"Có lẽ là do cửu sắc lôi vân đặc thù đi" bỗng nhiên một người trong tiệm lên tiếng làm hấp dẫn hầu hết đám người.
" Sao ngươi biết" một người khác hỏi.
" Ta đoán"
" Đoán ?? Vậy mà ngươi cũng dám nói ?"
" Không đoán chẳng lẽ do ta thôi toán ra được ? Ta sống còn không lâu bằng tên kia đâu ". Tên này lập tức phản bác, nhưng sau đó lại nói thêm.
" Bây giờ cách lần gần nhất xuất hiện cửu sắc lôi vân đã sáu mươi vạn năm, các ngươi ở đây ai đã tận mắt chứng kiến lần lôi kiếp ấy ?"
Đám người trầm mặc, hiển nhiên những chuyện có tuế nguyệt xa xưa như vậy những người ở đây không ai biết.
Thấy không ai lên tiếng, tên kia lại nói tiếp.
" Hầu hết chúng ta cũng chỉ biết qua sách vở hay qua một số người truyền miệng, những thứ đó đều rất ít dữ liệu, mơ hồ. Được người đời gọi là đệ nhất lôi kiếp há chỉ có mỗi uy lực mạnh, chắc chắn phải có gì đó càng đặc thù, thí dụ như các ngươi đang nhìn thấy, đó là đạo lôi thứ mười."
Người trong quán lúc này mới lộ ra thần sắc bừng tỉnh
Nam trung niên như nhớ ra điều gì, bĩu môi nói
" Thì ra vấn đề đơn giản như vậy. Tất cả là do mấy tên viết sách. Tư liệu không chính xác thì chớ lại còn đóng thành sách kiếm tiền, uổng công hắn dám nói bên trong là đây là do ông nội nhà hắn kể lại, mà ông nội tên đó chính là người tận mắt nhìn thấy lần độ kiếp năm xưa. Ta xem tên đó tham tài đến chết rồi, dám đi viết sách lừa sách gạt."
" Huynh nói quyển sách có phải tên là " Lôi Kiếp Toàn Tập" của tên có tác danh là " Nhà ta ba đời viết sách" "
" Đúng đúng, chính nó"
"Đệt, ngay từ đầu ta đã thấy quyển sách này không hợp lý rồi, thật không ngờ hôm nay lòi mặt chuột ra. "
"Haizz lần sau chúng ta vẫn là nên cẩn thận chút, không nên bị mấy cuốn sách như này dắt mũi."
Người trong quán thấy trò chuyện của hai người không khỏi cảm thấy đồng tình, dù sao hầu hết người ở đây đều đã từng đọc tác phẩm của tên này.
Tại Dương gia lúc này, mọi người thấy lôi kiếp biến dị thì hoang mang không hiểu.
Vân Vân biểu tình ngưng trọng nhắc nhở Tấn
" Ca ca, không xong. Thiên đạo muốn tất sát ba người, ta từ trong lôi kiếp cảm nhận được tử vong pháp tắc. "
" Tử vong pháp tắc ?" Tấn nhướng mày hỏi lại, hắn lĩnh ngộ được vài loại pháp tắc nhưng trong số đó lại không có cái tên này, với hắn khá là xa lạ.
" Đó là một trong mười loại pháp tắc cường đại nhất, lợi hai vượt xa pháp tắc nguyên tố cùng ngũ hành. Đứng ngang hàng với không gian và thời gian pháp tắc. Chỉ có một số đặc thù tồn tại mới có thể nắm giữ. "
Tấn bừng tỉnh, xem ra thiên phú của ba người đã khiến thiên đạo cảm nhận được uy hiếp.
Không chút do dự, Tấn hành động, hắn dịch chuyển đến trước mặt đám người Dương Chiến Thiên.
Thấy Tấn đột ngột xuất hiện, ba người lúc đầu bất ngờ, sau đó lại lo lắng, hoảng sợ.
" Tiểu Tấn, đi mau, ngươi không phải người độ kiếp, sẽ khiến thiên đạo coi là khiêu khích nó." Dương Chiến Thiên thúc giục
" Đúng vậy, thiếu gia, ta biết ngài rất lợi hại nhưng ngài vẫn lên trên cho thoả đáng, ở đây quá nguy hiểm".
......
Tấn thấy mọi người quan tâm mình trong lòng không khỏi ấm áp, hắn hoà ái đối với ba người cười một cái, lên tiếng an ủi
"Không có vấn đề gì, lôi kiếp này con còn không để vào mắt, cha mẹ cứ yên tâm, cả Tiểu Phượng nữa, tất cả đã có ta"
Nói xong, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía trên lôi kiếp. Bên ngoài Tấn vẫn là tươi cười nhưng trong nội tâm là một mảng phẫn nộ. Tiểu Phượng cùng cha mẹ chính là nghịch lân của hắn, dám đối với bọn họ động sát tâm, cho dù là thiên đạo hắn cũng không ngại.
Linh lực trong cớ thể âm thầm thúc giục, Tấn lấy từ trong hệ thống lấy ra vũ khí của mình. Đây là trang một cây kiếm phẩm truyền thuyết mang theo kĩ năng riêng
Ảo ảnh phá diệt :
Chém ra một kích tương đương ~ % lực sát thương cơ bản, thời gian tụ lực càng lâu sát thương càng lớn. Tối đa %.
Tiêu hao mp : ~mp
Vũ khí này hắn mới nhận được cách đây không lâu, hiệu quả kĩ năng nghe có vẻ khá trâu bò nhưng lại không mấy thực tiễn. Bởi lẽ trong thực thế, chậm ,s cũng đủ phân ra ngươi sống ta chết, càng không cần nói thời gian tụ lực lên đến mấy chục giây, vì vậy hắn vẫn chưa có cơ hội thử. Cơ hội lần này không thể hoàn mĩ hơn.
Cảm thấy linh khí trong cơ thể không ngừng bị rút đi, nụ cười của Tấn càng đậm. Hắn cảm giác một kích này chém ra phân nửa Thần cơ đại lục sợ là muốn phân thành hai.
Trên trời, lôi kiếp như cảm nhận được có kẻ quấy rối, khí thế phát ra càng mãnh liệt, tốc độ tụ lôi càng khủng bố, từng luồng lôi điện lập loè như muốn nuốt chửng đám người phía dưới.
Thời gian mười mấy giây sau, ba đầu lôi điện càng thêm hoàn thiện. Nhưng người phía dưới lại phát hiện, đây không phải ba đầu kiếp lôi thông thường mà là ba đầu lôi long. Từng đầu lôi long ngày càng trở lên chân thực, liên tục gầm thét, vang vọng khắp Đông Châu, thậm chí mấy châu lân cận cũng có thể cảm nhận được.
Đợi đến khi Tấn tụ lực xong thì cũng vừa lúc kiếp lôi cũng đến giới hạn. Ba đầu lôi long chui ra khỏi lôi vân, lao xuống phía dưới sân tập.
Nhìn ba đầu lôi long trên trời, đám người Chiến Thiên hai chân mềm nhũn, thần hồn chập chờn như lúc nào cũng có thể dập tắt. Cả ba cố gắng cắn chặt răng để ngăn không cho bản thân ngã xuống.
Tình huống tương tự cũng xuất hiện khắp Dương gia. Người nào tu vi mạnh một chút thì chân tay bủn rủn, cơ thể không khống chế được run rẩy. Ai tu vi yếu trực tiếp ngất xỉu, cả mảng người liên tục ngã xuống khiến Dương gia vừa khôi phục chút bình tĩnh lại trở nên tán loạn.
Bên trong tửu điếm thì không ngừng có tiếng thổ huyết cùng chửi rủa.
" Con mẹ nó chứ, ta chỉ nhìn trộm một chút thôi, có nhất thiết phải yên diệt một tia thần hồn của ta không ?". Một tên thánh chủ cảnh vừa bị uy thế của lôi long ảnh hưởng lên tiếng chửi bới.
"Cái này là độ kiếp kì ?, nói thánh quân cảnh độ kiếp ta đều tin. " Một tên khác lên tiếng.
" Ai có giấy bút mau đem cho ta mượn, ta phải ghi vào giấy để truyền lại cho con cháu ta, để mai sau chúng nó có cái nghề kiếm tiền"
" Ngươi nói mà không biết ngại, hai vạn tư tuổi rồi còn chưa có mảnh tình vắt vai mà đòi viết lại cho con cháu kiếm tiền. Có viết cũng là ta viết, con cháu ta kiếm"
" Chết tiệt, ngươi cà khịa ai đó...."
....
Giữa sân tập Dương phủ, Tấn vẫn bình tĩnh nắm chặt kiếm, ánh mắt chăm chú nhìn lên trên lôi long.
Rốt cuộc khi lôi long cách năm mươi mét, Tấn động.
Một kiếm vung ra, mang theo uy lực không gì sánh được lao thẳng đến lôi long. Những nơi nó đi qua không gian không chịu nổi phá toái thành từng mảnh nhỏ, để lộ bên trong là từng mảnh hỗn độn đen kịt, pháp tắc hỗn loạn.
Kiếm khí phá không mà đi, hai luồng sức mạnh khủng bố gặp nhau. Lôi long vừa gặp được một kiếm này liền có dấu hiệu tan rã. Nhưng bất ngờ một tia sáng từ vô tận tinh không rơi xuống như tiếp thêm sức mạnh cho nó, lôi long uy lực bất ngờ tăng vọt mấy chục lần. Tuy nhiên, dù không tan rã nhưng vẫn bị kiếm khí đẩy lui vài trăm cây số. Mắt thấy lôi long đang dần thu nhỏ thì lại một tia sáng tiếp tục đầu nhập vào. Lôi long như được hồi sinh, tản mát ra vô thượng long uy, gầm thét vang vọng chín tầng trời.
Lần này uy lực còn tăng gấp mấy lần trước, kiếm khí từng bước một bị đẩy lui, tình cảnh vô cùng nguy cấp.
Dưới tình thế đó, bất ngờ lại một luồng kiếm khí từ phía dưới vọt lên, nhằm thẳng vào ba đầu lôi long. Trong thời gian kiếm khí cùng lôi long giằng co, Tấn đã kịp sử dụng "dược thảo hoạt lực", tiếp tục tụ lực chém ra một kiếm nữa.
Giường như bất ngờ với một kích này hoặc một lý do nào khác, lôi long không còn tia sáng gia trì như hai lần trước, dễ dàng bị kiếm khí gạt bỏ. Mang theo không cam lòng cùng bất lực, long lôi bị chia thành hai nửa, tiêu tán trong thiên địa, chỉ để lại từng hạt sáng vàng lấp lánh như chứng minh nó đã từng tồn tại.
Hai luồng kiếm khí vẫn không có dấu hiệu dừng lại, lao thẳng đến lôi vân. Không có một chút nào ngoài ý muốn, lôi vân cũng theo chân lôi long.
Cuối cùng, kiếm khí vọt thẳng cửu tiêu, sau vài phút mới nghe thấy một tiếng nổ vang vọng khắp tứ châu, kèm theo đó là một trận mưa màu đỏ bất ngờ từ trên trời rơi xuống.
---------------------------------