"Tiểu Thư người nhìn xem nhị lão gia sắc mặt rất khó coi" Đồng Lăng vui sương khi tiểu thư mình phát uy như vậy sao này xem ai còn khi dễ Tiểu Thu nhà nàng.
" Vui Lắm sao?" Mộc Thủy Lung nghiên đầu nhìn Đồng Lăng hỏi, Đồng Lăng hướng tới nàng cười rồi nói " Đồng Lăng Vui vì tiểu thư không chịu khuất nhục với bọn họ còn nhớ năm đó Đại lão gia cùng Đại phu nhân còn ở trong phủ bọn họ lúc nào cũng trước mặt khen ngươi sao này rất thông minh nhất định sẽ là thiên tài, Khi Đại lão gia vừa mất tích thì người cũng bất đầu khổ"
Mộc Thủy Lung cũng cảm thán lòng người thay thay đổi đổi mẫu thân mất tích phụ thân không rõ tung tích chuyện này ít nhiều họ cũng có liên quan " Cực cho em rồi theo ta chịu khổ"
" Tiểu Thư Đồng Lăng không khổ năm đó không nhờ đại phu nhân cứu mạng còn nuôi dưỡng đưa đông Lăng đến cạnh người đồng lăng không thể báo ơn cho phu nhân chỉ dốc sức bảo vệ người" Mộc Thủy Lung nhất thời cảm động thật ra thì thế giới này cũng có người để ta tin tưởng.
Hai chủ tớ về viện thu xếp một chút Mov Thủy Lung bảo đói nên Đồng Lăng đi chuẩn bị thức ăn, một mình trong phòng Mộc Thủy Lung lấy gường soi mình xuyên tới đây một ngày mà mặt mũi mình tròn méo nàng cũng không biết, Mộc Thủy Lung dùng khăn thắm nước lao đi bụi bẩn trên mặt liền hiện ra khuôn mắt tinh xảo Mộc Thủy Lung nhất thời cũng giật mình, Khuôn Mặt này quá giống nàng ở kiến trước đi, Khuôn mặt trái xoăn môi Anh đào một đôi mắt phượng Đôi Đồng Tử màu đem như bầu trời đầy sao chiến mũi xinh xắn lung linh ba ngàn sợ tóc mượt mà Ngũ quan tinh xảo khéo léo nàng cứ như tiên nữ từ trong tranh bước ra vẻ đẹp đến khinh hồn lạt phách mặt dù nha đầu này chỉ mới tuổi vẫn chưa phát dục sao này lớn lên nhất định sẽ nghiên nước nghiên thành không thua kém gì nàng ở kiếp trước chỉ là nhìn lại cách tay của nàng so với que tâm còn mập hơn.
Mộc Thủy Lung cơm nước no nê cũng vừa lúc hạ nhân báo Lại Tệ Hà Các đã đọn dẹp xong, Mộc Thủy Lung liền đọn qua lầu các không quá tránh lệ nhưng lại làm cho người ta cảm thấy yên tỉnh những khốm hoa mẫu đơn đang kheo sắc những nụ hoa vẫn e ấp không chịu nở, trong vườn lại có trồng một cây hoa anh fao to lớn dưới gốc cây có cái xích du nhìn rất cũ có lẽ nó là thứ phụ thân Làm tặng mẫu thân.
đứng trên lầu các Mộc Thủy Lung nghĩ vu vơ lại nhớ tới Dạ Minh Tuyệt, Nàng và hắn gặp nhau cũng mùa xuân ấm ấp nàng cứu hắn cũng dưới góc cây anh đào, Mộc Thủy Lung thờ dài một hơi Nam nhân đào trộm trái Tim nàng hiện giờ đang làm gì nhỉ.
" Tiểu Thư trời không còn sớm mau rửa mặt nghỉ ngơi" Đồng Lăng ngoài Cửa nói vọng vào, Mộc Thuy Lung đi vào trong đống cửa lại, để cho Đồng Lăng Rửa tay gúp nàng.
sau khi Đồng Lăng Lui ra, Mộc Thủy Lung leo lên gường khoan chân tu luyện, bước đầu Tiên chính là dẫn khí vào người sao đó dùng nó rửa nối gân cốt người bình thường nhất định phải dùng nữa năm mới nối liền gân cốt được, Mộc Thuy Lung Không biết Minh linh cốt cấp mấy chỉ có lể mòn mẫm.
Không Lâu sao Mộc Thủy Lung cẩm nhận được một một ít linh khí mặc dù rất yếu ớt.
Mộc Thủy Lung nghe tiếng nước suối chảy chân mày liền nhíu lại nàng đang ở trong phòng làm gì có tiếng suối, đôi mắt treo veo liền mở ra một không gian lạ lẫm có rừng có núi, quái nàng đang ở đâu.
Khi Mộc Thủy Lung vẫn ngu ngơ không biết mình ở đâu một vật thể lạ không sát định rơi thẳng xuống người nàng kết quả nàng thành điệm lưng cho nó.
" Cm nó đau chết lão nương rồi" Mộc Thủy Lung túm lấy kẻ đầu xó làm nàng đau định mắng một trận như khi nhìn đến thư nàng túm được những lời nói đều nuốt xuống, thứ ngã trên người nàng là một hài tử nó có cặp mắt trong veo sáng ngời cái miệng nhỏ vểnh lên uất ức khi bị nàng túm lấy nước mắt đảo quanh viền mắt, cứ nhìn như Mộc Thủy Lung bắt nạt nó vậy" Nơi Này là đâu?"
" Bích Thủy Chi Hoàng" Tiểu Hài tử hướng tới nàng ngây ngô nói, Mộc Thủy Lung trợn To mắt nhìn Bích Thủy Chi Hoàng đã bị nàng nuốt rồi kia mà.
" Mạng ngươi rất lớn nuốt Bích Thủy Chi Hoàng Mà Không bị nổ chết còn làm nó nhận chủ, vừa lúc bản tôn sao giấc ngủ liền đem linh hồn ngươi trọng sinh ở trong người nàng" Rõ ràng là một tiểu hài tử nhưng lời nói rành mạch còn khi tức của nó nữa.bg-ssp-{height:px}
" Vậy Ngươi là cái gì" Mộc Thủy Lung xoay tròn Tiểu Hài tử, Tiểu Hài Tử ngẩn cao đầu ưỡng ngực kiêu ngạo nói " Bổn Tôn đương Nhiên là thượng cổ thần thú phượng hoàng"
Mộc Thủy Lung nhìn_____Trên mặt rõ viết quỷ mới tin, Tiểu Phượng Hoàng tực giận dậm chân bỗng dưng cầm lấy tay Mộc Thủy Lung Đưa lên miệng cắn máu từ trên ngón tay chảy xuống, Ăn đau Mộc Thủy Lung Định đẩy hắn ra không nghĩ tới.
Ánh sáng màu vàng nhạt bao phủ hài tử, Mộc Thủy Lung duy nhất bay giờ chỉ cảm thấy duy nhất một từ đó chính là NÓNG rất nóng nữa là đằng khác.
Một con phượng Hoàng lửa hiện ra trước mắt màu lòng vàng kim nó được bộc bởi lửa khi tức từ nó rất mạnh nhất thời cổ họng như bị bóp nghẹn " Nữ Nhân đã tin chưa"
" Con...chim...chết...tiệt...không...thu...khí tức ngươi lại ta vặt sạch lông ngươi" Mộc Thuy Lung nén đỏ cả mặt Tiểu Phượng Hoàng Bĩu môi " Nữ Nhân sao ngươi yếu như vậy"
" Chuyện đó nói sao đi" Mộc Thủy Lung lấy tay làm quạt lấy không khí.
Mộc Thủy Lung phát hiên nơi này rất nhiều Linh Quả rất có ít cho nàng " cái kia linh quả kia ta muốn"
Tiểu Phượng Hoàng Nhìn đống Linh Quả" Bích Thủy Chi Hoàng nhân ngươi làm chủ cả không gian này đều là của người, cái này là phụ thân ngươi bảo ta giao cho ngươi"
Một cuốc sách cũ nhìn nó rất cũ nhưng nàng biết nó là đồ quy đưa tay nhận lấy" Người từng gặp cha ta?"
" Xem như quen biết" Tiểu Phượng Hoàng tùy ý trả lời Mộc Thủy Lung không có để ý tùy ý đi dạo sẳn bẻ không ít linh quả linh khí nơi đây dồi dào vừa đi dạo nàng vừa thu thập không ít.
nàng đến nơi cân đan được không ít đan dược trân quý, Điều làm Mộc Thủy Lung băng khoăn chính là Bích Thủy Chi hoàng làm sao ở Mộc Gia lại biết còn cái Mộ Gia thì sao.
" Mộc Gia Cùng Mộ Gia mỗi người một nữa năm xưa Bích Thủy Chi Hoàng bị tranh đoạt vở thành hai nữa một nữa ở Đông Thanh Đại Lục Một Nữa ở Lạc Thành đại Lục" Tiểu Phượng Hoàng giải Thích cho Mộc Thủy Lung.
Mộc Thủy Lung sáng tỏ nàng Tiện tay lấy không ít đan dược cất vào chiếc nhẫn để trong hộc tủ, đây là nhẫn trữ đồ của mẫu thân vừa như in với nàng.