Editor: Masha
Lúc trước muội và Thủy Sinh đến với nhau được cũng do hai người nhìn vừa mắt lẫn nhau, cho nên mới thành vợ chồng.” Mộc Sinh tẩu tử nói lời kinh người.
Lý Lê Hoa vội nói: “Mộc Sinh tẩu tử, chuyện này đã qua nhiều năm, cũng đừng nhắc lại.” Nàng vẫn luôn xem trọng lệnh cha mẹ, vừa mắt lẫn nhau gì đó, thật làm nàng có chút xấu hổ. Chuyện vừa mắt lẫn nhau này ở gia đình giàu có đã có thể coi là lén lút trao nhận.
Tình cảm của Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa hẳn là không tồi đi.
Chỉ là quá nhẫn nhục chịu đựng. Bị uất ức cũng không biết phản kháng.
Lý Lê Hoa nghĩ, công công thật đúng là tìm việc cho mình. Bảo nàng tìm tức phụ cho Thổ Sinh.
Lý Lê Hoa nghĩ tới bà mối chạm mặt ở nhà Lưu Đại tỷ, nói không chừng bà ấy có người tốt để giới thiệu.
Nếu công công nhà mình đã nói, thành thân liền phân gia, như vậy nên tìm người hơi chút lợi hại, miễn cho đến lúc đó không phân gia được cũng không nói được lời nào.
“Chàng cảm thấy ta nên quản hay mặc kệ chuyện này?” Lý Lê Hoa hỏi Triệu Thủy Sinh, công công giống như đem đứa con trai Triệu Thổ Sinh này hoàn toàn giao cho nhị phòng bọn họ.
Triệu Thủy Sinh nói: “Chuyện này nàng đừng động vào, ta đã có an bài.”
Hắn không muốn thê tử của mình bị người Triệu gia bên kia sai sử, cho dù là dùng hiếu đạo cũng không thể.
“Chàng đã có tính toán?” Lý Lê Hoa hỏi.
“Thổ Sinh nếu có thể tìm nhạc gia tốt một chút, về sau chúng ta sẽ ít nhọc lòng về Triệu gia chút.” Triệu Thủy Sinh không vô tư như vậy, tình huynh đệ với Triệu Thổ Sinh căn bản không thể so với sự thư thả của hai vợ chồng bọn họ.
“Nữ nhi của huynh đệ Trương lão bản, trước mắt cũng đến tuổi gả đi, Trương lão bản muốn cùng nhà ta kết thân.”
Quan hệ thông gia là quan hệ ràng buộc có lợi nhất, xem ra Trương lão bản thật đúng là nhìn trúng Triệu Thủy Sinh.
“Không phải là kén rể chứ.” Lúc đầu còn vì chuyện kén rể này mà nháo đến túi bụi, nếu bọn họ giới thiệu Triệu Thổ Sinh cũng đi ở rể thì đúng là thọc vào tổ ong vò vẽ.
“Không phải kén rể, huynh đệ của Trương lão bản còn có hai nhi tử, điều kiện trong nhà cũng không tồi, đến lúc đó nhà gái sẽ cho một ngôi nhà ở trấn trên làm của hồi môn, cũng là có ý hy vọng sau khi thành thân ở tại trấn trên.”
Điều kiện này cũng coi như không tồi, Triệu Thổ Sinh vốn dĩ đang ở trấn trên làm công, đương nhiên là thuận tiện.
Hơn nữa nhà gái cường thế một chút, Triệu bà tử cũng không dám ngang ngược.
Ở tại trấn trên, cũng rời xa bà bà, sinh hoạt càng thoải mái.
“Cha không phải đã nói sao, sau khi thành thân liền phân gia, đã phân gia thì thổ sinh ở lại trấn trên cũng không có gì đáng trách. Trương gia cũng không phải là gia đình ở nông thôn, cho dù muốn gây chuyện cũng không đủ can đảm.”
Những người Triệu gia đó cũng chỉ là bắt nạt kẻ yếu, chân chính đụng tới thế lực cường đại hơn bọn họ, cũng không dám nói gì.
“Nhà người này thật ra không tồi, chỉ là chúng ta cũng nên nói rõ ràng với người ta, bằng không lại thành lừa gạt.” Lý Lê Hoa nói.
“Đó là tất nhiên, bất quá người Trương gia đã hỏi thăm, ta minh kỳ ám chỉ cũng nói một ít, nhưng người Trương gia cảm thấy không đáng là gì.”
Huynh đệ của cô nương Trương gia có vài người, cũng không phải ăn chay, thật sự muốn gây sự, cũng nên nhìn xem có bản lĩnh hay không.
“Người Trương gia coi trọng Thổ Sinh?” Bởi vì Thổ Sinh làm việc ở tiệm gạo Trương gia đã được mấy tháng, cũng đủ nhận thức một người.
“Thổ Sinh làm việc kiên định, chưa bao giờ gian dối hay thủ đoạn, cho nên người Trương gia cũng đánh giá hắn không tệ.”
Kỳ thật muốn kết quan hệ thông gia, chỉ cần người không thái quá, là được.
“Vậy chuyện này ta chờ Mộc Sinh tẩu tử lại đây, nhờ nàng mang tin trở về, chủ yếu là nói một câu với cha.” Nếu lão Triệu đáp ứng rồi, chuyện này sẽ có tám phần hy vọng.
“Có phải cũng nên nói với Thổ Sinh một tiếng hay không? Dù sao cũng là hắn cưới vợ.” Lý Lê Hoa nói.
“Để ta đi nói.” Triệu Thủy Sinh cảm thấy vấn đề không lớn.
Vì thế ở cách một đoạn thời gian thật dài, lão Triệu lại đi lên trấn trên, cùng đi còn có Triệu nhị thúc, Triệu nhị thẩm, nhưng lại không có Triệu bà tử đi cùng.
Đoán chừng là biết đức hạnh của Triệu bà tử, sợ bà ta phá hỏng chuyện.
Lý Lê Hoa liền biết, công công nhà mình rất vừa lòng với hôn sự này.
Bằng không cũng sẽ không để Triệu bà tử ỏ nhà, mà lại mang theo hai vợ chồng Triệu nhị thúc, bởi vì hai vợ chồng này làm việc rất nhanh nhẹn.
Lão Triệu nói với Triệu Thủy Sinh nói: “Chuyện này, nương ngươi tuổi lớn, cũng không tiện ra mặt, ta bảo nhị thẩm ngươi đi nói chuyện với người ta.”
Triệu nhị thẩm kỳ thật không quá vui vẻ tiếp nhận việc này, bởi vì như vậy chẳng khác nào đắc tội Triệu bà tử, rốt cuộc mẹ ruột đằng trai lại không thể ra mặt, bà tiếp nhận, với cái tính tình kia của Triệu bà tử, không oán giận bà mới là lạ.
Bởi vì chuyện này là do hai vợ chồng thủy sinh nói, bà xem ở mặt mũi hai vợ chồng Thủy Sinh mới nhận, nên dù đắc tội với đại tẩu thì cứ đắc tội đi, bà lại không phải dựa vào bà ta sinh hoạt.
Triệu nhị thẩm vội cười nói: “Ta chỉ có thể chạy chân, trò chuyện, chuyện đại sự nhi, vẫn là nhờ đại ca làm chủ.”
Bởi vì sự tình đã định rồi, như vậy trước phải tìm bà mối đi cầu hôn, sau đó Triệu nhị thẩm đi theo xem nhà gái, rốt cuộc có phải tốt hay không, cũng chính là lễ xem mắt.
Lý Lê Hoa đã mời bà mối lần trước gặp tới, vừa mở nói, bà mối đã lập tức đáp ứng rồi.
Chỉ trong chốc lát, bà mối đã tới cửa, kỳ thật đám người Triệu nhị thẩm cũng nhận thức bà mối này, rốt cuộc bà ấy còn từng làm mối cho Triệu Thủy Sinh mà.
“Cái khác không nói, tiểu tử nhà các người ta cũng từng gặp qua, là một tiểu tử tốt, cửa hôn sự này, ta nói định rồi.”
Kỳ thật hai bên đều xem trọng lẫn nhau, bà mối làm việc liền rất thông thuận, đơn giản chỉ là thương lượng lễ hỏi và của hồi môn linh tinh, sau đó thảo luận hôn kỳ.
Bà mối mang theo Triệu nhị thẩm đi một chuyến đến Trương gia, sau khi trở về, Triệu nhị thẩm cảm thấy thực vừa lòng, cô nương Trương gia lớn lên trung đẳng, nhưng thân thể dễ sinh đẻ, hơn nữa điều kiện cũng không tồi, nhân gia còn cho một cái nhà làm của hồi môn ở trấn trên, cho nên cửa hôn sự này căn bản là không có gì trở ngại.
Thuận thuận lợi lợi đem hôn sự định rồi, mắt thấy sắp phải ăn tết, chỉ còn chờ đầu xuân, đem tân tức phụ cưới vào cửa.
Ở giữa, Lý Lê Hoa bên này còn mời vài bữa cơm, điểm này thật ra Lý Lê Hoa không đau lòng.
Cái gì cũng so đo, cuộc sống sẽ không dễ dàng.
Bên phía lão Triệu, Triệu bà tử khẳng định đã từng làm loạn, bất quá lần này lão Triệu hạ quyết tâm rất lớn, đã tỏ vẻ rõ ràng, nếu lần này làm hôn sự của Thổ Sinh thất bại, như vậy Triệu bà tử trực tiếp về nhà mẹ đẻ không cần trở lại, lão không phải nói chơi.
Xét thấy lần trước Hà Thúy Cô đầu têu chuyện ở rể, Hà Thúy Cô cũng không còn quyền lên tiếng, trực tiếp bị ném qua một bên.
Bởi vì không có hai người kia quấy rối, cho nên sự tình tiến hành đặc biệt thuận lợi, hai nhà đều là có tâm. Chỉ còn chờ ngày tới, là có thể đem tức phụ cưới về nhà.
Đương nhiên thời điểm cưới vợ, vẫn là muốn làm ở Triệu Gia Trang, chờ ngày thứ ba sau khi lại mặt, lại về trấn trên ở.
Lão Triệu tìm Triệu bà tử đòi tiền, rốt cuộc tuy rằng nhà gái có tiền nhiều hơn so với nhà trai, nhưng phía họ cũng phải chuẩn bị một ít lễ hỏi cho tân tức phụ bên kia, bằng không thì quá mất mặt.
“Ta không có tiền. Nếu bên kia nữ cho không, còn muốn lễ hỏi?” Tiền trong nhà đều do Triệu bà tử quản, hiện tại lão Triệu tìm bà ta đòi tiền, vậy không phải muốn mệnh bà ta sao?
Lão Triệu nói: “Nhà ai cưới vợ không tiêu tiền, bà đừng càn quấy, lão tam có cha vợ tốt, về sau không phải bà không cần lo lắng gì sao?”
Triệu bà tử oán hận nói: “Hôn sự này ta lại không có đáp ứng, ai đáp ứng thì người đó ra tiền, hai vợ chồng lão nhị không phải một mình ôm lấy mọi việc sao? Nếu đã như thế, nên bảo bọn họ ra tiền, thế nào, huynh đệ của hắn cưới vợ, bảo hắn ra tiền, chẳng lẽ không đúng sao? Ta tốt xấu cưới tức phụ cho hắn, hiện tại cũng nên hồi báo ta.”
“Nói hươu nói vượn! Bà có cho hay không? Không cho thì về nhà mẹ đẻ ngay cho ta! Cái nhà này vẫn do ta làm chủ!”
Thật vất vả lão tam mới có chuyện tốt như vậy, bà tử này không cao hứng, ngược lại nơi chốn kéo chân, nếu thật làm đổ vỡ mối hôn sự này, về sau tìm việc hôn nhân tốt như vậy ở nơi nào?
Triệu bà tử cũng sợ về nhà mẹ đẻ, bà ta đã lớn tuổi như vậy, thật phải về nhà mẹ đẻ, vậy mấy chất nhi và tức phụ chất nhi cũng sẽ không để bà ta ở lâu.
Chỉ có thể không tình nguyện đem tiền ra. Trong lòng nghẹn một búng máu, nghĩ cưới tức phụ, vậy tức phụ phải kính bà bà là mình, đến lúc đó thật sự phải chỉnh nàng một phen
Còn có tức phụ lão nhị, thế nhưng vô thanh vô tức làm ra chuyện này, là không đem bà bà này để vào mắt chút nào.
“Bà cũng đừng trách cái này oán cái kia, là ta bảo tức phụ Mộc Sinh tiện thể nhắn tin cho tức phụ Thủy Sinh, bảo nó giúp đỡ thổ Sinh chọn tức phụ. Oán này tức kia, cuộc sống này bà còn vui vẻ gì?”
Hà Thúy Cô nghe nói Tam đệ muội tương lai có tiền, còn có phòng ở trong thị trấn, trong lòng ghen ghét không chịu nổi, nghĩ, chờ Tam đệ muội được cưới về nhà, tìm cách dỗ nàng ta lấy chút tiền, cho nên đối với hôn sự này ả không đá thúng đụng nia giống Triệu bà tử.
Rốt cuộc, cưới nhà có tiền làm thân thích, vẫn tốt hơn nhiều so với nhà nghèo phải đi xin cơm.
Đồng dạng, cô nương Trương gia Trương Vân Nhi đã đính hôn, đã nghe nương nàng dặn dò những chuyện về nhà chồng tương lai.
“Công công của con thật ra cũng là người giảng đạo lý, thế nhưng bà bà con, có chút ngang ngược vô lý, bất quá con đừng sợ, chờ các con thành thân sẽ trực tiếp phân gia, hai người các con ở tại thị trấn, quanh năm suốt tháng cũng không gặp bà bà con được mấy lần, con dỗ chồng con cho tốt thì chuyện gì cũng xong.”
Nương của Trương Vân Nhi cũng từ nơi khác hỏi thăm, Triệu bà tử này từng đến nhà con dâu thứ hai náo loạn, động tĩnh lúc trước còn rất lớn.
“Hai chị em dâu của con, nhị tẩu con đã gặp qua, là người hiều lý lẽ, nhưng đại tẩu của con thì con cần phải cẩn thận chút, nàng ta cũng không phải là người thiện tâm, đừng bị nàng ta tính kế, tóm lại, có uất ức gì, cứ về nhà mẹ đẻ, người nhà chúng ta sẽ chống lưng cho con!”
Trương Vân Nhi gật đầu, kỳ thật nàng cũng đã đi tiệm gạo gặp qua Triệu Thổ Sinh, đối với Triệu Thổ Sinh cũng thực vừa lòng, bản thân nàng lớn lên cũng chỉ trung đẳng, còn có chút béo, bất quá người khác đều nói là có phúc khí. Triệu Thổ Sinh lớn lên rất có tinh thần, làm việc cũng thực ra sức, nàng gả qua cũng sẽ không lo lắng trượng phu là kẻ hỗn ăn hỗn uống.