Tính cách của Tống Hân Lộ, Giang Noãn Chanh đã quá hiểu.
Nữ diễn viên kia muốn đánh cô ấy, Tống Hân Lộ chắc chắn sẽ không dễ dàng gì bỏ qua.
Đổi lại là cô, Giang Noãn Chanh cũng như vậy.
Nhưng trong trường hợp lần này, Giang Noãn Chanh không thể không ngăn cản Tống Hân Lộ.
Nói thật, cô sợ mọi chuyện sẽ bị phanh phui, đến khi đó toàn thể nhân viên trong đoàn làm phim sẽ phát hiện, thì ra cô mới là người xuất hiện trong tấm ảnh.
Tống Hân Lộ nói một câu không đủ.
Cô chống tay lên hông, thái độ vô cùng kiêu ngạo, tính cách tiểu thư hoàn toàn bộc lộ.
Tống Hân Lộ nói tiếng: “Một con đ như cô có tư cách gì mà lên mặt dạy đời người khác chứ? Ngoài mặt chê người khác ngủ với người nọ người kia, chưa biết chừng, cô đến chó cũng không buông tha.
Chỉ cần loại người nào cho cô đủ lợi ích, cô ngủ với người đó!” Cách ăn nói này của Tống Hân Lộ, Giang Noãn Chanh đã sớm quen, vừa chua chát lại vừa khó nghe.
Nữ diễn viên không chịu thua, nhưng nhất thời bị Tống Hân Lộ nói đến sắc mặt đỏ bừng, không biết phản kháng ra sao đành im lặng một lúc.
Ngày thường trong đoàn làm phim, Tống Hân Lộ không thể hiện quá nhiều.
Nếu không có cảnh quay, cô sẽ quấn chặt lấy Giang Noãn Chanh.
Người trong đoàn làm phim cũng không để ý đến cô, coi cô không tồn tại.
Chẳng ai ngờ rằng một cô gái như thế lại có khả năng chửi điên cuồng như vậy.
Thấy nữ diễn viên nọ im lặng, đám người kia cũng không dám hé nửa chữ, Tống Hân Lộ biết bản thân đã thắng rồi.
Mà đây là cơ hội có một không hai, cô sẽ không bỏ qua.
Tống Hân Lộ tiến về phía trước, chầm chậm dồn bọn họ về phía sau: “Sao? Bị tôi nói trúng tim đen rồi nên không thể nói thêm lời nào nữa sao? Nào nào, chầm chậm kể lại cho tôi nghe, cô ngủ với mấy người rồi? Đặc điểm cụ thể của từng người đó? Ngắn hay dài, khoẻ hay yếu?”
Tống Hân Lộ vừa nói vừa cười, bộ dạng vô cùng hả hê.
Lâu lắm rồi cô mới thoải mái như thế.
Kể từ khi bước chân vào đoàn làm phim, cô và Giang Noãn Chanh luôn nhẫn nhịn, chỉ cần có thể sống qua ngày là được.
Thế nhưng hôm nay, Tống Hân Lộ đã quyết định bùng nổ.
Cứ coi như lần này, cô bảo vệ lại Giang Noãn Chanh, trả món nợ lần trước cho cô ấy.
Nữ diễn viên kia đã bị những lời nói khó nghe của Tống Hân Lộ dồn ép, cuối cùng cũng lấy lại được trạng thái.
Lần này cô ta vung tay, chuẩn xác đánh trúng gương mặt của Tống Hân Lộ.
Tống Hân Lộ không nghĩ cô ta đột nhiên lại có hành động nên không kịp phản ứng, cứ thế lĩnh trọn một bạt tai.
Cô ta quát: “Tống Hân Lộ, cô câm ngay miệng lại! Không cẩn thận tôi xé nát cái miệng chó của cô xuống!”
Tống Hân Lộ chưa từng bị người ta đánh qua, nhất là khi không phải đóng phim.
Bị một nữ diễn viên ‘phèn’ ra tay đánh, Tống Hân Lộ cảm thấy nhục nhã vô cùng, dẫu sao cô cũng là một thiên kim tiểu thư, hà cớ gì phải nhẫn nhịn cú đánh này? Nghĩ đến đây, Tống Hân Lộ xắn tay áo, lao thẳng về phía nữ diễn viên.
Cô rất có kinh nghiệm, trước giữ lấy hai tay cô ta, sau túm tóc cô ta, giật ngược về phía sau.
Nữ diễn viên đau đớn hét lên.
Giang Noãn Chanh thấy mọi chuyện đã vượt quá giới hạn, vội vàng chạy đến ngăn Tống Hân Lộ lại.
Nhưng Tống Hân Lộ càng đánh càng hăng, hoàn toàn không coi Giang Noãn Chanh ra gì.
Tống Hân Lộ không biết mệt, ra sức rất lớn, hoàn toàn có thể ‘nghiền’ chết đối phương.
Nữ diễn viên kia đau đớn vô cùng, không ngừng dùng chân đá vào người Tống Hân Lộ.
Nhưng võ mèo này của cô ta, Tống Hân Lộ né rất dễ dàng, cô ta căn bản không động được đến một tấc da thịt trên người Tống Hân Lộ.
Đám bạn bè của cô ta thấy tình hình không ổn, vội vàng chạy vào giúp đỡ.
Tình hình càng thêm hỗn loạn, một mình Tống Hân Lộ chống cả tá người.
Thêm một người nữa Tống Hân Lộ vẫn dư sưac chống đỡ.
Chỉ là thêm ba bốn người thì có phần quá đáng.
Trong chốc lát, tình thế đã thay đổi, tóc Tống Hân Lộ bị túm, tay phải cô bị giữ.
Từ một người đã chiếm thế thượng phong lại trở thành một kẻ thảm hại.
Lần này đến lượt Giang Noãn Chanh xắn tay áo.
Nhưng cô không muốn đánh nhau mà chỉ muốn kéo Tống Hân Lộ ra ngoài.
Đáng tiếc, đám người kia không muốn thế!
Trong vô thức, Giang Noãn Chanh nhận mấy cú đánh từ bọn họ, rất đau, lực rất mạnh.
Nháy mắt, ánh mắt cô thay đổi, từ bình thản hoá thành không hài lòng.
Nếu không phải cô cố gắng khống chế cảm xúc, chắc chắn sẽ có tới hai Tống Hân Lộ, đến khi đó đám người này không phải là đối thủ của cô.
Giang Noãn Chanh cơ bản chỉ muốn vào kéo người ra, nào ngờ lại bị ép tham gia chiến đấu.
Rất nhanh, tình hình đã trở nên phức tạp, càng đánh càng hăng.
Một nhân viên trong đoàn làm phim thấy tình hình không ổn, lập tức chạy đi gọi Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch đến nơi, nhìn cảnh tượng trước mắt chỉ biết lắc đầu.
Hắn bước về phía bọn họ, vừa hay lúc này Giang Noãn Chanh đã kéo được Tống Hân Lộ ra ngoài, nhưng lại không cẩn thận để đám người kia có cơ hội đâm cô từ phía sau.
Một người không ưa gì Giang Noãn Chanh, dùng chân đạp thẳng vào người cô.
Giang Noãn Chanh không chú ý phía trước có người, chỉ muốn kéo Tống Hân Lộ bỏ chạy.
Lại thêm cú đá bất ngờ từ phe đối thủ, rất nhanh, cô đã nằm trong lòng Thẩm Dịch.
Tống Hân Lộ không may mắn như thế, cô ấy ngã sõng soài dưới đất.
Lúc này, một giọng nói chua chát vang lên: “Không phải Tống Hân Lộ, con đ Giang Noãn Chanh mới là người trong bức ảnh.
Cô ta can tâm tình nguyện lên giường của phó đạo diễn, được Trịnh Kha chiếu cố trong một thời gian dài nhưng lại phản bội, hại ông ta mất việc! Giang Noãn Chanh, cô không cảm thấy có lỗi với Trịnh Kha sao?”
Từng câu từng chữ của người nọ, Giang Noãn Chanh đều nghe rất rõ.
Cơ thể cô run lên, trong vô thức, cảnh tượng tối qua như một thước phim tua chậm, chậm rãi phát trong đại não của cô.
Hốc mắt Giang Noãn Chanh đỏ hoe.
Thẩm Dịch cũng cảm nhận được sự thay đổi lạ thường của người phụ nữ trong lòng.
Hắn ngẩng đầu nhìn người vừa mới lên tiếng, ánh mắt sắc lạnh chưa từng xuất hiện trên gương mặt điển trai của Thẩm Dịch khiến người nọ vô cùng hoảng sợ.
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều im lặng, không gian lặng như tờ.
Thẩm Dịch cúi đầu nhìn Giang Noãn Chanh, khoé miệng hắn hơi nhếch lên, ánh mắt cũng dịu đi đôi chút, hắn nói rất nhỏ, chỉ đủ cho mình cô nghe thấy: “Đừng sợ, mọi chuyện đều đã giải quyết rồi.
Cô không sai, vì vậy không có gì phải run sợ cả!” Trong chuyện lần này Giang Noãn Chanh đích thực không sai, người làm sai đã nhận được hình phạt thích đáng.
Nói xong, Thẩm Dịch buông Giang Noãn Chanh ra.
Giang Noãn Chanh ngẩng đầu nhìn hắn.
Lúc này hắn đã không còn nhìn cô nữa mà tầm mắt rơi vào đám người gây sợ với Tống Hân Lộ.
Giang Noãn Chanh nghĩ, hành động lần này của bọn họ đã chạm đến giới hạn của Thẩm Dịch, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua.
“Các người đang làm gì vậy hả? Không lo tập trung nghiên cứu kịch bản để đóng phim mà đứng ở đây nói cái gì? Hơn nữa, danh tính của nạn nhân quan trọng như vậy sao? Người ta đã là nạn nhân rồi, các người không biết thông cảm còn liên tục cười nhạo, có phải là người không hả?” Thẩm Dịch rất tức giận, nói năng hùng hổ vô cùng.
Đám người kia tuyệt nhiên không dám cãi lại hắn nửa lời.
Đúng Thẩm Dịch dứt lời, từ trong góc khuất có một nhóm người mang theo máy quay lao về phía hắn..