Editor: hoateng
Nếu như Từ Giám nổi cáu không vui, Ly Ly đều có thể lí giải được, người này vui buồn thất thường, bộ dáng đẹp mắt, người lại nhiều tiền, ông trời mang tất cả điều kiện tốt đều thả trên người anh, anh kiêu ngạo một chút là bình thường, cho dù anh giận, cũng có cả bó người bằng lòng chiều theo anh.
Nhưng cả đường đi anh im lặng, trước khi đi bộ dạng ủy khuất như vậy, Ly Ly thấy qua anh tiên y nộ mã, thấy qua anh ngang ngược, thấy qua anh thoải mái cười to, thấy qua anh tức giận, nhưng mà chưa có thấy qua bộ dạng anh ủy khuất.
Từ Giám đi một lúc, Ly Ly mới phục hồi lại tinh thần.
Lẽ ra tối nay là thời khắc tuyên án tử hình của cô, vốn cho là tình huống xấu nhất là Từ Giám và Lục Hải gặp nhau, lại thật không ngờ, cứ đi qua nhẹ nhàng như vậy. Vốn cho là mình có khả năng dút khoát chọn một người, lại thật không ngờ càng khó lựa chọn rồi.
Lục Hải nói sẽ chờ mình.
Từ Giám cho tới bây giờ người này vẫn cà lơ phất phơ, khi nào thì bị ủy khuất quá, Ly Ly cảm thấy mình thật sự rất ích kỷ, cô cảm thấy Từ Giám không có cảm giác an toàn, đến đâu cũng có vô số phụ nữ, nói toạc ra mình và anh ta cũng thực sự không có gì khác nhau.
Ly Ly trở lại ký túc xá, tắm rửa sạch sẽ, nhà vệ sinh gương bị sương mù che khuất, cô lấy tay xoa xoa, thấy mình trong gương tóc ướt sũng, lại cảm thấy tự tin lên, nếu mình thật sự đần độn yêu Từ Giám, liều lĩnh muốn ở cùng một chỗ, tên kia có lẽ đã sớm chia tay với mình, phụ nữ ở cùng anh xinh đẹp hơn so với mình rất nhiều, có vượt quá được nửa năm à? Không có!
Tắm xong, cảm thấy được một trận mệt rã rời, măc dù bận rộn, nhưng đêm qua gần như cả đêm không ngủ, bây giờ cũng có chút không chịu được, thật tốt ngày mai lại là ngày nghỉ của cô, có thể ngủ một giấc thật tốt.
Nằm trên giường, Ly Ly có thói quen lấy di động chơi một lúc, thấy bên trong có tin nhắn từ Lục Hải, chính là hỏi về nhà chưa, sớm nghỉ ngơi một chút…, mỗi ngày trước khi ngủ Lục Hải đều nhắn tin cho cô, nói ngủ ngon.
Sau khi tốt nghiệp liên tục như vậy, vài năm, có đôi khi, không có nhìn thấy tin nhắn thật sự không quen, nhưng cũng chính là thế này, nhiều hơn cũng không có nói, thực ra trước khi Lục Hải gây dựng sự nghiệp, hai người liên hệ vẫn khá thường xuyên, về sau, hình như bề bộn nhiều việc, rất bận, người với người liên lạc vốn là như vậy, một bên ít trả lời đi, mặt khác một bên cũng từ từ lạnh nhạt.
Hai người từ lúc bắt đầu nói cuộc sống công việc tới sáng đến giờ mỗi ngày chỉ còn lại câu chúc ngủ ngon, ở giữa nhiều hơn cái gì hay ít đi cái gì? Ly Ly cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu, chỉ là cô cảm thấy được nếu Lục Hải có thể sẽ thích người khác, e là cô lại cũng không tin tưởng tình yêu kia rồi.
Tình yêu thật sự rất buồn cười, kiên định như thế, lại yếu ớt như thế.
Ly Ly nhìn chằm chằm tin nhắn, nhìn thật lâu, nhưng cuối cùng vẫn để điện thoại đầu giường lên trên bàn nhỏ, không trả lời, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ.
Cô vừa mới đắp kín chăn, nằm xong, điện thoại liền vang, đưa tay sờ soạng điện thoại, cũng không nghĩ là từ nhà gọi đến.
“Mẹ, gọi điện thoại đến lúc này, có chuyện gì sao?” Ly Ly đối với bố mẹ quan hệ bình thường, cô tính tình ngang ngược, trước kia lúc ở nhà bởi vì bố mẹ thiên vị em trai, giận dỗi, trong nhà thường gà bay chó sủa, vài năm nay ra ngoài đi làm, không có về nhà, quan hệ cũng hòa hoãn chút.
“A Ly, con lâu lắm rồi không trở về, bác cả con mang đến một chút cá chạch và ốc nhồi, trong đồng haong, con từ nhỏ thích ăn cái này, mẹ để nuôi trong chậu, con chừng nào thì rảnh, về nhà làm cho con ăn.” Đầu bên kia điện thoại tiếng mẹ nhanh nhẹn truyền đến, lập tức hốc mắt Ly Ly có chút đỏ.
Cho dù tính tình ngang ngược, tâm tư cao tới đâu, ở trước mặt mẹ dù sao vẫn chỉ là tiểu cô nương, hơn nữa cách thật xa, lại không có nâng đỡ em trai Tiểu Bá Vương kia, bà vừa nói như vậy, Ly Ly lập tức liền cảm động, quên mất trước kia lúc ở nhà, có đồ ăn ngon đã ở trong bát em trai.
“Mẹ, đúng lúc ngày mai con được nghỉ, sáng mai ngồi xe tuyến đi về.” Ở bên ngoài lâu, dù cho biết rõ về nhà đủ loại vấn đề, nhưng vẫn có phần nhớ nhà.
“Vậy thì tốt, ban đêm mẹ sẽ để cho bố con mang ốc nhồi và cá chạch thay nước một lần, trôi bùn đi, ngày mai con đến là có thể làm. A Ly, em gái họ con, chính là con gái của chú út cậu, con trai đều đầy tháng rồi, con bé còn kém con tuổi, con thì sao?
Nếu như trước kia bà hỏi cô về phương diện này, Ly Ly luôn chuyển chủ đề, nhưng mà trước mắt, cô thật đúng là mờ mịt, hơn nữa loại sự tình này, cô cũng sẽ không nói với đồng nghiệp mình, măc dù đồng nghiệp líu lo nhưng trên mặt không xấu, nhưng mà nói về chuyện riêng tư nói bậy không ít, cô đối với làm đẹp thật sự rất thích, bản thân vóc dáng tốt, công việc tốt hơn so với người khác, khó tránh đắc tội với người.
Mà cô ngoại trừ bằng hữu chính là đồng nghiệp gần giống chính là đồng học, đồng học lại bởi vì tầng quan hệ Lục Hải này, Ly Ly cũng không nói nhiều, mẹ vừa hỏi, Ly Ly chần chừ một lúc vẫn là mở miệng nói: “Mẹ, năm trước bố con nằm viện, con và mấy người bằng hữu đến thăm ông, có một người gọi là Lục Hải, mẹ nhớ không?”
Vừa nghe con gái nói chuyện này, tức khắc bà liền nghĩ tới, đứa trẻ này từ nhỏ đã xinh đẹp, thời điểm khi đó nghe được đứa trẻ bên cạnh đọc thơ, Ly Ly nguyên thượng hảo,() bố cô nhất thời cao hứng, lấy luôn cái tên, gọi là Mạc Ly Ly. Kết quả tính cách kia thật sự giống cỏ, gay gắt với bố muốn chết, một lúc tới xem bạn già của mình đích thị có mấy người con, đều là con gái, chỉ có một con trai, làm bà tự nhiên để ý, tiểu tử kia dáng người to lớn, mắt to mày dậm dáng dấp rất sáng sủa, chỉ là nhìn cách ăn mặc, có vẻ bình thường, lại nói bóng nói gió hỏi thăm một chút.
(): câu này nằm trong bài Cố nguyên thảo tống biệt của Bạch Cư Dị.
“Nhớ, tiểu tử rất thoải mái hiểu biết.” Mẹ Mạc không biết con gái có ý gì, con gái tính khí rất nóng, chỉ có thể theo vuốt lông.
Mẹ khen Lục Hải, mặc dù Ly Ly bằng lòng, dù sao cũng là mẹ xon, do dự một chút Ly Ly vẫn mở miệng nói: “Mẹ, Lục Hải cầu hôn với con, nhưng mà, nhưng mà trong lòng con lại vừa ý một người khác, là bằng hữu của con, họ Từ, nhà anh ấy điều kiện tốt, làm kinh doanh, anh ấy là con một, nhưng anh ấy có vẻ yếu ớt, người bộ dạng cũng xinh xắn, con gái thích anh ấy rất nhiều, ngày hôm qua anh ấy cũng mở miệng với con, con không biết làm sao bây giờ?”
Mẹ Mạc lúc đầu khi gặp Lục Hải, liền nhìn về phía con gái hỏi thăm gia thế nhà Lục Hải, có ba anh em, mặc dù ở nội thành, nhưng mà là một phòng nhỏ, bố mẹ cũng làm công bình thường, khi đó Lục Hải vừa mói bắt đầu gây dựng sự nghiệp, mọi thứ cũng không dễ dàng, nhiều việc tự thân tự lực, quần áo trên người mặc không quá tốt, những thứ này mẹ Mạc đều đã để ở trong mắt, hiển nhiên là không nhìn trúng Lục Hải, con gái bà tuy tính tình không được tốt lắm, nhưng mà dáng dấp rất tốt.
Một vài người trấn trên không thiếu lấy việc này trêu ghẹp vợ chống bà, bố Mạc Ly Ly là thứ hai trong nhà, người ta gọi ông biệt hiệu là Mạc lão nhị, truyện cười con gái Mạc lão nhị không phải con ruột, lông mi ánh mắt kia bộ dáng xinh đẹp kia, không một điểm giống ông.
Đến khi em trai Mạc Ly Ly Mạc Văn Bân lớn lên, mọi người mới không nói nói xấu nữa, Mạc Văn Bân được hai vợ chồng coi là bảo bối, nuôi trắng béo, ngũ quan cũng vô cùng đẹp, với các cậu bé sinh cùng năm. Bắt đầu nói Mạc lão nhị sinh con trai, hai đứa đều là chỗ mạnh của vợ chồng họ.
“A Ly à, con năm nay đã , chuyện này phải nắm chăt, thoáng chớp mắt sẽ thì thành gái lỡ thì, mẹ là người từng trải, không hiểu cái gì là tình cái gì là yêu, muốn sống qua ngày hay là muốn điều kiện tốt chút, mặc dù có con một có chút yếu ớt, nhưng mà chuyện ở trong nhà ít, sau này có gia sản gì còn không phải là các con, không bằng hôm nào con rảnh, đưa Tiểu Từ đến cho mẹ xem mặt.” Mẹ Mạc trong lòng khẽ lật tính toán, mở miệng nói.
Vừa mới nói chuyện với mẹ, Ly Ly liền có chút hối hận, chuyện này, thà rằng thối nát ở trong bụng cũng không nghĩ muốn nói với người khác, mặc dù mẹ không phải là người ngoài, nhưng mà Ly Ly nghe lời của bà cảm thấy khó chịu, cũng không biết là không đúng chỗ nào, dứt khoát tắt điện thoại đi ngủ.
Mà phía bên kia, bố Mạc mang chân bỏ vào trong cậu rửa chân, mẹ Mạc đnag ở bên trong làm nóng nước.
“Vừa mới gọi điện thoại cho A Ly à, bà nói chuyện bác cả không?” bố Mạc thân thể không tốt lắm, trước kia là công nhân nhà máy giấy, nghỉ việc rồi, mang theo cả người bệnh tật, bây giờ ngâm chân, lại vẫn hút thuốc.
“Tôi nói với con gái, ngày mai trở về, nhưng người chị dâu kia nói chuyện đó vẫn không cần nói ra, chị dâu ông, keo kiệt muốn chết, vài năm lần đầu tiên mới thấy ba ta đến nhà tặng đồ, bà ta giới thiệu người có thể tốt hơn chỗ nào? Nói là niên đại cái gì, lần trước chúc thọ bố ông, gặp mặt một lần, còn không phải Ly Ly nhà chúng ta không cưới rồi!” Mẹ Mạc đối với chồng tính tình cũng không tốt lắm, giọng rất lớn.
“Chị dâu nói đối phương trong nhà có xe có nhà, nguyện ý đưa sáu vạn đồng lễ hỏi, A Văn tốt nghiệp đại học muốn xây dựng sự nghiệp, nói cùng bạn hợp tác mở một công ty internet, cần đầu tư mười vạn đồng, trong nhà chúng ta tính đâu ra đấy rút ra chỉ lấy được bốn vạn đồng.” Mạc lão nhị ở bên ngoài uy phong, nhưng ở nhà lại có chút sợ vợ, âm thanh có vẻ nhỏ.
“A Văn có tiền đồ nghĩ muốn xây dựng sự nghiệp, chúng ta dĩ nhiên muốn chủ trì, nhưng mà mười vạn đồng lấy ở đâu, sau này A Văn không cần mua nhà cưới vợ hả? Ánh mắt ông thiển cận lão hóa, ông với anh cả chị dâu một dạng. Yên tâm đi, con gái ông lớn lên xinh đẹp, nhiều năm như vậy, vẫn cung cấp tiền học đại học cho nó, cũng không phải không cung cấp.” Mẹ Mạc trong lòng tự có tính toán, con gái mình thì mình biết, tính thình kia ngang bướng cực kỳ, có phần thất thần, bà nói họ Từ kia điều kiện trong nhà tốt, đó chính là sự thật, nếu có thể quyết định, đến lúc đó A Văn gây dựng sự nghiệp kết hôn mua nhà, không phải đều kiếm được rồi sao.
Ly Ly không biết bố mẹ tính toán, vừa tỉnh ngủ, đi siêu thị mua không ít đồ, mang theo túi lớn túi nhỏ, ngồi xe trở về trấn trên, dọc theo đường đi tâm tình vẫn rất nhảy nhót.
Vào cửa gọi hô một câu mẹ, liền nhìn thấy bà đnag làm việc trước bếp lò.
“Đã trở về, nhớ con thích ăn cá chạch bột, mẹ đã nấu cho con này trước đó mang cá chạch ướp, cháo nấu nhừ.”
Nhìn mẹ mang theo tạp dề, trên mặt tươi cười vô cùng thân thiết, Ly Ly cả thấy rất vui vẻ, khó có được một lần thân thiết, để đồ xuống, đi tới đứng bên người mẹ Mạc, mở miệng nói: “Mẹ, con đến giúp.”