Nếu như phản kích tại Trường An, lấy cơ nghiệp khổng lồ của Vương gia, nhiều ít chỉ để cho Vương Ngạo Phong khó chịu một thời gian mà thôi. Nhưng lại chọn Hán
Giang cách rất xa Trường An, đó là muốn đẩy Đại Thông tiền trang vào chỗ chết.
Hán Giang là một trong những đại cảng thông thương buôn bán bên ngoài của Đại Đường, mỗi ngày đều có thương nhân tụ tập, đại lượng làm ăn tài chính quay vòng, vốn lưu động rất lớn.
Đại Thông tiền trang trước sau đều bị cư dân điên cuồng vây quanh, tiền trang không thể đưa ra hiện ngân khiến cho cư dân kêu gào bất mãn, cộng thêm có người cố ý tung lời đồn, thiếu chút nữa đã xảy ra bạo động.
Quan binh đến đàn áp, phát hiện trong đám người hỗn loạn có một số người là lão ca chiến hữu từng sóng vai cùng nhau chống lại Uy khấu. Hiểu được là thế nào mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần không tai nạn chết người là được.
Thương nhân làm ăn muốn nói sắp chuyển tiền, hiện ngân không có, muốn chuyển tiền cũng không chen vào được? Thương nhân có tồn ngân tại Đại Thông tiền trang thấy cơ hội làm ăn bị tan vỡ, tức giận tới mức hộc máu.
Thương ngân có hiện ngân tại Hối Thông tiền trang thì cười to, thừa cơ ký xuống đại hóa đơn, an nhàn ngồi chơi buôn bán lời một số lớn.
Hối Thông Tiền Trang cũng chật ních khách nhân xếp hàng, chỉ là không phải đòi hiện ngân, mà là gửi bạc. Đem theo hiện ngân của Đại Thông đến Hối Thông.
Tiền trang Hán Giang đột nhiên báo nguy khiến Vương Ngạo Phong thất kinh, vội vàng đưa tồn ngân tổng bộ đi trước trợ giúp, nhưng cơn lốc đã sớm tạo thành, cũng tràn ra, mấy trăm vạn hiện ngân như muối bỏ biển, chỉ trong thời gian nửa ngày đã sạch sẽ.
Vương gia vốn có rất nhiều sản nghiệp, nhưng vốn động phân tán mọi nơi trong cả nước, trong lúc nhất thời muốn tập trung lại rất khó. Hơn nữa trong số đó còn có tài sản cố định, phải bán đi mới có hiện ngân, chỉ là nếu bán phá giá thì quá lỗ.
Dương Quốc Trung lên chức hữu tướng, đối thái tử Lý Hanh lại càng ngày càng chèn ép trầm trọng, muốn đẩy hắn vào chỗ chết cho thống khoái, tự nhiên khiến những người ủng hộ thái tử bất mãn.
Trường An Thương Minh là thái tử hệ, Vương Ngạo Phong cùng Dương Quốc Trung thông đồng làm bậy, tự nhiên cũng khiến cho người của Trường An Thương Minh bất mãn.
Trong lúc Vương Ngạo Phong bể đầu sứt trán vì hiện ngân thì thừa cơ bỏ đá xuống giếng.
Trường An Thương Minh những năm gần đây bị Dương Quốc Trung chèn ép, đã bị Phúc Ngọc Thương Minh vượt x xuống hạng thứ ba, nhưng đoàn kết lại mạnh đến dọa người.
Thành viên của thương minh tập trung đến Đại Thông tiền trang đòi lấy hiện ngân, kéo chân sau Vương Ngạo Phong. Cộng thêm những người thường ngày hay bị
Dương Quốc Trung ức hiếp, cũng âm thầm ủng hộ Đường Tiểu Đông. Hiện ngân mà Vương Ngạo Phong phân phối từ tổng bộ tới khu vực Hán Châu giảm bớt một nửa. Nguồn:
Quan to giống như An Lộc Sơn, Sử Tư Minh, triều đình phóng ra ngoài. Nắm trong tay một thành, là thổ hoàng đế địa phương, nói không có tiền đó là nói dối không nháy mắt, chẳng qua là tài sản được lưu giữ trong tiền trang là bao nhiêu mà thôi.
Hai người kết oán cùng Dương Quốc Trung, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt đả kích hắn. âm thầm bày mưu đặt kế, sai thương nhân đến Đại Thông tiền trang đòi hiện ngân, để cho binh lính giả trang thành bình dân, hôm nay đòi hiện ngân, ngày mai lại đòi, hành hạ chết ngươi.
Chiêu này so sánh với Đường Tiểu Đông còn tuyệt hơn, dưới tay hai đại Tiết Độ Sứ đều sở hữu vài chục vạn binh lính, ầm ĩ như vậy khiến Đại Thông tiền trang không thể buôn bán như bình thường. Để có tiền buôn bán bình thường, đại hộ không thể làm gì khác hơn
là chuyển tiền cho Hối Thông tiền trang.
Đường Tiểu Đông đối hai người này vô cùng cảm kích, tuy lúc này chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng trong lòng vẫn thấy biết ơn.
Đại Thông tiền trang khu vực Hán Giang không đòi được hiện ngân, dẫn phát cư dân phụ cận châu huyện khủng hoảng, lo lắng rối rít gia nhập đại quân đòi hiện ngân.
Khuynh hướng ngày càng quyết liệt, rất có thể cả nước bộc phát phong trào đòi hiện ngân.
Bất kể Vương Ngạo Phong có thể ổn định được hay không, danh dự của Đại Thông tiền trang đã tổn hao nhiều. Ít nhất tại khu vực Hán Giang, Đại Thông thương nhân không lấy được hiện ngân, không chuyển được tiền, sinh ý tiêu điều, ai cũng không dám đem tiền đổ vào Đại Thông mà chuyển sang Hối Thông.
Trong thành Trường An, giá cả vẫn đang tiếp tục hạ xuống nhanh chóng, thương phẩm cùng loại của hai nhà Đường Vương đổ máu. Thương phẩm có thể tồn tại lâu, có thể tạm thời không bán, cùng lắm thì đóng cửa không tiếp tục kinh doanh. Nhưng không thể tồn trữ quá lâu, chỉ có thể chảy nước mắt nhìn bán phá giá.
Nếu không bán đi, lúc đó hàng hóa hư hỏng toàn bộ, đến lúc đó mới thật sự là huyết bản vô quy (máu đã chảy ra không thu lại được).
Không có biện pháp, hai đầu sỏ đại thương giới chiến đấu tới đổ bán phá giá thương phẩm để xem tư nguyên của ai hùng hậu, ai có thể chống được tới cuối cùng.
Đổ máu hạ giá cũng không phải như trên chiến trường giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm, mà là tổn thất trăm phần trăm. Tranh giành chỉ là một phần cơ hội và chỗ đứng.
Có điều, con đường kiếm tiền cơ bản của Đường Tiểu Đông lại không bị ảnh hưởng.
Đặc biệt là báo tin tức Đại Đường, khi đổ máu hạ giá đã bắt đầu đăng tin. Còn có rất nhiều nội dung tin tức, bán đến nỗi mệt bở hơi tai. Các huynh đệ cũng liều mạng, in thêm một lượng lớn nữa mà vẫn cung không đủ cầu.
Mới xuất xưởng mấy bộ đồng phục sườn xám tân triều dành cho nữ sĩ, mặc dù so ra kém một chút, nhưng là kiếm cũng không ít. Giày cao gót làm bằng gỗ lại càng khiến hành nghiệp bán giày chấn động long trời lỡ đất.
Nhóm nữ sĩ Đại Đường đều nhận thức nhãn hiệu lâu đời Ngọc gia, chế hàng nhái đúng là có thể kiếm tiền. Nhưng không được lên mặt bàn giới có tiền, cho nên khách hàng tiêu thụ chỉ có thể nhằm vào dân chúng.
Một đôi giày cao gót làm bằng gỗ, thủ công vô cùng phức tạp tốn thời gian. Giá thành vô cùng cao, bần dân dân chúng bình thường sao có thể mua được?
Hơn nữa loại giầy này, nữ nhi bách tính bình thường muốn làm việc, đi đôi giày cao gót vào thì sao làm việc được nữa?
Xã hội thượng lưu, ấn ký Ngọc gia không chỉ chất lượng bảo đảm mà còn tượng trưng cho thân phận. Ngươi là thiên kim đại tiểu thư, quý phu nhân mà sử dụng hàng nhái ấn ký Ngọc gia, khẳng định bị người nhạo báng đến nỗi không đất dung thân, treo cổ nhảy sông mà chết.
Nửa tháng sau cuộc đại hạ giá đổ máu, Đường Tiểu Đông chống vô cùng cực khổ, hoàn toàn dựa vào báo tin tức Đại Đường, trung tâm ngu nhạc và thời trang kiếm tiền chống đỡ.