đỏ như huyết, yêu mị nhưng lại lạnh như băng.
Cặp mắt xinh đẹp như đảo nhẹ qua mọi vật xung quanh, sau cùng lại đem tầm nhìn đặt tại trên cơ thể mình.Khi nhìn đến vùng đất phẳng lì ở vòng một vốn phải nở nang thì trên mặt thiếu nữ tràn đầy hắc tuyến!Cô nhớ rõ trong tiểu thuyết không hề nhắc đến thân thể này chính là một tiểu la lị đâu?
Khi nhìn đến những cây kim không ngừng truyền những dung dịch lạ vào cơ thể mình thì môi anh đào không khỏi nhếch lên!Thì ra tình tiết đã đi đến hơn nữa chặn đường rồi sao?
Đã bị tên tác giả khỉ gió lừa vào thân xác này, bị nhìn thấy cơ thể còn chưa tính giờ lại tổn thương nó nữa chứ!Chỉ là bọn nhân loại vô nhân tính bẩn thiểu cũng dám động chạm đến cô?
Vươn bàn tay nhỏ nhắn vừa chạm nhẹ vào, bề mặt bình thủy tinh liền vang lên tiếng "răng rắc".Như một túi nén khí bị châm nổ, những mảnh thủy tinh văng tứ tung mang theo dòng nước trong bình không ngừng chảy ra ồ ạt.
Thân thể trắng muốt nhẹ nhàng rơi xuống, ngón chân vừa cách mặt nước dưới sàn khoảng vài cm thì dừng lại.Giọng nói trong trẻo cất lên:
- Nào, đến giờ chơi rồi!
Giơ cao cánh tay, hai ngón tay làm một động tác bún nhẹ liền có một tia sáng lóe lên.Chiếc áo blouse trắng vừa vặn che đi thân hình tinh tế nhỏ nhắn càng làm tôn lên vẻ hút hồn giữa màu trắng và đen của mái tóc mềm mại dài quá gối.
- Báo cáo tiến sĩ! , ,,... Hầu như đa phần các vật thí nghiệm điều đã tẩu thoát khỏi phòng thí nghiệm.
- Cái gì?? - Một vị lão giả trong rất hiền từ được gọi là tiến sĩ hốt hoảng nói.
Nhưng chưa kịp để họ phản ứng với tình hình rối ren vì tin tức này thì một tiếng nổ không nhỏ vang lên.Bức tường làm bằng loại hợp kim cứng rắn nhất dễ dàng bị phá hủy, truyền đến sau là tiếng nói non nớt ngọt ngào:
- Các ngươi là đang định đi tìm ta sao?
Tô tiến sĩ trợn to mắt sợ hãi nhìn cô bé xinh xắn như thiên sứ run rẩy nói:
- , sao có thể?
Sự đối lập giữa ngũ quan dữ tợn bị phá hủy ở một nửa gương mặt,bên còn lại giống như bộ phận robot của con zombie tăng trưởng cao ba thước - sản phẩm lai tạo giữa dị năng giả cường hóa với máy móc. Là dung nhan tinh xảo đáng yêu của cô bé nhỏ nhắn đang hướng họ mỉm cười ngồi trên vai nó.
Nhưng sao lại có thể có ý thức?Rõ ràng nó đã bị khống chế hoàn toàn rồi kia mà!Vậy việc bọn tang thi biến dị kia thoát ra chẳng lẽ...Tô tiến sĩ vừa nghĩ đến đó lại bất giác rùng mình lại nhìn sản phẩm hoàn mỹ vô khuyết, mà ông ta tự tay tạo ra kia đang nở nụ cười thiên chân vô tà nhưng lại cho ông cảm giác lành lạnh rợn tóc gáy trong lòng cũng nảy sinh một dự cảm bất hảo.
__________________________đường phân cách ______
- Được rồi, cứ quyết định như vậy đi!
Lý Vũ Văn vừa kết thúc xong cuộc họp chung của căn cứ C, vừa tính toán đi tìm ái nhân Nhạc Quỳnh Quỳnh ân ân ái ái thì lực tinh thần cấp S của hắn đang thả ra bao phủ quanh căn cứ và vài vùng phụ cận đột nhiên chấn động mạnh.Có nguy cơ gây thương tổn đến cả hắn nên liền nhanh chóng thu hồi.
Hắn nhíu mày nhìn về phương hướng gây ra đợt tác động mạnh mẽ vừa rồi!Nếu hắn không đoán sai thì vị trí đó hình như là sở nghiên cứu bệnh độc số đi.Dùng một trong quang hệ dị năng - tốc độ ánh sáng.Giống như tên, người sử dụng năng lực này sở hữu tốc độ nhanh chóng có thể gần tương đương với thuật thuấn di của Tư Đồ Lạp Vi.
Không tới ba giây, Lý Vũ Văn đã đứng trước sở nghiên cứu.Nhưng giờ đây, cho dù là người đứng đầu một căn cứ lớn và cũng là một trong những dị năng giả mạnh nhất Trung Quốc thì cũng không khỏi có chút ngỡ ngàng khi đối diện với tình cảnh trước mặt.
( Các cấp bậc dị năng theo chiều tăng dần: F - E - D - C - B - A - S - SS - SSS )